Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng

Chương 12: Biên Cương Tiểu Thành 12





HAMIstore.
=*=*=*=*=
Hạ Thụy Trạch bất an thật cẩn thận muốn rời khỏi cái ôm của Trình Hoài Tiềm, lại nghe thấy tiếng cười từ trên đầu truyền đến, Trình Hoài Tiềm nhìn cậu như động vật nhỏ bị chấn kinh thì bật cười, lồng ngực không khỏi chấn động.
Hạ Thụy Trạch khẩn trương ngồi bật dậy, có chút vô thố sờ sờ mũi mình, đột nhiên nhớ tới gì đó, vội vàng quay qua hỏi:
"Không đè lên miệng vết thương của anh chứ?"
Cậu trước giờ vẫn luôn ngủ một mình, hoàn toàn không biết bản thân lại có tật xấu này, cũng đừng có mơ mơ màng màng rồi làm vết thương của người ta trở nặng a!
Trình Hoài Tiềm lấy điện thoại của mình bật mở đèn pin, sau đó đứng dậy bước xuống giường, anh vung vẩy cánh tay đá đá chân, thậm chí còn tháo mở băng vải trên người, chỉ thấy miệng vết thương vừa được cầm máu, hiện tại đã kết vảy.
Hạ Thụy Trạch ngẩn ra, đích thân cậu là người xử lý miệng vết thương, tất nhiên hiểu rõ thương thế của Trình Hoài Tiềm nghiêm trọng thế nào, kết quả chỉ cần hai bình dược thủy khôi phục cùng ba cuộn băng vải, ngủ một giấc người liền không có việc gì?
Trình Hoài Tiềm cũng rất ngoài ý muốn, hai người liếc nhìn nhau, trong mắt đều là khiếp sợ, hiểu rõ bản thân cùng trước kia đã sớm bất đồng.
Cả hai bắt đầu xem lại ghi chép về số liệu trên đồng hồ, hiện tại là 10h đêm, tính từ 8h sáng thì đã qua mười bốn tiếng, đối với Hạ Thụy Trạch mà nói, khoảng thời gian này đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Số liệu lúc đầu của cậu là:
[ Họ tên: Hạ Thụy Trạch.

Giới tính: Nam
Tuổi: 25
Lực lượng: 1
Nhanh nhẹn: 1
Thể chất: 3
Tinh thần: 1,2
Sinh mệnh: 30 ]
Hiện tại biến thành:
[ Họ tên: Hạ Thụy Trạch.
Giới tính: Nam
Tuổi: 25
Lực lượng: 4,4
Nhanh nhẹn: 2,6
Thể chất: 4,6
Tinh thần: 1,7
Sinh mệnh: 46 ]
Hiệu quả của việc gia tăng lực lượng cùng nhanh nhẹn chính Hạ Thụy Trạch có thể tự cảm nhận được, ngay cả bản thân cậu cũng có chút không thích ứng, hai tay nhìn biến hóa không lớn nhưng lại ẩn chứa sức mạnh kinh người.

Mà đằng sau sự thay đổi số liệu đều là những cuộc chém giết sinh mệnh đầy tàn khốc, số liệu gia tăng đồng thời đẩy cậu về hướng không phải con người.
Hạ Thụy Trạch ngẩng đầu nhìn về phía Trình Hoài Tiềm, sau khi xem xong số liệu của mình, anh dường như không có việc gì bắt đầu tháo hết đống băng gạc trên người ra, cẩn thận dùng đèn pin xem qua miệng vết thương, sau đó lại băng lại hai vòng thật mỏng.
Miệng vết thương đã khôi phục được 8-9 phần, cơ bản sẽ không ảnh hưởng đến hành động bình thường, tốc độ khôi phục thật sự ngoài ý muốn, làm cho Trình Hoài Tiềm nhịn không được bắt đầu suy nghĩ xa hơn.
Động tác trên tay cũng không ảnh hưởng đến hai người giao lưu số liệu, đại đầu mục Man tộc cuối cùng là Hạ Thụy Trạch giết chết, Trình Hoài Tiềm muốn biết thông số thay đổi sau đó.
Hạ Thụy Trạch không giấu giếm, trong mắt cậu giải quyết đại đầu mục vốn nên là chiến tích của Trình Hoài Tiềm, cuối cùng lại nhường cho cậu khiến cậu rất ngượng ngùng, sao còn có thể tư tàng.
Xử lý xong vết thương trên người, Trình Hoài Tiềm nhìn về phía Hạ Thụy Trạch, trong đôi mắt đen trầm lóe lên ánh kỳ dị:
"Muốn cùng đi làm chuyện đại sự không?"
Trông thấy Hạ Thụy Trạch lộ ra vẻ kinh ngạc, khóe miệng Trình Hoài Tiềm gợi lên một mạt ý cười, giải thích:
"Nhiệm vụ chủ tuyến là sinh tồn qua ba ngày cùng giết chết ba tên Man tộc, trong Biên Lộc Thành đương nhiên không chỉ có ba Man tộc, tôi có chút tò mò, nếu Man tộc trong thành đều chết hết, vậy nhiệm vụ sinh tồn trong ba ngày có thể tự động hoàn thành hay không?"
"Tôi thử tính qua, lực lượng cùng nhanh nhẹn của chúng ta đều gia tăng không ít, vô luận là công kích hay là bảo mệnh, năng lực đều đã mạnh hơn trước kia, có thể thử khiêu chiến khó khăn càng cao hơn.
"
Ý tưởng này có thể nói là điên cuồng, nhưng Hạ Thụy Trạch biết Trình Hoài Tiềm không phải đang nói giỡn.

