Vô Hạn Tương Lai

Chương 153: Tiến nhập (tứ)




Những lời của Trịnh Xá trong hội nghị thật sự là khiến cho cả thế giới phải chấn động, ngoại trừ chính phủ các quốc gia, quan viên, những người có quyền thế, các đại gia các tỷ phú, thậm chí là tổ chức cực đoan cùng đa số dân chúng cũng bị chấn kinh, đây là một loại sợ hãi, cũng là một loại uy hiếp, lấy cường lực cùng tương lai làm uy hiếp!
Ngoại giới đều hỗn loạn, nhưng mấy người Trịnh Xá vẫn không chút để ý, giờ phút này các tiểu đội luân hồi đã tề tụ tại Bắc Kinh, ngoại trừ Thiên thần đội cùng một tiểu đội luân hồi chưa từng xuất hiện, các đội còn lại đều đã đến đầy đủ. Đội ngũ nào chưa đến, cho dù có phải là đội ngũ chăn nuôi hay không đi nữa, chỉ cần để Trịnh Xá nhìn thấy đều nhất định sẽ chết, có điều hiện tại hắn cũng không hơi đâu mà lo, đang còn rất nhiều chuyện khẩn yếu cần làm.
Trong một phòng họp của tòa cao ốc, tất cả thành viên các tiểu đội luân hồi đang tụ tập, ngoài ra còn có Lăng Tân cùng Đạt Vân Hi tham dự.
- Giống như những gì đã nói lúc trước, Chủ thần căn cứ trên biểu hiện của từng đội ngũ trong quá trình chiến đấu mà tiến hành phân phối điểm thưởng cùng chi tiết kịch tính, đương nhiên, những người ở trên Trái đất cũng là như vậy, biểu hiện càng xuất sắc càng đạt được nhiều điểm thưởng.
Trịnh Xá nhẹ nhàng nói với những người trước mặt, trong thời gian ba ngày này, các tiểu đội luân hồi đều đã quay về vị trí Chủ thần của đội mình tiến hành kiểm tra điểm thưởng, cho nên tất cả đều biết những lời của Trịnh Xá là sự thật, các thành viên trong đội, người ít nhất cũng được hơn năm nghìn điểm, chi tiết kịch tính hầu như ai cũng có một cái.
Thấy mọi người không ai nói gì Trịnh Xá cũng nói thẳng:
- Một khi đã như vậy, các đội không tham gia vào hành trình đến Sao Hoả, mỗi đội bỏ ra 5.000 điểm thưởng, chi tiết kịch tính thì không cần, tất cả các tiểu đội luân hồi có tham gia vào chiến đấu trên Sao Hỏa, mỗi đội các ngươi bỏ ra 10.000 điểm thưởng, một chi tiết kịch tính cấp B, riêng Ác ma đội bỏ ra 30.000 điểm, một chi tiết cấp A, Trung châu đội bỏ ra 50.000 điểm, hai chi tiết cấp A, dùng lượng điểm thưởng cùng chi tiết kịch tính này vào quá trình kiến thiết lại xã hội nhân loại.
Trong lúc nhất thời các tiểu đội luân hồi đều xôn xao, có điều rất nhanh đã trở nên yên lặng trở lại, hiển nhiên bọn họ đều đồng ý với quyết định của Trịnh Xá, dù sao lượng điểm thưởng Trung châu đội bỏ ra cũng gấp mười lần so với bọn họ, thêm cả hai chi tiết kịch tính cấp A, do vậy chỉ bỏ ra 5.000 điểm cũng không tính là nhiều.
