Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng

Chương 45: Trận Chiến Vương Giả 8





Hạ Thụy Trạch chiến thắng, số 3 của Đông kịch trường có thể lựa chọn tiến lên từ 4-6 bước.
Số 3 không chút do dự chọn 5 bước, tuyển thủ số 1 và số 2 trước đó đã dùng thực tiễn chứng minh qua, đi 5 bước sẽ nhận được hộp năng lượng, đi 6 bước sẽ nhận được trừng phạt rơi xuống nước, vì vậy tuyển thủ số 3 yên tâm lớn mật chọn nhảy 5 bước.
Mọi người đều cho rằng lựa chọn của hắn là đúng không sai, nhưng thời điểm tuyển thủ số 3 dẫm chân lên đài sen lại ngoài ý muốn xảy ra vấn đề, đài sen chìm xuống cũng không nâng lên lại kèm theo hộp năng lượng, mà là hoàn toàn biến mất, tuyển thủ số 3 trực tiếp rơi xuống nước!
Tức thì, không chỉ tuyển thủ số 3 sợ ngây người, mà tất cả tuyển thủ dự thi ở đây cũng sợ ngây người!
Đây là tình huống gì, chẳng lẽ sau mỗi lượt, trừng phạt hoặc khen thưởng trên đài sen sẽ thay đổi?
Trên thực tế, sau mỗi lần một vị tuyển thủ thành công lên đảo, thưởng phạt trên toàn bộ đài sen sẽ thay đổi một lần, trước tiên sẽ triển lãm cho khán giả xem, mà ban tổ chức cùng khán giả mong chờ chính là dáng vẻ hoảng loạn tính toán thất bại của những tuyển thủ này.
Quả nhiên, sau khi ý thức được hàm nghĩa sau chuyện này, toàn bộ tuyển thủ của bốn kịch trường nháy mắt bạo nổ.
Nói như vậy, chuyện dò đường trước đó chẳng phải không còn ý nghĩa gì? Thời gian có hạn, đối với những tuyển thủ số cuối mà nói, chẳng phải rất không công bằng?
Đương nhiên, đối với tuyển thủ số 3 của Đông kịch trường hiện tại quan trọng nhất là tự cứu mình, sau một giây kinh hoàng thất thố, hắn theo bản năng mở ra vòng phòng hộ, tiếp theo cũng không có ý đồ công kích, mà là điên cuồng dùng toàn lực bơi về phía đài sen gần nhất, hộp năng lượng của hắn không nhiều, căn bản không chống đỡ được thời gian quá dài trong nước.
Hạ Thụy Trạch vẫn luôn chú ý đến tuyển thủ số 3 lập tức nâng súng bắn về phía khu vực xung quanh hắn, Ivanov theo sát sau đó, các tuyển thủ trong đội được nhắc nhở cũng sôi nổi nâng súng giúp đỡ chi viện.
Không có tuyển thủ nào thờ ơ, nhưng đục nước béo cò thì có, có người ngại tình cảm không tiện ra tay, nhưng trên thực tế súng lazer bắn ra một lượt vượt xa thời gian dự trữ năng lượng bình thường, rõ ràng là muốn tiết kiệm năng lượng của mình.
Đáng tiếc chính là, tuyển thủ số 3 trước đó căn bản không chuẩn bị tốt tâm lý nên động tác vẫn chậm một bước, bị sinh vật biến dị dưới nước không ngừng kéo xuống quấy nhiễu, cuối cùng vẫn là không thể bò lên đài sen lại.
Tuyển thủ số 3 hoàn toàn biến mất, đài sen thứ 5 lần thứ hai hiện lên lại, mặt nước rất nhanh khôi phục tĩnh lặng, để lại các tuyển thủ trên bờ toàn bộ lâm vào trầm mặc.
Các tuyển thủ đều là dáng vẻ chịu đả kích lớn, ai nấy đều ngốc lăng, bọn họ vốn tưởng lúc đến lượt mình lên đài sen, toàn bộ đài sen đều đã được thăm dò qua, bản thân chỉ cần đơn giản tuyển chọn nhẹ nhàng thông qua.
