Vô Hạn Tương Lai

Chương 217: Súc sinh đạo (tam)




Trong khi đang nói chuyện, ba người Trương Hằng, Lý Cương Lôi và Nataya đã xuống đến độ sâu hơn năm nghìn mét dưới lòng đất, lúc này, phía dưới liên tục có những luồng không khí nóng xông thẳng lên, cả ba đều cảm thấy giống như đang ở bên cạnh một chiếc nồi hơi, hơn nữa, càng đi xuống, nhiệt độ cũng trở nên càng cao.
- Ồ? Nham thạch sao? Nhưng mà không có mùi lưu huỳnh.
Lý Cương Lôi khịt khịt mũi nói.
- Không, không phải nham thạch... Ta nghĩ ta đã đoán được có thứ gì dưới đó rồi.
Trương Hằng cười lạnh:
- Hỏa Kỳ Lân?
- Súc sinh đạo... Nơi đó tập trung một lượng lớn sinh vật từ thời Hồng hoang viễn cổ, cộng với rất nhiều loại sinh vật cải tạo gien do Thánh nhân cùng Tu chân giả chế tạo, thậm chí một số sinh vật tồn tại trong thần thoại cũng có. Lúc trước ta đã nói rồi, mục đích Thánh nhân phân hệ da đen chế tạo cái di tích này chính là để bảo tồn một số thứ trân quý, chẳng những có kho gien của nhân loại mà còn có kho gien của rất nhiều sinh vật kỳ dị.
Lý Cương Lôi gật đầu nói:
- Đó không phải là điều ta muốn biết, vấn đề của ta chỉ có một... Những sinh vật này có nguy hiểm không?
- Làm sao có thể không nguy hiểm?
Trương Hằng cười khổ:
- Cho nên ta mới nói, hành trình lần này của chúng ta cơ bản chính là cửu tử nhất sinh. Nhân đạo thì không có nguy hiểm gì, chỉ cần quen thuộc với quy tắc của không gian này là được, nếu không nhất định cần phải có số mệnh vô cùng tốt, hoặc là thực lực đạt tới tầng thứ tư trung cấp mới được, tuy vậy ít ra cũng không có nguy hiểm đến tính mạng... Mà ở trên Nhân đạo, bên trong Thiên đạo, tất cả đều là sinh vật năng lượng, tuy sẽ không tận lực công kích những sinh vật khác, nhưng đến gần chúng vẫn là chuyện thập phần nguy hiểm, ách, giống như là đứng trong lò phản ứng hạt nhân vậy, người bình thường sẽ biến thành tro bụi ngay lập tức. Kế tiếp, bên trong Súc sinh đạo, tất cả đều là sinh vật khủng bố dị thường, một hai con thì còn không sao, nhưng nếu như gặp phải số lượng quá nhiều, vậy ba người chúng ta tuyệt đối là chết chắc.
- Về phần Atula đạo thì là tiến hóa chi đạo... hoặc có thể nói là sát phạt chi đạo.
Khi nói đến đây Trương Hằng liền thở dài:
- Cái Atula đạo này tương tự như Chủ thần không gian, nhưng dù sao số lượng Thánh nhân phân hệ da đen cũng không nhiều, trình độ khoa học kỹ thuật cũng không bằng hai phân hệ còn lại, cho nên bọn họ chỉ có thể trực tiếp đặt rất nhiều nhân loại vào trong Atula đạo. Những người này phần lớn là đến từ các thế giới phim kinh dị, phân biệt đại biểu cho nhiều hình thức văn minh, có người sử dụng đấu khí, có người sử dụng ma pháp, cũng có người sử dụng khoa học kỹ thuật. Ngoại trừ nhân loại, còn có người sói, tinh linh, người lùn cùng rất nhiều quái vật, trong Atula đạo, đồ ăn cùng tài nguyên cực kì thưa thớt, phần đông hình thức văn minh vì tranh đoạt lượng đồ ăn cùng tài nguyên cực nhỏ mà tạo thành những cuộc chinh phục mang tính tuyệt diệt, đây là một thế giới giết chóc điên cuồng.
- Về phần Ngạ quỷ đạo, thì là tiếp điểm giữa Atula đạo và Địa ngục đạo, chuẩn xác mà nói, Địa ngục đạo, Ngạ quỷ đạo, Atula đạo, ba thế giới này cũng không có ngăn cách như ba thế giới trước. Ba thế giới này gần như là thông suốt với nhau, chỉ có hạn chế duy nhất là sinh vật quá mạnh mẽ của Địa ngục đạo không cách nào đến Ngạ quỷ đạo mà thôi.
Lý Cương Lôi suy nghĩ một chút rồi nói:
- Nói một cách khác, đây là ngoại lực cùng nội lực song trọng áp bách, khiến cho nhân loại bên trong Atula đạo nhanh chóng tiến hóa? Kết quả như thế nào?
- Rất đáng tiếc.
Trương Hằng nở nụ cười khổ:
- Có rất nhiều người mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, nhưng người vượt qua tâm ma... lại rải rác gần như không có. Mà đạt tới cơ nhân tỏa tầng thứ tư cao cấp, ngàn vạn năm ở Atula đạo cũng không có một người.
Lý Cương Lôi sửng sốt một chút, hắn kỳ quái nhìn về phía Trương Hằng sau đó nói:
- Tại sao lại như vậy chứ? Không phải lúc trước ngươi nói mở cơ nhân tỏa có quan hệ trực tiếp với việc trải qua nguy hiểm sao?
