Vô Hạn Tương Lai

Chương 229: Tiến vào (nhị)




- Được!
Trương Hằng bỗng nhiên mãnh liệt đứng lên, hắn nhìn thẳng vào thanh niên đang ràn rụa nước mắt trước mặt rồi lớn tiếng nói:
- Được! Chỉ cần ta không chết, ta nhất định sẽ cho ngươi nhìn thấy Thiên Đường... Không có người mình muốn bảo vệ cũng không sao, thứ bản thân muốn bảo vệ không nhất định phải là người, ngươi có thể bảo vệ tín niệm của mình... vì bảo vệ tín niệm muốn nhìn thấy Thiên Đường mà sống!
- Còn có, những cái gọi là Thần kia, sớm muộn gì cũng có một ngày bọn hắn sẽ gặp quả báo.
Khi nói đến đây Trương Hằng liền ngẩng đầu nhìn hướng về phía bầu trời, hắn cười lạnh.
- Những cái khác thì cũng thôi, duy chỉ có chuyện như vậy là ta không cách nào tha thứ!
Trương Hằng lớn tiếng quát:
- Đám súc sinh phân hệ da đen, các ngươi rửa sạch cổ đi, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày, ta cho các ngươi biết thế nào là báo ứng!
Trương Hằng cũng không phải người tàn khốc, khi hắn thiết kế cái di tích này chỉ mơ hồ xếp đặt ra thế giới quan của Lục đạo luân hồi, sau đó do nội dung tự phát triển hình thành nên các chi tiết cụ thể. Mà thế giới quan của Atula đạo chính là do nội dung tự phát triển mà ra, Trương Hằng chỉ biết đại khái rằng Atula đạo là một thế giới giết chóc điên cuồng, còn lại đối với những chi tiết cụ thể thì hắn hoàn toàn không biết gì cả. Hắn cũng là từ miệng thanh niên trước mặt mới biết được tường tận về thế giới này... một thế giới tàn khốc!
- Tên ta là Trương Hằng, hắn là Lý Cương Lôi, nàng là Nataya, bọn họ đều là đồng đội của ta, ngươi tên là gì?
Thanh niên ngây ngốc một chút, hắn hỏi ngược lại:
- Đồng đội? Đồng đội là cái gì?
Trương Hằng hơi sững sờ, hắn trực tiếp nói:
- Đồng đội chính là người kề vai chiến đấu, là người ta có thể phó thác tính mạng, cũng có thể gọi là chiến hữu, gọi là sinh tử chi giao. Tóm lại là người ta có thể yên tâm giao phó phía sau lưng, hoàn toàn không hề phòng bị, đó chính là đồng đội.
Thanh niên trầm mặc mất một lúc, sau đó mới rất nghiêm túc nói:
- Tên ta là Axis Baal.
( Đồng đội sao? Phó thác tính mạng... Thủ hộ tín niệm... )
Cả Axis và Lý Cương Lôi đều nhìn về phía Trương Hằng, hai người đều yên lặng thật lâu…
Giữa trưa hôm sau bốn người thuận lợi đi đến chỗ cổng không gian tiến vào Atula đạo, cánh cổng không gian này đã trở nên vô cùng mờ nhạt, giống như tùy thời đều có thể biến mất, cả bốn người đều nhẹ nhàng thở ra một hơi, nếu như cánh cổng này biến mất mà nói, có trời mới biết đến khi nào mới có thể tìm được một cánh cổng khác, hơn nữa đối với Axis, đó cũng sẽ là dấu chấm hết. Chính vì thế không thể không thừa nhận, vận khí của mọi người cũng không tệ, tất cả đều không hề chần chờ, từng người một bước vào bên trong tầng sương mù mờ nhạt, chỉ trong nháy mắt, thân ảnh của bốn người đều đã biến mất không còn dấu vết. Mà sau khi bốn người Trương Hằng biến mất không lâu, một thiếu nữ xinh đẹp có vẻ mặt lạnh như băng chậm rãi đi tới trước cổng không gian, chỉ thấy nàng lấy ra một mảnh giấy nhỏ, cũng không biết nàng làm trò gì, lớp sương mù vô cùng mờ nhạt bỗng nhiên lại trở nên nồng đậm, mà sau khi làm xong tất cả, thiếu nữ này mới cất mảnh giấy đi, đồng thời ngẩng đầu nhìn hướng về phía cực xa xôi, tại đó đúng là một trong số những cánh cổng tiến vào Súc sinh đạo.
Giờ phút này tại Nhân đạo, Trịnh Xá đang khiêng một ngọn núi nhỏ bay vút lên bầu trời, ngọn núi nhỏ này cao tầm hai trăm mét, tình cảnh Trịnh Xá khiêng ngọn núi quả thật là giống như con kiến đang khiêng quả bóng đá, hiệu quả thị giác của chuyện này thật sự là kinh người đến mức không thể chịu được, chứng kiến quá trình thông qua quét hình tinh thần lực, tất cả mọi người đều vô cùng yên lặng.