Vậy nên mặc dù biết thời gian còn lại cấp bách, nhưng mọi người vẫn ôm vài phần hy vọng, chỉ cần tuyển thủ phía trước chọn đúng, những tuyển thủ phía sau không phải có thể nhanh chóng thông qua?
Nhưng hiện thực lần nữa hung hăng đánh cho bọn họ một quyền, sự ác liệt của ban tổ chức vượt xa bọn họ tưởng tượng.
A.......?
Cửa thứ ba này có cấm công kích tuyển thủ cùng kịch trường sao?

Suy nghĩ ác ma đã xuất hiện ở trong đầu không ít tuyển thủ, cẩn thận hồi tưởng lại, hình như cửa thứ hai mê cung cũng không cấm các tuyển thủ công kích lẫn nhau, cửa thứ ba tựa hồ cũng không.....
Một khi đã như vậy, không bằng.....
Hạ Thụy Trạch nhạy bén nhận ra bầu không khí trong kịch trường đã xảy ra biến hóa, các tuyển thủ yên lặng kéo dãn khoảng cách, vẻ mặt quỷ dị âm thầm tính toán gì đó, cũng âm thầm phòng bị gì đó.
Hạ Thụy Trạch nhìn về phía màn sân khấu, phía trên trình chiếu tình huống của ba kịch trưởng khác, bầu không khí tương tự, duy nhất khác biệt đại khái là Nam kịch trường, bởi vì bảy tuyển thủ còn lại bên đó lựa chọn dựa sát vào nhau, cùng phòng bị tuyển thủ số 7 biến thái trong đội.
Bố trí thời gian hạn chế chính là âm mưu của người thiết kế phía sau, trăm phương ngàn kế ám chỉ các tuyển thủ, bọn họ nhân số quá nhiều, tìm cách giảm quân số mới là lựa chọn tối ưu nhất.
Trong bầu không khí ngày càng quỷ dị, lượt đấu thứ 11 bắt đầu, lượt này đối với Đông kịch trường mà nói thì tương đối thú vị, đếm ngược đến phiên tuyển thủ số 4 chiến đấu, mà đếm xuôi cũng đến phiên tuyển thủ số 4 bước lên đài sen.
Tuyển thủ số 4 vừa lấy lại tỉnh táo sau cái chết của tuyển thủ số 3 không khỏi rối rắm, hắn rốt cuộc nên chiến đấu hay nên tiến lên đài sen?
Đối mặt với nghi vấn của hắn, người chủ trì yêu cầu số 4 của Đông kịch trường bước lên bàn di động, giọng điệu tràn đầy ác ý nói: "Ai biết ngươi có thể thành công trở về bước lên đài sen hay không? Hì hì hì...."
Kết quả cuối cùng, tuyển thủ số 4 của Đông kịch trường quả nhiên không thể trở lại, bởi vì hắn đụng phải chính là số 7 của Nam kịch trường, vị kia biến thái hạng nhất, tuyệt không để đối thủ của mình có cơ hội rời đi.
Vì vậy Đông kịch trường đến lượt Hạ Thụy Trạch bước lên đài sen.
Tuyển thủ số 4 bị thua nên cậu có thể chọn tiến về phía trước từ 1-3 bước.
Trong ánh mắt không rõ của các đồng đội sau lưng, Hạ Thụy Trạch từ trên ban công nhảy lên dài sen thứ nhất cách đó hơn 2m, khoảng cách của các đài sen khá xa, đây cũng là lý do vì sao sau khi rơi xuống các tuyển thủ khó leo lên lại.
Từ lúc trên bờ Hạ Thụy Trạch đã bắt đầu sử dụng năng lực Không gian hồi tưởng, khiến trong lòng cậu trầm xuống chính là, sau khi đứng trên đài sen đầu tiên, cậu cũng không nhìn thấy phía dưới nó có bất luận cái gì liên quan đến thưởng phạt.
Thu liễm cảm xúc, Hạ Thụy Trạch tiếp tục nhảy lên đài tiếp theo, nếu không có cách nào biết trước nhắc nhở, vậy thì binh tới tướng chặn, nước đến đất ngăn, vì muốn đẩy nhanh tốc độ, mỗi lần cậu đều dùng sức nhảy về phía trước.
Cuối cùng Hạ Thụy Trạch dừng lại trên đài sen thứ 3.
