Vô Địch Thiên Hạ

Chương 110: Sư vương biến thân




Dương An triệu Khiếu Thiên Thần Sư Vũ hồn ra, cảm nhận được sự kinh ngạc và ánh mắt kính sợ của mọi người bốn phía, hắn không khỏi đứng chắp tay, thần tình cao ngạo lãnh đạm nhìn Hoàng Tiểu Long:
“Đừng nói ta không để cho ngươi cơ hội, triệu Vũ hồn của ngươi ra.”
Vẻ mặt Hoàng Tiểu Long vẫn lạnh nhạt, lắc lắc đầu: 
“Cho dù ta không triệu Vũ hồn cũng có thể đánh bại được ngươi.”
“Cái gì?”
Mọi người bốn phía nhất thời chấn động một trận, tiếng gầm ngất trời. 
Mọi người cảm thấy Hoàng Tiểu Long thật quá ngông cuồng, cho dù là cường giả Thập giai sơ kỳ, không triệu Vũ hồn ra thì không thể là đối thủ của Dương An triệu Khiếu Thiên Thần Sư ra.
Hơn nữa không ít người cảm thấy vừa rồi Dương An không hề phòng bị, Hoàng Tiểu Long lại ra tay bất ngờ, do đó mới ngang tay, đương nhiên Hoàng Tiểu Long không thể nào là đối thủ của Dương An.
Dương An nghe vậy đột nhiên giận dữ, Khiếu Thiên Thần Sư phía sau lưng vừa hô, toàn thân quang mang nhoáng lên một cái, lập tức Hồn hóa. Sau khi Hồn hóa thì hình thể cả người Dương An căng ra lớn hơn một vòng, tóc vàng óng ánh, nhìn lại thật giống như một con sư tử đang nổi giận. 
Vừa Hồn hóa, Dương An đột nhiên vọt tới Hoàng Tiểu Long, nhưng lúc xông tới chợt thân hình Dương An lảo đảo nghiêng ngã giống như say rượu, thế nhưng mỗi bước bước ra quang mang toàn thân liền căng ra một vòng to, đồng thời khí lưu bốn phía rít gào.
“Sư Vương bộ.”
Đây cũng là Bản mệnh Hồn kỹ của Dương An. 
Sư Vương bộ, mỗi một bước bước tới dẫn động Không Gian Chi Lực, sinh ra một loại trọng lực xung kích, mỗi một bước trọng lực xung kích chồng chất lên nhau xung kích tới phía trước, cuối cùng như cự sơn đụng tới.
Khi Dương An bước tới cho đến bước thứ năm, đụng phải lực cường đại khiến cho tất cả mọi người lần nữa sợ hãi lui về sau, còn kiến trúc đường phố bốn phía cũng đều chấn động không ít, vỡ ra, đá vụn đua nhau rơi xuống.
Xa xa, Phí Vinh cũng biến sắc. 
Tuy hắn vừa mới đột phá Thập giai, nhưng tự thấy cũng rất khó tiếp được nếu đối mặt với một cú đánh Bản mệnh Hồn kỹ của Dương An.
Lúc này, Dương An đi tới trước người Hoàng Tiểu Long cách khoảng ba thước, một bước tiếp tục bước tới, đột nhiên lao đụng tới trước ngực của Hoàng Tiểu Long.
Còn Hoàng Tiểu Long dường như vì tốc độ thân hình Dương An quá nhanh cho nên phản ứng không kịp, vẫn đang đứng đực ra ở nơi đó. 
Ngay lúc tất cả mọi người đều nghĩ rằng Hoàng Tiểu Long sẽ bị Dương An xông lên đánh bay, đột nhiên Hoàng Tiểu Long đứng ở nơi đó đấm ra một quyền.
“Băng quyền.”
Đấu khí lớp này tiếp sau lớp khác, ùa tới trước như một cơn sóng lớn. 
“Oành.”
Một tiếng vang dội.
Dương An lui về sau một bước, còn Hoàng Tiểu Long lui về phía sau sáu bước. 
Thời gian tạm ngưng đọng.
Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn Hoàng Tiểu Long, không ngờ hắn đã đón đỡ được.
Không ngờ Hoàng Tiểu Long lại đón lấy một kích toàn lực của Dương An trong tình huống không triệu ra Vũ hồn. 
Tuy rằng Hoàng Tiểu Long so sánh với Dương An lui nhiều hơn năm bước, thế nhưng Hoàng Tiểu Long cũng không hề triệu ra Vũ hồn, hơn nữa không có thi triển Bản mệnh Hồn kỹ.
Sắc mặt của Dương An thật khó coi, trông rất âm trầm, tiếp đó hắn nâng tay phải lên, đưa ra một động tác khiến cho người ta cảm thấy kỳ quái, tay phải hắn từ từ vẽ về phía bên phải, vẽ một vòng, lúc này toàn bộ áo bào nơi cánh tay phải nổ tan, lộ ra cánh tay phải đầy cơ bắp khỏe mạnh. Trên cánh tay phải có từng gân xanh căng lên, lóe ra hào quang màu vàng như những con giun vàng vậy, bên trong như ẩn chứa lực lượng khủng bố.
“Thần Vương Độc Tý quyền.” 
Đột nhiên cánh tay phải của Dương An đấm một cú tới Hoàng Tiểu Long.
Lúc cánh tay phải của Dương An công kích, cánh tay trái và toàn thân đều không động đật tí nào. Một quyền ấn cực lớn phá không lao tới với tốc độ nhanh đến nỗi Phí Vinh Thập giai sơ kỳ cường giả cũng không nhìn thấy rõ.
Hoàng Tiểu Long nhìn quyền ấn cực lớn phá vỡ hư không lao tới, Tu La Chi Đao đã xuất hiện ở trong hai tay chẳng biết từ lúc nào, đột nhiên vung lên. 
