Vô Hạn Khủng Bố

Chương 257: Tuyệt cảnh của loài người, thế giới và hy vọng




Hơn nửa cánh chính của Air Force 01 đã bốc cháy, cánh sau thì rách nát, thậm chí đến cả dáng bay cũng hơi hơi lắc lư, xiêu vẹo. Tóm lại, chiếc máy bay vốn cực kỳ xa hoa này, hiện tại vẫn còn bay lên được đã là cực kỳ may mắn rồi.
Cảnh tượng hơn một trăm đĩa bay tới tập kích quả là vô cùng chấn động. Có thể nói, những người ở trên Air Force 01 gần như không có biện pháp tự bảo vệ nào, chỉ cần để đám đĩa bay đó tới được gần Air Force 01, vài phát hoặc thậm chí chỉ một phát tia năng lượng bắn trúng thôi là mọi người chắc chắn sẽ trở thành tro bụi trong nháy mắt, ngoài Trịnh Xá ra, tất cả những người khác đều không một ai sống sót.
- Súng ngắm Gauss thuộc loại vũ khí công nghệ cao, vượt trước trình độ của khoa học thời kỳ này khoảng năm mươi đến một trăm năm. Tuy vậy, hệ thống vòng bảo vệ cùng phương thức dự trữ năng lượng của số đĩa bay kia lại tiến bộ hơn thời đại này khoảng hai, ba trăm năm, vì thế dùng đạn súng ngắm Gauss bình thường cần đại khái khoảng ba phát mới có thể tiêu hao hết năng lượng dự trữ. Mà trong thời gian ba phát súng đã có thể xảy ra rất nhiều chuyện...
Tiêu Hoành Luật nhìn các thành viên Trung Châu đội, các viên chức chính phủ Mỹ cùng một số sỹ quan, chính khách ở trong phòng hội nghị, nói.
Trong trận chiến với người ngoài hành tinh tập kích, dựa vào biểu hiện có thể gọi là biến thái của Trịnh Xá cùng sức công kích tầm xa siêu mạnh của Zero và Trương Hằng, đồng thời còn có Imhotep hóa thành gió cát hỗ trợ, cuối cùng cũng đánh rơi được tất cả đĩa bay tập kích trước khi Air Force 01 chịu công kích trí mạng. Kết quả của một cuộc đấu này không ngờ còn lớn hơn thành quả thu được của mấy đại đội phi cơ hợp đồng tác chiến mà nước Mỹ điều động lúc trước. Mặc dù cảm thấy không thể tưởng tượng nổi cùng khó tin nhưng các chính khách Mỹ vẫn điên cuồng lợi dụng lần thắng lợi này, đặc biệt là trong tình huống hiện tại, một chiến thắng còn quan trọng hơn bất kỳ sự hỗ trợ nào!
Đương nhiên, vì thắng lợi không tưởng này tới quá đột ngột nên đám chính khách cùng một sỹ quan này lập tứcquấn lấy mấy người Trịnh Xá, liều mạng đồi hỏi một số vũ khí công nghệ cao họ lấy được từ chỗ người ngoài hành tinh, cho dù không thể có được thì nhìn qua một chút hoặc tìm hiểu sơ về cách thức chế tọa cũng là quá tốt rồi. Tất nhiên, mọi thứ đều là do những gì Trịnh Xá nói lúc đầu, bọn hắn là vật thí nghiệm trốn thoát ra từ chỗ người ngoài hành tinh, thế nên mới có được nhiều vũ khí công nghệ cao như thế cùng với thân thể mạnh mẽ như vậy.
Sau khi đại chiến Trịnh Xá sao còn có thể ba hoa lừa gạt người khác được nữa? Giờ phút này hắn toàn thân đầy vết thương, cộng thêm năng lượng trong cơ thể tiêu hao cực độ, thật sự hận không thể ngủ thật say mấy ngày để khôi phục, vì thế nhiệm vụ lừa đảo được giao hết cho Tiêu Hoành Luật. Tính tình thằng nhóc này cũng có chút nghịch ngợm, hắn lập tức cùng hầu hết thành viên Trung Châu đội đi tới phòng hội nghị.
