Vô Hạn Tương Lai

Chương 96: Ác ma địa ngục (nhị)




Trên quảng trường có rất nhiều xe cảnh sát, dân chúng xung quanh đã sớm bị cách ly, tuy vậy phía xa vẫn có đám đông tấp nập, còn có rất nhiều người la hét, nhiều người cầm biểu ngữ ghi dừng tay, băng rôn viết ngươi không khác gì cầm thú...
- Trong thời gian ngắn như vậy đã làm xong biểu ngữ biểu tình sao? Xem ra đám giả nhân giả nghĩa thật sự là nhiều, ta không khác gì cầm thú? Nếu như ta cũng giống như loại cầm thú kia, khi đó chuyện đầu tiên ta làm chính là phân thây vạn đoạn toàn bộ, thân nhân các ngươi cũng không thoát, sao còn có thể để cho các ngươi đứng đó hô hào?
Lăng Tân vừa xuống xe khỏi xe Jeep liền dùng tinh thần ấn ký quét thoáng qua tình hình xung quanh, phạm vi mấy kilomet đều hiện rõ trong đầu, hắn cười lạnh rồi nói như vậy. Viên trung tướng cũng theo sát hắn đi xuống xe, sau khi nghe Lăng Tân nói, hắn thở dài:
- Đây cũng không phải giả nhân giả nghĩa, mà là cách nghĩ thực sự của nhân loại, chó cắn ngươi một cái, không lẽ ngươi cũng muốn cắn lại chó một phát sao?
Lăng Tân cười lạnh một tiếng rồi nói:
- Đương nhiên là không. Chó cắn ta một cái, ta nhất định sẽ tìm chủ nhân nó hỏi trách nhiệm, nếu như là chó hoang, ta tự nhiên sẽ lột da ăn thịt, hoặc là cho nó một đòn nhẹ nhàng liền siêu thoát, làm sao có thể sau khi bị cắn, còn đưa chỗ chưa bị cắn tới cho nó cắn thêm một cái? Ngươi cảm thấy trong hiện thực sẽ có loại người này sao? Ta đương nhiên sẽ không cắn lại, nhưng sẽ giết chết, ăn thịt, lột da… cho nên càng tàn nhẫn hơn. Trung tướng, vẫn còn ý định thuyết phục ta sao?
- Không cần dùng nhân nghĩa để thuyết phục ta, trong mắt ta ngay cả Thiên Đạo cũng bất công, hôm nay ta muốn lột da giết chết tên cầm thú này, bóp nát xương cốt, phanh thây xé xác! Cho hắn hiểu được hậu quả của việc làm kẻ ác, sẽ có người càng ác hơn phán quyết!
Lăng Tân cười lạnh một lúc, tiếp đó đi về hướng Đạt Vân Hi. Mặc dù Đạt Vân Hi đã từng thấy qua không ít các mặt của xã hội, đặc biệt là sau khi gặp Lăng Tân càng đã trải qua rất nhiều chuyện, nhưng mà lần này hẳn vẫn là lần đầu nàng gặp phải chuyện như hiện tại, phía trước chỗ nàng đứng có vài hố lớn nhỏ, nhìn hình dạng không giống như là bị bom đạn các loại phát nổ gây ra, hẳn là lúc trước quân đội cùng cảnh sát có ý định xông lên cướp người, bị Đạt Vân Hi sử dụng tinh thần ấn ký cản trở. Giờ phút này nàng đang mặt mũi đỏ bừng bất an đứng tại chỗ, trước mặt còn có mấy tên quân nhân dường như đang nói gì đó với nàng.
Lăng Tân không hề khách khí chút nào, đi tới thuận tay cầm cổ áo mấy tên quân nhân dùng sức ném ra phía sau một cái, mấy tên quân nhân này lập tức bị ném bay ra hơn mười mét, mà Lăng Tân căn bản là không hề để ý tới đám cảnh sát cùng quân đội xung quanh đang bắt đầu khẩn trương lên, chỉ yên lặng đi tới trước mặt nam tử da trắng.
Nam tử da trắng nãy giờ vẫn một mực yên lặng nhìn những sự việc diễn ra xung quanh. Khi quân đội cùng cảnh sát kéo đến, hắn ngược lại nhẹ nhàng thở ra một hơi. Chỉ cần không rơi vào trong tay ác ma kia, bắt giam hay bị pháp luật trừng trị các loại hắn hoàn toàn không sợ, một là hắn cho rằng Lăng Tân không có chứng cứ, hai là một khi bị bắt vào ngục giam, hoặc là rơi vào trong tay cảnh sát, vậy hai đồng bọn còn lại có thể nhẹ nhàng tới cứu hắn ra, ba là chỉ cần kéo dài thời gian, một khi lão đại của hắn đến, Lăng Tân có thể là đối thủ của người cường hóa huyết thống bán thần sao?
