Vô Hạn Tương Lai

Chương 131: Nổ tung cùng trở về (tam)




Trong bốn người tốc độ phản ứng của Trịnh Xá là nhanh nhất, sau chớp mắt đã thích ứng với sự biến hóa của cảnh vật xung quanh, dù sao mỗi lần tiến nhập thế giới phim kinh dị cùng trở về Chủ thần không gian đều là hoàn cảnh thế giới thay đổi, dịch chuyển một khoảng cách như vậy, đối với hắn mà nói thật đúng là giống như trò chơi cho con nít. Có điều ba người còn lại cũng phải mất một hai giây mới có thể hồi phục tinh thần, cho nên không đợi mọi người có bất kỳ cử động nào, từ chân trời phía xa đã truyền đến một luồng sáng vô cùng kịch liệt, cường độ lớn đến mức hoàn toàn lấn át ánh sáng mặt trời, khiến cho trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều có cảm giác trời đất bỗng nhiên trở nên ảm đạm.
Trong nháy mắt mà thôi, Lăng Tân cùng Đạt Vân Hi đều hét lên, hai tay che mắt thống khổ ngã xuống mặt đất, sau đó đến lượt Kyle cũng đồng dạng thống khổ che mắt la hét thảm thiết, Trịnh Xá vội vàng chắn trước ba người. Từ khi dịch chuyển đến lúc ánh sáng sinh ra chỉ mới hai ba giây mà thôi, theo sự xuất hiện đột ngột của ánh sáng cực độ, ở phía chân trời vô cùng xa xôi, một tiếng nổ kinh thiên động địa cũng vang lên, giống như có một hành tinh nhỏ vừa đâm vào bề mặt Sao Hỏa. Một đám mây vô cùng khổng lồ từ từ bay lên, độ cao thậm chí vượt qua tầng khí quyển của Sao Hỏa, trực tiếp phát tán sóng xung kích cùng ánh lửa đến không gian vũ trụ. Nhìn lại Sao Hỏa từ ngoài không gian, đã có ước chừng hai mươi phần trăm diện tích bề mặt bị đám mây khổng lồ bao bọc, hơn nữa đám mây này còn đang không ngừng biến lớn, biến lớn, càng lúc càng lớn... cho đến khi hoàn toàn bao trùm một phần ba diện tích Sao Hỏa mới thôi.
Đương nhiên, Sao Hỏa, hoặc có thể nói là nền văn minh trên hành tinh này đã xong, giống như muốn hủy diệt xã hội loài người cũng không cần phá hủy Trái đất, chỉ cần dùng bom nguyên tử tạo thành mùa đông hạt nhân là được, mà uy lực của bom siêu trọng lực còn kinh khủng hơn, hoàn toàn phá hủy kết cấu vỏ hành tinh. Trong tương lai rất dài, Sao Hỏa sẽ luôn xảy ra tai họa địa chất, động đất, núi lửa, siêu bão… rất nhiều rất nhiều thiên tai, hành tinh này đã không còn khả năng tồn tại văn minh xã hội.
Lúc vụ nổ diễn ra, bốn người Trịnh Xá đã ở một vị trí tương đối an toàn bên kia Sao Hỏa, đương nhiên, theo bom siêu trọng lực phát nổ, toàn bộ bề mặt Sao Hỏa cũng bắt đầu rung chuyển, cho dù đã là phía bên kia Sao Hỏa, mặt đất tại đây vẫn chấn động vô cùng kịch liệt, ba người Lăng Tân, Đạt Vân Hi cùng Kyle không thể giữ được thăng bằng, toàn thân quay cuồng trên mặt đất, chỉ có Trịnh Xá là gần như không bị tổn thương do ánh sáng cực độ lúc trước.
- Đáng sợ, thật sự là đáng sợ.
Trịnh Xá nhìn đám mây đang trở nên đỏ rực phía xa, nghiêm túc nói với ba người còn lại.
- Những kỹ năng, thuộc tính cường hóa, vũ khí… trong thế giới luân hồi ta đã từng thấy không ít, lúc trước còn cảm thấy uy lực của Ma động pháo là có một không hai, mạnh hơn bom khinh khí không biết bao nhiêu lần, nhưng hiện tại chứng kiến uy lực của trái bom siêu trọng lực này, quả nhiên là gặp dân chơi thứ thiệt, đây mới coi như là vũ khí hủy diệt cấp hành tinh...
Trịnh Xá nói, Lăng Tân nằm trên mặt đất nhắm mắt trả lời:
- Không khoa trương như vậy, kỳ thực chỉ là do công suất khác nhau mà thôi, nếu như cùng một công suất giống nhau, uy lực của ma động pháo tuyệt đối sẽ không thấp hơn tên lửa hủy diệt siêu trọng lực, đây chính là vũ khí sát thương quy mô lớn đời thứ tư, so với bom siêu trọng lực càng kinh khủng hơn, cho nên nguyên nhân mấu chốt vẫn là yếu tố công suất.
