Vô Hạn Tương Lai

Chương 69: Người không ngờ đến (nhất)




Cả Lăng Tân cùng Trần Hạo Thao đều nhìn thấy lẫn nhau, đây là một loại ràng buộc khó có thể hình dung, cho dù là cách xa nhau mấy ngàn thước, trước tiên vẫn sẽ phát hiện đối phương.
( Ngươi quả nhiên là phát hiện ra bố cục của ta, muốn đạt được lực lượng càng lớn... Dùng lực lượng đó để sáng tạo ra Thiên đường trong tâm tưởng của ngươi sao? )
Lăng Tân như có như không thở dài, giờ phút này là do nhân cách phụ ba không đang khống chế tư duy cùng hành động, nhưng dù là trong trạng thái như vậy hắn cũng vẫn biết thở dài, điều này khiến cho Đạt Vân Hi bên cạnh vô cùng kinh ngạc, có trời mới biết trạng thái này vốn khi Lăng Tân thiết lập sẽ không hề có tình cảm không có cảm giác không biểu lộ, vậy mà rõ ràng cũng biết thở dài?
Mà ở phía xa Trần Hạo Thao cũng đồng dạng đang thở dài, hai bên đã đến lúc phải đối đầu với nhau như thế này... Có lẽ, chỉ cần còn có Phong Thần bảng, chỉ cần mỗi người tiếp tục chiến đấu vì tín niệm của bản thân đến cùng, không chỉ lần đối lập này, tương lai có thể sẽ còn có nhiều lần đối lập khác...
- Ai, Tiết Hi, ngươi đi lấy mảnh Phong Thần bảng, cẩn thận nữ nhân đang đi theo bên cạnh Lăng Tân, nếu như là người bình thường mà nói... cố gắng tối đa không làm hại đến tính mạng nàng, ta cùng Lăng Tân còn không phải trong tình trạng quyết đấu sinh tử, mục tiêu là đánh bại nhưng không được giết đối phương, đi thôi...
Trần Hạo Thao nói khẽ với nam tử côn đồ bên cạnh, sau đó hắn bước nhanh về phía hai người Lăng Tân. Tiết Hi gật đầu nhẹ một cái, không nói lời nào liền chạy về hướng khách sạn XX, nhìn dáng vẻ của hắn tựa hồ là định trước một bước cướp đoạt mảnh Phong Thần bảng, mặc kệ nữ nhân kia, dù sao nàng cũng chỉ là người bình thường mà thôi...
Thế nhưng tình huống kế tiếp lại nằm ngoài dự liệu của hai người, Lăng Tân quay người liền chạy về hướng khách sạn, chỉ để lại Đạt Vân Hi đến đối mặt với Trần Hạo Thao, tình huống như vậy hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Trần Hạo Thao, bởi vì đó căn bản không thể nào là việc Lăng Tân có thể làm. Lăng Tân sao có thể chọn không đối mặt với hắn? Không có khả năng!
- Tại sao phải lựa chọn như vậy? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì quan trọng ta không biết sao? Không có khả năng...
Trần Hạo Thao vô cùng kinh ngạc nhìn Lăng Tân càng lúc càng xa, hắn vô ý thức muốn đuổi theo, nhưng vừa nhấc chân chạy được mấy bước mà thôi, một hòn đá nhỏ bay thẳng tới, BA~ một tiếng đập vào mặt đất trước mặt hắn, uy lực của hòn đá nhỏ vậy mà ngang với uy lực một viên đạn, phá ra một cái hố nhỏ trên mặt đất, thoạt nhìn thật sự giống như mặt đất vừa bị đạn bắn.
- Hì hì, không thể đi a, ta đã đáp ứng với Lăng Tân tiên sinh nhất định phải ngăn chặn ngươi trong mười phút. Trần Hạo Thao tiên sinh, ta xưa nay vô cùng coi trọng chữ tín, cho nên nhất định phải ngăn chặn ngươi trong vòng mười phút mới được...
Chẳng biết từ lúc nào, Đạt Vân Hi vốn còn cách xa ngàn mét đã đứng ở một chỗ trước mặt hắn hơn hai trăm mét. Thiếu nữ thanh tú rung động lòng người này đang đứng đó, trong tay còn nắm một ít đá vụn không biết nhặt từ đâu ra, có thể đoán được hòn đá vừa rồi hẳn chính là do nàng ném đến.
