Vô Hạn Tương Lai

Chương 54: Phá cục! (nhị)




Trong khi Lăng Tân đang ngủ một giấc vô cùng say sưa, bốn huynh đệ Lâm gia lại càng lúc càng lo lắng khổ sở, sự tình khác tạm thời không nói, chỉ là vừa nghĩ tới ngày mai sẽ bị chính phủ xét xử, loại tâm tình này thật sự là khó có thể hình dung, bọn hắn đã quyết định được ăn cả ngã về không, vốn từ tầng lớp bình dân trong nháy mắt xoay người trở thành tỉ phú thế giới, bọn hắn thực sự không thể từ bỏ tiền bạc cùng quyền lực hiện tại.
Trước kia khi không có tiền cùng quyền như bây giờ, tiền lương mỗi tháng hơn ngàn dollar đã khiến cho bọn hắn cảm thấy rất sung sướng rồi, trong một thị trấn nông thôn nho nhỏ, không phải thành phố lớn như Thượng Hải, sao có thể có rất nhiều phồn hoa? Mỗi tháng nhận được hơn ngàn dollar tiền lương, sau đó tụ tập với huynh đệ uống một ít rượu, hoặc là đánh đánh bài, chơi đùa trò gì đó, đối với bọn hắn mà nói chính là những trò giải trí tốt nhất, cho tới khi La Phú Nhân đến đón muội muội của bọn hắn đi, nhờ vào quan hệ với muội muội, rốt cục đến Thượng Hải, lần đầu tiên tiếp xúc với khía cạnh ly kỳ đầy mê hoặc của thế giới, cứ như vậy... bọn hắn ngày càng sa đọa.
Mỹ nữ, rượu ngon, bài bạc, quyền thế, tất cả những thứ đó bọn hắn đều say mê không dứt, sinh hoạt bình thường trong thị trấn nhỏ trước kia phảng phất như chuyện đã trải qua từ kiếp trước, thứ duy nhất khiến cho bọn hắn cảm thấy tiếc nuối chính là, người đem đến tất cả những điều này, vẫn không danh chính ngôn thuận cưới muội muội của bọn hắn làm vợ, nếu như có một ngày muội muội không còn được sủng ái nữa thì sao? Tất cả vinh hoa phú quý sẽ bỏ bọn họ mà đi, khi đó... chẳng lẽ phải sống cuộc sống giống như trong thị trấn trước kia sao? Điều đó không thể nghi ngờ giống như cực hình lăng trì, còn kinh khủng hơn cái chết.
Cho đến khi La Phú Nhân chết, bọn hắn mới mãnh liệt giật mình, nguyên lai phú quý cùng quyền thế cách bọn họ gần như vậy, tập đoàn La thị đã rơi vào tay, chỉ cần có thể sống sót, như vậy mấy đời cũng hưởng thụ không hết vinh hoa phú quý. Nhưng dã tâm sao có thể có điểm giới hạn? Sau khi biết đến sự tồn tại của mảnh giấy từ La Kỳ Kỳ, một ý nghĩ đột ngột xuất hiện trong lòng bọn hắn, đoạt được mảnh giấy thần kỳ của La Phú Nhân, sẽ có được càng nhiều quyền lực cùng tiền bạc!
- Chưa từng có được, thì không cách nào minh bạch quyền lực cùng tiền tài có sức mê hoặc như thế nào... Nhị đệ, tam đệ, tứ đệ, dù sao nếu chúng ta bị bắt, hoặc là ngồi trong ngục giam cả đời, hoặc là mất đi tất cả tài sản, chẳng thà liều một phen, trước khi tiểu đội bí mật kia bắt đầu hành động, chúng ta trước một bước trốn ra nước ngoài, tài sản trong nước bị tịch thu hết cũng không sao, còn mấy tỷ dollar đang gửi ngân hàng nước ngoài, tất cả đều là của La Phú Nhân bí mật tồn trữ trước kia, chỉ cần có số tiền đó, cho dù chúng ta không làm gì cũng đủ để hưởng thụ nửa đời sau...
Lão đại Lâm gia vẻ mặt nghiêm túc nhìn ba người còn lại, cặp mắt của hắn tràn đầy tơ máu, cả người thoạt nhìn tiều tụy vô cùng, mà không chỉ hắn, ba người Lâm gia còn lại cũng như vậy, một đêm không ngủ là một phần, phiền muộn lo lắng trong lòng cùng tinh thần bất ổn mới là nguyên nhân lớn nhất gây ra vẻ tiều tụy này. Sau khi Lão đại Lâm gia nói xong, lão Nhị Lâm gia cũng mở miệng:
- Lão đại, tên Ngưu cục trưởng cặn bã kia thật sự đáng chết. Dứt khoát phái bọn đàn em tay chân đi bắt vợ cùng con gái hắn làm nô lệ đi. Mẹ nó, thường ngày nhận nhiều tiền của chúng ta như vậy, lần này rõ ràng dám khai ra toàn bộ chúng ta, hơn nữa cũng không lấy được một khẩu súng hay một viên đạn từ chỗ hắn, sự uất ức này ta thật sự là nuốt không trôi.