Đài sen theo thường lệ trầm xuống, đúng lúc này, trong lòng Hạ Thụy Trạch thầm động, thì ra thời điểm đài sen chìm xuống đồng thời phía dưới cách đài sen 1m có một tấm bảng được lật ra, cùng lúc đó một dòng chữ sáng lên:
[ Khen Thưởng: tiến về phía trước một bước.]
Giây tiếp theo phía trên đài sen hiện ra văn tự khen thưởng quen thuộc.
Vậy chứng tỏ Không gian hồi tưởng có thể giúp Hạ Thụy Trạch biết được nội dung khen thưởng trước một giây.

Nếu là trừng phạt, Hạ Thụy Trạch có thể làm chuẩn bị trước một bước.
Hạ Thụy Trạch lập tức thả lỏng không ít, đừng nhìn chỉ là một giây, thời điểm sinh tử, chênh lệch nửa giây cũng có khả năng tạo ra kết quả bất đồng
Có thêm sự đảm bảo, Hạ Thụy Trạch càng thêm nắm chắc bản thân có thể thuận lợi vượt qua đài sen.
Hạ Thụy Trạch vì phát hiện ưu thế mà tâm tình thoáng thả lỏng, đồng đội phía sau lại đồng loạt la ó, rốt cuộc là loại người gì, thế nhưng không biết xấu hổ lấy cái này làm khen thưởng? Đây rõ ràng là trừng phạt mà!
Trong lòng có chỗ dựa, Hạ Thụy Trạch không chút do dự nhảy lên đài sen tiếp theo, lần này, kết quả đài sen là trống không.
Khán giả quan sát thi đấu không thấy Hạ Thụy Trạch gặp nạn thì thất vọng thở dài, ngược lại các tuyển thủ khác của Đông kịch trường lại đồng loạt thở ra một hơi, nếu thật sự đài sen một đài chết một đài, vậy sau này bọn họ thật sự không dám bước lên.
Lượt này, số 1 của Nam kịch trường sau khi bị lăn lộn cả ngày rốt cuộc thuận lợi bước lên đảo nhỏ.
Số 1 của Nam kịch trường trước mắt là tuyển thủ số 1 duy nhất may mắn còn tồn tại, ba tuyển thủ số 1 khác đều chết trên đường thăm dò đài sen, chỉ có số 1 của Nam kịch trường, tuy hai lần nhận phải trừng phạt lùi về phía sau, còn gặp phải một lần trừng phạt rơi xuống nước, nhưng hắn đều thuận lợi vượt qua, dựa vào thực lực cường ngạnh vượt qua con đường hoàng tuyền này.
Các tuyển thủ khác trên mặt đều là biểu tình hâm mộ.
Đồng thời, phía khác cách đó không xa tuyển thủ số 2 của Tây kịch trường đã chọn trúng đài sen có trừng phạt, bị bắn lệch ra ngoài, xui xẻo là trước đó hắn đụng phải đài sen yêu cầu để lại toàn bộ hộp năng lượng, vậy nên lần này sau khi rơi xuống nước, năng lượng để mở vòng phòng hộ không còn dư lại bao nhiêu, ở trong nước khua loạn vài cái đã không thấy tăm hơi.
Ngã ngay gần điểm cuối cách đó không xa thật sự quá đáng tiếc, nhưng cũng chẳng có người nào đồng tình với hắn, các tuyển thủ may mắn còn sống đều bị cửa ải này tra tấn không nhẹ, tâm đồng tình đã sớm không còn, đại khái chỉ còn lại sự lo lắng cho chính mình.
Lượt thứ 11, tuyển thủ số 2 đại biểu cho Đông kịch trường xuất chiến đã bước lên trung tâm đảo nhỏ.
Tuyển thủ số 2 của Đông kịch trường trước mắt là người đầu tiên thành công bước đến điểm cuối tiến vào trạng thái chiến đấu, hắn hiện tại có thể nói là nhẹ nhàng nhất, trong lòng cũng không gấp, không có tâm phải thắng mãnh liệt, sau khi tùy tiện chiến đấu để tỏ vẻ mình không quá yếu đuối liền quyết đoán nhận thua kết thúc trận chiến.
