Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 169: Chém giết, run sợ, Tà hồn sư xuất hiện (2)




“Khônggggg” Gào lên, cặp mắt trừng ra, lại nữa, cảm giác cái chết đến gần mà bất lực, không làm được gì, khóe mắt hắn điên cuồng chảy ra hai dòng lệ, nỗi hối hận dâng trào trong đầu óc, giá như, giá như hắn không làm một tên cướp, như vậy không phải là hắn còn sống được lâu hơn sao?
“Xoẹt, tạch tạch tạch” Cái đầu hoàn toàn bị mũi tên đâm thủng, máu văng ra khắp nơi, thân xác tên cướp mất đi thăng bằng mà rơi xuống đất.
4 tên, đám Tà hồn sư bắt đầu hoạt động rồi, cô phải nhanh hơn thôi, cô không muốn có biến xảy ra đâu!!!
“Ba ba, tiểu Ly, lập tức trở lại chỗ mẫu thân, nhanh lên” Hình Na đột nhiên gào lên, tới rồi, là hồn kỹ của tên hồn vương, băng võ hồn, hơn nữa thuộc tính băng không hề yếu, cộng thêm thuộc tính tà ác của tà hồn sư, quả nhiên là có bản lĩnh.
Thế nhưng mà, muốn đụng chạm tới gia đình cô? muốn làm náo loạn Tinh La đại đô này? Nếu như hôm nay cô không về nhà, chắc hẵn sau này thứ chờ đón cô không phải là một gia đình đầm ấp, có ba có mẹ và đứa em trai mà chỉ là những cái xác thây khô thôi! Không thể tha thứ được!!!
“Glaceon hình thái + Smog + Blizzard + hồn kỹ 3 + 4”
Liên tục xài combo skill, Hình Na hóa thân thành băng tuyết tinh linh, cô muốn lợi dụng băng cực hạn thuộc tính khắc chế hồn vương băng hồn sư, chỉ có như vậy cô mới có thể chiếm được một chút lợi thế khởi đầu.
“Hồn kỹ: Độc Băng Bạo Tuyết”
Hồn kỹ thứ 5 được phóng thích, hồn hoàn vạn năm, đối phương vậy mà có 2 hồn hoàn vạn năm??? Thế này còn bá đạo hơn cả Dạ Phong và Tôn Vũ ca rồi, khoan đã, hồn hoàn này?? Được làm bằng máu và sinh mạng con người??

Rốt cuộc đã có bao nhiêu sinh linh vô tội đánh đổi để tạo ra một cái vạn năm hồn hoàn như vậy? Đám cạn bả này, đáng chết hơn cả tụi cướp lúc này ngàn vạn lần, không thể để bọn chúng thoát!!!
“Khôngggggggggg, hồn vương đại nhân, cứu ta, đừng mà, tha mạng” Tên lão đại của tụi cướp giờ chỉ còn lại một mình, đứng giữa hai hồn kỹ băng giá cực mạnh được phóng thích từ hai bên, cơ thể hắn lập tức bị đóng băng và vỡ vụn thành tuyết, trước khi chết lớp da bị hóa thành màu tím do độc của tên hồn vương, thân thể chảy mủ và huyết lẫn lộn, hòa vào băng giá, trở thành thứ dịch sền sệch kim tởm.
Đây là cái giá phải trả cho những tội ác mà hắn đã gây ra, không có sự thương tiếc nào cho sự ra đi của tên cướp cả, Hình Na bật Protect lên bảo vệ gia đình mình và Ngọc Ly ở phía sau, mặc dù băng cô hoàn toàn lấn áp Độc Băng của đối phương, nhưng ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra, an toàn là trên hết.
“Cặn bã, xem ra các ngươi đã xuất hiện nhỉ?” Lẫn mình trốn trong đám khói, 4 cái hồn hoàn thật sự của Hình Na hiện ra, tím, tím, đen, đen, một hồn tông với bộ hồn hoàn cực mạnh vượt qua nhận thức người thường, Hình Na khóa chặt vị trí từng người đối phương.
“Ha ha, ranh con, ngươi nghĩ giết được vài tên đại hồn sư và hồn tôn là có thể vênh váo được rồi? Đừng ngu xuẩn như thế, lão tử chính là hồn vương đó, ngu xuẩn ranh con!!” Phóng thích hồn lực của mình ra, lão Vương, kẻ dẫn đầu đám Tà hồn sư cố gắng lấy lại bình tĩnh, áp chế, nó là áp chế tuyệt đối, tuy bị che bởi lớp sương mù dày đặc, nhưng ông cảm nhận rõ ràng, võ hồn của ông hoàn toàn bị áp chế bởi đối phương, kể cả hồn kỹ vạn năm cũng bị đối phương lấn áp tuyệt đối, nơi này, không phải là sân trường của hắn!!!