- Vì đảm bảo công bằng, việc thống kê điểm thưởng cùng chi tiết kịch tính sẽ do một nhóm tiến hành, các đội có thể phái ra một thành viên gia nhập vào nhóm làm công tác thống kê này. Lượng điểm thưởng cùng chi tiết kịch tính này ngoại trừ để trợ giúp xã hội loài người còn dùng để hoán đổi một số thứ hữu ích đối với tiểu đội luân hồi, ví dụ như cổng không gian, khi đó bất kể là các tiểu đội luân hồi chúng ta tập trung hay dùng để sơ tán khẩn cấp dân chúng đều có thể hoàn thành rất nhanh, mặt khác còn có một vài loại vũ khí lớn, ví dụ như chiến hạm vũ trụ, cũng có thể hoán đổi bằng lượng điểm thưởng cùng chi tiết kịch tính công cộng này. Tương lai thế giới phim kinh dị xuất hiện cũng sẽ như vậy, khi lượng điểm thưởng cùng chi tiết kịch tính công cộng tăng cao có thể dùng để đề cao thực lực cho các đội ngũ nhỏ yếu…
Bận rộn cả ngày, tuy không định tham gia vào chính trị, nhưng hết hội nghị về vấn đề thành lập Chính phủ thế giới rồi lại đến hội nghị giữa các tiểu đội luân hồi, mãi cho đến hơn mười giờ đêm Trịnh Xá mới về tới phòng, khi hắn bước vào, La Lệ đang hết sức chăm chú điều khiển một quả cầu ánh sáng màu trắng, từ sau khi trận chiến cuối cùng kết thúc, Trịnh Xá cũng đã bỏ ra rất nhiều điểm thưởng cùng chi tiết kịch tính để cường hóa cho nàng. Chỉ có điều dù sao La Lệ cũng không so được với thành viên tiểu đội luân hồi chính quy, không ngừng đột phá trong giây phút sinh tử, nàng chỉ có thể tiêm vào một chút Progenitor virus từ đó đạt đến trình độ mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất mà thôi, do vậy đối với với vận dụng cùng khống chế kỹ năng còn nhiều hạn chế.
Khi thấy Trịnh Xá về, tiểu cô nương này liền vui mừng lao tới:
- Anh ăn gì chưa? Em xuống hâm đồ ăn, chúng ta cùng ăn đi.
Trịnh Xá cười vỗ vỗ đầu La Lệ rồi nói:
- Nha đầu ngốc, đã nói rất nhiều lần rồi, mấy ngày nay quá nhiều việc, không biết khi nào mới về đến nhà, em phải tự ăn cơm trước. Cứ ở trong phòng suốt thế này cũng buồn, nhưng mà bên ngoài vẫn đang rất hỗn loạn, đợi vài ngày nữa, sau khi giải quyết xong mấy chuyện quan trọng, anh sẽ mang em đi du ngoạn trên Thái Bình Dương…
Nghe thấy thế La Lệ liền lớn tiếng hoan hô, kỳ thực tiểu cô nương này cũng mới chỉ mười sáu mười bảy tuổi mà thôi, tâm tính vẫn còn rất trẻ con, sau khi hoan hô một lát nàng mới đi về hướng phòng bếp, vừa đi vừa nói:
- Ở đây tốt hơn nhiều so với trong Chủ thần không gian, bên ngoài có rất nhiều người, trong Chủ thần không gian muốn tìm người nói chuyện cũng không có, hơn nữa cũng không phải lo lắng anh sẽ không trở về, khi cần có thể tùy thời liên lạc...
Trịnh Xá yên lặng thở dài, hắn đi tới phía sau La Lệ, nhẹ nhàng ôm lấy nàng, một lúc lâu sau mới nói:
- Thật sự là khổ cho em... Anh cũng biết loại cảm giác lo lắng khi chờ đợi trong Chủ thần không gian rất khẩn trương cùng khó chịu... Lệ Nhi, chờ sau khi anh hồi sinh lại mọi người, tất cả chúng ta sẽ cùng nhau trở lại thế giới thực tế, khi đó em muốn đi du ngoạn cũng được, muốn cùng anh tản bộ cũng được, tất cả đều tùy em...
-... Vâng.
Đồng hồ điểm mười hai giờ đêm, theo tiếng xe jeep vang lên ngoài cửa, Trịnh Xá biết đến lúc phải đi có việc, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ nói vài câu bảo La Lệ đi ngủ trước, sau đó an vị trên xe jeep đi về hướng địa điểm gặp mặt. Trước đó vào buổi chiều, Trần Hạo Thao cùng Vĩ Thi Thi bỗng nhiên liên lạc với mấy người Trịnh Xá, vừa hay hắn cũng đang có ý định tìm bọn họ, cho nên khi hai người xuất hiện, Trịnh Xá thật sự rất vui vẻ, chỉ là rất nhanh sau đó biểu hiện của hắn đã biến thành kinh ngạc, không ngờ mục đích của hai người Trần Hạo Thao cùng Vĩ Thi Thi cũng giống hệt với Hà Thiên Đạo... đều là muốn tập hợp lại các mảnh của Phong Thần bảng, sau đó tìm ra vị trí của Clone Sở Hiên.
-... Các ngươi muốn gia nhập vào tiểu đội luân hồi, điểm này ta đương nhiên tán thành, nhưng mà... các ngươi thực sự muốn tìm ra Clone Sở Hiên ngay lập tức như vậy sao?
