Vô Hạn Tương Lai

Chương 142: Phong Thần Bảng (tam)




- Đến cùng nên làm thế nào để năng lực của ta có thể sử dụng tại thế giới thực tế?
Trương Hằng không ngừng suy nghĩ về các loại biện pháp, nhưng như thế nào cũng không tìm ra biện pháp hoàn mỹ. Động não cường độ cao liên tục mấy ngày cũng làm cho Trương Hằng cảm thấy phiền muộn không thôi, bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể tạm thời bỏ qua, từ nhà bước xuống phố, vừa hút thuốc vừa nhìn vô định về bốn phía.
- Đến cùng nên dùng biện pháp gì đây?
Tuy nói là ra khỏi nhà giải sầu nhưng trong lòng Trương Hằng vẫn không ngừng suy ngẫm về vấn đề lúc trước, dọc đường đi vẫn như người trên mây, mãi cho đến khi một thanh âm kinh hỉ gọi tên hắn, Trương Hằng mới khôi phục lại từ trong trạng thái suy tư.
- Trương Hằng đúng không? Lâu lắm rồi không gặp!
Đó là một thanh niên ước chừng hai mươi tuổi, hắn vui mừng nói:
- Đúng là tiểu tử nhà ngươi rồi, ha ha, ngươi phẫu thuật chỉnh hình lại hàm răng rồi sao? Thoạt nhìn cứ như là một người khác vậy, còn nhớ ta không? Ta là Vương Bằng!
Trương Hằng cũng ngây người một lúc, sau đó mới vui vẻ nói:
- Vương Bằng, mấy năm nay không gặp, lâu nay thế nào?
Vương Bằng là một trong đám bạn của Trương Hằng hồi học cấp 3, từ khi khai mở xiềng xích trong tâm hồn hắn quen biết rất nhiều bạn bè trong trường học, cá tính của hắn phóng khoáng trời sinh, do vậy có rất nhiều bạn bè, mà Vương Bằng cũng là một trong số đó.
- Sau khi tốt nghiệp ngươi liền biến mất không còn tung tích, số điện thoại lưu lại trước kia cũng bị thay đổi, chúng ta làm thế nào cũng không tìm ra ngươi, mấy lần họp lớp ngươi cũng vắng mặt, dạo trước La Lâm quay về trường một chuyến mới nghe giáo viên nói hiện tại ngươi đang bắt đầu viết tiểu thuyết. Đúng rồi, Vô hạn khủng bố là do ngươi viết đúng không?
Vương Bằng vừa nhắc tới liền nói một mạch, nói xong hắn bỗng nhiên kích động vỗ vai Trương Hằng hỏi. Trương Hằng cười:
- Kiếm miếng cơm mà thôi, ngươi thì sao? Gần đây mọi chuyện vẫn ổn chứ?
Vương Bằng rút bao thuốc ra từ trong lồng ngực đưa cho Trương Hằng một điếu rồi nói:
- Cũng vậy thôi, kiếm miếng cơm, không đến nỗi chết đói. Đúng rồi, Vô hạn khủng bố ngươi viết thật sự rất tuyệt, ha ha ha, ta vốn thường xuyên đọc tiểu thuyết trên mạng, nhưng trước kia chưa bao giờ thấy tiểu thuyết nào giống như vậy cả, Vô hạn khủng bố có thể nói kinh điển rồi, là thủy tổ sáng lập ra thể loại vô hạn lưu, cũng giống như Ma thổi đèn mở đầu cho thể loại trộm mộ, thật sự không ngờ ngươi rõ ràng bắt đầu viết tiểu thuyết...
* Ma thổi đèn là một bộ truyện của Trung Quốc được đăng trên mạng Internet từ năm 2006, gây nên cơn sốt và là tác phẩm đứng đầu 10 tiểu thuyết được tìm kiếm nhiều nhất năm 2006. Sau Ma thổi đèn là sự xuất hiện của cả một trào lưu sáng tác theo chủ đề trộm mộ.
Trong lòng Trương Hằng bỗng nhiên khẽ động, giống như vừa nghĩ ra điều gì, nhưng loại cảm giác này chỉ chợt lóe lên sau đó nhanh chóng biến mất, hiện tại đang trò chuyện với bạn học cũ nên hắn cũng không có thời gian suy ngẫm cẩn thận hơn, chỉ có thể cười khổ nói:
- Đây là số điện thoại di động hiện tại của ta, lần sau nếu như họp lớp, gọi cho ta theo số này, ta cũng rất nhớ mọi người.
