Vô Hạn Tương Lai

Chương 179: Ta lừa ngươi (tứ)




Sau khi ra khỏi rừng rậm mấy người Trương Hằng ở lại vài ngày tại một thị trấn nhỏ gần đó, tuy rằng lúc trước Trương Hằng đã uống nước giếng ánh trăng, nhưng mà thương thế của hắn vẫn rất nghiêm trọng, sau khi tĩnh dưỡng mấy ngày mới dần đỡ hơn, về phần Otto Rik thì chỉ cần không chết là được, để ý đến hạng cặn bã như vậy làm gì cho hao tâm tổn trí.
Thứ chính thức khiến cho hắn phải hao tâm tổn trí lại là Nataya...
Lúc trước cũng đã nhắc đến, Nataya giống như nô lệ bị tiểu đội chăn nuôi nô dịch, bởi vì dung mạo của nàng không tệ cho nên một mực bị đội ngũ chăn nuôi này lăng nhục, hơn nữa người cường hóa thuộc tính yêu hồ kia, hắn là một cao thủ dùng độc, cái gọi là độc... Kỳ thực chính là một loại hình khác của thuốc, đặc biệt là các loại độc tạo ra từ thực vật, kỳ thực cũng chính là một loại thuốc, chỉ có điều loại thuốc này được gọi là thuốc độc mà thôi. Để lăng nhục cùng khống chế Nataya, Paul Weier thường xuyên dùng một loại độc nào đó chắt lọc từ thực vật tiêm cho Nataya, loại thuốc này có thể khiến một người từ kiên trinh bất khuất biến thành dâm phụ ai cũng có thể làm chồng, ham muốn thể xác căn bản không cách nào đè nén, hơn nữa loại thuốc này còn gây nghiện, sau khi dùng qua vài lần, mỗi một ngày không sử dụng sẽ đau đớn đến chết đi sống lại...
Loại nghiện này tự nhiên có thể được Chủ thần chữa trị, nhưng mà quyền lực của đội ngũ vốn nằm trong tay những kẻ súc sinh, làm sao bọn hắn có thể để cho nàng chữa trị toàn thân? Đây cũng chưa phải là điểm cốt yếu, thân nghiện có thể chữa trị một cách dễ dàng, nhưng mà tâm nghiện thì lại là một vấn đề vô cùng nan giải...
- Haiz.
Nghĩ đến đây, Trương Hằng chỉ có thể yên lặng thở dài, kỳ thực đây cũng là nguyên nhân tôn nghiêm của Nataya hoàn toàn tan rã, trở nên cực kỳ tự ti. Lúc trước khi hắn thiết kế đội ngũ chăn nuôi căn bản không có ý định biến Nataya thành bộ dạng như hiện tại, nhưng mà cốt truyện lại tự phát triển ra rất nhiều chuyện để hợp lý hóa quan hệ cùng phương thức xử sự của tiểu đội chăn nuôi, ngay cả hắn cũng không thể nào ngăn cản.
Tuy rằng mấy ngày vừa rồi Nataya che dấu rất khá, nhưng mà thân thể run rẩy cùng ánh mắt mờ mịt đều đã bán rẻ nàng, kỳ thực nàng đã rơi vào trạng thái lên cơn cao độ, hơn nữa bởi vì Paul Weier đã chết, loại thuốc gây nghiện này đã không còn, hiện tại cũng không cách nào đến gần Chủ thần, do vậy giờ phút này cả thân thể cùng tâm lý Nataya đều rơi vào thống khổ, mỗi ngày gần như đều là tự giam mình trong phòng, thậm chí ngay cả Trương Hằng muốn đưa cơm vào cũng không được, mỗi bữa nàng chỉ đưa một tay ra run rẩy cầm lấy đồ ăn, tiếp đó vội vàng đóng cửa phòng thật chặt.
- Haiz...