Những người có tài năng đi theo tổng thống, ví dụ như một số nhân viên cực kỳ thông thạo khoa học đều đã tập trung ở đây. Từ trận chiến vừa xong họ đã tổng hợp được một số tư liệu đại khái, mà căn cứ theo những gì họ quan sát, khi Zero không sử dụng đạn đặc biệt thì đúng là cần hai đến ba phát mới có thể phá hủy một đĩa bay. Ngược lại, Trương Hằng sử dụng cung tên nguyên thủy vậy mà chỉ cần một tiễn đã có thể bắn xuyên đĩa bay, vì thế trước khi đĩa bay tiếp cận, người hủy diện chủ yếu lại là Trương Hằng, đó mới là chỗ khiến cho họ cảm thấy cực kỳ khó hiểu.
- Đây không phải là chuyện kỳ quái gì... Một là tố chất thân thể của bọn ta, dù là ta đi nữa, so với binh sỹ đặc chủng xuất sắc nhất của các ngươi thì ta chỉ vọn vẹn thua về thể hình cùng kỹ xảo chiến đấu thôi, còn về sức bộc phát của cơ bắp cùng sức kiên trì thì ta tuyệt đối vượt qua tất cả mọi người ở đây...
Tiêu Hoành Luật đảo đảo mắt nói, đoạn hắn đứng dậy, dùng một tay nhẹ nhàng nhấc bổng chiếc ghế bành hắn vừa ngồi lên... Điểm quan trong là, thể tích chiếc ghế còn lớn hơn thân thể hắn.
Sắc mặt mấy sỹ quan đều hơi xám lại, dù sao thì bị một thằng nhóc con cười nhạo như vậy, bọn họ thật sự chẳng còn mặt mũi nào. Nhưng một phương diện khác, tâm tình họ lại vừa kích động vừa chờ mong. Nếu như có thể phục hiện lại phương thức cường hóa tố chất thân thể này thì các quân nhân vốn đã có tố chất thân thể mạnh hơn mấy người Tiêu Hoành Luật rất nhiều không phải sẽ loáng cái biến thành siêu nhân hết sao?
-...Vì vậy, có được tố chất thân thể mạnh mẽ như thế, đồng thời sử dụng vũ khí công nghệ cao... Đúng rồi, cây cung này cũng là vũ khí công nghệ cao, thậm chí là hàm lượng khoa học kỹ thuật trong một mũi tên cũng vượt xa sự tưởng tượng của các ngươi. Trương Hằng, cho họ xem thử uy lực của phụ ma tiễn đi.
Tiêu Hoành Luật cười hì hì, quay sang phía Trương Hằng, nói.
Trương Hằng thoáng thở dài. Hắn vốn là người thật thà, đối với kiểu lừa đảo trắng trợn như thế này trong lòng hắn thật sự không cảm thấy thoải mái. Có điều mệnh lệnh vẫn cứ là mệnh lệnh, hắn cũng chỉ có thể lấy một mũi phụ ma tiễn ra, thuận tay ném xuống cái bàn trước mắt các chính khách cùng sỹ quan. Bụp một tiếng, mũi tên nhẹ nhàng cắm chặt xuống bàn thép. Không đợi các chính khách cùng sỹ quan định thần lại, chỗ mặt bàn bằng thép bị mũi tên cắm vào đột nhiên từ từ mở rộng, đến khi mũi tên từ lỗ hổng trên mặt bàn rơi xuống, tất cả mới cùng ồ lên kinh ngạc.
Mấy viên sỹ quan lập tức đứng dậy, cẩn thận quan sát cái bàn. Lỗ hổng không hề có dấu vết dịch thể hay là khí hóa gì, bộ dạng giống như là khi chế tạo cái chiếc này đã có cái lỗ tồn tại. Chiếc lỗ này tuyệt không phải là bị ăn mòn mà là mặt bàn thật sự biến mắt, tạo thành lỗ hổng, nói thì có vẻ không thể tưởng tượng nổi, nhưng mũi tên này chắc chắn không mang theo chất lỏng có tính ăn mòn nào.