- Vậy sao? Ngươi chính là đồng bọn mới của Lăng Tân? Ngươi cũng dùng Phong thần bảng để cường hóa sao?
Trần Hạo Thao nhìn xem Lăng Tân lúc này đã cách rất xa, hiện tại muốn đuổi theo cũng đã không còn kịp, hắn chỉ có thể thở dài nhìn về phía Đạt Vân Hi, thiếu nữ này quả thực là xinh đẹp cùng đáng yêu đến không thể nói nên lời. Chỉ là hòn đá vừa mới bắn đến lúc trước, lại khiến cho trong vẻ đáng yêu cùng xinh đẹp này mang theo nguy hiểm.
- Những chuyện riêng tư cá nhân này... Sao có thể nói cho ngươi biết được đây?
Đạt Vân Hi hì hì cười cười, nàng dùng sức đạp mạnh dưới chân, mãnh liệt lao như tên bắn về phía Trần Hạo Thao, tốc độ của nàng thật sự là nhanh vô cùng. Khoảng cách trăm mét chỉ cần hai ba giây mà thôi, chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi, nàng đã tới khoảng cách mười mét trước mặt Trần Hạo Thao. Sau đó đột ngột đứng yên tại đó, từ đang di động với tốc độ rất nhanh chuyển thành đứng yên không nhúc nhích, quá trình chuyển đổi này lại vô cùng tự nhiên, chỉ dựa vào những động tác này, đồng tử của Trần Hạo Thao đã mãnh liệt co lại, lúc này hắn mới biết bản thân đã phạm phải nhiều sai lầm. Hắn đã hoàn toàn đoán sai lực lượng của Lăng Tân, không chỉ về phương diện trí, còn có phương diện lực cũng giống như vậy...
- Là ta đã đoán sai. Ngươi vốn đã mạnh hơn so với người bình thường sao? Cho dù ngươi thật sự là cường hóa thuộc tính nào đó mà ta không biết, ví dụ như sức mạnh cơ bắp, tốc độ phản xạ… Nhưng cũng không có khả năng trong thời gian rất ngắn như vậy thuần thục đến trình độ này...
Trần Hạo Thao thở dài nói.
- Đúng vậy, trước khi ta gặp được Lăng Tân tiên sinh, đã mạnh hơn người bình thường rất nhiều rồi nha.
Đạt Vân Hi hơi nở nụ cười. Nàng nói tiếp:
- Khoảng cách giữa chúng ta là mười mét. Trong phạm vi như vậy, ta có thể tiến hành công kích trước khi ngươi có bất kỳ phản ứng nào. Cho nên không cần có hành vi quá khích gì, tuy ta đã đáp ứng với Lăng Tân không làm ngươi bị thương, nhưng không có nói sẽ không đánh ngươi bất tỉnh, cứ như vậy đi, đợi đến khi Lăng Tân thu hồi được Phong thần bảng mới thôi, trong khi đó chúng ta đứng đây tâm sự, ngươi cảm thấy thế nào?
Trần Hạo Thao cũng bỗng nhiên mỉm cười, khi hắn không cười đều có một loại khí chất quân nhân tồn tại. Nhưng một khi mỉm cười, biểu lộ của hắn lại mang theo một tia tà dị, mang theo một loại mị lực rất hấp dẫn với nữ giới, hơn nữa vóc dáng hắn cũng rất anh tuấn, tuyệt đối có thể so sánh với người mẫu, lúc trước trong trường học, đã có vô số nữ nhân bị nụ cười mỉm ôn nhu vô bì của hắn hấp dẫn.
- Thật vô cùng có lỗi, thiếu nữ xinh đẹp này, yêu cầu nhỏ như vậy mà ta lại không thể đáp ứng ngươi, bởi vì đồng bọn kia của ta hữu dũng vô mưu, sức lực tay chân coi như cũng được, nhưng muốn hắn đối phó với Lăng Tân lại là chuyện tuyệt đối không thể... Cho nên ta phải đánh bại ngươi nhanh một chút, sau đó đuổi theo trợ giúp đồng bọn của ta, rất xin lỗi, ngươi xác thực là nữ nhân đầu tiên ta ra tay đánh, thực xin lỗi...