Trương Hằng liên tục thở dài không ngớt, đối với nữ nhân đáng thương này hắn vô cùng thương tiếc nhưng lại không thể làm được gì, vì vậy trong mấy ngày này hắn cũng thường xuyên ẩu đả với Otto Rik. Sau khi đã ở lại trong thị trấn vài ngày Trương Hằng không thể không bắt buộc hai người tiếp tục ra đi, việc này cũng càng khiến cho Nataya thêm khổ sở, lúc này nàng căn bản là không dám nhìn ai, vừa thấy nam nhân là tưởng tượng liền tràn ngập, hơn nữa còn là tưởng tượng làm cho nàng hận không thể lập tức chết mất mới tốt, do vậy nàng dứt khoát tìm một chiếc áo choàng lớn bao phủ toàn thân mình lại, che kín từ đầu đến chân, thoạt nhìn phảng phất giống như người điên, bất quá biện pháp này cũng coi như có thể tạm thời giải quyết được vấn đề, tiếp đó Trương Hằng lấy ra một số vàng thỏi tìm được trên người Otto Rik, mua lại một chiếc xe của cư dân địa phương rồi mang theo Nataya cùng Otto Rik đi về hướng Chủ thần của Bắc Dương châu đội.
Vốn hắn cho rằng khu vực xung quanh Chủ thần cho dù không có tường thép tầng tầng lớp lớp thì ít nhất cũng phải đề phòng vô cùng nghiêm ngặt, quân đội thay nhau canh giữ, cộng thêm các loại xe tăng cùng địa lôi các loại, nhưng mà trên thực tế, tại đây thật sự là người ra kẻ vào tấp nập... chỉ có điều những người tụ tập ở đây trên cơ bản đều là cư dân của những thành phố đã bị phá hủy lúc trước. Bởi vì nơi này quả nhiên như Trương Hằng dự đoán, có rất nhiều quân đội phòng thủ, cộng thêm trận địa chắc chắn cho nên sau khi rời khỏi địa điểm ẩn nấp dân chúng liền bắt đầu tụ tập về đây, dù sao quang cầu phát sáng của Chủ thần cũng rất dễ khiến cho người khác chú ý, quân đội lại không thể đến gần Chủ thần cho nên muốn che đậy là việc tuyệt đối không thể. Mấy chục nghìn dân chúng tụ tập lại, cho dù quân đội muốn xua đuổi cũng không được, dù sao hiện tại không phải thời kỳ hòa bình mà là thời điểm trường hạo kiếp Sao Hoả mới kết thúc không lâu, người dân muốn được quân đội bảo vệ, đặc biệt là khi bọn họ nhìn thấy trận địa vững chắc xung quanh Chủ thần, loại ý nghĩ này gần như đồng loạt xuất hiện trong đầu tất cả mọi người, do vậy nếu như hiện tại tiến hành xua đuổi mà nói... rất có thể sẽ phát sinh sự kiện đổ máu. Hơn nữa hiện tại chính là thời kỳ trọng yếu trong việc thành lập Chính phủ thế giới, nếu như xảy ra sự kiện đổ máu, đối với hội nghị phân chia lợi ích sẽ có nguy hại lớn, cho nên, trên phương diện này chính phủ Canada bắt buộc phải chấp nhận thỏa hiệp, ngoại trừ khu vực trung tâm do quân đội phòng thủ, bên ngoài nhanh chóng trở thành nơi tụ tập của rất nhiều dân chúng.
Đây là tình huống trước mắt Trương Hằng gặp phải, vốn định lặng lẽ dừng chân tại khu vực xung quanh, sau đó chờ đợi thời điểm quân đội tránh né tán loạn sẽ để cho Nataya âm thầm lẻn vào phạm vi của Chủ thần, không ngờ tình huống lại thuận lợi đến vậy, căn bản không cần phải ẩn núp, chỉ cần trực tiếp xen lẫn vào đám đông là được.
- Nataya, những lời ta nói với ngươi lúc này vô cùng quan trọng, tuyệt đối phải ghi nhớ thật kỹ.
Ban đêm, sau khi an trí xong cho Otto Rik, Trương Hằng liền đi đến trước lều của Nataya, hắn cũng mặc kệ thái độ chần chờ của nàng, trực tiếp bước vào sau đó ngồi xuống rồi nói.
- Trong một hai ngày sắp tới, người Sao Hoả sẽ tiến hành đợt tập kích cuối cùng, lúc đó dân chúng cùng quân đội khẳng định sẽ đại loạn, ta cần ngươi làm cho ta một chuyện... Chuyện này liên quan đến tương lai của ta, trên thực tế, cũng quan hệ đến cả tương lai của ngươi, ta biết ngươi cũng hiểu, tình hình thân thể hiện tại của ngươi thập phần không tốt, ta có biện pháp giúp ngươi, nhưng mà điều kiện cần đầu tiên là ta nhất định phải trở thành một thành viên của Bắc Dương châu đội mới được.
