Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 174: Kế hoạch đen tối, tà hồn sư rục rịch




Tại một góc nhìn bị che khuất, Ngọc Ly không hề biết rằng đang có một vật vô cùng nguy hiểm theo sau cô, nó bám lấy thật gần, thật gần, con kiến dường như ở ngay trước mặt nhưng lại không hề gây ra bất cứ sự chú ý nào.
Bò lên người Ngọc Ly, không biết nó đã làm gì mà cô không hề cảm thấy một chút sự bất thường nào trên cơ thể, những cái chân bám thật chặt vào da thịt của cô gái trẻ, nó leo đến tận cổ của Ngọc Ly.
Há hàm răng của mình ra, con kiến hóa thân thành một con ác quỷ nhỏ, tuy chỉ có kích thước khiêm tốn, nhưng hành động mà con kiến đang làm lại khiến người khác rùng mình.
“A, ngứa quá, có gì sau cổ mình sao?” Ngọc Ly đột nhiên cảm thấy hơi nhói phía sau cổ, lạ thật? một hồn tôn như cô lại không cảm nhận được thứ gì đã chọc vào cổ cô, thật sơ ý!
Tuy nhiên không cảm thấy cơ thể có gì bất thường, cô chỉ nhíu mày nhìn về sau lưng, cầm gương lên rọi vào phía cổ của mình, không có vết cắn, cũng không có bất cứ con vật nào kỳ lạ ở trên người cô cả, thật quái lạ!
Hai hàng lông mày như dính lại một chỗ, cảm giác này, cô không hề thích một chút nào, cơ thể cô đang run lên, tuy rất nhẹ, nhưng dường như có một ai đó đang lườm cô thật kỹ, tại một nơi nào đó, chả lẽ lại có một nguy hiểm khác?
Đưa cặp mắt liếc sang xung quanh, không có gì cả!! Thật kỳ lạ! Chả lẽ chỉ là cô đa nghi quá, nhưng với võ hồn Quang minh thuộc tính, Thiên Nga cung tiễn của cô khá là nhạy bén với mùi của đám tà hồn sư, nếu nó không có dự cảm gì chắc là không có vấn đề gì đâu!
Nghĩ như vậy, Ngọc Ly một lần nữa buông lỏng đầu óc của bản thân, chắc là do cô vừa mới trải qua một trận chiến khắc nghiệt nên mới nhạy cảm đến vậy, cô nghĩ nhiều rồi, về thôi!
“Phù, mệt quá, giờ mình về nhà tắm rửa cái đã” Giúp đỡ người dân bị thương xong, Ngọc Ly cất bước đi về nhà một cách nhanh chóng, cô không hề biết rằng cơ thể mình đã có thêm một thứ gì đó khác lạ, ví dụ như, một con kiến đen đang cọ quậy trong cơ thể chẳng hạn?
Đúng vậy, con kiến đen lúc nãy đã cắn vào cổ của Ngọc Ly một cái, sau đó nó rúc đầu và cơ thể mình vào trong vết cắn đó, như là có suy nghĩ của riêng bản thân, con kiến nhỏ ngắm chuẩn tại vị trí mạch máu trên cổ Ngọc Ly, sau đó nó chui thẳng vào hệ tuần hoàn của cô bé, tất nhiên là trước khi chui vào, con kiến này đã làm lành phần vết thương bên ngoài, xóa đi mọi dấu vết đáng ngờ.
Sau khi trượt vào trong cơ thể Ngọc Ly, nó thoải mái phóng thích độc tố của mình, tất nhiên là độc tố mạn tính, mọi thứ sẽ ngấm vào Ngọc Ly một cách từ từ, kháng thể của một hồn sư là rất mạnh, nếu tấn công đột ngột sẽ gây chú ý với cơ chế miễn dịch.

Điều mà con kiến đang dự định là ẩn mình trong cơ thể Ngọc Ly, lợi dụng hệ tuần hoàn và quá trình vận chuyển máu đi khắp toàn bộ cơ thể của cô bé, nó sẽ phóng thích dần dần độc tố để ăn mòn làm suy yếu cơ thể cơ, đợi cho đến khi Ngọc Ly không còn đủ sức để chống trả, nó sẽ đẻ trứng.
Chính xác như những gì nó nói, nó coi Ngọc Ly như một cái tổ kiến của nó vậy, nó lần lượt được vận chuyển đưa đi khắp cơ thể, từ nữa dưới phần ngực, nó chui vào ổ bụng vào các cơ quan nội tạng, ăn cắp dinh dưỡng, rồi lây lan ra các cơ, tủy xương, nơi cực kỳ quan trọng mà máu được tạo ra.
Sau đó nó đi lên phần trên của cơ thể, máu đổ trở lại về tâm nhĩ rồi đẩy lên phổi, lên đầu sọ đâm qua các đám rồi thần kinh, nó làm tổ chính thức tại não bộ của cô gái bé nhỏ, thật kinh tởm.
Ngọc Ly không hề biết rằng, cơ thể của cô đang bị một con kiến xâm nhập, cứ như là ký sinh trùng đang bám vào người, à mà không, con kiến đen này còn kinh khủng hơn cả những loại vi sinh vật nhỏ bé bình thường nhiều.