Một tay Trần Hạo Thao run lên, một phần tám Phong thần bảng đã xuất hiện ở trên tay hắn, lúc hắn vừa mới lấy Phong thần bảng ra, bỗng nhiên thân ảnh thiếu nữ trước mắt lóe lên, Đạt Vân Hi đã xuất hiện ở trước mặt hắn, một bàn tay nho nhỏ ấn thẳng vào ngực hắn, nhìn giống như đang vuốt ve thú cưng vậy, chỉ là Trần Hạo Thao lại cảm thấy một áp lực cực lớn đánh thẳng tới, áp lực từ bàn tay nhỏ bé trắng nõn này vậy mà ép hắn không thể thở nổi, có trời mới biết đánh vào người sẽ như thế nào, Trần Hạo Thao thực sự là ngay cả nếm thử một chút cũng không muốn.
- Gương...
Tốc độ công kích của Đạt Vân Hi cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã đến trước mặt Trần Hạo Thao, mà Trần Hạo Thao chỉ vừa mới lấy ra Phong thần bảng mà thôi, hắn chỉ kịp thấp giọng đọc lên một chữ gương, sau đó đã bị Đạt Vân Hi đánh một chưởng vào trên ngực, Xoảng~ một tiếng, cả người Trần Hạo Thao giống như gương vỡ vụn ra, những mảnh này sau khi rơi xuống mặt đất toàn bộ đều biến thành mảnh gương vỡ, mà Trần Hạo Thao cũng đã biến mất không tung tích.
- Đã sớm nghĩ tới ngày hôm nay, Phong thần bảng có vô số khả năng, ngoại trừ có thể có được rất nhiều tin tức tình báo, còn có thể xếp đặt thiết kế những sự việc ngoài ý muốn để giết người, nhưng những tác dụng này cũng chỉ là để đối phó với người bình thường mà thôi...
Trần Hạo Thao chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện ở cách đó mười mét, hắn vẫn một tay cầm Phong Thần bảng, trên mặt vẫn mỉm cười, toàn thân không có chút dấu vết bị Đạt Vân Hi đánh trúng nào.
- Trước kia ta đã tra cứu rất nhiều tài liệu, sau đó lại tiêu tốn số lượng lớn điểm nhân quả để chứng thực, quả nhiên là giống như ta suy đoán, đã có thể có vật không thể tượng nổi như Phong thần bảng thật sự tồn tại, như vậy vì sao lại không có khả năng tồn tại những thứ trong thần thoại truyền thuyết khác? Đúng vậy, nội lực quả thực tồn tại, trên thế giới có một số lượng cực nhỏ người có được nội lực, còn có ma pháp phương tây, thậm chí là quỷ hút máu, người sói các loại, vậy mà cũng có sinh sống tại một vài chỗ trên thế giới. Thế giới này quả thực rộng lớn, có vô cùng vô tận những thứ siêu việt tưởng tượng, cho nên chỉ dựa vào xếp đặt ngoài ý muốn để giết người, cứ như vậy sao có thể đủ để lấy một địch lại hàng trăm các cường giả đây? Lực là công cụ của trí, trí là nguồn gốc của lực, chỉ có trí cùng lực kết hợp mới là vương đạo...
Trần Hạo Thao cầm Phong thần bảng rất nghiêm túc nói, cùng lúc đó, Đạt Vân Hi lại một lần nữa lao về hướng hắn, chỉ sau mấy giây mà thôi, nàng lại đánh một chưởng vào bên hông hắn, biến Trần Hạo Thao thành mảnh vỡ. Trần Hạo Thao lại lần nữa biến mất không tung tích, nhưng thanh âm nói chuyện của hắn vẫn không ngừng truyền tới.
Chẳng biết từ lúc nào, đã có hai Trần Hạo Thao đứng cạnh Đạt Vân Hi, hình dạng hai người hoàn toàn giống nhau, thậm chí thần thái cùng động tác cũng đều giống nhau, giống như là mấy cái bóng trong gương, không chỉ như vậy, Trần Hạo Thao càng lúc càng xuất hiện tại khắp bốn phía. Chỉ sau vài giây, đã có bảy tám Trần Hạo Thao xuất hiện, đến lúc này, lại chính là Đạt Vân Hi bị Trần Hạo Thao bao vây.