- Chính như các ngươi vừa thấy, phụ ma tiễn này cũng là sản phẩm công nghệ cao, nó có thể xuyên thủng vật chất và năng lượng, vì thế só với uy lực thuẩn túy của súng ngắm Gauss, nó mới chính là khắc tinh của vòng bảo vệ máy bay...
Tiêu Hoành Luật khoát khoát tay nói.
"Tuy là lừa đảo nhưng những lời này cũng không hoàn toàn sai, chí ít là phụ ma tiễn thật sự phải dựa vào thuộc tính phụ ma nên mới có thể dễ dàng xuyên qua vòng bảo vệ của đĩa bay. Vòng bảo vệ đĩa bay rất giống mới vòng bảo vệ của long tinh, đại khái đều để ngăn cản đòn tấn công của vũ khí khoa học kỹ thuật cao..."
Trương Hằng âm thầm suy nghĩ. Bất quá hắn còn chưa nghĩ xong đã lại thấy Tiêu Hoành Luật tiếp tục nước bọt bắn tứ tung ba hoa không ngừng, còn đám sỹ quan, chính khách thì ngồi nghe đến mức ngơ ngơ ngẩn ngẩn, giống như đã hoàn toàn nhập tâm. Xem đến đây, Trương Hằng lại yên lặng thở dài...
Ở bên kia, Trịnh Xá đang mệt tới mức không động đẩy nổi một ngón tay, cùng với Imhotep cũng kiệt sức hết hơi, hai người cứ giật cục, ngươi một câu, ta một câu, nói chuyện linh tinh. Ở cách đó không xa, Sở Hiên vẫn tiếp tục loay hoay với chiếc máy tính xách tay, tựa như trận chiến quan hệ tới tính mạng của tất cả mọi người vừa rồi chẳng dính dáng gì tới hắn cả.
- Imhotep, thế nào rồi? Nhịn bộ dạng người giống như đang phê thuôc vậy, ha ha ha… Tố chất thân thể ngươi đúng là tệ hại đấy.
Trịnh Xá sắc mặt tái nhợt, trêu chọc cười nhìn Imhotep, nói.
Imhotep cáu kỉnh liếc nhìn hắn. Tên đầu trọc này từng sống ở Mỹ một thời gian khá dài, tự nhiên biết ma túy là thứ gì, mà hiện tại sắc mặt hắn và Trịnh Xá đều thật sự không dễ coi. Hai người đều là cao thủ sử dụng năng lượng trong cơ thể, chỉ là một người sử dụng năng lượng để chiến đấu, còn người kia hoàn toàn dựa vào năng lượng để duy trì sinh mệnh, vì thế bộ dạng Imhotep hiện tại quả thật kém hơn Trịnh Xá rất nhiều.
Trong trận chiến lúc nãy, đến khi một mình Trịnh Xá không thể ngăn cản toàn bộ các tia năng lượng công kích, cánh đuôi của Air Force 01 bị một tia năng lượng sượt qua, máy bay đã trong cảnh lúc nào cũng có thể phát nổ. Mà đĩa bay truy đuổi phía vẫn còn rất đông, Zero cùng Trương Hằng cũng không thể một lượt tiêu diệt nhiều đĩa bay như vậy. Vào thời khắc nguy cấp đó, một cơn bão cát đột nhiên xuất hiện, sức mạnh của cơn bão cực lớn, làm cho tất cả đĩa bay xung quanh đều bị chấn động, cả Air Force 01 cũng bị sức gió đẩy rung lắc kịch liệt. Bất qua như thế giúp cho máy bay tránh được vô số tia năng lượng, mà trong khoảng cách gần như vậy, Trương Hằng và Zero cũng không cần ngắm bắn quá kỹ, với tố chất thân thể cùng kỹ xảo bắn của họ, cự ly này thật sự là bách phát bách trúng. Chính nhở trận bão cát đó Air Force 01 mới may mắn sống sót được.