Hai người vừa dứt lời, bỗng nhiên từ phía trước thổi đến một cơn gió mạnh vô cùng kịch liệt, rất nhiều đá vụn trên mặt đất đều bị cuốn lên, Trịnh Xá đứng mũi chịu sào cũng xém chút nữa không đứng vững, có điều ba người phía sau hắn lại không có tố chất thân thể như vậy, cộng thêm mắt đã mù, Đạt Vân Hi cùng Lăng Tân bị thổi bay trước một bước, ngay sau đó là Kyle cũng chung số phận, khi Trịnh Xá vừa phục hồi lại tinh thần, ba người đều đã bị thổi bay ra hơn mười mét.
Nơi này chính là Sao Hỏa, trong mọi người ngoại trừ Trịnh Xá có thể điềm nhiên như không có việc gì sinh tồn trong tầng khí quyển không có oxy, những người còn lại đều là dựa vào thuốc thích nghi hoán đổi từ Chủ thần mới có thể sinh tồn, một khi thời gian hạn định qua đi, như vậy mọi người sẽ chết chắc, cái này cũng chưa tính, một khi bị trận cuồng phong đầy đá vụn sắc nhọn này cuốn vào cũng chỉ có thể chết chắc, cho nên Trịnh Xá lập tức vô cùng kinh hãi, năng lượng trong cơ thể hắn gần như đã cạn kiệt, sao còn có thể sử dụng được chiêu thức như “Thế”? Mắt thấy ba người càng lúc càng bị thổi bay ra xa, hắn gần như không chút suy nghĩ điên cuồng chạy đến, mượn sức gió mỗi một bước đều vượt qua hơn mười mét, rốt cuộc đuổi kịp ba người đã bay ra xa mấy trăm mét. Nhưng cũng chỉ có thể như vậy mà thôi, hai tay hắn mãnh liệt chụp tới, kéo ba người xuống mặt đất, tiếp đó liền nhìn bốn phía xung quanh, tìm kiếm một vị trí có thể tránh né.
Chỉ là hiện tại toàn bộ vùng đất mênh mông đỏ thẫm này khắp nơi đều là bão cát, ngay cả phía xa mấy mét cũng không thể nhìn thấy, cũng may tố chất thân thể của Trịnh Xá quả thực cường hãn, hắn cứ như vậy dùng thân thể chắn trước ba người còn lại. Tốc độ của cát đá được cuồng phong gia tăng, uy lực thậm chí còn lớn hơn súng đạn bình thường, ngoài Trịnh Xá ra không ai có thể sử dụng thân thể cứng rắn ngăn cản.
- Không được! Hoàn toàn không nhìn thấy cảnh vật xung quanh! Kyle, nhanh quét hình hoàn cảnh bốn phía! Nếu không chúng ta cùng nhau game over là cái chắc rồi!
Trịnh Xá hét lên, nhưng hắn lại không dám nhúc nhích dù chỉ một chút, tiếp tục dùng thân thể che chắn phía trước, tay giữ chặt ba người còn lại.
Thần kinh thị giác của ba người còn lại đã bị phá hủy hoàn toàn bởi ánh sáng cực độ. Trong giây lát đã mất đi thị giác, đối với một người bình thường mà nói là chuyện vô cùng kinh khủng, chưa nói đến cảm giác đau đớn, hậu quả đầu tiên là khó có thể nắm giữ thăng bằng cùng phương hướng. Tuy vậy tốt xấu gì Kyle cũng là người trong thế giới luân hồi, tính cách rắn rỏi, hắn cưỡng ép đè nén đau đớn, khởi động tinh thần lực tảo miêu, địa hình chi tiết trong phạm vi mấy kilomet đều hiện ra trong đầu mọi người, tại vị trí cách bọn họ ước chừng hơn nghìn mét có một sườn núi nhỏ.
Khoảng cách nghìn mét ngắn ngủi, giờ phút này đối với bốn người mà nói lại xa như chân trời góc biển, cuồng phong mang theo cát đá ngày càng kịch liệt, tuy Trịnh Xá có thể bỏ qua những khối đá này, nhưng dù sao thể tích một mình hắn cũng có hạn, sao có thể che chắn được cho ba người khác. Chỉ sau hơn mười giây, trên thân thể ba người đều là những vết thương cùng vết máu, Trịnh Xá lớn tiếng nói với Đạt Vân Hi:
- Nhanh dùng Phong Thần bảng chữa trị thân thể! Ta sẽ đưa các ngươi đến chỗ sườn núi!