Tại một nơi rất xa, trong một ngôi biệt thự to lớn, một đám hồn sư mang khí tức hắc ám và máu tanh tụ lại với nhau, chúng có vẻ đang bàn luận về một vấn đề nào đó.
“Dạ Huyết, đám rác rưởi ngươi gửi tới Tinh La đại đô sao rồi, bọn chúng có làm rối loạn cái thành đó không?” Một tên áo đen có vẻ già nua nói chuyện, hắn chất vấn kẻ đang đứng trước mặt mình.
“Câm mồm đi Tu La, ngươi không phải là cấp trên của ta, thứ như ngươi đừng có mà dạy mặt lên đời ta, đám lão Vương đúng là có rác rưởi thật, nhưng mà chúng đã thành công làm hỗn loạn thành phố, mặc dù không ngờ giữa đường có kẻ can thiệp, nhưng nhiệm vụ đã hoàn thành!!” Người được gọi là Dạ Huyết trả lời, có vẻ hắn cũng không ưa gì đối phương.
“Hừ, đừng có mà lắm lời, tuổi của ta xứng làm ông cố nội nhà ngươi đó, thế rồi, mục tiêu đã xác định?” Tu La hừ lạnh, ông muốn biết đối tượng mà bọn họ xác định là ai?
“Không rõ lắm, một con nhỏ có võ hồn Quang Minh thuộc tính, khá thuần khiết, lần trước con Mã Tiểu Đào xổng chuồng nhưng ranh con này yếu hơn nhiều, hơn nữa tâm trí cũng không kiên định lắm, có thể triển!!!” Dạ Huyết trả lời, xem ra lần trước tại trận tỷ thí học viện hồn sư, đám này có nhúng tay.
“Dạ Huyết, thế ngươi đã thành công cấy Huyết Ám Kiến vào người con nhỏ đó chưa?” Một tên áo đen khác đứng ra hỏi, thứ mà tên này muốn là kết quả, đừng có dài dòng lắm lời.
“Dạ vâng, ta đã cấy thành công con kiến vào não bộ cô ta, giờ đang trong quá trình xâm nhập và làm yếu, chúng ta nên tới Tinh La đại đô ngay bây giờ không?” Dạ Huyết trả lời một cách cung kính.
“Tôn Yên đại nhân, chúng ta có nên đi không?” Tu La cũng cúi đầu, quỳ một chân xuống tỏ vẻ kính cẩn trước mặt vị áo đen này.
“Được rồi, nếu đã thành công, vậy chúng ta xuất phát thôi, để tránh đêm dài lắm mộng, chỉ cần 3 người chúng ta đi là được, hiện tại Tinh La đại đô ắt hẳn canh chừng sẽ rất nghiêm ngặt, việc có một hay hai Phong hào đấu la canh chừng là hoàn toàn có thể, vì vậy Dạ Huyết, dụ con bé ra khỏi thành!!” Tôn Yên gật gật đầu, ông lạnh lùng nói chuyện.
“Đã rõ thưa đại nhân, vậy chúng ta xuất phát” Một lần nữa cúi đầu, Dạ Huyết đưa tay lên phóng thích liên kết của bản thân với con kiến, hắn đang quan sát tình trạng của Ngọc Ly, lần trước vì có Huyền Lão nên việc kích hắc ám lực và tà hỏa của Mã Tiểu Đào thất bại, hơn nữa có một con nhỏ băng cực hạn thuộc tính cản trở, nhưng giờ Ngọc Ly với thuộc tính quang minh thuần khiết lại là một lựa chọn hoàn hảo, lần này bọn họ không thể thất bại được.
Ba người sau khi xác định vị trí của Ngọc Ly, lập tức rời khỏi căn biệt thự, để lại đám tà hồn sư còn lại đang quỳ dưới đất cung kính, bọn họ lập tức bay lên cực nhanh và cực cao, không biết là dùng hồn đạo khí hoặc hồn kỹ gì, nhưng bọn chúng hoàn toàn che dấu được tung tích của bản thân, thật thần bí,
“Kế hoạch tạo thánh nữ tà hồn sư, không thể thất bại! Các ngươi tuyệt đối không được làm chuyện dư thừa! Nếu một lần nữa thất bại e là 3 chúng ta không còn sống nổi đâu!!!” Tôn Yên nói lại một lần cuối với 2 người, chuyện này rất quan trọng.
“Vâng” Hai người cũng hiểu được tầm quan trọng của việc này, cả 3 người lập tức phóng đi với tốc độ cực nhanh.
Đang nằm tại nhà, Ngọc Ly cảm thấy cơ thể hơi khó chịu một chút, tuy vậy việc vận chuyển hồn lực vẫn diễn ra bình thường, tu luyện không có gì lạ! Ba mẹ cô hoàn toàn không biết con gái mình đang diễn ra vấn đề gì.
“Aa” Đột nhiên kêu lên một tiếng, đầu cô cảm thấy nhức nhức, một cái gì đó đang đến, cặp mắt của cô đang dần mờ ảo, ai đó đang ra lệnh cho cô, cô phải làm theo!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.