- Có điều, thật sự cảm ơn ngươi. Lúc ấy ta đã sắp tuyệt vọng rồi.
Trịnh Xá bỗng thở dài nói:
- Không được ngươi hỗ trợ, chúng ta lần này coi như đoàn diệt chắc rồi... Ha ha ha, đồng đội tốt, sau này chúng ta chính là chiến hữu cùng kề vai tác chiến!
Imhotep lại một lần nữa cáu kỉnh nhìn hắn...
Không cần biết thế nào, khi Air Force 01 tới được căn cứ quân sự thì trên đường không còn bị tấn công lần nào nữa. Theo máy bay hạ xuống, ngươi phụ trách lập tức đưa tổng thống cùng các chính khách vào trong căn cứ. Mấy người Trịnh Xá cũng cùng đi vào theo, chỉ là lúc này mọi người căn bản chẳng có cảm giác gì của việc may mắn sống sót, bởi vì trên đường đi, cảnh tượng dưới mặt đất đã khiến cho tất cả phải chấn động.
Ở một số khu vực bị máy móc hình nhện của người ngoài hành tinh chiếm lĩnh, một loại thực vật màu đỏ như máu bắt đầu sinh trưởng. Tốc độ phát triển của chúng cực nhanh, đại bộ phận thực vật nguyên sinh đều bắt đầu khô héo, có lẽ chất dinh dương của chúng đã bị loại thực vật màu đỏ máu này hấp thu hết. Theo tin tức tình báo quân đội Mỹ thu được, người ngoài hành tinh bắt đầu giết hại hàng loạt dân chúng, máu thịt của họ sau khi bị gia công đều biến thành loại thực vật màu đỏ máu. Điểm quan trọng nhất là... Thứ loại thực vật này phun ra không phải dưỡng khí mà là một loại khí có hàm lượng rất thấp trong không khí, carbon monoxide, CO... Kịch độc đối với con người!
-...Bọn chúng, lũ ngoài hành tinh này muốn diệt tuyệt loài người chúng ta sao?
Tổng thống lặng lẽ nhìn mọi người trước mắt, hắn trầm giọng hỏi.
- Không cần phải nghĩ nữa.
Trịnh Xá nhìn hình ảnh hiện ra trên tường. Đám thức vật màu đỏ máu đang sinh trưởng, phía dưới chúng là máu thịt loài người bị truyền vào, những thứ đó đã không còn hình dạng con người nữa. Trịnh Xá nhìn trừng trừng vào hình ảnh, lông mày nhíu chặt, nói:
- Bọn chúng đã đang làm như vậy rồi!
- Nhân loại... đã tới thời khắc mấu chốt trước họa diệt vong rồi!
Hội nghị trước chiến tranh kéo dài suốt hơn bốn tiếng đồng hồ mà thảo luận vẫn chưa có được kết quả. Tuy phần lớn thành viên quân sự muốn sử dụng bom khinh khí đương lượng lớn nhất để phản công nhưng bóng ma của trận chiến công kích vô hiệu lúc trước vẫn ảm ảnh tâm trí các chính khách nước Mỹ, vì vậy đề nghị này liền bị họ bác bỏ đi. Sau đó hội nghị chìm ngập trong cãi cọ, chỉ trích, xúc phạm lẫn nhau, mấy người tổng thống vốn đã mệt mỏi kiệt sức, bất đắc dĩ chỉ có thể cho dừng cuộc họp, để mọi người nghỉ ngơi một chút, sau khi ăn uống sẽ tiếp tục thảo luận.
- Đây thuần túy là lãng phí thời gian. Hiện tại khu vực 51 đã bị phá hủy, chúng ta tiếp tục đợi ở đây cũng chẳng được ích lợi gì, không biết chừng còn bị bọn họ kéo vào trong chiến tranh. Tuy các ngươi thật sự rất lợi hại nhưng đây là chiến tranh, là một cuộc chiến tranh giữa hai chủng tộc! Sức mạnh của cá nhân trong đại cục như vậy thật sự là…
Lâm Tuấn Thiên vội vội vàng vàng, lớn tiếng nói.