Trịnh Xá khiêng ngọn núi bay ra xa khoảng độ mấy kilomet rồi mới quẳng xuống, khi ngọn núi nhỏ này vừa chạm đất, lập tức một tiếng động đinh tai nhức óc xuất hiện, tất cả mọi người đang đứng cách xa mấy kilomet đều cảm thấy mặt đất dưới chân mình rung lên, lại nhìn thấy tro bụi phía xa đang dâng cao ngất trời, biểu lộ yên lặng của mọi người lại càng thêm nghiêm trọng.
- Thật đúng là vũ khí quy mô lớn hình người.
Lăng Tân cảm thán một câu với vẻ mặt trào phúng, sau đó mới nói với Trịnh Xá thông qua tâm linh tỏa liên:
- Còn bao nhiêu mét nữa? Đến khi nào thì xong?
Trịnh Xá cười hắc hắc nói:
- Ừm, còn cần phải đả thông hơn một nghìn mét nữa, khi đó chúng ta có thể sử dụng goblin glider bay đến chỗ cổng không gian, ước chừng phải mất thêm 24 tiếng đồng hồ nữa.
- Như vậy cần phải nhanh lên một chút.
Lăng Tân lắc lắc đầu nói:
- Nếu như ta đoán không lầm mà nói, chúng ta đã không còn nhiều thời gian nữa rồi.
- Đúng vậy, hiện tại chúng ta không phải lo chuyện bị đám Trịnh Xá đuổi kịp nữa, chuẩn xác mà nói, bọn họ đã không còn nhiều thời gian.
Trương Hằng cười nói, sau khi tiến vào Atula đạo, tinh thần Trương Hằng bỗng nhiên trở nên bớt căng thẳng hơn nhiều, Nataya tò mò hỏi thử, mà Trương Hằng cũng không giấu diếm, trực tiếp thừa nhận:
- Lúc trước khi ở trong Nhân đạo và Súc sinh đạo, sở dĩ ta khẩn trương như vậy chính là vì sợ gặp phải Trịnh Xá. Nếu như gặp hắn, tuy khả năng lớn là hắn sẽ không giết ta, nhưng mà khi đó ta sẽ không còn cơ hội lấy được Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp nữa, càng có thể là bị mấy người Trịnh Xá giam lỏng, khi đó chúng ta chính là trốn không thoát, đánh cũng không thắng. Nói một cách khác, chỉ cần bị hắn bắt gặp, chúng ta sẽ triệt để thua!
Trương Hằng rất nghiêm túc nói:
- Nhưng mà ở Atula đạo thì lại khác, bởi vì ở đây khắp nơi đều là nhân loại, đâu đâu cũng là giết chóc cùng phân tranh. Nếu như chúng ta cẩn thận một chút, cho dù là mặt đối mặt đi ngang qua, đoán chừng đám Trịnh Xá cũng sẽ không chú ý đến chúng ta.
Khi nói đến đây Trương Hằng lập tức cười hắc hắc, hắn nói tiếp:
- Đồng thời, chúng ta cũng đang ở rất gần phòng điều khiển rồi, chỉ cần lấy được quyền khống chế đối với Lục đạo luân hồi, khi đó cho dù là Trịnh Xá cũng sẽ không làm gì được chúng ta nữa, do vậy thời gian của bọn họ đã không còn nhiều rồi, ít nhất đã không còn kịp ngăn cản chúng ta.
Lý Cương Lôi đột nhiên hỏi:
- Như vậy phòng điều khiển nằm ở nơi nào trong Atula đạo? Sẽ không phải là tự động di chuyển lung tung giống như cổng không gian đấy chứ?
Trương Hằng lắc đầu nói:
- Làm sao có thể, phòng điều khiển nằm ở phía dười tòa chủ thành đầu tiên của thế giới này. Ha ha ha, chúng ta có người dẫn đường mà đúng không, Axis, tòa chủ thành đầu tiên nằm ở đâu? Chúng ta lập tức đến đó!
Axis lại trực tiếp lắc đầu:
- Ta không biết.
- Ha ha, không biết sao... Hả? Không biết? Ngươi là người dẫn đường cơ mà, tại sao lại không biết? Không phải thế giới này dùng chủ thành để tiến hành phân chia khu vực sao?
Trương Hằng nhìn về phía Axis với vẻ kinh ngạc, mà Axis thì lại cay đắng nói:
- Ta thật sự không biết, bởi vì tất cả chủ thành đều tuyên bố mình chính là chủ thành tạo dựng sớm nhất, tất cả chủ thành còn lại đều là thành thị lệ thuộc, cho nên ta thật sự không biết chủ thành đầu tiên là cái nào...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.