Vô Hạn Tương Lai

Chương 214: Nhân đạo (tứ)




Một đường đi tới, Trương Hằng cũng không ngừng giảng giải về hoàn cảnh bên trong Nhân đạo cho hai người Lý Cương Lôi và Nataya, những người đang sinh sống trong Nhân đạo đều có nguồn gốc từ các thế giới khác, được các Thánh nhân phân hệ da đen tập trung lại một chỗ, ý nghĩ của Thánh nhân cũng rất đơn thuần, chỉ là định thành lập một nơi giống như kho lưu trữ gien. Tuy chỉ có hơn một triệu người, nhưng cơ bản tất cả các loại gien của nhân loại đều đã ở đây cả rồi, hơn nữa sẽ không chết, không sinh ra biến hóa, ngay cả hoàn cảnh sinh tồn cũng không bao giờ thay đổi, cho nên những người ở đây đều có thể được xem là "tiêu bản".
Về phần đồ ăn thì rất đơn giản, Trương Hằng tùy ý đi tìm trong những bụi cỏ, giây lát sau đã thấy một số loại trái cây đủ mọi màu sắc kỳ dị, theo đạo lý mà nói, trái cây có màu sắc rực rỡ hầu hết đều không ăn được, càng đẹp thì càng độc, nhưng Trương Hằng lại không chút lo lắng nào, trực tiếp cắn một miếng. Kế tiếp nét mặt của hắn cũng rất đặc sắc, lập tức lại hái thêm một đống lớn ôm vào ngực, vị của loại quả này thật sự là quá ngon, mang theo chút vị chua, ngọt nhưng không hề ngán, bên trong mọng nước, quả nhiên là loại trái cây cực phẩm hắn chưa bao giờ nếm qua.
Không chỉ như vậy, hắn tùy ý nhổ một đống cỏ dại, dưới phần rễ của những bụi cỏ này có một loại củ lớn, thoạt nhìn có chút giống như khoai tây, nhưng khi ăn lại mang theo vị bơ, mùi vị quả thực ngon lành đến mức không thể tưởng tượng nổi. Dọc đường đi, ba người đều là không ngừng ăn những loại thực vật này, theo thuyết pháp của Trương Hằng, cây cối trong Nhân đạo đều có chứa linh khí, trong đồ ăn cũng có mang theo năng lượng, ăn càng nhiều càng có lợi.
- Tầng không gian kế tiếp là Súc sinh đạo, muốn đến đó cũng rất đơn giản, chỉ cần đi xuống phía dưới, tuy là vượt qua không gian đến một thế giới khác, nhưng trong Nhân đạo không tồn tại tranh đấu, cho nên muốn đến không gian khác, chỉ cần đi đến địa điểm nào đó là được, chúng ta sẽ đi xuống.
Trong cả Nhân đạo căn bản không tồn tại cái gọi là núi, hầu hết mọi nơi đều là thảo nguyên xanh tươi, cũng có một số rừng rậm, bất quá là để cung cấp thêm một số loại đồ ăn cho nhân loại mà thôi, sông suối nhỏ, cũng không quá đáng là để cung cấp thức ăn. Đi xuống dưới? Trương Hằng chỉ biết là đi xuống phía dưới, nhưng có trời mới biết phía dưới là sâu bao nhiêu? Hẳn là phải đào ra một cái hố sâu vài chục kilomet trong vòng ba mươi ngày sao?
Cho nên, mục tiêu hàng đầu của ba người là tìm ra một cái hang thông xuống phía dưới…
Không đề cập đến hành động nhàn nhã của ba người Trương Hằng, một phương khác, mấy người Trịnh Xá đang nhìn nhau, sắc mặt ai cũng phát xanh, bọn họ tới Nhân đạo sớm hơn so với ba người Trương Hằng khoảng năm ngày. Cũng không thể trách được bọn họ lại xúc động, dù sao tình huống như vậy thật sự là quá mức quỷ dị rồi, vốn đang dốc sức liều mạng với bạch tuộc biến dị ở Tam giác quỷ, ai biết một giây sau bỗng nhiên đi tới cái thế giới này, chẳng những có một tòa kim tự tháp lớn đến mức khoa trương, bên trong kim tự tháp rõ ràng còn có một thế giới khác, thật sự làm cho mọi người đều thấy không thể hiểu nổi.
Chiến tranh ở thế giới bên ngoài vẫn còn tiếp tục, bọn họ cũng không có lòng dạ thanh thản mà ngao du khắp nơi, cứ mỗi ba ngày Queen lại sinh ra thêm 10.000 ấu thể, nếu bọn họ đợi hơn hai mươi ngày rồi mới đi ra ngoài, số lượng bạch tuộc biến dị đã lên đến trên 200.000 con, lúc đó thật sự là khủng bố khó có thể tưởng tượng!
-... Khi tiến vào kim tự tháp có phải là các ngươi cảm thấy nửa mơ nửa tỉnh không?