“Ba ba, tiểu Ly, hai người lùi lại, hãy tập trung bảo vệ mẹ mình, đối thủ này, không phải là thứ mà mọi người có thể đụng chạm đâu, nếu 2 người tiến lên chỉ làm cản trở con thôi, hãy cầm lấy hồn đạo khí lá chắn này, con sẽ giải quyết đám tà hồn sư đó một cách nhanh nhất có thể, hãy tin ở con” Hình Na quay lại nói với ba mẹ mình, cô tin tưởng họ có thể hiểu rõ ý cô, 4 cái hồn hoàn phía sau lưng Hình Na là minh chứng rõ nhất.
Nhìn chằm chằm vào Hình Na, Ngọc Ly nhận ra khoảng cách giữa cô và người này thật xa, đồng dạng là hồn sư cùng tuổi, nhưng cô hoàn toàn bị Hình Na vứt đi cả chặng đường dài, thậm chí cô còn cảm thấy dù mình có tu luyện cả đời thì cũng không thể nhìn thấy hình bóng Hình Na chứ nói chi là đuổi kịp người con gái trước mắt này, thật buồn a.
“Ừm, được rồi, tiểu Na, nhờ cậu” Biết rõ vị trí của mình, tham chiến chỉ là gây thêm rắc rối thôi, giờ cái cô cần là bình tĩnh và tin tưởng vào cô gái trước mặt này.
“Tiểu Na, ba không cần biết con đã trưởng thành hay mạnh mẽ bao nhiêu, nhưng hãy còn sống trở về, ba mẹ quá yếu đuối, đã làm cản đường con rồi” Hình Thiên không sợ hãi con mình trở thành một kẻ máu lạnh, những gì cô làm rất đúng, ông chỉ hận là vì sao mình không thể mạnh mẽ hơn để làm chỗ dựa cho cô.
“U oa” Hình Minh có vẻ lo lắng, nhưng nó không khóc, cặp mắt to tròn ấy nhìn Hình Na thật kỹ, như thể đang nói “ Cố lên tỷ tỷ a!!” vậy đó.
“Con gái của mẹ, mẹ xin lỗi vì sự yếu đuối bản thân, ….” Vũ Ngọc cũng cảm thấy mình thật vô dụng vì không thể làm được gì, mắt bà rưng rưng, bà tính nói lời xin lỗi nhưng chưa hết câu thì đã Hình Na chặn lại.
“Đừng, con xin ra là nhờ ba mẹ, trên đời này, ba mẹ luôn là người trân quý nhất đối với con, không có lỗi lầm hay tha thứ gì ở đây cả, nếu có, chỉ là đứa con bất hiếu này không thể làm ba mẹ cảm thấy yên tâm thôi, hãy tin tưởng ở con, được không?” Hình Na nhẹ nhàng nói ra, cô biết, cảm xúc của họ, cảm xúc muốn giúp đỡ nhưng lại vô lực, cô hiểu chứ, nhưng như vậy không có nghĩa là họ đã làm điều gì sai cả.
Ném xuống là chắn phòng hộ, Hình Na xoay người lại chuẩn bị đối đầu với đám tà hồn sư, 1 hồn vương, 2 hồn tông và 1 hồn tôn. Đội hình đối phương thật mạnh, thật khó chơi, giờ cô phải tính toán thật kỹ lưỡng.
“Song tử, hai người các ngươi sẵn sàng chuẩn bị yểm trợ bất cứ lúc nào đi” Hình Na ra lệnh cho Ngân tử và Kim tử, hồn lực và tinh linh cánh được triển khai, lúc nãy, cô đã cố dấu năng lực của mình nhiều nhất có thể, giờ là lúc để đám khốn này thấy sự lợi hại của cô!!
“Đã rõ, chúng em sẽ hỗ trợ tỷ tỷ hết mức” Hai đứa bé chắp tay lên trán, làm phong cách quân sự tỏ vẻ hiểu rõ, sau đó phóng lên trời quan sát tình hình từ phía trên, chúng chia sẽ một phần tầm nhìn với Hình Na, thật là, cặp song sinh quả nhiên là đa chức năng mà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.