Vô Hạn Tương Lai

Chương 98: Ác ma địa ngục (tứ)




Khi Lăng Tân tỉnh lại, mấy tên quân nhân đang ăn uống gần đó cũng đều nhanh chóng phục hồi tinh thần. Người cầm đầu vội vàng chạy tới quát lớn:
- Các ngươi muốn làm gì?
Mấy tên tù nhân lập tức bị chấn nhiếp, cả đám đều mặt lộ vẻ khó chịu lui lại phía sau. Khi mấy tên quân nhân vừa định nói chuyện với Lăng Tân, lại chợt phát hiện mình không thể mở miệng, thân thể giống như không phải của bản thân, tên quân nhân cầm đầu còn cười hắc hắc nói:
- Tự mình giải quyết... Không gây ra tiếng ồn ào quá lớn là được.
Nói xong, mấy tên quân nhân này liền đi ra phía xa. Đám tù nhân quỷ dị nhìn nhau, tiếp đó đều cười dữ tợn. Bọn hắn đã có suy đoán của mình, chính là Lăng Tân đã đắc tội gì đó với quan lớn trong chính phủ, cho nên mới bị quân đội áp giải tới nơi này. Khi tên quân nhân vừa nãy nói cũng đã ám chỉ sẽ không ngăn cản, như vậy... Hai người mặt mũi hung ác lúc nãy lập tức lại bước tới.
- Tiểu tử, chúng ta cũng không khi dễ ngươi. Chỉ cần ngươi có thể tìm thấy bọn ta trong năm phút đồng hồ là được, hắc hắc...
Một người đưa mảnh vải cho Lăng Tân, sau đó nhe răng cười nói. Lăng Tân cũng không đáp lời, chỉ buộc mảnh vải che mắt lại.
- Tốt. Ta đã chuẩn bị xong. Các ngươi muốn làm gì thì cứ bắt đầu đi.
Đám tù nhân đều lao tới, nguyên một đám bắt đầu xuất ra các loại quyền cước đấm đá. Mấy thanh niên mặt mũi bầm dập có vẻ rất không đành lòng, nhưng cũng không biết phải làm sao, chỉ có thể trơ mắt nhìn những chuyện xảy ra. Tuy vậy lại khiến cho mọi người cảm thấy kỳ quái, Lăng Tân chỉ đứng yên tại chỗ không hề trốn tránh, mặc cho từng đấm đánh tới, trong miệng nhẩm đếm một chút rồi nói:
- Một, hai, ba... tổng cộng sáu người, kẻ chủ mưu không lên đánh ta sao? Như vậy bắt đầu đi...
Trong khi Lăng Tân nói chuyện, thừa dịp một người lao về phía trước đánh, hắn giơ một tay ra, giống như có thể nhìn thấy, trực tiếp kéo đến trước mặt. Sau đó roạt~ một tiếng, người này bị xé rách từ đầu đến chân biến thành hai nửa, máu tươi cùng nội tạng vung vãi khắp nơi, mấy người đang chuẩn bị lao đến cũng đều bị máu dính khắp người. Trong lúc nhất thời cả đám còn chưa lấy lại được tinh thần, cho đến khi Lăng Tân lại kéo một người khác đến, tiếp đó trực tiếp xé một cái, người này lập tức cũng biến thành một thi thể gồm hai mảnh!
Lúc này đám tù nhân mới hồi phục lại tinh thần, điên cuồng lùi về phía sau, vì lùi lại quá nhanh mà ngã xuống đất cũng không phát hiện, chỉ dùng cả tay lẫn chân mà mãnh liệt lui về phía sau. Tất cả đều kinh hãi la hét, tên đầu lĩnh của đám tù nhân này là một nam tử xăm trổ đầy mình, lúc trước chỉ ngồi nhìn lập tức phản ứng, hét lớn:
- Giết người rồi. Người bên ngoài mau lại đây a, ở đây có giết người!
Mấy quân nhân bên ngoài giờ phút này căn bản là thân bất do kỷ, không thể động đậy. Ngay cả nhúc nhích một cái cũng không được, như vậy sao còn có thể có thể đến trợ giúp những người trong phòng giam? Lúc trước thấy mấy tên tù nhân này đưa ra mảnh vải, bọn hắn đều thầm nghĩ hỏng bét, với tư cách người thuộc hệ thống quân đội, tuy không phải là cảnh sát, nhưng những chuyện xấu xa trong phòng giam cũng biết được một ít. Bình thường từng phòng giam đều có một lão đại, để củng cố địa vị, để cho những thanh niên mạnh khỏe mới vào phòng không gây ra phiền toái, đều dùng các loại phương thức đánh đập những người mới một trận, trong đó trốn tìm cũng là một thủ đoạn như vậy.