Vương Bằng vội vàng lấy điện thoại ra lưu lại dãy số, vừa bấm vừa nói:
- Yên tâm đi, ai chứ ngươi thì không thể thiếu. Ha ha ha, sau này liên lạc nhiều hơn một chút, khi nào gửi cho ta một bản in của Vô hạn khủng bố đi, nhớ ký tên đàng hoàng nhé, ha ha…
Trương Hằng đáp ứng vài câu, sau đó Vương Bằng liền gọi một chiếc xe taxi, vẫy tay tạm biệt Trương Hằng rồi đi về một hướng khác. Trương Hằng cười khổ lắc đầu, chỉ là lúc này hắn không còn tâm trạng đi dạo nữa, dứt khoát quay về nhà, vừa đi hắn vừa suy tư về linh quang lóe lên trong đầu lúc trước.
Trên giá sách trong nhà Trương Hằng có một bộ Ma thổi đèn, cho đến nay hắn vẫn luôn thờ phụng tôn chỉ đọc mười viết một, nếu không liên tục tích lũy tri thức, kinh nghiệm, sẽ không thể nào viết ra được sách hay, cho nên hầu hết các tiểu thuyết kinh điển hắn đều thu thập về. Vừa về đến nhà Trương Hằng đã không thể chờ đợi thêm một giây phút nào lập tức cầm Ma thổi đèn lên, đọc kỹ nội dung bên trong, chỉ sau một hai giờ, hắn đã đọc xong quyển thứ nhất.
-... Thực thể hóa sinh vật, không gian ảo, thế giới thực... Ta hiểu rồi, thì ra là như vậy!
Một loại cảm giác như được khai sáng lập tức tràn ngập trong nội tâm Trương Hằng, rốt cuộc hắn cũng tìm ra cách vận dụng năng lực của bản thân... Không, chính xác mà nói, là cách vận dụng thế giới Vô hạn khủng bố...
Tuy Trương Hằng biết rõ năng lực đặc biệt của bản thân xác thực tồn tại, nhưng biến dị phát sinh trước mắt chỉ có thế giới Vô hạn khủng bố mà thôi, nếu như tiểu thuyết sau này hắn viết không tiếp tục phát sinh biến dị, như vậy bỏ lỡ thế giới Vô hạn khủng bố, tính toán cùng kế hoạch của hắn sẽ thất bại, do vậy, đây là cơ hội duy nhất để hắn vận dụng năng lực của bản thân tác động đến thế giới thực tế!
Đúng vậy, cuối cùng Trương Hằng đã minh bạch nguyên lý của năng lực đặc biệt của bản thân, đại khái giống như là một chiếc chìa khóa liên hệ giữa không gian ảo cùng thế giới thực tế, xuyên thấu qua những dòng chữ hắn viết, một không gian ảo sinh ra cùng hình thành tại một chỗ nào đó trong vũ trụ, cho dù cái thế giới này không thể tưởng tượng nổi đến cỡ nào, nhưng đã tồn tại đa nguyên vũ trụ vô cùng vô tận, như vậy nhất định sẽ tồn tại thế giới như vậy, hơn nữa còn là một thế giới do hắn sáng tạo cùng khống chế, tuy đây gần kề chỉ là phỏng đoán trước mắt của Trương Hằng, nhưng sau khi loại trừ tất cả các khả năng không thể, cho dù khả năng còn lại không thể tưởng tượng nổi đến mức nào, đó cũng nhất định sẽ là đáp án chân chính.
Nói một cách khác, tiểu thuyết hắn viết là một thế giới thực sự, tuy thế giới đó cùng thế giới thực tế của Trương Hằng cũng không tương đồng hay liên quan gì, nhưng có thể xác định được đó là thế giới chân thật, chỉ là giữa hai thế giới tồn tại một bức tường không thể vượt qua mà thôi.
- Như vậy, nếu như ta sáng tạo một đại năng trong tiểu thuyết, cho hắn đủ năng lực để đột phá hệ Tinh Bích, như vậy hắn có thể đến thế giới thực tế của ta không?