(... Thật là phiền phức a, còn muốn cầm chân mười phút sao? Không ngờ Trần Hạo Thao hóa ra lại lợi hại như vậy, không biết kỹ năng này rốt cuộc là cái gì. Ảo giác sao? Thôi miên sao? Hay là cái gì khác?)
Trong khi Đạt Vân Hi đánh một kích không trúng, ngược lại bị Trần Hạo Thao bao vây, Lăng Tân cùng nam tử côn đồ đã một trước một sau chạy vào đến trong khách sạn XX. Khách sạn này hiện tại gần như không còn một bóng người, sau khi cảnh sát bắt đầu phong tỏa, nhân viên khách sạn cũng đi ra ngoài toàn bộ, chỉ còn lại một vài khách say ngủ trong phòng không biết tình huống đang xảy ra mà thôi. Không biết vì sao, cảnh sát chỉ phong tỏa con đường mà thôi, không vào đến trong khách sạn, cũng không bày bố phong tỏa gần cửa khách sạn, tóm lại, chiến trường này nhờ vậy sẽ không bị người ngoài nào tới quấy rầy.
- Này, tên chạy phía trước kia, ngươi chính là Lăng Tân sao? Nói ngươi đó, đừng làm như không nghe thấy, ngươi rõ ràng không dám đến gặp Trần Hạo Thao, tại sao phải làm như vậy? Ngươi rõ ràng khiến cho phỏng đoán của Trần Hạo Thao bị thất bại, chuyện như vậy không thể dễ dàng tha thứ!
Không biết vì cái gì, vẻ mặt nam tử côn đồ này bừng bừng lửa giận, hắn vừa chạy theo sau lưng Lăng Tân, vừa điên cuồng lớn tiếng gầm thét, nhìn dáng vẻ của hắn giống như muốn một phát xé tươi Lăng Tân ra làm hai, chỉ có điều tốc độ chạy của hai người không chênh lệch bao nhiêu, cho nên trong lúc nhất thời hắn cũng không đuổi kịp Lăng Tân, chỉ có thể vừa chạy vừa gào thét, chỉ cần Lăng Tân hơi chậm lại một ít, hắn liền định bổ nhào tới đánh một cái.
- Lời Trần Hạo Thao đã nói làm sao có thể sai? Đúng vậy, Trần Hạo Thao không thể nào sai lầm, ngươi nhất định không phải là Lăng Tân! Ngươi nhất định là người khác cải trang, ta muốn đánh gục ngươi sau đó mang đến trước mặt Trần Hạo Thao, phỏng đoán của Trần Hạo Thao vẫn đúng, chỉ do ngươi cải trang nên mới thất bại, đúng vậy, Trần Hạo Thao vĩnh viễn chính xác tuyệt đối!
Nam tử côn đồ này càng nói càng bất hợp lý, đến mấy câu cuối cùng, hắn đã phảng phất như đang nói trong mơ, chẳng những lời lẽ không hề trật tự, trong mắt cũng chỉ còn có bóng lưng Lăng Tân, hắn đã sớm quên mục tiêu ban đầu, chỉ có duy nhất một ý nghĩ là đánh cho Lăng Tân một trận, sau đó đưa đến trước mặt Trần Hạo Thao, Trần Hao Thao vĩnh viễn không thể nào sai...
( Hoang tưởng sao? Xác thực, một tín đồ của bản thân chính là đồng bọn tốt nhất có thể nắm giữ, khi vứt bỏ có thể trở thành công cụ hoàn mỹ, có lẽ ta cũng nên tìm kiếm người như vậy làm thành viên Thiên đạo đội... Chỉ là, vì cái gì ta lại cảm thấy ý nghĩ này có vấn đề? Đồng bọn... Là công cụ sao? )
Lăng Tân hiện tại đang trong trạng thái nhân cách phụ, không hề vì những lời lẽ nhục mạ sau lưng mà tức giận, chỉ vừa chạy vừa không ngừng tự hỏi, lúc hắn định mở cánh cửa dẫn đến lối thoát khẩn cấp, sau đó theo lối đi này chạy lên, cánh cửa vốn có thể đẩy nhẹ liền mở ra giờ phút này lại nặng như trăm nghìn tấn, dùng sức đẩy như thế nào cũng không hề xê dịch một chút. Lăng Tân chỉ vừa dừng, nam tử côn đồ phía sau đã quát to một tiếng đánh tới, đá một cước về phía lưng Lăng Tân...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.