Hạ Thụy Trạch có chút do dự, kỳ thật cậu là một người theo kiểu chuyện không liên quan đến mình thì không cần quản, đột nhiên không thể hiểu thấu xuất hiện trong thế giới kỳ lạ này, suy nghĩ đầu tiên chính là trốn đi, thẳng đến khi có người liên tục gặp nạn trước mặt, mới làm cho cậu hiểu được, nếu không phản kháng, người bị hại tiếp theo chính là bản thân mình.
Về sau tuy can đảm chủ động tìm đến tửu lâu Cát Tường để hoàn thành nhiệm vụ, nhưng bản chất vẫn là vì muốn tự bảo vệ mình.
Điều ngoài ý muốn nhất đại khái chính là gặp được Trình Hoài Tiềm, đáp ứng đề nghị liên thủ hợp tác của anh, nhìn qua như là cậu đang hỗ trợ Trình Hoài Tiềm giải quyết Man tộc, nhưng kỳ thật là Trình Hoài Tiềm mang theo cậu cùng đạt được chiến tích.
Sau khi nghỉ ngơi mấy tiếng đồng hồ, đầu óc của Hạ Thụy Trạch cũng bình tĩnh lại, có một căn hầm ẩn nấp thế này, trong không gian còn có bánh nướng, trong đầu không khỏi sinh ra suy nghĩ dứt khoát trốn lại đây hai ngày, không cần phải ra cửa mạo hiểm.
Nhưng Trình Hoài Tiềm thì khác, trời sinh trong xương cốt mang theo sự mạo hiểm điên cuồng, anh không thỏa mãn với đường đi quy quy củ củ của nhiệm vụ, ngược lại dũng cảm khiêu chiến điểm cực hạn, đây là điểm khác nhau trong tính cách của hai người.
Hạ Thụy Trạch chìm trong suy tư, Trình Hoài Tiềm cũng không thúc giục, vô luận cậu lựa chọn thế nào, anh đều có thể lý giải.
Trình Hoài Tiềm lấy ra cuốn Hạ Thụy Trạch đưa cho mình, trước đó anh rơi vào trạng thái nửa tàn phế, dứt khoát thu lại không nghiên cứu, hiện tại thì khác, bản thân có chuyện muốn làm, cần phải dùng mọi cách gia tăng thực lực.
có hình dạng như một quyển thư tịch màu trắng, nhưng cũng chỉ là hình dạng mà thôi, không thật sự có trang sách nào, Trình Hoài Tiềm không biết sử dụng thế nào, thử dùng phương thức "mở sách" để tách nó ra.
Hai tay dùng lực, quyển sách bỗng nhiên vỡ ra thành từng điểm trắng nhỏ bay vào trong thân thể Trình Hoài Tiềm.
Hạ Thụy Trạch tạm dừng suy tư, tò mò nhìn qua.
Trình Hoài Tiềm xem xét nhắc nhở trong đồng hồ, trở tay cầm lấy đại đao, lập tức cảm nhận được sự bất đồng.

Trước đó anh chỉ dựa vào sự khống chế cường hãn của thân thể miễn cường điều khiển đại đao, không phải thất sự tinh thông đao pháp gì, hiện tại cơ thể tựa như mang theo ký ức, đối với đại đao vô cùng quen thuộc, trong quá trình vung đao thậm chí có một loại ảo giác như đao khách.
Nhìn thấy Trình Hoài Tiềm nhẹ nhàng múa đao, Hạ Thụy Trạch mới nhớ tới vũ khí của mình, nhanh chóng lấy ra nỏ tiễn thưởng phẩm bạch sắc mới nhận được.
Số liệu của nỏ tiễn thượng phẩm vượt xa hạ phẩm, đối với Hạ Thụy Trạch mà nói, chính là một vũ khí cực mạnh.
Có được một nỏ tiễn hạ phẩm đã dám một mình đến tửu lâu Cát Tường mai phục, hiện tại tố chất thân thể cùng vũ khí đều được nâng cao, không có lý do gì lại chỉ muốn trốn tránh.
"Được, cùng đi!"
Hạ Thụy Trạch hạ quyết tâm, giờ phút này tựa hồ có thứ gì phá kén mà ra, nhanh chóng trưởng thành.
"Hợp tác vui vẻ!"
Trình Hoài Tiềm cười duỗi tay, Hạ Thụy Trạch phối hợp nắm lấy, bị Trình Hoài Tiềm túm chặt lắc lắc, hoàn thành nghi thức của người hiện đại.
"Hợp tác vui vẻ!"
Hạ Thụy Trạch cũng cười rộ lên, cùng Trình Hoài Tiềm hợp tác xác thật rất vui vẻ, tuy mới chỉ quen biết nhau không đến nửa ngày, nhưng hai người đã vượt qua quá nhiều khảo nghiệm, hiểu được đối phương là người có thể dựa vào, có thể chiếu cố tốt đồng đội.
Quyết định xong, hai người bắt đầu chuẩn bị ra ngoài.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.