Đây là cách nghĩ lúc ban đầu của Trương Hằng, nhưng rất nhanh đã bị loại bỏ, bởi vì một loạt suy luận này của hắn đều thành lập trên cơ sở đa nguyên vũ trụ vô cùng vô tận, như vậy cho dù đột phá được vị diện tinh bích, đại năng do hắn sáng tạo ra cũng không có khả năng chuẩn xác hàng lâm tại thế giới thực tế, nếu như so với Trái đất con người chỉ là một hạt cát giữa biển, vậy đối với đa nguyên vũ trụ, Trái đất ngay cả một hạt cát cũng không bằng. Thực tế Trương Hằng cũng là một người có chỉ số thông minh rất cao, ước chừng khoảng 170-180, là cấp bậc ở giữa thiên tài bình thường cùng thiên tài phi thường, dưới tình huống biện pháp thứ nhất không cách nào thực hiện được, Trương Hằng nhanh chóng nghĩ tới biện pháp thứ hai... Đúng vậy, nếu như người của thế giới kia không thể đến được thế giới thực tế, như vậy dứt khoát do hắn tiến vào thế giới kia là được!
- Đầu tiên, từng thế giới hẳn đều có series của mình mới đúng, ví dụ như thế giới ta đang ở, hẳn còn có rất nhiều thế giới song song hoặc là có cùng lịch sử, có cùng hệ thống các định luật vật lý, một loạt thế giới này gọi là series thế giới thực tế đi. Đồng thời đa nguyên vũ trụ rộng lớn vô cùng vô tận, như vậy sẽ tồn tại series thế giới tiểu thuyết, series thế giới phim kinh dị, series thế giới manga, series thế giới anime… Đã có một loạt thế giới, như vậy những loại thế giới bất đồng này không thể nào tồn tại hỗn loạn được, khẳng định phải có vị trí đặc biệt... tọa độ! Đúng vậy, tọa độ! Thế giới Vô hạn khủng bố cũng có tọa độ, tuy ta không biết tọa độ này cụ thể là bao nhiêu, nhưng mà có thể dựa vào những biện pháp khác để lấy được… Vấn đề mấu chốt là, nên làm thế nào để đến được thế giới kia đây? Hơn nữa phải là có thể trở về, ta không có khả năng vứt bỏ thế giới thực tế một đi không trở lại...
Suy tư đến đây, Trương Hằng mới bỗng nhiên giật mình, trong mỗi tiểu thuyết hắn viết đều có một nhân vật tên là Trương Hằng, lúc trước khi sáng tạo ra những nhân vật này, hắn chỉ là vô ý thức viết hai chữ Trương Hằng vào, cho đến giờ phút này hắn mới mãnh liệt phát giác giống như chính mình đã sớm biết sẽ có ngày hôm nay, trong mỗi tiểu thuyết, hắn đều chôn dấu phục bút có quan hệ với linh hồn của bản thân… Mà hiện tại cái phục bút này vừa vặn phát huy công dụng.
- Đã sớm tự để lại cửa sau, đúng rồi, cửa sau, Lộ tuyến nhân quả!
Trương Hằng bỗng nhiên kinh hỉ hét lên, lúc này hắn mới nhớ tới chuyện bản thân có lưu lại hai cửa sau trong thế giới Vô hạn khủng bố, cũng là để đề phòng khi nội dung tự phát sinh biến hóa, hắn vẫn có thể nắm giữ cốt truyện, giờ phút này Lộ tuyến nhân quả cũng trùng hợp phát huy công dụng.
- Tốt! Đã xác định xong, như vậy hiện tại thí nghiệm qua một chút... Nội dung tự phát triển, phải chăng là những chuyện thật sự phát sinh tại một thế giới khác, nếu thật sự là như vậy, đặt ra một kế hoạch, khi kế hoạch phát triển đến một lúc nhất định, tự nhiên ta sẽ có thể tiến vào thế giới Vô hạn khủng bố. Giao Lộ tuyến nhân quả cho tập đoàn Thánh nhân đi, không, không thể tạo ra một phương quá cường đại, dứt khoát sáng tạo ra một thế lực đủ để địch nổi Thánh nhân, thế lực này...
- Thế lực này tên là tập đoàn Tu chân giả, nắm giữ công nghệ văn tự ký hiệu, đủ để địch nổi Thánh nhân mở cơ nhân tỏa tầng thứ năm. Như vậy hiện tại bắt đầu xếp đặt thiết kế những chuyện trước khi Vô hạn khủng bố bắt đầu, chuyện xảy ra vô số năm về trước, khi đó, đại chiến Hồng hoang bắt đầu...
- Tiếp đó Thánh nhân cùng Tu chân giả hợp lực cải tạo triệt để Lộ tuyến nhân quả, tạo thành...
- Phong Thần bảng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.