Sau hội nghị, những thành viên Trung Châu đội cũng quay về nơi nghỉ ngơi của mình. Do đây là trong quân khu nên cũng không thể có phòng ốc xa hoa gì, hơn nữa nhân số Trung Châu đội lại đông nên khi sắp xếp phòng nghỉ, phía Mỹ trưc tiếp giao cho họ cả một căn phòng lớn.
Thằng nhóc Lâm Tuấn Thiên này khi ở trên máy bay thì còn an phận, cũng không biết là bị tình huống khẩn cấp chấn trụ hay là tự biết mình biết người, hiểu được bản thân thực lực yếu, trí tuệ kém, nên không xen vào việc gì. Ai mà biết, hiện tại vừa mới an toàn hắn đã lập tức lải nhải không ngừng, liên tục thúc giục mọi người rời khỏi căn cứ quân sự này, tốt nhất là có thể tìm được một khu vực đồi núi hoặc rừng rậm để ẩn nấp, cứ trốn đến bao giờ thời gian kết thúc là tốt nhất.
Những người có kinh nghiệm trong Trung Châu đội cũng không cười nhạo Lâm Tuấn Thiên. Dù sao thì ngoài một số thành phần cực kỳ biến thái ra, bọn họ đều đã trải qua thời kỳ như vậy. Chỉ có trải qua tẩy lễ của máu và lửa, những người sống sót như vậy mới là thành viên chân chính của tiểu đội luân hồi... Lâm Tuấn Thiên hiện tại chưa hẳn là thành viên tiểu đội luân hồi, gọi hắn là người bình thường vừa rơi vào thế giới này thì thích hợp hơn.
Trịnh Xá chăm chú nhìn Lâm Tuấn Thiên, nói:
- Hiện tại chúng ta đã cưỡi lên lưng hổ rồi. Phải biết rằng thế giới phim kinh dị lần này tuyệt không chỉ đơn thuần là đối diện với người ngoài hành tinh tấn công mà chúng ta còn phải đối phó với một tiểu đội khác nấp trong bóng tối âm thầm tập kích. Thế giới này đã không còn nơi nào an toàn nữa. Nếu như ước vọng cao vời của ngươi chỉ là lén lút sống trộm thì... Rất tiếc, loại suy nghĩ này sẽ khiến ngươi đến cả cơ hội sống sót cuối cùng cũng mất đi!
Sắc mặt Lâm tuấn Thiên có chút khó coi. Hàng loạt chuyện xảy ra khiến cho hắn cảm nhận được bản thân vô cùng yếu ớt, khi đối mặt với nguy hiểm, cảm giác bất lực cơ hồ nuốt chửng tâm trí hắn. Chính vì thế, Lâm Tuấn Thiên mới tìm mọi biện pháp, hy vọng trốn tránh được sự nguy hiểm đó, chỉ là hắn không hiểu rằng, sự nguy hiểm ấy càng trốn tránh lại càng nguy hiểm...
Trịnh Xá nói xong những lời này, hắn lại nhìn về phía Sở Hiên và Tiêu Hoành Luật nhưng lúc này cả hai người đều có vẻ không hề bình thường. Sở Hiên vẫn trầm mặc chúi đầu vào máy tính xách tay của hắn, Tiêu Hoành Luật thì ngồi trên salon ngơ ngơ ngẩn ngẩn. Cả hai trí giả Trung Châu đội giờ phút này đều như biến thành thằng ngốc, tình cảnh như vậy thật sự khiến Trịnh Xá vô cùng đau đầu.
- Sở... Tiêu Hoành Luật, phân tích qua tình hình hiện tại đi. Còn cách lúc bộ phim kinh dị lần này kết thúc khoảng hai ngày nữa, không cần biết là tấn công hay ẩn nấp, ngươi cũng cứ phân tích một chút đi.
Trịnh Xá nhìn Tiêu Hoành Luật, nói.