- Được rồi.
Lão đại Lâm gia cười lạnh một chút, hắn lại lắc đầu nói:
- Tạm thời bỏ qua đi, chờ sau khi chúng ta trốn ra nước ngoài an toàn, tất cả người tham gia truy bắt chúng ta lần này đều đừng hòng trốn thoát... Con mẹ nó, một kẻ cũng không tha! Mấy tỷ dollar Mỹ, tùy tiện xuất ra một trăm triệu dollar cũng có thể giết cả nhà bọn hắn rồi, chuyện của Ngưu cục hiện tại tạm thời bỏ qua, sau này phải đem vợ cùng con gái hắn bán sang Châu Phi làm kỹ nữ cả đời, bằng không thì thật đúng là không thể nuốt trôi lần uất ức này!
Lão nhị muốn nói thêm mấy câu, mà lão đại cũng không để ý tới hắn, tiếp tục nói:
- Mật báo thông báo tình hình cho chúng ta, muốn để chúng ta phái người đi giải quyết trước hậu quả, ai ngờ còn chưa tới mười hai giờ, đã không liên lạc được, chắc chắn là đã bị tiểu đội hành động bí mật khống chế, không biết đội trưởng đội hành động bí mật lần này là ai, bằng không thì trước một bước bắt lấy hắn, sau đó khi thế cục hỗn loạn, chúng ta thừa dịp loạn chạy trốn, so với hiện tại còn có khả năng lớn hơn... Lão tam, đội thuyền chuẩn bị như thế nào rồi?
- Mười giờ, theo như phân phó, nhất định không thể tìm tàu thuyền của tập đoàn chúng ta, cho nên tùy tiện chọn một đội thuyền của một công ty du lịch, sau khi lên thuyền chúng ta sẽ giành quyền khống chế, giết chết tất cả người trên thuyền, như vậy đội thuyền sẽ do chính chúng ta khống chế.
Lão tam vừa nghe thấy đại ca hỏi, hắn vội vàng đem việc mình phụ trách nói ra. Lão đại lập tức suy nghĩ một lúc, rồi mới lên tiếng:
- Cứ làm như vậy, giết hết toàn bộ người có mặt, sau đó đi ven theo bờ biển, trên đường đi cần giả bộ giống như đoàn thuyền lữ hành, sau đó trốn đến một vùng hẻo lánh, lúc cảnh sát và quân đội truy lùng khẳng định đã qua ba bốn ngày, khi đó chúng ta sớm đã trốn đi rất xa rồi, đoạn đường này đều có chỗ ẩn náu bí mật do La Phú Nhân bố trí trước kia, chỉ cần đi theo lộ tuyến này, cẩn thận một chút sớm muộn sẽ đến được Vân Nam, sau đó tiếp tục đi đến biên giới trốn ra nước ngoài. Khi đó rồng về với biển lớn, hổ về với núi sâu, sao còn lo sợ thế lực chính phủ? Chỉ là bước trốn chạy đầu tiên này hơi phiền toái một chút, hiện tại nhất định là không thể đi máy bay tàu xe gì được rồi, chỉ hi vọng đoạn đường này thuận lợi, không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn...
Sau khi lão đại nói xong lời này, hắn lại nhìn về phía lão tứ hỏi:
- Lão tứ, nhân nghĩa bang một mực do ngươi quản lý, tình huống bây giờ như thế nào rồi? Có người nào biết được động tĩnh gì không?
Lão Tứ cười khổ một cái nói:
- Lão đại, đến cả chúng ta cũng đến tận hôm qua mới nghe được chút động tĩnh, những tên côn đồ kia làm sao có phương pháp nào? Hiện tại bọn họ đang âm thầm chuẩn bị, ta đã tìm được trên trăm tên mới ra tù sẵn sàng liều mạng, đã giao súng ống cho bọn họ, chỉ nói là ngày mai xã hội đen Nhật bản Yakuza sẽ đại quy mô tập kích nhân nghĩa bang, những người này bình thường đều là thành phần cặn bã của quốc gia, bất quá vừa nghe đến Nhật Bản lập tức lại trở nên hưng phấn, bọn hắn nói ngày mai nhất định sẽ cho Nhật Bản một trận đẹp mắt. Những thứ súng ống kia cũng không phải đồ trang trí, một khi tình huống ngày mai có gì bất ổn, nếu chúng ta bị cảnh sát bao vây, những người này tùy thời có thể gây rối loạn bốn phía, ta cũng làm cho tổ chức lính đánh thuê của tập đoàn La Thị công kích bọn hắn, tức khắc bọn hắn sẽ cho rằng đúng là xã hội đen Nhật Bản đến tập kích, khi đó hai phe náo loạn bắn giết, toàn bộ Thượng Hải sẽ bắt đầu đại loạn... chúng ta cũng có thể thừa dịp hỗn loạn trốn đi.