Các tuyển thủ đồng đội số thự tự phía sau thấy vậy thì tức muốn chết, nhưng trong lòng dù bất mãn cũng không thể biểu hiện ra, chỉ đành âm thầm chịu đựng.
Hạ Thụy Trạch không muốn dừng lại trên đài sen quá lâu, có thể đi 3 bước tuyệt đối không đi 2, vì vậy cậu liên tiếp nhảy lên 3 lần, tới đài sen thứ 7.
Lần này, tấm bảng dưới đài sen nhảy ra dòng chữ: [ Trừng Phạt: bắn bay một lần.

]
Cơ hồ trong nháy mắt, Hạ Thụy Trạch dùng sức dựng thẳng thân thể, thời điểm cậu cảm giác được đài sen dưới chân truyền đến một lực đẩy cực mạnh, đã thuận thế bắt đầu điều chỉnh cơ thể, vì vậy bị ném lên trời một góc nghiêng tương đối nhỏ.
Ánh mắt các tuyển thủ nhìn chằm chằm Hạ Thụy Trạch bị bắn lên cao, sau đó trơ mắt nhìn Hạ Thụy Trạch còn đang ở giữa không trung bắn một phát súng về phía hồ nước, dựa vào sức giật điều chỉnh phương hướng, sau đó mạnh mẽ xoay một vòng.
Kết quả cuối cùng chính là, Hạ Thụy Trạch không có bị bắn đến bay loạn, điểm rơi xuống cách đài sen thứ 7 không đến 1m, càng may mắn chính là, cậu vươn tay đã có thể chạm tới đài sen.
Chỉ thấy Hạ Thụy Trạch mở ra vòng phòng hộ, hai chân dùng sức đạp xuống nước, đồng thời tay trái nắm chặt, hơn nửa thân thể nháy mắt được kéo lên đài sen.
Hạ Thụy Trạch cũng biết dưới nước có thứ gì đó đang công kích túm lấy khôi giáp của cậu, nhưng động tác của cậu nhanh hơn, cánh tay chống lên, cả người lập tức thoát khỏi mặt nước, đứng trên đài sen.
Hàng loạt động tác liên tiếp chỉ diễn ra trong vòng 3 giây đồng hồ, các tuyển thủ vây xem thậm chí chưa kịp nổ súng chi viện, Hạ Thụy Trạch đã bình yên đứng trên đài sen lần nữa.
Trong mắt các vị tuyển thủ, đài sen đã chấp hành trừng phạt, Hạ Thụy Trạch cũng đã an toàn thoát hiểm, trừng phạt kết thúc.
Còn về quá trình ở giữa? Sau khi rơi xuống nước giẫy giụa đại chiến? Tựa hồ đều không phát sinh?
Hoặc là nói kỳ thật là có, nhưng tốc độ quá nhanh, khán giả chưa kịp phản ứng lại đã kết thúc.
Nhìn Hạ Thụy Trạch đứng vững vàng trên đài sen thứ 7, các tuyển thủ đồng loạt im lặng, thì ra không phải đài sen trừng phạt muốn mạng người, mà vì tuyển thủ bị đào thải thực lực quá yếu? Không, bọn họ cự tuyệt tiếp nhận lý do này.
Hai vị tuyển thủ đến được trung tâm đảo nhỏ cũng đều từng rơi vào trong nước, nhưng người nào không phải tốn hết sức lực liều mạng giãy giụa trăm cay ngàn đắng mới leo được lại lên đài sen? So sánh ra, sự nhẹ nhàng của Hạ Thụy Trạch thật khiến người khác khó tiếp thu.
Qua hai lượt, Hạ Thụy Trạch lại đụng trúng một lần trừng phạt rơi xuống nước, lúc này các tuyển thủ không thể không thừa nhận thực lực của mình quá yếu...
Lần này, sau khi đột nhiên rơi xuống, Hạ Thụy Trạch nháy mắt chuyển súng lazer qua tay trái, tay phải rút ra kiếm chấn động năng lượng cao, sau đó không đợi sinh vật biến dị dưới nước túm lấy, cậu đã tự mình lặn xuống, toàn trưởng một mảnh kinh hô.
