Vô Địch Hắc Thương

Chương 291: Cuộc truy kích cuối cùng




Đường kính họng pháo của Vincent là 100mm, trước sau boong tàu đều dựng một cỗ, nhìn qua thực sự rất uy vũ. Trên thực tế Vincent không có chuẩn bị nhiều đạn pháo, tổng cộng chỉ có 50 viên, cho dù cả 50 viên đạn đường kính 100mm hoàn toàn tập kích một con tàu thì chưa chắc con tàu đó sẽ chìm. Dù sao thì vẫn do tầm bắn là chủ yếu. Dù thế nào thì uy lực của đại bác trong game cũng sẽ bị giảm rất nhiều so với đời thực, chỉ có một vài tác dụng phụ trợ nổi bật.
Trong phòng điều khiển, Little Dany có vẻ rất hưng phấn: “Không sao, thủy đạo này có vẻ thẳng tắp, chúng ta có thể gia tốc, sau đó áp dụng biện pháp công kích nguyên thủy nhất!”
Deadstomach gật đầu nói: “OK, cứ làm theo lời cậu nói!”
“Ooo…”
Pháo đài trước boong tàu bắt đầu chuyển động, phát ra tạp âm của máy móc. Họng pháo dần dần nâng cao.
Cờ Lê nhanh chóng xác định tọa độ trên bản đồ: “U Linh Hải, 34:156, khoảng cách chim bay 960 mét. Chỉnh góc pháo 51 độ. Bỏ qua lực cản không khí, thời gian đạn bay là 8 giây. Bắc ghé tây 32 độ. Giữ nguyên tốc độ, mười giây sau có thể phóng đạn!”
Little Dany trợn mắt há mồm. Hắn chưa từng gặp qua người có thể tính nhẩm góc độ nhanh như vậy: “Anh… anh là quái vật à?”
“Mau tận dụng thời cơ!” – Cờ Lê thúc giục.
“Đoàng!”
Họng pháo phun một hòn lửa tỏa khói lên trời. Đạn được bắn ra. Con tàu thẳng phía trước chính xác là Phi Ngư. Kính Vạn Hoa chắc chắn ở trên con tàu này. Hắn có thể sống đến tận bây giờ quả thực rất không dễ dàng. Ngày hôm qua trốn ra từ Long đảo liền lọt phải vòng vây của Mina, sống chết một phen cạn tàu ráo máng với cô nàng. Sự quyết liệt của Mina vượt xa khỏi dự liệu của hắn. Chiến tàu của nữ vương hải tặc không có gì đặc biệt hơn người ngoại trừ sự kiên cố cùng khả năng kháng kích rất cao. Bốn con tàu vừa ra khỏi phạm vi của Thiên Long Đảo liền bắt đầu một tràng chiến đấu kịch liệt trên biển.
Tàu Reclaim chở Kính Vạn Hoa không chiến đấu, chỉ mang bảo rương chạy trốn. Hai chiếc còn lại ở lại chặn đường Mina bằng một trận pháo kích. Sau khoảng 10 phút, độ tổn hại của tàu Mina không quá 30%, ngược lại còn mạnh mẽ đâm vào một trong hai chiến tàu, dùng câu trảo cùng mỏ neo giữ cứng lấy đối phương. Sau đó Mina xuất lĩnh ra lệnh chiến sĩ xông lên phóng hỏa cướp đồ. Ở phương diện cận chiến, nữ vương hải tặc này lại càng lợi hại hơn, căn bản là gần như không địch thủ. Đối phương đừng nói là đỡ, đến chạy cũng không thoát. Một con tàu cứ thế bị phế, vĩnh viễn đắm mình với biển rộng. Tình hình của con tàu thứ hai cũng không khá hơn, bị Mina dùng tốc độ ăn sống, tiếp đó húc mạnh vào đuôi. Nửa giờ trôi qua, hệ thống điều khiển của con tàu thứ hai bị phá hư. Hơn 100 người trên tàu không một ai sống sót.
Mina chiến đấu đến đỏ hết cả mắt. Công sức ngàn dặm xa xôi chạy tới Thiên Long tuyệt không thể để người Đức cứ thế đổ xuống sông xuống biển, đoạt mất báu vật. Mina hạ lệnh chiến tàu truy kích tàu Reclaim của Kính Vạn Hoa. Giống như rất nhiều cao thủ khác, Mina cũng mắc phải căn bệnh chung tên là “tâm cao khí ngạo”. Trong mắt cô, loại hàng như Kính Vạn Hoa chỉ có thể liệt vào dân hạng ba. Chỉ có nhân tài như Súng Cơ mới có thể được xếp vào cấp bậc nhất lưu. Nếu bảo rương bị Súng Cơ cướp đi, có thể cô sẽ không đuổi theo bởi có đuổi được cũng chưa chắc sẽ cướp về được. Nhưng bị Kính Vạn Hoa ám toán lại mang một tính chất khác, không phải vì trang bị mà nó liên quan đến tôn nghiêm. Cho nên, cô mới bốc đồng liều lĩnh đuổi theo Reclaim. Trên thực tế, tàu Reclaim bị Mina đuổi theo cũng chỉ có một con đường chết. Siêu cấp chiến sĩ tam giai level 47, nguyên bộ trang bị cấp thần thánh, cộng thêm kỹ thuật chiến đấu cao siêu, đừng nói 1V10, cho dù 1V mấy chục cũng không có vấn đề gì.
