Vô Hạn Tương Lai

Chương 78: Vô hạn khủng bố ngoại truyện (tứ)




Tại một nơi nào đó ở Trung Quốc...
Một thanh niên đeo kính mặc quân trang vẻ mặt lạnh nhạt yên lặng ngồi trên ghế, trước mặt đặt một chồng giấy lớn, rất nhiều trang đã viết đầy chi chít vô số những công thức toán học, hắn vẫn đang cầm bút tính toán liên tục trên giấy, bên cạnh, bảy tám tên quân nhân từ già đến trẻ cũng đang ghi chép cái gì đó, không biết bao lâu sau, thanh niên đeo kính mới bỏ bút xuống nói:
- Tình huống cơ bản chính là như vậy, số hạng thứ ba mươi bảy sau chữ số thập phân có một sai sót, kéo theo hệ thống tính toán kế tiếp bị phá vỡ, bất quá có thể thấy, hằng số tính ra dựa trên một thực nghiệm là chính xác, như vậy dựa theo hằng số này tiến hành suy ngược lại, có thể tìm ra số liệu chính xác.
- Rõ.
Một thiếu nữ mặc quân trang vội vàng ghi lại những lời này, những người còn lại thì nhanh chóng thu thập lại đống giấy lớn đã được viết kín. Thanh niên yên lặng đẩy kính mắt, vẻ mặt không chút thay đổi nhìn về thiếu nữ phía trước, thiếu nữ này lập tức hốt hoảng, vội vàng nhìn về phía cặp văn kiện ôm trước ngực, sau giây lát, nàng liền vội vàng báo cáo:
- Phòng thí nghiệm lò phản ứng vi tụ hợp số ba xuất hiện trục trặc mới, hi vọng đại tá giải quyết vấn đề trước ngày mai, nếu không chu kỳ hồi phục của lò phản ứng sẽ phải lùi lại đến mười bảy ngày sau, nhiệm vụ của phòng thí nghiệm số ba có khả năng phải bị trì hoãn, mặt khác, về phòng thực nghiệm vũ khí Gauss số tám, xuất hiện tình huống nòng súng phát nổ, theo phỏng đoán ban đầu, rất có khả năng là do... 
- Tiếp theo có những việc gì?
Thanh niên đeo kính vẫn như cũ mặt không biểu tình, chỉ nói với thiếu nữ một câu như vậy. Thiếu nữ trong lòng càng hoảng hốt, nàng không chút nghĩ ngợi lập tức nói:
- Vấn đề quan trọng, Diệp tướng quân trưa nay đã đến căn cứ, ngài ấy hi vọng có thể tự mình gặp đại tá, chỉ là lúc đó đại tá đang trong quá trình suy luận công thức hóa học của ắc quy công suất cao, cho nên dựa trên điều lệ của căn cứ, đã tiến hành tạm hoãn, tuy vậy chỉ có thể tạm hoãn trong hai mươi bốn giờ. Hiện tại đại tá có muốn đến gặp Diệp tướng quân không?…
Thanh niên đeo kính yên lặng liếc mắt nhìn thiếu nữ, sau đó xoay người nói:
- Diệp tướng quân? Bằng hữu tốt của cha? Như vậy... trước tiên đến gặp ông ta đi.
Nói xong, hắn liền bắt đầu bước ra khỏi phòng. Cho đến sau khi thanh niên đeo kính đã ra khỏi, những người còn lại trong gian phòng này mới thở ra một hơi, đặc biệt là thiếu nữ ôm cặp văn kiện, nhìn giống như đã căng thẳng đến sắp ngất xỉu, nàng vội vàng kéo một chiếc ghế lại rồi ngồi xuống, đồng thời lau mồ hôi lấm tấm trên trán.
- Thật sự là quái vật...
Đột nhiên có một người thì thào nói ra một câu như vậy, tất cả những người còn lại đều đổ dồn ánh mắt về phía hắn, đây là một quân nhân trẻ ước chừng hai tám hai chín tuổi, hắn nhìn thấy ánh mắt đổ dồn của mọi người thì hơi sửng sốt, vội vàng nói:
- Các ngươi không nghĩ như vậy sao? Công thức vô cùng phức tạp này nếu dựa vào siêu cấp máy tính tính toán cũng cần hơn ba giờ, hơn nữa mỗi lần đều sẽ xuất hiện sai sót tại chữ số thứ ba mươi sau dấu thập phân, thế nhưng hắn chỉ dùng một buổi chiều tiến hành suy luận ngược mà thôi, các ngươi cảm thấy đó là năng lực mà sinh mạng thể nên có sao chứ?