Tiêu Hoành Luật đang ngồi đó phát ngốc, một tay khẽ khẽ ngắt ngắt tóc trán, tay kia thì vô thức vạch vẽ lung tung gì đó lên bàn. Đến khi Trịnh Xá hỏi mấy lần, thằng nhóc này mới mỉm cười nhìn mọi người.
"...Đã đến lúc bố cục bắt đầu rồi. Nếu Sở Hiên ngươi đã lựa chọn phương thức nguy hiểm như vậy để tiến hành thế giới phim kinh dị lần này... Vậy thì cũng đừng trách ta thả sức một lần, xếp đặt bố cục nguy hiểm như thế.... Chỉ hy vọng lúc bình yên trở về, Trịnh Xá không nện ta một trận là được..."
Tiêu Hoành Luật nhẹ nhàng ngắt một sợi tóc trán, tiếp đó cười nói:
- Đương nhiên là phải tiến công, tấn công chính là cách phòng ngự tốt nhất... Hơn nữa các ngươi không cảm thấy bộ phim kinh dị lần này chính là chỗ tốt để đề cao thực lực chỉnh thể của cả đội chúng ta sao? Bỏ lỡ bộ phim này, về sau chúng ta có hối cũng không kịp.
Mọi người nhất thời đều nhìn về phía hắn, thằng nhóc này cười hắc hắc rồi đầu tiên lại quay sang Trương Hằng hỏi:
- Trương Hằng, lúc trước ngươi dùng cung tên bắn đĩa bay, có cảm nhận được tác dụng của vòng bảo vệ không?
Trương Hằng hơi ngẩn người, hắn gật gật đầu đáp:
- Tác dụng thì đúng là có tác dụng, nhưng cũng không ngăn cản được bạo liệt tiễn phối hợp với phụ ma tiễn. Nếu tấn công lần nữa, ta hoàn toàn có thể phá hủy đĩa bay bình thường... Chỉ là pháo đài khổng lồ kia thì ta vẫn chịu bó tay. Cho dù có thể xuyên thủng được vòng bảo vệ của pháp đài thì sợ rằng một mũi phụ ma tiễn nhỏ nhoi cũng không làm gì được nó....
- Không, không phải.
Tiêu Hoành Luật xua xua tay nói:
- Không bảo ngươi đi bắn pháo đài khổng lồ. Ý ta là, vòng bảo vệ đó gần như là loại hình toàn năng, chẳng những có thể ngăn cản được vũ khí công nghệ cao mà còn chặn được đòn tấn công của vũ khí ma pháp truyền thuyết...
Trịnh Xá cau mày nói:
- Nhưng cái này cũng không có gì quá huyền diệu. Bất cứ đạo cụ phòng ngự cấp C trở lên nào cũng đều có thể làm được hai điểm đó, hơn nữa không phải vẫn bị Trương Hằng cùng Zero bắn rơi nhiều như vậy sao? Chỉ tiếc là không ngờ lại chẳng được một điểm nào, phân phối phần thưởng của bộ phim lần này thật sự quá keo kiệt... Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Tiêu Hoành Luật lắc lắc đầu, hắn búng tay một cái nói:
- Đó chẳng qua chỉ do ngươi tưởng là đương nhiên thôi, hoặc có thể nói là bị tình hình trước mắt che phủ mất sự thật... Nếu vòng bảo vệ thật sự yếu nhược như thế thì ngươi nghĩ pháo đài khổng lồ của người ngoài hành tinh còn có thể ngăn cản được vũ khí hạt nhân tấn công sao? Phải biết rằng trong phim gốc, bom hạt nhân không thể gây được một chút thương tổn nào cho pháo đài. Nói thật nhé, dù là đạo cụ phòng ngự cấp A, thậm chí cấp 2A cũng hoàn toàn không thể so sánh được, vòng bảo vệ như vậy là đủ mạnh mẽ rồi chứ?
Trịnh Xá vẫn nhíu mày, nói:
- Chuyện ấy cũng chẳng có gì đáng tự hào, đơn giản là pháo đài khổng lồ đó có năng lượng vô hạn thôi.. Ý ngươi là đoạt lấy hệ thống năng lượng của pháo đài khổng lồ đó?