Nhưng cô nàng lại quên no.9 bảng xếp hạng thế giới lại đang ở trên Reclaim. Ngay lúc tàu Mina còn cách Reclaim mấy chục mét, sự khinh thường cùng vui mừng lộ rõ trên nét mặt của cô nàng. Cô mãn nguyện thầm tính 10 giây nữa là có thể xông lên Reclaim đại khai sát giới, đứng đầu đội ngũ ở đầu thuyền chuẩn bị xuất kích…
Nhìn chung, khi chọn chiến đấu trên biển thì cô đã cho Demon một cơ hội nho nhỏ.
Ngôi sao Phần Lan của Demon bắn một phát trúng đầu của cô, trực tiếp bắn ra lục thương 2682HP.
Mina chết!
Chết mà không tin mình mạnh như vậy lại chết trước!
Thực ra cô nên nắm rõ một điều. Lúc trước ở thần miếu Phượng Hoàng cô đã cho Demon cơ hội một lần. Nhưng lúc đó Demon không thể giết cô. Lúc này cô lại vô hình trung cho đối phương cơ hội thêm lần nữa. Hiển nhiên là cô đã lấy mạng mình đi khiêu chiến tôn nghiêm cùng thương pháp của người ta.
Vĩnh viễn không được cho sniper cơ hội thứ hai. Đây là điều mà mỗi người đều nên nhớ kĩ!
Mina chết, tàu Mina liền như rắn mất đầu, chỉ có thể lặng lẽ rút lui. Trên lí thuyết, Kính Vạn Hoa rốt cục cũng tránh thoát một lớp địch cường đại nhất.
Hiện tại hắn đang đứng trên boong tàu, nhìn mưa phùn đầy trời, xuất khẩu thành thơ: “Đợi đến khi trận mưa này tạnh hẳn! Tàu của công ty Cách Lực! Sẽ tiếp ứng chúng ta! Ở vùng biển Hoa Đông! Đến lúc đó chúng ta có thể! Bình thản uống mấy chén!”
[thơ hay nhờ!]
Demon đứng ở phía sau hắn, lạnh nhạt nói: “Còn chưa đến lúc!”
Kính Vạn Hoa: “Hửm?”
Demon thản nhiên nói: “Hà Kim Ngân còn chưa chết!”
Kính Vạn Hoa cảm thấy những lời này của Demon thật kỳ quái. Hà Kim Ngân chưa chết thì liên quan quái gì tới việc bọn họ trở về? Hơn nữa, một tên Hà Kim Ngân có thể tạo ảnh hưởng gì tới đại cục? Huống chi Hà Kim Ngân đang ở Thiên Long đảo chờ chết. Kế hoạch này của công ty Cách Lực chẳng những phức tạp mà còn tinh vi, tuyệt đối không có bất cứ sơ hở gì đáng nói.
Demon nhìn một trời đầy mưa phùn, lẩm bẩm nói: “Chuyện này ngươi không hiểu đâu!”
Kính Vạn Hoa không phản bác, hắn luôn lòng mang kính ý với cao thủ do ngài Larson phái tới. Những phát ngôn của người như Demon tất sẽ có đạo lý cao sâu nào đó.
“Chẳng lẽ ngươi cho rằng bọn họ có thể đuổi theo? Bọn họ lấy cái gì mà đi? Tàu của bọn họ ở đâu chứ? Chỉ sợ U Linh đã làm đồ chơi cho cá voi dưới đáy biển rồi!” – Kính Vạn Hoa cười ha hả. Hắn cười to cũng là có lý do. Thứ đơn giản nhất trong rương này có thể đã là hàng cấp thần thánh. Thứ chào đón họ trở về chính là một khoản tiền đen vô cùng lớn.
Demon không đếm xỉa gì tới sự cuồng vọng và tự đắc của hắn, vẫn thản nhiên nói: “Ngươi không hiểu hắn đâu. Hắn là người có thể tạo ra kỳ tích. Trước kia ta từng không tin có người như thế tồn tại, vô luận là hiện thực hay trong Đệ Nhị Thế Giới. Cho tới khi gặp hắn, ta đã tin…”
Hắn lại có chút kích động. Không biết tại sao mỗi lần hắn thấy Diệp Sảng liền trào dâng cảm xúc kích động, thậm chí là có chút nhiệt huyết sôi trào, sôi trào đến mức muốn rơi nước mắt. Loại cảm giác này thật sự rất kỳ diệu, nhất là lần đầu tiên giao thủ với Diệp Sảng ở Đệ Nhị Chiến Khu. Bọn họ đồng thời giết chết tứ đại danh bổ Truy Mệnh, Thiết Thủ, Lãnh Huyết, Vô Tình ngay lập tức. Từ lúc đó, hắn biết hắn cùng người Trung Quốc này ở trong cùng một thế giới. Nếu không phải vì lập trường khác nhau, có lẽ hai người bọn hắn sẽ là bạn tốt của nhau. Nhưng trớ trêu thay bọn hắn lại bắt buộc phải trở thành đối thủ hết lần này đến lần khác. Đã nhiều năm rồi hắn chưa từng có lại cảm giác này. Lần gần đây nhất là 10 năm trước, khi hắn trên đường bị quân địch áp giải đến căn cứ quân sự bí mật GSG của Đức.