Trương Hằng vuốt vuốt mũi, trong lều tràn ngập một loại mùi thơm cơ thể của nữ nhân, xuất xứ của mùi hương này Trương Hằng tự nhiên là biết rõ, do vậy hắn cũng có chút đứng ngồi không yên, vội vàng cấp thiết nói:
- Cái thắt lưng này có thể che đậy các loại thủ đoạn dò xét của khoa học như radar hoặc tia hồng ngoại, tuy không thể che chắn được quét hình tinh thần lực, nhưng mà dùng để đối phó với lực lượng quân đội như trước mắt thì cũng đủ rồi, cái thắt lưng này còn có tính năng ngụy trang, sau khi nhấn nút này, trong vòng hai phút tất cả mọi người sẽ xem ngươi như hòn đá ven đường, cho dù có thấy ngươi cũng sẽ hoàn toàn vô ý thức không chú ý đến. Vì vậy ngươi nhất định phải đến thật gần với Chủ thần đã rồi mới sử dụng tính năng ngụy trang này, nhưng mà phải nhớ rõ một điểm, thời gian sử dụng chỉ có 30 giây, sau 30 giây cái thắt lưng này sẽ báo hỏng, biến thành một cái thắt lưng bình thường mà thôi, do vậy để có thể tiến vào phạm vi của Chủ thần, ngươi nhất định phải hành động khi rối loạn phát sinh, theo dòng người không ngừng tiếp cận trận địa phòng vệ của quân đội.
Nataya giống như đang cắn răng chịu đựng thống khổ cực lớn, toàn thân run rẩy núp trong áo choàng, co cụm lại thành một khối nhỏ, sau một lúc lâu nàng mới hỏi với giọng run run:
- Nhiệm vụ của ta là gì?
- Hoán đổi một cái Minh hà khế ước cùng với một cái đồng hồ đội viên... Ta biết trước kia ngươi có lén che dấu giữ lại được một ít điểm thưởng, tuy rằng chi tiết kịch tính đều bị cướp đi, nhưng mà điểm thưởng thì vẫn còn, hai thứ này đều chỉ cần điểm thưởng là có thể hoán đổi cho nên nhiệm vụ của ngươi chính là nhân lúc hỗn loạn chạy đến vị trí của Chủ thần hoán đổi hai thứ này sau đó quay lại.
Nói xong lời này, Trương Hằng lập tức đặt thắt lưng xuống rồi bước nhanh ra khỏi lều giống như muốn trốn chạy, mà Nataya cũng như được giải thoát, nàng lập tức nới lỏng áo choàng ra hít một hơi thật sâu. Trương Hằng cũng không đi xa, hắn chỉ đứng bên ngoài lều nhẹ giọng nói:
-... Nataya, thật sự vô cùng có lỗi, yêu cầu ngươi mạo hiểm một chuyến như vậy, nhưng mà giờ phút này ta không thể không dựa vào tư cách thành viên tiểu đội luân hồi của ngươi, hơn nữa...
- Xưa nay ta vẫn băn khoăn tại sao Trung châu đội lại cường đại như vậy, gần như là đánh không chết, bất kể gặp phải hoàn cảnh khó khăn nào, bất kể gặp phải địch nhân cường đại đến đâu vẫn từng bước một vượt qua, vô luận phát sinh bất cứ chuyện gì cũng có thể thong dong đối mặt, cuối cùng trở thành tiểu đội luân hồi mạnh nhất... Ta cho rằng đó là bởi vì tín nhiệm, giống như tín nhiệm đối với lực của Trịnh Xá, đối với trí của Sở Hiên, bọn họ cũng tín nhiệm những đồng đội của mình, tuyệt không vứt bỏ...
- Ta cũng muốn như vậy, ít nhất ta hi vọng mình có thể buông bỏ bóng ma của quá khứ, một lần nữa toàn tâm toàn ý tin tưởng...
- Ta tin ngươi nhất định sẽ không thừa dịp loạn chạy trốn, bởi vì ngươi là người ta lựa chọn, đồng đội đầu tiên của ta...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.