Trịnh Xá nói với vẻ chần chờ, tham gia vào lần gặp mặt lúc nửa đêm này chỉ có bốn người: Lăng Tân, Trần Hạo Thao, Vĩ Thi Thi và Hà Thiên Đạo, tất cả đều là người sinh ra tại thế giới này, hơn nữa trong đó còn có ba người giữ Phong Thần bảng, bốn người đều đồng tâm, một lòng muốn tìm ra Clone Sở Hiên như vậy, Trịnh Xá cũng không thể nghĩ ra được biện pháp nào để cự tuyệt.
- Tại sao ngươi lại không đồng ý? Tìm ra Clone Sở Hiên, đối với tiểu đội luân hồi, hoặc là đối với những người giữ Phong thần bảng chúng ta đều là một việc vô cùng quan trọng và cấp bách. Hay là ngươi đang sợ? Sợ chiến đấu với Clone Sở Hiên?
Lăng Tân chăm chú nhìn Trịnh Xá, hắn thấp giọng nói. Trịnh Xá sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu:
- Thay vì nói là sợ chiến đấu với hắn, chẳng thà nói là sợ hắn âm mưu tính kế. Kỳ thực ta rất lo lắng a, nói không chừng lần tìm kiếm này của các ngươi đều đã nằm trong kế hoạch của hắn, cho nên ta nghĩ hay là để bàn bạc cẩn thận hơn đã rồi hãy hành động.
Giờ phút này Lăng Tân đang trong trạng thái nhân cách phụ, phương diện trí vượt xa nhân cách chủ, sau khi nghe Trịnh Xá nói xong, hắn liền nhìn về hướng Trần Hạo Thao cùng Vĩ Thi Thi, đồng thời cũng nhìn về phía Hà Thiên Đạo đang yên lặng ngồi một bên, sau đó mới mới hỏi:
- Các ngươi có chuyện gì gạt chúng ta sao? Lúc trước ta còn có chút hoài nghi, sự xuất hiện của hai người các ngươi thật sự rất trùng hợp... Tại sao các ngươi muốn tìm ra vị trí của Clone Sở Hiên? Thậm chí tình nguyện cho mượn Phong Thần bảng... hay là, trước đó các ngươi đã liên lạc với Clone Sở Hiên?
Khi nói tới đây, Lăng Tân liền trở nên im lặng, lẩm bẩm một mình, Trịnh Xá đứng bên cạnh hắn chỉ mơ hồ nghe được mấy chữ Phong Thần bảng, Sở Hiên, thực lực... Mấy phút trôi qua, Lăng Tân đột nhiên ngẩng đầu nhìn hướng về phía ba người còn lại, mặt không biểu tình nói:
- Không, các ngươi còn chưa gặp Sở Hiên, nhưng có thể khẳng định các ngươi là đồng mưu của hắn... Chính xác ra, việc các ngươi muốn làm đúng là lý do Sở Hiên giao Phong Thần bảng cho chúng ta, mà muốn hoàn thành chuyện này cần phải có ít nhất một phần hai Phong Thần bảng mới được, bởi vì nguyên nhân nào đó không rõ, chuyện này chỉ có thể do chúng ta hoàn thành, cho dù Clone Sở Hiên có trí tuệ tuyệt đỉnh, thực lực cường hãn cũng không thể tự mình hoàn thành... Ta không biết đây là chuyện gì, ít nhất dùng những tin tức hiện tại đang có không thể suy luận ra.
Ba người Trần Hạo Thao, Vĩ Thi Thi, Hà Thiên Đạo đều vô cùng kinh ngạc nhìn Lăng Tân, xem biểu lộ của bọn họ, hiển nhiên là đang sợ hãi trí tuệ do Lăng Tân biểu hiện, nhưng mà ba người vẫn chỉ im lặng không nói gì, một lúc lâu sau, Lăng Tân mới cầm mảnh Phong thần bảng đang để trên bàn lên rồi nói:
- Chuyện này hiển nhiên vô cùng quan trọng, cho nên Clone Sở Hiên mới âm mưu bố cục nhiều năm như vậy, chỉ là ta không biết đây là chuyện gì, do đó ta không có ý định tham gia...
Thấy Lăng Tân định rời đi, ba người Trần Hạo Thao, Vĩ Thi Thi, Hà Thiên Đạo liền đồng thời đứng dậy định ngăn cản, có điều bọn họ vừa mới cử động một chút, Trịnh Xá đã chợt lóe lên đứng chắn trước mặt Lăng Tân, hắn lạnh lùng nhìn ba người rồi nói:
- Lăng Tân đã là thành viên Trung Châu Đội, chuyện hắn không muốn làm, các ngươi không nên vọng tưởng dùng vũ lực bắt buộc hắn phải làm, cứ như vậy đi, chuyện này dừng tại đây...