- Đúng thế!
Tiêu hoành Luật lại búng tay đánh chóc một cái, cười cười nói:
- Ý của ta chính là như vậy. Do vòng cổ long tinh của chúng ta hiện tại có hai nhược điểm, một là chỉ phòng ngự được vũ khí công nghệ cao, nếu đối phương sử dụng thân thể áp sát chiến đấu hoặc là công kích ma pháp truyền thuyết thì chúng ta sẽ ở thế yếu tuyệt đối. Hai là năng lượng dự trữ của vòng cổ long tinh thật sự quá ít ỏi, cho dù ngươi hoàn toàn có thể nạp đầy trở lại nhưng tối đa chỉ có thể ngăn cản được vũ khí công nghệ cao tấn công một thời gian ngắn, thậm chi gặp phải vũ khí uy lực lớn có khả năng bị phá hủy trong nháy mắt...
- Vòng bảo vệ của người ngoài hành tinh, nếu như nắm được kỹ thuật của hệ thống này, chúng ta hoàn toàn có thể sửa chữa nhược điểm của vòng cổ long tinh, ít nhất cũng có thể khiến năng lượng dự trữ bên trong tăng lên rất nhiều. Đây là thứ chúng ta nhất định phải đoạt lấy, một khi bỏ lỡ, sau này chúng ta coi như vô duyên với loại kỹ thuật này, khi tái chiến với tiểu đội luân hồi Ác Ma, thực lực của chúng ta lại yếu hơn một chút...
Trịnh Xá vốn còn muốn phản bác gì đó nhưng nghe vậy hắn lập tức trầm mặc. Quả thực đây chính là mối uy hiếp đối với hắn, tái chiến với tiểu đội luân hồi Ác Ma... Mặc dù hắn cũng rất mong đợi trận chiến nhưng thực lực hai bên thật sự có chênh lệch quá lớn, một khi chiến đấu, rất có thể tất cả mọi thành viên cùng cả hắn ở trong đó đều có thể phải chết... Chiến đấu với tiểu đội luân hồi Ác Ma, chiến đấu với tiểu đội mạnh nhất trong cả thế giới luân hồi, trận chiến đó nhất định phải mang quyết tâm cảm tử mới có thể tham gia được...
Nhưng như vậy không phải quá ích kỷ sao? Đây chỉ là một trận chiến mà hắn mong đợi nhưng lại phải đánh cược bằng mạng sống của tất cả chiến hữu... Đến tận lúc này, suy nghĩ ấy vẫn khiến Trịnh Xá mâu thuẫn không thôi, vì thế hắn vừa chờ mong trận tái chiến với Phục Chế Thể, lại vừa không muốn trận chiến này nhanh chóng bắt đầu. Một mặt khác, trong lòng hắn luôn hy vọng đoàn đội có thể mạnh mẽ lên, càng mạnh mẽ hơn nữa, cho dù cái chết là không thể tránh khỏi nhưng hắn vẫn luôn hy vọng, đồng đội mình có thể tiếp tục sống sót...
- Ta hiểu rồi.
Trịnh Xá gật đầu nói:
- Kỹ thuật vòng bảo vệ cùng công nghệ năng lượng của người ngoài hành tinh, chúng ta nhất định phải lấy được hai thứ đó! Nhưng nên làm thế nào để lấy được? Cho dù chúng ta lên tới căn cứ của người ngoài hành tinh trên vũ trụ, sợ rằng...
Sở Hiên vẫn một mực im lặng ngồi một bên đột nhiên đặt máy tính xách tay lên bàng, tiếp đó, lạnh nhạt nói:
- Kết nối chiếc máy tính xách tay này vào, nó sẽ tự động tải về các dữ liệu có liên quan đến khoa học kỹ thuật...
Nói đến mấy chữ khoa học kỹ thuật, ánh mắt tên thanh niên ba không này chợt lóe lên thần sắc cuồng nhiệt.