Nếu như là một người mới bình thường nào đó thì còn đỡ, nhưng là người mới này lại chính là đại sát thần a, dám lột da phân thây người khác trước ánh mắt của hàng trăm triệu người. Xem ra những tù nhân này hẳn là chết chắc, người này căn bản là Ác ma địa ngục mới đúng! Chỉ một lúc sau, tiếng kêu trong phòng giam càng ngày càng ít, cho đến khi một người thò tay ra ngoài song sắt, tiếp đó liền bị kéo vào trong phòng giam, sau đó toàn bộ nhà tù lập tức rơi vào trạng thái vô cùng yên tĩnh, một tiếng động cũng không có. Đám cai tù cùng nhân viên tuần tra phía xa liền chạy tới, mà không đợi bọn hắn tới, những tên quân nhân đứng đó đã nhìn thấy Lăng Tân đứng trước cửa phòng giam kéo nhẹ một cái, sau đó người đầy máu đen bước ra, bộ dạng điềm nhiên như không có việc gì.
- Các ngươi có thể cử động.
Lăng Tân nói một câu như vậy, tiếp đó trên người hắn ánh sáng trắng lóe lên, vết máu trên người lập tức biến mất.
- Bọn hắn thế nào rồi?
Tên quân nhân cầm đầu lập tức vội vàng hỏi.
- Đương nhiên là đã giết chết toàn bộ!
Lăng Tân cười lạnh rồi nói:
- Đám cặn bã như vậy còn sống làm gì? Chết sớm thì siêu thoát sớm, gặp ác liền giết.
Mấy tên quân nhân cũng không muốn tranh luận gì, chỉ chạy tới cửa phòng giam nhìn một lượt, vừa nhìn thấy tình hình bên trong lập tức liền xanh cả mặt, trong phòng giam ngoại trừ mấy thanh niên mặt mũi bầm dập bình yên vô sự, đại bộ phận người còn lại đều đã bị xé thành hai mảnh, còn có một kẻ xăm trổ đầy mình đã bị cắt đứt hết tứ chi, mắt bị chọc thủng, đầu lưỡi cũng bị cắt, không tay không chân đang lăn lộn trên mặt đất.
Lúc này viên trung tướng đang ngồi ăn tối cũng chạy tới, theo sau còn có trưởng ngục giam cùng một vài giám ngục. Sau khi chạy tới tất cả đều lấy súng ra hướng về phía Lăng Tân, mà Lăng Tân thì không hề quan tâm, chỉ tùy ý ngồi xuống, mặc kệ dưới đất sạch sẽ hay là dơ bẩn, cứ như vậy bắt đầu ăn uống... có trời mới biết tại sao trên tay hắn đột nhiên lại xuất hiện một chiếc chân gà lớn, còn có một bình rượu Mao Đài. Tiếp đó người xung quanh đều sững sờ nhìn xem hắn không ngừng ăn uống, bộ dạng không kiêng nể gì cả này thật đúng là có một loại hương vị hào hiệp cổ xưa.
Một số người xung quanh bắt đầu sợ hãi lùi ra xa Lăng Tân một chút. Chỉ có viên trung tướng lại tuyệt không sợ hãi, chạy tới nắm lấy cổ áo Lăng Tân, muốn nhấc hắn lên khỏi mặt đất, nhưng trên tay lại chỉ cảm thấy như nặng ngàn cân, căn bản là lay động Lăng Tân một chút cũng không thể. Tuy vậy viên trung tướng vẫn nhất quyết không buông lỏng, hắn lớn tiếng hỏi:
- Lần này vì cái gì lại giết người? Ngươi là người có lực lượng mạnh mẽ, nhưng vậy thì có thể tùy ý ra tay đối với người bình thường sao? Có bản lĩnh thì cũng giết ta luôn đi! Bọn hắn đều chỉ là người bình thường, sao ngươi có thể cứ như vậy hạ thủ được? Tiếp tục như vậy, ngươi cùng Ác ma có gì khác biệt? Có lực lượng mạnh mẽ, lại tàn nhẫn hiếu sát, ngươi còn muốn đối đãi như thế nào với những người bình thường chúng ta? Trả lời ta!
Lăng Tân nhìn viên trung tướng một chút, cũng không phản kích, chỉ thản nhiên nói:
- Máy giám thị bên trong có quay lại tất cả, tự tìm hiểu xem chuyện gì xảy ra. Chỉ cần là kẻ ác, ta liền giết, bất kể là bình thường hay không bình thường, hẳn là ngươi cho rằng ta chỉ nhằm vào những ác nhân có năng lực sao?
Viên trung tướng lúc này mới buông cổ áo Lăng Tân xuống, mấy tên quân nhân lúc trước cũng đều chạy tới, cẩn thận tường thuật lại những chuyện xảy ra. Sau khi nghe xong, hắn mới nói:
- Xác thực là bọn hắn không đúng, nhưng tội cũng không đáng chết. Ngươi làm như vậy thực sự hơi quá... Dù sao nhân loại đều là có cả thiện cùng ác, hai mặt đồng thời tồn tại. Tiếp tục như vậy, hẳn là ngươi định giết hết toàn bộ người trên thế giới mới bỏ qua sao?...
- Thế giới này sắp xảy ra kịch biến.