Những người còn lại người đều trở nên trầm mặc, hơn nửa ngày sau, một người quân nhân tầm sáu mươi tuổi trong đó mới nói:
- Tiểu Dương, thời gian ngươi tới nơi này còn chưa lâu, sau này sẽ thành thói quen thôi, bất quá hiện tại ngay lúc này ta cần trịnh trọng nói cho ngươi biết một điều... Những lời này nói trong căn cứ, thậm chí nói trước mặt “hắn” cũng không sao, thế nhưng trăm ngàn lần không được phép nói đến khi ở ngoài căn cứ, nếu không...
- Trường biến cố cách đây hai mươi năm ngươi có từng nghe đến chứ? Nguyên nhân vì sao thì ta không thể nói, nhưng khi đó tổng cộng hơn một ngàn ba trăm người rơi vào danh sách thanh tẩy, chiếm hơn một nửa nhân viên nghiên cứu của toàn bộ căn cứ, đó còn là do cha “hắn” khi đó vẫn khoẻ mạnh, hiện tại đã chỉ còn có “hắn”, nếu lại phát sinh một lần như vậy, chỉ sợ ngay cả ta cũng sẽ... Cho nên, họa từ miệng mà ra, cứ hiểu như vậy là được.
Cùng lúc đó, trong một căn phòng khác, một lão quân nhân hơn sáu bảy chục tuổi đang ngồi ngay ngắn trên một chiếc ghế, trên vai người quân nhân này là quân hàm trung tướng, tuy rằng tuổi đã tương đối cao, nhưng khí chất quân nhân lại không hề suy giảm, ngược lại càng có một loại khí chất đặc biệt do thời gian lắng đọng. Thanh niên đeo kính không hề có chút khách sáo nào, đến ngồi trước mặt vị quân nhân cao tuổi, trực tiếp hỏi:
- Nhiệm vụ?
Lão quân nhân nhìn thanh niên thật sâu vài lần, sau đó thở dài nói:
- Ngươi vẫn là như vậy... Nếu như cha ngươi còn sống, phỏng chừng hắn cũng sẽ thở dài... Chúng ta cần ngươi bắt sống một người, không được để hắn chết, nhất định phải bắt sống, đồng thời mang về phần văn kiện trong tay hắn, đạo cụ, thậm chí là sinh mạng thể, nói tóm lại, trong tay người này đang có một thứ chúng ta không biết cụ thể là gì, nhưng nó vô cùng quan trọng, dù cho người này đã chết, thứ đó cũng nhất định phải được mang về, đó chính là nhiệm vụ của ngươi. 
Thanh niên yên lặng đẩy mắt kính một chút rồi nói:
- Số lượng nhân viên, mức độ trợ giúp, cấp độ quyền hạn ta có thể sử dụng, tất cả những thông tin đã biết về đối phương?
Lão quân nhân lấy một phần văn kiện ra từ trong ngực áo rồi nói:
- Chúng ta sẽ điều đại đội số một, hai, ba đến, ngươi có thể vận dụng tất cả lực lượng cần thiết ngoại trừ của tam đại căn cứ quân sự, tuy vậy giới hạn mức độ điều động từ một ngàn người trở xuống, hơn nữa không sử dụng vũ khí trên cấp độ tên lửa đạn đạo, không tạo ra ngộ thương cho một ngàn người trở lên, không giết chết thị trưởng và các viên chức cấp cao, không gây phát sinh chiến tranh với quốc gia khác, ngoài những điều này còn lại đều tùy ngươi, đây là những tin tức tình báo thu thập được về nhiệm vụ lần này, mặt khác, có một điểm không được ghi trên báo cáo, cần phải do chính ta nói cho ngươi... Về mục tiêu của nhiệm vụ, trước mắt có một thế lực rất lớn đang truy tìm đuổi giết hắn, nhất định phải bắt giữ được mục tiêu sớm hơn so với thế lực này, nếu như có thể, tiêu diệt toàn bộ lực lượng truy lùng của thế lực nguy hiểm này.
Thanh niên đeo kính cầm phần văn kiện vừa được lấy ra, hắn cũng không nhìn kỹ, chỉ đứng lên sau đó quay đầu bước đi, vừa đi vừa nói:
- Đây là nhiệm vụ thứ hai, như vậy còn lại một lần cuối cùng...
Nói xong, thanh niên đeo kính đã bước ra, trong phòng lúc này chỉ còn lại có một mình lão quân nhân. Đến sau khi thanh niên đeo kính đã đi khỏi, lão quân nhân cao tuổi mới lấy ra một bao thuốc lá từ trong ngực áo, rút ra một điếu, châm lửa rồi đặt ở mép bàn, tiếp đó lại rút ra thêm một điếu nữa, châm lửa rồi đưa lên miệng, sau khi hút vài hơi thật sâu, lúc này lão quân nhân mới ngẩng đầu nhìn về phía hư không thì thào nói:
- Lão bằng hữu, con của ngươi thoạt nhìn đã rất muốn chết, các loại khoa học kỹ thuật siêu hiện đại, ước định ba lần giao nhiệm vụ, những thứ này đều đã không còn trói buộc được hắn... 
- Con trai ngươi, Sở Hiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.