Nói xong, hắn vác Lăng Tân lên vai, Đạt Vân Hi thì được Lăng Tân cõng trên lưng, một tay Trịnh Xá kéo theo Kyle, dùng hết tốc lực có thể chạy về hướng sườn núi, đoạn đường này thật sự là vô cùng chật vật, không ngừng có gió mạnh cùng cát đá công kích, khi bốn người chạy đến nơi, trừ Trịnh Xá chỉ mệt mỏi thở dốc ra, ba người còn lại đã sắp hấp hối.
-... Chịu đựng! Thật vất vả mới đến được một bước này, nếu như hiện tại lại chết, các ngươi sẽ có thể cam lòng sao? Chịu đựng bằng bất cứ giá nào cho ta!
Hai mắt Trịnh Xá tràn đầy tơ máu, hắn lớn tiếng nói với ba người, đồng thời toàn lực đánh từng quyền từng quyền vào sườn núi. Sườn núi này cũng không quá lớn, tuy nằm ở vị trí khuất gió, nhưng bão lốc khủng bố như vậy, cát bay đá chạy vẫn thổi đến từ bốn phương tám hướng, rơi vào đường cùng Trịnh Xá chỉ có thể cưỡng ép đánh phá vách núi tạo ra một cái hang trú ẩn. Năng lượng gần như đã cạn kiệt, uy lực mỗi một quyền hiện tại đâu chỉ kém gấp trăm lần so với lúc trước, sau mấy chục giây Trịnh Xá mới tạo ra được một cái hang sâu tầm bốn mét, độ rộng cũng vẻn vẹn chỉ có thể chứa bốn người, hắn lập tức vội vã lao ra khỏi hang, kéo ba người còn lại vào, khi tất cả mọi chuyện đều đã làm xong, hắn thật sự không còn một chút khí lực nào, nằm trên mặt đất không ngừng thở dốc kịch liệt.
Cũng may, tuy sườn núi này không lớn, nhưng dù sao cũng ngăn cản được phần lớn cát đá bị thổi đến, cái hang này nằm tại vị trí tương đối khuất gió, lại có chiều sâu, cho nên cát đá các loại hầu như cũng không bay vào bên trong. Cho đến lúc này, tất cả đều mệt mỏi rã rời nằm dưới đất, toàn thân ba người còn lại đều là vết máu loang lổ, những vị trí bị cát đá bay trúng đều là một mảng huyết nhục mơ hồ, đặc biệt là Đạt Vân Hi, vốn là một nữ hài vô cùng đáng yêu, giờ phút này dung mạo của nàng cũng bị hủy hoại, trên mặt có rất nhiều lỗ thủng lớn, đáng thương nằm bẹp một chỗ, chỉ là trong tay vẫn đang nắm chặt một phần tám Phong Thần bảng.
- Đạt Vân Hi! Đã tỉnh lại chưa? Nhanh lên, chữa trị thương thế cho ba người các ngươi!
Sau khi thở dốc mấy giây, Trịnh Xá mãnh liệt ngồi dậy, hắn cũng bất chấp chân tay bủn rủn cùng thân thể mệt mỏi, bắt đầu lay động bả vai Đạt Vân Hi.
Trên miệng Đạt Vân Hi rõ ràng bị một khối đá lớn va trúng, không thể nói chuyện, nàng chỉ yên lặng giơ Phong Thần bảng lên, giống như đang dốc sức tập trung lực chú ý, sau mấy giây vết thương cùng những chỗ bầm tím trên cơ thể ba người bắt đầu được chữa trị, khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy, xung quanh mắt tản mát ra một vòng ánh sáng nhạt, trạng thái như vậy giằng co khoảng gần 10 giây, rốt cuộc, chữa trị hoàn tất, chỉ là xem bộ dáng của mọi người vẫn mệt mỏi không chịu nổi, hẳn là Phong Thần bảng chỉ chữa trị thân thể mà không giải trừ mệt nhọc cùng đau đớn.
Lúc này, Trịnh Xá yên lặng đi đến chắn trước của hang, tại đó thỉnh thoảng có vài khối đá va chạm vào mặt đất sau đó bật lên bay vào bên trong.
- Hi vọng động đất không đến quá nhanh... Ít nhất trước khi cơn bão này dừng lại, hi vọng động đất không phá vỡ cái hang trú ẩn này...
Trịnh Xá quay đầu lại nhìn, ba người còn lại đã rơi vào hôn mê, hắn cũng chỉ có thể khoanh chân ngồi ở cửa hang, vận hành nội lực, năng lượng vampire, chân nguyên lực, ma lực gần như đều đã khô kiệt, bất lực đối với hiện tượng tự nhiên, việc duy nhất hắn có thể làm cũng chỉ là chờ đợi, chờ đợi gió bão yếu bớt, chờ đợi cứu viện của đồng bọn ngoài không gian...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.