Hạ Thụy Trạch đã nhìn thấy sinh vật biến dị bên dưới, đại bộ phận là thủy tảo biến dị rậm rạp, đám thủy tảo này sẽ liều mạng quấn lấy tuyển thủ rơi xuống nước, bởi vì số lượng thủy tảo quá nhiều, thời gian để thoát khỏi một sợi ngược lại sẽ có vô số sợi khác quấn lên.
Ngoại trừ cái này, giữa các sợi thủy tảo thỉnh thoảng sẽ thoát ra các loại cá biến dị, phần lớn cá biến dị hình thể khổng lồ, nhìn qua có chút đáng sợ.
Hạ Thụy Trạch hiểu rõ, súng lazer thích hợp công kích cá biến dị, mà dùng kiếm chấn động năng lượng cao công kích thủy tảo hiệu quả khẳng định càng tốt, Hạ Thụy Trạch chuẩn bị bắn cá cắt thủy tảo!
Tần suất chấn động của kiếm chấn động năng lượng cao được bật đến mức tối đa, mặc dù lực cản dưới nước không nhỏ, nhưng Hạ Thụy Trạch lực lượng cường hãn, dùng sức vung kiếm, vì vậy tốc độ công kích cũng không chậm.
Truyện Khác
Đối diện với thủy tảo không ngừng quấn lấy, cậu không trốn tránh mà ngược lại còn mặc kệ, trường kiếm trong tay không ngừng múa may, lượng lớn thủy tảo bị chặt đứt, tới bao nhiêu chém bấy nhiêu, Hạ Thụy Trạch thậm chí còn chủ động lặn xuống, muốn cắt được càng nhiều thủy tảo.
Đồng thời súng lazer bên tay trái cũng không nhàn rỗi, mỗi lần nạp năng lượng kết thúc đều sẽ lập tức xạ kích.
Cá biến dị dưới nước có thể là vì không gian sinh trưởng đầy đủ, hình thể đa phần phi thường khổng lồ, nhưng phần đầu so với thân thể thì có vẻ quá nhỏ, chỉ cần nhắm chuẩn vào đầu của nó là có thể nhẹ nhàng một đao giải quyết một con.

Các tuyển thủ trước đó sở dĩ khó thoát khỏi trói buộc kỳ thật là vì có quá nhiều thủy tảo, cộng với công kích lung tung đa phần đều trúng thân thể cá biến dị, rất khó một kích giết chết.
Vì vậy toàn bộ tuyển thủ của các kịch trường liền nhìn thấy, sau khi Hạ Thụy Trạch biến mất, mặt nước không chỉ không nhanh chóng khôi phục tĩnh lặng như trước kia, mà ngược lại, nó không ngừng quay cuồng kịch liệt, rất nhanh, từng mảng từng mảng lớn máu xanh lam cùng với thủy tảo đứt đoạn nổi đầy trên mặt nước.
Các vị tuyển thủ khuôn mặt cứng đờ, trơ mắt nhìn diện tích máu lam cùng thủy tảo không ngừng mở rộng, bao phủ toàn bộ khu vực xung quanh 16 đài sen, thậm chí bắt đầu lan cả ra ngoài.
Hạ Thụy Trạch càng ngày càng xuống sâu, cậu cũng không phải lỗ mãng mà do có thể nhìn rõ tình huống 6m quanh thân, ở trong nước phạm vi sử dụng năng lực Không gian hồi tưởng ít hơn trong không khí, nhưng cũng đủ bảo hộ cậu an toàn.
Sở dĩ muốn xuống phía dưới là bởi vì căn rễ chính của thủy tảo vẫn còn ở sâu bên dưới, nếu chỉ cắt thủy tảo sẽ chém mãi không hết, vẫn nên giải quyết triệt để.
Vì vậy sau khi nhìn thấy sợi rễ chính, Hạ Thụy Trạch trực tiếp dùng súng công phá.
Tinh cầu Rogge kỳ thật có khôi giáp cùng vũ khí chuyên dụng dưới nước, nhưng ban tổ chức vẫn chưa chuẩn bị cho bọn họ, Hạ Thụy Trạch chỉ có thể tạm chấp nhận vũ khí cùng khôi giáp hiện tại.