Lăng Tân cắn một miếng đùi gà lớn, xong lại uống một ngụm rượu Mao Đài rồi mới lên tiếng:
- Mục đích ta làm như vậy là vì chấn nhiếp. Thế giới này săp bắt đầu phát sinh kịch biến, tuy ta còn không rõ sẽ phát sinh như thế nào, đến cùng sẽ sinh ra lực phá hoại như thế nào, thế giới này sẽ đi về con đường nào… Nhưng có một điểm ta biết rất rõ, nếu không có đầy đủ lực uy hiếp áp chế cái ác trong lòng nhân loại, như vậy chúng ta sẽ chỉ có thể chịu đựng lần kịch biến này, ta chỉ nói vậy thôi, còn lại sẽ nói với chủ tịch.
Sắc mặt viên trung tướng vẫn rất nghiêm trọng, hắn nói:
- Tính nguy hiểm quá lớn, ta không dám mạo hiểm đưa ngươi đến gặp chủ tịch, việc này cần chờ phía trên xác nhận mới được. Mặt khác sự tình bên này ngươi định xử lý như thế nào? Giết chết người tội không đáng chết, ta sợ dư luận...
- Chính là dư luận!
Lăng Tân gật đầu nói:
- Chính là cần dư luận phối hợp, phát tán sự khắc nghiệt cùng uy hiếp này đến cả nước thậm chí toàn bộ thế giới. Đương nhiên, ta biết việc này ngươi cũng không làm chủ được, cho nên cứ để sau khi ta đến gặp chủ tịch sẽ xử lý, hiện tại ngươi hãy nói với chủ tịch tính toán của ta. Về phần có muốn gặp ta hay không, cứ để họ tự quyết định.
Nói xong, hắn lại tiếp tục ăn ăn uống uống, mặc kệ mọi chuyện xung quanh. Thế giới sắp phát sinh kịch biến... Đây tuyệt đối không phải là kiếm cớ, trên thực tế, sau khi Lăng Tân đột phá cực hạn sử dụng tinh thần ấn ký, chính xác mà nói là dựa vào điểm nhân quả của Phong thần bảng để sử dụng tinh thần ấn ký trong thời gian dài. Hắn mới phát hiện lúc trước bản thân đã đoán sai một chuyện, đó chính là biến mất của ánh sáng tâm linh... Ánh sáng tâm linh không thể nào biến mất, cho dù là sau khi chuyển đổi thành tinh thần ấn ký cũng không thể biến mất. Chỉ là ánh sáng tâm linh dùng tinh thần ấn ký làm phương thức tồn tại, đồng dạng tính chất đặc biệt của ánh sáng tâm linh cũng không biến mất, chỉ chuyển biến mà thôi. Mà ánh sáng tâm linh của hắn có tính chất đặc biệt là... Vô hạn tương lai!
Tất nhiên, cũng là một loại tiên đoán, tuy vậy lại vượt qua tiên đoán. Giống như của Phong Thần bảng, lại cũng bất đồng với năng lực tiên đoán của Phong thần bảng: Vô hạn tương lai...
Tuy vậy hơi đáng tiếc, đạt được năng lực này cũng không phải là nhân cách chủ, mà là nhân cách phụ chịu đựng hầu hết áp lực của tinh thần ấn ký, hơn nữa loại năng lực này hắn chưa hoàn toàn nắm giữ được, bởi vì không thể hoàn toàn chịu đựng gánh nặng từ tinh thần ấn ký. Trước mắt hắn bất quá chỉ là mưu lợi mà thôi, dùng một loại phương thức mưu lợi tránh né áp lực của tinh thần ấn ký, cho nên cũng không có được toàn bộ năng lực, nhân cách phụ chỉ có thể mơ hồ dự cảm đại thế sẽ phát sinh trong tương lai. Sau khi nhân cách phụ dùng phương thức suy nghĩ siêu việt nhân loại tiến hành phân tích, hắn cũng có chút dự cảm đại khái với tương lai... Đại loạn xuất hiện, nhưng đến tột cùng là đại loạn như thế nào?
Mà trong khi đại loạn, nhân tính đáng ghê tởm thường sẽ triệt để bạo phát. Tuy nhân tính lương thiện cũng sẽ bộc phát, nhưng mà cuối cùng thì lượng người đáng ghê tởm vẫn nhiều hơn một ít. Cho nên vì không để nhân tính đáng ghê tởm bộc phát gây ra nguy hại quá lớn, hắn nhất định phải dùng tàn ác áp chế độc ác, dùng bạo lực áp chế bạo ngược, cho dù là hóa thân thành Ác ma cũng được...
Cùng lúc đó, Trịnh Xá đã dùng goblin glider bay đến Bắc Kinh. Tuy thực lực của hắn rất cường hãn, nhưng lại không có năng lực như tinh thần lực khống chế giả, không thể tìm kiếm trong phạm vi lớn, cho nên rất bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể bắt đầu mô phỏng phương thức suy nghĩ của Tiêu Hoành Luật...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.