Trần Hạo Thao, Vĩ Thi Thi, Hà Thiên Đạo gần như đồng loạt mở miệng nói.
- Vai chính...
Trần Hạo Thao nói với vẻ bất đắc dĩ.
- Số mạng!
Vĩ Thi Thi nói dưới tình thế cấp bách.
- Thiên đạo.
Hà Thiên Đạo chỉ bình thản nói hai chữ.
- Vai chính? Số mạng? Thiên đạo?
Lăng Tân mạnh mẽ đứng lên nhìn về phía ba người còn lại, ba người này cũng đều nhìn hắn với vẻ cấp bách, tiếp đó lại như có như không nhìn Trịnh Xá, hiển nhiên hy vọng cho dù Lăng Tân đoán được đáp án cũng không nói ra, tránh việc Trịnh Xá biết. Mà Lăng Tân lại căn bản không để ý tới bọn họ, chỉ nhìn về phía mảnh Phong thần bảng trong tay, một lúc sau mới nói với Trịnh Xá:
-... Còn nhớ không? Ngươi nói qua cho ta, Sở Hiên bản chính trong Trung châu đội từng nói chúng ta đều là nhân vật trong một trò chơi, một bộ phim, thậm chí là một bộ tiểu thuyết…
Trịnh Xá sửng sốt một chút, hắn cũng không chậm trễ, trực tiếp gật đầu nói:
- Đúng vậy, hắn từng nói qua, rồi sau đó trải qua rất nhiều chuyện, cũng cơ bản chứng minh những lời hắn nói là thật.
- Nếu vậy...
Lăng Tân thở dài, đặt Phong Thần bảng xuống bàn, sau đó nói:
- Như vậy sở dĩ Trung châu đội giành được chiến thắng trong trận chiến cuối cùng là do các ngươi là vai chính sao? Các ngươi lấy được số mạng của vai chính sao? Haiz, ta sớm nên nghĩ đến tất cả những chuyện này, cha của Đạt Vân Hi có thể xuyên qua các thế giới, Trung châu đội xuất hiện, không, cả thế giới luân hồi xuất hiện cùng dung hợp với thế giới này, còn có vì sao Clone Sở Hiên lại giao Phong Thần bảng cho chúng ta, lẽ ra ta nên sớm nghĩ đến...
- Cầm đi, hy vọng các ngươi có thể thành công, nhưng mà chuyện này vẫn quá mức nguy hiểm, nếu như không thành công, thật sự là muốn chết cũng không thể ...
Lăng Tân yên lặng nói như vậy, sau đó cũng không nói thêm gì nữa, tùy ý tìm một chiếc ghế ngồi xuống, cứ như vậy nhìn về phía ba người còn lại, mà Trịnh Xá càng là có chút mạc danh kỳ diệu, có điều do trước kia thường xuyên nói chuyện với Sở Hiên nên hắn cũng đã có chút lực miễn dịch, vì vậy hắn cũng không nói gì, chỉ ngồi xuống yên lặng nhìn ba người trước mặt.
Mà ba người trước mặt cũng thở dài, bọn họ cứ như vậy nhìn một nửa Phong thần bảng đã tụ tập đầy đủ, một lúc sau Hà Thiên Đạo mới cầm mảnh Phong Thần bảng lên, sau đó nói:
-... Như vậy ta bắt đầu đây, hy vọng... có thể thành công.
Lời nói vừa dứt, một luồng sáng trắng liền bao trùm cả căn phòng, luồng sáng này thậm chí xuyên qua vách tường, chiếu sáng cả thủ đô Bắc Kinh giữa đêm tối...
Cùng lúc đó, tại một khu phế tích cách Bắc Kinh tương đối xa, trong một căn lều trú ẩn, một nam tử tầm hai mươi tuổi mạnh mẽ mở mắt ra sau đó đứng lên khỏi ghế, nam tử này đúng là sát thủ Trương Hằng, khi người Sao Hoả tấn công, hắn cùng Anna chạy đến một khu lánh nạn. Trương Hằng xoay người một cái tỉnh lại khỏi cơn ngủ mơ, chỉ là biểu hiện sau khi tỉnh của hắn thật sự rất quỷ dị: hắn liều mạng nhìn trái nhìn phải, sau đó bắt đầu dùng tay chạm vào mặt cùng thân thể, sau khi làm xong tất cả hắn mới nở nụ cười, trong tiếng cười tràn ngập sự kích động cùng vui vẻ...
- Vô hạn thế giới... Rốt cuộc ta đã đến!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.