"Tên khốn này... Chẳng lẽ tiến vào trạng thái tâm ma rồi vẫn không thay đổi được cái tính tình xấu xa ấy hay sao? Hơn nữa nhìn bộ dạng thành thạo như vậy, chẳng lẽ từ lúc đó tới giờ hắn vẫn liên tục thiết kế chương trình để đánh cắp công nghệ của người ngoài hành tinh?"
Trịnh Xá thật sự cảm thấy có chút đau đầu, có điều hắn vẫn nhận lấy lấy máy tinh xách tay, đồng thời hỏi:
- Trên này đã có virus rồi phải không? Chúng ta vẫn phải giống như trong phim gốc à? Chuyển loại virus này vào trong căn cứ người ngoài hành tinh?
-Ừ...
Sở Hiên gật đầu rồi lại im lặng. Tiêu Hoành Luật tiếp lời hắn, nói:
- Đây chỉ là một bộ phận khoa học kỹ thuật mà chúng ta cần đoạt được. Ta nghĩ Sở Hiên chắc là cũng đã cân nhắc rồi... Đó là loại công nghệ thứ hai mà chúng ta phải lấy được từ chỗ người ngoài hành tinh, tính quan trọng thậm chí còn vượt qua loại thức nhất, chính là hệ thống tìm kiếm.
- Không dựa vào tinh thần lực khống chế giả, thậm chí có thể vượt qua che phủ của tinh thần lực khống chế giả, tiến hành tìm kiếm trên phạm vi cực rộng, độ chuẩn xác thậm chí có thể so sáng được với tinh thần lực khống chế giả... Bất kỳ đoàn đội nào có được loại kỹ thuật này, cho dù vì nguyên nhất tố chất bản thân mà thân mà không thể vận dụng thành thạo thì đoàn đội đó cũng đã cơ bản ở vào thế bất bại, đã hiểu chưa? Chúng ta phải tới căn cứ người ngoài hành tinh đoạt lấy hai loại công nghệ này, tiếp đó mới là giao chiến với Tây Hải đội, bắt sống tinh thần lực khống chế giả của bọn chúng.
Trình Khiếu ở bên cạnh đột nhiên xen vào:
- Nhưng như vậy không phải lại quay về chuyện cũ sao? Chúng ta làm thế nào tới được căn cứ người ngoài hành tinh? Bay đi?
- Không sai, bay đi.
Tiêu Hoành Luật cười hì hì, khẽ ngắt một sợi tóc trán, tiếp đó mới nói:
- Trên thực tế, ngoài đĩa bay nguyên vẹn tại khu vực 51, chúng ta còn có thể tìm được một chiếc khác. Tuy cũng có khả năng kịch bản thay đổi nhưng theo quy định thông thường của Chủ Thần, không thể có chuyện xóa bỏ toàn bộ hy vọng sinh tồn của một đoàn đội, vì thể xác suất chiếc đĩa bay đó tồn tại là trên 80%... Các ngươi còn nhớ viên phi công da đen trong phim gốc không?
Tất cả mọi người đều ngẩn ra, Tề Đằng Nhất phản ứng nhanh nhất, hắn lập tức nói:
- Phi công da đen? Là viên phí công lái đĩa bay tới căn cứ người ngoài hành tinh? Đúng rồi! Mọi người còn nhớ không? Trong phim gốc hắn quả thật đã đánh rơi một chiếc đĩa bay. Lúc ấy hắn sử dụng hệ thống bật dù của máy bay che khuất tầm nhìn của đĩa bay, sau đó đĩa bay đâm trúng vào vách đá rồi viên phi công đa đen ấy kéo người ngoài hành tinh ra khỏi đĩa bay. Trong phim gốc không nhắc gì tới chiếc đĩa bay đó nữa nhưng đúng là nó còn nguyên vẹn không hư tổn!
- Đúng thế!
Tiêu Hoành Luật nghiêm mặt nói:
- Đó là hy vọng duy nhất của chúng ta... Đoạt lấy chiếc đĩa bay ấy, bay tới căn cứ người ngoài hành tinh tìm kiếm các loại khoa học kỹ thuật. Đây là nhiệm vụ trong bộ phim kinh dị lần này của chúng ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.