Trịnh Xá ngồi trên đồng cỏ, nhìn xem mọi người đang nghỉ ngơi, hắn bỗng nhiên mở miệng hỏi. Tất cả đều hơi sửng sốt một chút, tiếp đó một thiếu nữ mới bừng tỉnh đại ngộ:
- Ừm, đúng vậy, ta nhớ ra rồi, loại cảm giác này rõ ràng là... giống như khi tiến vào thế giới phim kinh dị.
Thiếu nữ này là tinh thần lực khống chế giả của Nam Viêm châu đội, tuy nàng mới chỉ mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, nhưng lại thuộc vào loại hình tinh thần lực khống chế giả chuyên chiến đấu, đặc biệt am hiểu đối phó với sinh vật linh dị. Lúc ở Nam Viêm châu đội vốn là nhân vật so với đội trưởng còn quan trọng hơn, bản thân lại là một mỹ nữ dạng như hot girl, với tư cách tinh thần lực khống chế giả, đối với chuyện tiến vào thế giới phim kinh dị, cảm giác của nàng cũng nhạy cảm hơn nhiều so với người bình thường.
Sau khi thiếu nữ này nói xong, những người còn lại cũng đều lộ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ, chỉ có Lăng Tân cùng Đạt Vân Hi là thấy khó hiểu, hai người đồng thời nhìn về phía Trịnh Xá, Trịnh Xá cũng trực tiếp gật đầu nói:
- Đây là cảm giác chỉ có những thành viên tiểu đội luân hồi từng từ Chủ thần không gian tiến vào thế giới phim kinh dị mới biết được, loại cảm giác này thật sự là khó có thể hình dung, nửa mê nửa tỉnh... Kỳ thực, đều chỉ là ảo giác!
Trịnh Xá đập xuống mặt đất với vẻ vô cùng tức giận:
- Nửa mê nửa tỉnh cái gì chứ, cái gọi là tiến vào thế giới khác, kỳ thực chính là năng lượng cực kỳ khổng lồ, trong nháy mắt liền phân giải thân thể ngươi thành năng lượng lưu, khi đã đến thế giới khác, luồng năng lượng này sẽ lại một lần nữa tổ hợp thành thân thể lúc trước, mà ý thức cũng sẽ trở về vị trí cũ cùng lúc, cho nên mới cảm thấy nửa mê nửa tỉnh, nhưng mà... Hiện tại ta đã không thể cảm nhận được nửa mê nửa tỉnh nữa rồi, cho nên mỗi lần đều thống khổ giống như bị lăng trì! Cảm giác đáng chết!
Nói xong hắn liền giống như muốn phát tiết, không ngừng đại náo hét lớn, mà trên mặt những người quanh đều có mấy chữ “thì ra là thế”, bởi vì khi vừa tiến vào thế giới này, mặt mũi Trịnh Xá đã tràn đầy giận dữ, lúc trước mọi người còn tưởng rằng hắn đang lo về chiến đấu ở thế giới bên ngoài.
Trịnh Xá bỗng nhiên vuốt vuốt tóc nói:
- Hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Vốn cho rằng tiến vào trong cái kim tự tháp này sẽ có thể tìm thấy kẻ địch, tùy ý chiến đấu sau đó rời khỏi đây, nhưng mà ai ngờ... lại tìm thấy những thứ này!
Cách mọi người không xa, có hơn mười tuấn nam mỹ nữ hoàn toàn khỏa thân, bọn họ đang ăn uống, chơi đùa, nghịch ngợm, thậm chí là... Nói tóm lại, tư thái hoàn toàn yên vui, căn bản không thèm để ý đến mười mấy quái nhân mặc quần áo đang ngồi cách đó không xa.
Trên thực tế, trong thời gian qua, mấy người Trịnh Xá đã đi một đoạn đường dài, tìm được ít nhất cả trăm nghìn tuấn nam mỹ nữ, nhưng những tuấn nam mỹ nữ này căn bản không có ngôn ngữ, tất cả đều ngây thơ như hài nhi, mọi chuyện đều là thẳng thắn mà làm, hoàn toàn không e ngại mấy quái nhân đột ngột xuất hiện, mấy người Trịnh Xá cũng vô cùng bất đắc dĩ, vốn cho rằng chỉ cần tìm được kẻ địch là có thể rời khỏi thế giới này, nhưng ai ngờ kết quả lại như vậy.
- Trên thực tế...
Lăng Tân bỗng nhiên mở miệng nói:
- Không nói đến cùng đây có phải là thế giới phim kinh dị hay không, nhưng mà... cho dù là thế giới phim kinh dị, cũng không nhất định sẽ có kẻ địch tồn tại.
Mọi người đều sững sờ, Trịnh Xá càng là trực tiếp hỏi:
- Có ý gì? Không có kẻ địch tồn tại? Đó còn gọi gì là thế giới phim kinh dị?
- Có chứ, ví dụ như Final Destination...
Lăng Tân vừa nói vừa đứng lên, hắn nhìn về phía xa:
- Biện pháp để rời khỏi thế giới này có thể là lấy được thứ gì đó, hoặc là đi đến địa điểm nào đó, tóm lại, chúng ta phải tìm hiểu xem... Đây là nơi nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.