Trương Hằng gật đầu nói:
- Đúng là như vậy, nhưng mà cần phải có một thứ tối trọng yếu mới được: chấp niệm! Trong thiết lập của ta, không phải là chỉ có nhân loại mới có thể mở cơ nhân tỏa, tất cả các sinh vật đều có thể mở cơ nhân tỏa! Nhưng vì sao đa số Thánh nhân đều là nhân loại? Không riêng gì do nhân loại đã giết sạch Thánh nhân của dị tộc, mà là do phần lớn nhân loại đều có thứ gọi là chấp niệm. Ngươi suy nghĩ thử một chút mà xem, trên Trái đất, trong vòng một phút có bao nhiêu sinh vật gặp phải nguy hiểm sinh tử? Sợ là cả triệu cả tỷ a? Cá ăn sinh vật phù du, cá lớn nuốt cá bé, cá mập ăn cá lớn… các sinh vật trên đất liền cũng là như vậy, nhưng tại sao những sinh vật này lại không mở cơ nhân tỏa? Nguyên nhân là do bọn chúng không có chấp niệm.
- Trong Vô hạn khủng bố, vì sao mấy người Trịnh Xá có thể không ngừng trở nên mạnh mẽ? Trừ nguyên nhân thường xuyên ở trong thời khắc nguy hiểm ra, càng bởi vì bọn họ có chấp niệm vượt xa tất cả những người còn lại, sống sót, báo thù, thậm chí là bảo vệ. Mà ở trong Atula đạo, xác thực là nguy hiểm tới cực điểm, nhưng mọi người chỉ vì giết mà giết, vĩnh viễn không có giết chóc cuối cùng, không có hy vọng trốn thoát, chỉ có thể trầm luân trong biển máu, không có tình bạn, không có tình yêu, không có tình thân, không có bất kỳ người nào đáng tín nhiệm. Một thế giới như vậy... bọn họ còn có thể có chấp niệm gì? Sống sót? Đó chẳng qua là kéo dài thống khổ mà thôi!
Khi nói đến đây Trương Hằng dừng lại giây lát, sau đó mới lên tiếng:
- Do đó, tuy Atula đạo là một thế giới cực độ nguy hiểm, nhưng lại xác thực thiếu khuyết chấp niệm, cũng tức là thiếu hi vọng. Chính vì vậy Chủ thần không gian mới đưa ra cái giá 50.000 điểm để rời khỏi thế giới luân hồi, đây chính là hi vọng, mà khi tuyển chọn tân nhân, Chủ thần cũng sẽ lựa chọn người đã cực độ thất vọng hoặc là tuyệt vọng đối với thế giới thực tế của mình. Chính bởi vì trước kia có hi vọng quá lớn, hoặc là nguyện vọng không thể hoàn thành, cho nên mới trở nên thất vọng cùng tuyệt vọng, mà người như vậy, có chấp niệm vô cùng lớn!
Lý Cương Lôi trầm tư một lát, sau đó mới gật đầu nói:
- Đúng vậy, nhân tâm vốn là thứ yếu ớt nhất, đồng thời cũng là thứ kiên cường nhất. Nếu có hi vọng tồn tại, như vậy nhân tâm có thể đối mặt với bất kỳ khổ cực nào. Nếu như đã mất đi hi vọng, không khỏi biến thành xác không hồn...
( Hi vọng sao? Chính như thế giới thực tế vậy, rất nhiều người đã là xác không hồn, bởi vì bọn họ đã mất đi hi vọng, hơn nữa cũng đã minh bạch, thế giới này vốn không tồn tại cái gọi là hi vọng... )
Trương Hằng âm thầm thở dài trong nội tâm, bất quá hắn lại tự cảm thấy có chút may mắn, ít nhất hắn đã đến Vô hạn thế giới, ít nhất hắn đã có hi vọng...
Trong lúc Trương Hằng và Lý Cương Lôi nói chuyện, ba người đã đi được thêm gần nghìn mét, nhiệt độ xung quanh vẫn càng lúc càng cao, đã gần đạt đến năm mươi độ. Đừng nói là thân thể không chút sinh khí của Lý Cương Lôi, ngay cả thân thể trải qua vô số rèn luyện của Trương Hằng cùng NaTaya cũng sắp không chịu đựng nổi, cho dù như vậy Lý Cương Lôi vẫn cố gắng bước đi, chỉ là sắc mặt của hắn càng lúc càng trở nên trắng bệch, xem bộ dạng phảng phất như tùy thời đều có thể ngã xuống đất.
Trên đường đi, Trương Hằng đã từng đề nghị để hắn cõng Lý Cương Lôi, nhưng Lý Cương Lôi lại lấy lý do có thể Trương Hằng sẽ cần phải chiến đấu, cưỡng ép cự tuyệt đề nghị, kiên trì dùng sức mình tự đi xuống, dùng tố chất thân thể của hắn mà nói, có thể đi đến vị trí này, đã là ý chí kiên cường người bình thường khó có thể tưởng tượng rồi, có điều thể lực của hắn xác thực là đã đạt tới cực hạn.
-... Ngươi và Nataya chờ ta ở đây một lát, ta xuống giết chết Hỏa Kỳ Lân xong rồi sẽ quay lại, trong khoảng thời gian này các ngươi cũng có thể nghỉ ngơi khôi phục lại thể lực.
Trương Hằng quay đầu sang nhìn Lý Cương Lôi cùng Nataya, sau đó tập trung quan sát Hỏa Kỳ Lân đang ở trong phạm vi quét hình tinh thần lực... Phía dưới vị trí của ba người vài trăm mét, một sinh vật dài hơn mười mét đang nằm, toàn thân sinh vật này là hỏa diễm đỏ rực, bùn đất cùng nham thạch dưới chân nó đều đã kết tinh hóa, mà ở phía sau lưng nó thì có một khu vực sương mù mông lung hình dáng không rõ, đó chính là cửa vào Súc sinh đạo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.