Thật sự mà nói, bốn huynh đệ Lâm gia mặc dù tư chất kém cỏi một chút, nhưng vẫn có đầy đủ tâm ngoan thủ lạt, sau khi tin tức trung ương muốn xử lý tập đoàn La thị cùng truy bắt bốn huynh đệ Lâm gia truyền đến, nếu là người ngu ngốc bình thường tự nhiên là cuống cuồng chạy trốn ngay trong đêm, hoặc là lập tức lôi kéo quan hệ bốn phía, muốn nhờ mạng lưới quan hệ thoát tội, nhưng sự tình sao có khả năng đơn giản như vậy? Từ sau khi liên bang Xô Viết giải thể, các quốc gia phát triển trên thế giới đều tập trung chú ý vào Trung Quốc, không ngừng khiêu khích, ngoại trừ việc không dùng vũ lực trực tiếp can thiệp cùng xâm lược, chính phủ vẫn rất nhẫn nhịn, điểm ấy xác thực đáng để người khác phải khâm phục. Nếu như bị khiêu khích một chút lập tức liền phản ứng, như vậy bất quá là mãng phu mà thôi, chính vì mưu toan tính toán nhiều, cho nên mới có thể nhẫn nhịn khuất nhục, tới hiện tại, Trung Quốc rốt cục đã có thể hãnh diện ở phạm vi thế giới. Đó chính là thứ lấy được sau nhiều năm kiên trì nhẫn nhịn... Tôn nghiêm cùng thực lực!
Sở dĩ nhẫn nhịn, là vì mưu toan tính toán... Đối với việc xử lý bốn huynh đệ Lâm gia lần này cũng là như vậy, lúc trước La Phú Nhân làm ra bao nhiêu chuyện, phảng phất như tát một tát vào mặt các quan chức chính phủ, nhưng những người này lại không có biện pháp bắt được hắn, bởi vì La Phú Nhân có những chiến lược quá mức thần kỳ, đồng thời rất nhiều quan viên bị chết vì chuyện ngoài ý muốn, hơn nữa khoảng cách giữa mỗi người còn cách xa nhau hàng ngàn kilomet, thậm chí còn có người được rất nhiều người bao vây canh chừng cũng chung số phận, chuyện như vậy quả thực giống như truyện thần thoại, cho nên không có kế sách, chính phủ chỉ có thể nhẫn nhịn, tuy có phái tiểu đội bí mật đến điều tra, nhưng lại không có bất kỳ biện pháp trói buộc nào đối với tập đoàn La Thị. Mãi cho tới bây giờ, sau mấy năm điều tra tình báo, hơn nữa La Phú Nhân đã chết, như vậy hành động kế tiếp của chính phủ chắc chắn là một cú trời giáng, trong vòng một ngày sẽ tiêu diệt triệt để tất cả lực lượng của tập đoàn La Thị, kể cả nhân nghĩa bang lẫn tổ chức lính đánh thuê, về bốn huynh đệ Lâm gia mà nói, bọn hắn trước mắt là người nắm quyền tập đoàn La Thị, sao có thể có thể chạy thoát được khỏi Thượng Hải một cách đơn giản?
Chỉ sợ xe vừa lên đến đường cao tốc, lập tức sẽ bị chặn đường tra khảo. Trong bốn huynh đệ, lão đại là người có đầu óc tốt nhất, hắn cũng đã suy nghĩ cẩn thận đến những tình huống này, cho nên mới bác bỏ kế hoạch lập tức chạy trốn trong đêm của lão nhị lão tam, tiếp nhận kế hoạch do lão tứ đề xuất, nơi này là Thượng Hải, tạm thời vẫn là sân nhà, như vậy dứt khoát lợi dụng ưu thế sân nhà, trong khi tất cả vẫn chưa rõ có chuyện gì phát sinh sẽ gây ra đại hỗn loạn, sau đó thừa dịp loạn mà trốn. Trốn chạy bằng đường biển…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.