Tuy vậy tất cả đều không phát triển theo chiều hướng hắn tưởng tượng, một thiếu nữ yếu ớt như Đạt Vân Hi không ngờ cũng thực lực vô cùng cường đại, cũng không hề cố kỵ quân đội hay là cảnh sát. Nhưng mà hai người Đạt Vân Hi cùng Lăng Tân rõ ràng là người của thế giới này a, bọn họ đều không có đồng hồ đội viên trên tay! Lăng Tân cười lạnh nhìn nam tử da trắng nói:
- Muốn rơi vào trong tay bọn họ sao? Ha ha ha, không thể nào... Ta không biết ngươi đến từ thế giới nào, nhưng hôm nay đã rơi vào trong tay của ta, ta muốn cho ngươi biết, độc ác của ngươi căn bản không là cái gì, ta nhất định sẽ có biện pháp càng tà ác hơn... Còn nhớ đến cô bé bị ngươi tàn nhẫn giết chết không? Còn nhớ bộ dạng khi nàng cầu xin tha thứ không? Thậm chí tất cả đều làm theo ngươi, chỉ cần ngươi có thể tha cho nàng một mạng, nhưng ngươi đã làm như thế nào? Ha ha ha...
Lăng Tân phá lên cười như phát điên, không biết vì sao, hắn cảm thấy, ở sâu trong nội tâm có một loại cảm giác hung bạo tà ác muốn thoát ra, tạo thành ngọn lửa diệt thế, hóa thành Hắc viêm...
( Ta không thể nào chịu đựng được cảnh nàng bị vũ nhục, bị phanh thây, cái này... Cái này giống như là oán niệm tích lũy tại chỗ sâu nhất trong linh hồn, chỉ cần xuất hiện chuyện như vậy, cho dù phải hóa thân thành ác ma, cũng muốn trừng phạt những kẻ đã gây ra! Linh hồn của ta, nội tâm của ta... Hoặc là có thể nói, trong gien của ta có lưu lại trí nhớ sao? )
Trong nội tâm Lăng Tân bỗng nhiên hiểu ra một điều như vậy, tuy vậy động tác của hắn vẫn không hề do dự chút nào, nhấc nam tử da trắng lên, đồng thời phất tay một cái, giá đỡ chụp ảnh của một phóng viên nào đó chợt bay đến trước mặt hắn, Lăng Tân đặt nam tử da trắng lên, dùng Phong thần bảng cường hóa sức chịu đựng của giá đỡ, tiếp đó ánh sáng bạc lóe lên, một con dao giải phẫu đã xuất hiện trong tay.
- Ngươi đã từng thấy lăng trì xử tử chưa? Chính là từng dao từng dao cắt xuống từng khối thịt, sau khi cắt xuống tám trăm khối thịt mới giết chết tội phạm. Ta so với hình phạt lăng trì tùng xẻo này còn tàn nhẫn hơn, ta muốn lột da ngươi, trưng bày trên quảng trường! Yên tâm đi, ta sẽ có biện pháp khiến ngươi không chết, có thể tận mắt thấy bộ da của mình được treo lên!
Giờ phút này Lăng Tân đã ngưng sử dụng tinh thần ấn ký, dù sao tay chân nam tử da trắng đều đã bị bẻ gãy, toàn thân cũng gãy xương khắp nơi, nhưng vì đề phòng vạn nhất, hắn vẫn sử dụng Phong thần bảng tạo ra một vòng phòng hộ xung quanh, đề phòng bị đột nhiên tập kích. Chỉ là tiêu hao từ tinh thần ấn ký thật sự quá lớn, hiện tại tinh thần của hắn đã đến trạng thái cực hạn, toàn bộ mệt nhọc cực độ sau khi sử dụng tinh thần ấn ký đều nhờ nhân cách phụ gánh chịu.
( May mắn là nhân cách của ta đã phân liệt, cho nên có thể giải quyết rất tốt vấn đề tinh thần mệt mỏi, chỉ là... Lần này đã sử dụng Phong thần bảng quá nhiều, hơn nữa chuyện lần này, một khi làm đến cùng, rất có thể sẽ thu về hơn mười vạn điểm nhân quả, khi đó ta cũng rất có thể sẽ bước vào vực sâu xui xẻo... Bất quá cũng đành phải vậy, cần phải chấn nhiếp cái ác, nếu không những người xâm nhập không biết sẽ còn tạo nên bao nhiêu giết chóc... )
Trong đầu Lăng Tân liên tục suy nghĩ, nhưng động tác trên tay lại không hề dừng lại, roạt~ một tiếng liền cắt mở phần da chỗ cổ tay nam tử da trắng. Trong trạng thái mở cơ nhân tỏa, lực chú ý được tập trung cao độ, mỗi một phần lực đạo đều tập trung vào trên da, nhẹ nhàng cắt đứt, tiếp đó cắt chỗ nối với cơ bắp, rồi bắt đầu chậm rãi nhấc phần da tay lên...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.