Vô số đao mang xuất hiện, hai luồng cụ phong xoay chuyển, tiếng địa ngục nghẹn ngào không ngừng truyền ra, đánh vào Thần Vương Độc Tý quyền của Dương An, không ngừng xung kích, không ngừng xé nát.
Sau khi đánh ra một chiêu Địa Ngục Chi Phong, thân hình Hoàng Tiểu Long tung bay lên giữa không trung, Tu La Chi Đao vung xuống Dương An.
Vô số đao mang hợp thành mưa to gió lớn, nổ oành đùng vang dội. Dương An vô cùng hoảng sợ lập tức thối lui. Thế nhưng điều khiến cho hắn sợ hãi chính là, đao mang tạo thành bạo vũ không ngờ cũng chuyển động, Dương An chợt lui, lúc thân hình lui về sau thì trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, hắn chém trường kiếm ra. 
Một đạo kiếm mang cự đại chém tới nhận vũ, thế nhưng Dương An và mọi người bốn phía trông thấy đại kiếm mang to lớn chém tới nhận vũ, trong nháy mắt liền bị nhận vũ cản lại.
Dương An không ngừng lùi lại, mỗi một lần lui về sau liền huy kiếm đánh tới nhận vũ, một mực công kích đến mười mấy kiếm, cuối cùng mới cản lại được nhận vũ.
Ngay lúc Dương An thầm thở phào, đột nhiên hắn thấy toàn thân Hoàng Tiểu Long không ngừng xoay tròn ở giữa không trung, từng đạo lôi quang xuất hiện, lôi quang tạo thành từng con Giao lôi khuếch tán ra bốn phía, lực lượng hủy diệt tràn ngập. 
Dương An nhìn Giao lôi tràn ngập lao tới mình thì kinh hãi, huy kiếm ra. Thế nhưng Giao lôi trong nháy mắt liền thôn phệ kiếm mang của hắn, thậm chí men dọc theo kiếm mang tập kích tới hắn.
Dương An không tránh kịp, bị Giao lôi đánh trúng, toàn thân đột nhiên chấn động lui về sau mấy bước, bị Giao lôi đánh trúng ngực cháy đen một vùng.
Lúc này, lại một đạo Giao lôi đánh tới. 
Dương An hoảng sợ tránh lui, nhưng mới vừa tránh thoát một đạo, lại có hai đạo đánh tới.
Bị hai đạo đánh trúng, Dương An không kìm nổi đau khổ, kêu hự lên một tiếng.
Sau đó là mấy đạo Giao lôi đánh tới, lại tiếp tục bị đánh trúng, Dương An bị đánh bay ra ngoài, va vào kiến trúc hai bên đường phố khiến kiến trúc hai bên đường phố sụp đổ một vùng. 
“Đại thiếu gia.”
“Đại ca.”
Chu Ý và cao thủ Dương phủ kinh hãi muốn tiến lên, đột nhiên một đạo chưởng lực bài sơn đảo hải lao tới, cản lại đám người Chu Ý xuống dưới, Chu Ý nhìn lại, người xuất thủ chính là Phí Hầu. 
“Phí Hầu, ngươi.”
Chu Ý vừa kinh vừa nộ.
“Đây là quyết đấu giữa hai người bọn họ, không ai được nhúng tay vào.” 
Phí Hầu lạnh lùng nói.
Chu Ý vừa tức vừa nổi giận, thế nhưng hắn cũng biết nếu ngăn trở Phí Hầu, dựa mấy người bọn họ thì không cách nào đột phá phòng ngự của Phí Hầu.
Lúc này, Hoàng Tiểu Long từ không trung phiêu nhiên hạ xuống. Dương An từ từ đứng lên khỏi mặt đất. Hoàng Tiểu Long nhìn Dương An đứng lên, không thể không thừa nhận Dương An có Nhất Lưu Vũ hồn cấp mười hai có lực phòng ngự đích xác rất mạnh, cho dù là có Thập giai cường giả có Vũ hồn thập cấp bị Phong Đô Chi Lôi của hắn đánh trúng, cũng không có khả năng đứng lên được. 
Dương An đứng lên, ngửa mặt lên trời gầm thét, nhìn Hoàng Tiểu Long bằng cặp mắt đỏ tươi, trong mắt hận ý và sát ý đậm đặc hơn, khiến mọi người đều kinh hãi.
Dương An, Vực ngoại vương quốc đệ nhất yêu nghiệt thiên tài, lại bị một thiếu niên thua hắn năm, sáu tuổi đánh bại hoàn toàn. Hơn nữa còn trong tình huống phương không triệu hoán Vũ hồn, đây đối với hắn mà nói quả thực là vô cùng nhục nhã.
Ánh mắt mọi người bốn phía nhìn trừng lên trên người hắn, giống như từng cây thường thường đâm vào vậy. 
“Chết, chết, chết.”
Trong lòng Dương An chỉ có sát ý, chỉ còn lại sát ý.
Toàn thân hắn sinh ra Kim Mao giống như sư tử vậy. 
“Sư Vương Biến Thân.”
Đây là Nhất Lưu Vũ hồn cấp mười hai của hắn, Khiếu Thiên Thần Sư khi đột phá Thất giai lột xác thức tỉnh Bản mệnh Hồn kỹ thứ hai.
Sau khi sử dụng Sư Vương Biến Thân, thân thể hắn lần nữa phồng lớn lên, làn da toàn thân vàng óng ánh như dát lên một lớp nước sơn vàng, cặp mắt vàng đỏ, một cổ khí tức phát tán từ bên trong thân thể càng kinh khủng hơn so với lúc trước. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.