Trong thời gian ba phút ngắn ngủi, kiếm chấn động năng lượng cao trong tay Hạ Thụy Trạch không chút gián đoạn vung về phía thủy tảo cùng cá biến dị không ngừng xúm lại đây, súng lazer bên tay trái trừ bỏ thời gian nạp năng lượng, tổng cộng đã bắn hơn 50 phát, giải quyết 26 con cá biến dị cùng 27 căn thủy tảo, khu vực thủy tảo cách Hạ Thụy Trạch gần nhất thậm chí đã bị quét sạch!
Sau ba phút, Hạ Thụy Trạch bắt đầu nổi lên, không còn cách nào, dưỡng khí trong khôi giáp đã cạn kiệt, cậu cần phải ngoi lên mặt nước.
Hạ Thụy Trạch không biết là, trong thời gian ba phút này, toàn bộ tuyển thủ của bốn kịch trường đều gắt gao nhìn chằm chằm khu thủy vực này, không có biện pháp, phạm vi máu xanh lan rộng càng lúc càng lớn, nhìn cực kỳ rõ ràng, càng đừng nói đến chuyện lượng lớn thủy tảo đứt đoạn không ngừng nổi lên mặt nước, những điều này chứng tỏ, vị dưới nước kia còn chưa có chơi xong đâu.
Rốt cuộc cũng nhìn thấy Hạ Thụy Trạch ngoi lên, các vị tuyển thủ vừa thấy ngoài ý muốn vừa mang theo cảm giác quả nhiên là thế, thậm chí bọn họ nhìn thấy Hạ Thụy Trạch nổi ở đó nhưng lại không bị thủy tảo kéo xuống, còn cảm thấy hoàn toàn có thể lý giải.
Chuyện này đương nhiên là không có khả năng!
Người này rốt cuộc làm thế nào chỉ với trang bị như vậy lại dám xuống dưới nước phản công sinh vật biến dị? Càng khó tin chính là nhìn thành quả của hắn còn không tệ lắm! Đây vẫn là người sao? Các vị tuyển thủ trong lòng không ngừng chửi tục để phát tiết buồn bực của mình.
Hạ Thụy Trạch ngoi lên mặt nước không bao lâu, đài sen thứ 16 cũng nổi lên ngay bên cạnh cậu, hai tay Hạ Thụy Trạch chống lên, lần thứ hai an toàn đứng trên đài sen.
Nhìn cậu vung tay vung chân, thậm chí còn cởi mũ giáp ra lắc lắc, muốn đổ hết nước bên trong ra, các vị tuyển thủ chỉ có thể trưng ra từng khuôn mặt cứng đờ.
Bọn họ hiện tại cực kỳ hoài nghi, Hạ Thụy Trạch thật sự ở cùng một trạm kiểm soát với họ sao?
Thế nào lại có cảm giác độ khó trò chơi của mọi người có bất đồng rất lớn a?
Đạo diễn ở sau hậu trường cũng kinh ngạc cảm thán, không khỏi vỗ tay khen ngợi thực lực của Hạ Thụy Trạch, nói thực, Trận chiến vương giả đã tổ chức rất nhiều kỳ, nhưng tuyển thủ có thể nhiều lần khiến người kinh ngạc như vậy thật sự đếm trên đầu ngón tay.
Hạ Thụy Trạch người này thực sự không tồi, đạo diễn nhìn độ yêu thích của khán giả dành cho Hạ Thụy Trạch nhanh chóng từ vị trí số 7 lên vị trí số 2, vui mừng không thôi, chờ mong màn biểu diễn càng xuất sắc của cậu, như vậy mới có thể đem lại càng nhiều tiền tài cho hắn!
Sau khi được thấy qua biểu hiện của Hạ Thụy Trạch, mỗi tuyển thủ có tâm trạng bất đồng, bọn họ thậm chí bắt đầu cảm thấy, đài sen cũng chỉ như thế, mãi cho đến khi tuyển thủ tiếp theo rơi xuống nước giãy giụa nửa ngày không thể ngoi lên lại, ảo giác đó mới bị đánh vỡ.
Các tuyển thủ bừng tỉnh, Hạ Thụy Trạch là Hạ Thụy Trạch, bọn họ là bọn họ, căn bản không giống nhau! Không thể tính là một!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.