Demon còn đang xuất thần, Kính Vạn Hoa đi lại vỗ vai hắn: “Demon, lần này ngươi vất vả rồi. Yên tâm, khi trả thù lao ta sẽ gửi ngươi một phần riêng.”
Demon không trả lời, đồng tử co rút lại. Lúc này Kính Vạn Hoa cũng nghe được một thanh âm giống như tiếng đạn pháo gào thét trên không trong phim ảnh. Vài giây sau, tiếng nổ “ầm ầm” vang lên. Mặt nước phía trước tàu Reclaim đột nhiên bắn lên một cột nước cao khoảng 20 mét. Dù phát pháo này của Vincent bị lệch một chút nhưng uy lực cũng đủ để rung động lòng người.
Nhất thời tiếng cảnh báo của Reclaim o o kêu vang hỗn loạn, tiếng của hoa tiêu lập tức vang lên: “Phát hiện địch nhân ở phía sau, không rõ khoảng cách.”
Demon cùng Kính Vạn Hoa hỏa tốc chạy về phía sau.
Tại Vincent, Little Dany mở miệng chế giễu: “Tôi còn tưởng anh tính nhẩm lợi hại hơn cả máy tính. Rốt cuộc vẫn có chút khác biệt.”
Cờ Lê vô cùng giận, tính lại điểm rơi một lần nữa. Hạm pháo lại khai hỏa.
“Ô….”
Tiếng đạn pháo xé gió vô cùng khủng bố. Hơn trăm người trên Reclaim đều vô cùng kinh hoàng. Đây là lần đầu tiên bọn họ được chứng kiến uy lực của đại bác.
Lại một tiếng nổ vang. Phát pháo thứ hai tiếp tục không trúng, nhưng rơi cách đuôi tàu Reclaim 15 mét, nổ tung trong nước, bắn lên một cột sóng cao vô cùng, mặt nước dao động mãnh liệt. Cuộn sóng to lớn khiến tài công trong phòng điều khiển luống cuống tay chân. Viên pháo này thiếu chút nữa thì khiến cho tàu lệch khỏi quỹ đạo. Nơi này chính là bãi đá ngầm, chỉ cần không cẩn một chút sẽ đâm phải đá ngầm. Cho dù bọn họ có mạnh tới đâu cũng không thể khinh suất giống như Hải Thần bị Súng Cơ ám toán.
“Rầm rầm rầm!”
Vincent không ngừng khai hỏa. Đạn pháo liên tiếp từ trên trời giáng xuống. Reclaim không có vận khí tốt, trong đó có ba phát rơi vào sau boong tàu. Đạn đại bác khi nổ tung sẽ rất khủng khiếp. Bản chắn sau boong tàu bị nổ tứ phân ngũ liệt. Sự thật như Cờ Lê đã nói, đạn pháo nổ không trực tiếp gây sát thương cho game thủ, nhưng chấn lực lại hất văng hơn 10 người xuống biển.
Reclaim không thể thả chậm tốc độ, ném phao cứu hộ cùng dây thừng để cứu người. Tốc độ của Reclaim cũng vì thế mà vô tình bị chậm hơn một chút. Trong khi đó tốc độ của Vincent lại nhanh hơn. Trong sương mù, Vincent lộ ra chân thân, toàn bộ tàu viên đều bưng trường thương đoản pháo chờ lệnh.
Kính Vạn Hoa dùng ống nhòm quan sát, vẻ mặt lập tức khẩn trương, run giọng nói: “Không thể nào… không thể nào…”
Demon cũng dùng ống nhòm nhìn, không khỏi cười một cái: “Ta đã nói sớm, hắn làm sao có thể dễ dàng chết theo U Linh được, ngược lại còn kéo theo một con tàu bự hơn đuổi theo.”
Tiếng nói vừa dứt, lại một tiếng nổ kéo theo trận chấn động nổi lên. Trong tầm nhìn của ống nhòm là biển lửa. Đại bác của Vincent đã bắt đầu bắn ổn định, triệt để san bằng phía sau boong tàu của Reclaim. Cả hai cỗ súng máy MG42 được dùng để yểm hộ cũng điên cuồng nhả đạn. Phía sau boong tàu của Reclaim đã hoàn toàn trở thành cấm địa, không một ai dám mon men tới gần.
“Khoảng cách?” – Kính Vạn Hoa hỏi.
Tổ trưởng tổ kỹ thuật nói: “800 mét. Tốc độ của bọn họ cực nhanh, 5 phút nữa sẽ theo sát chúng ta.”
Hoa tiêu nói: “Kích thước quân hạm của bọn họ quá lớn, phía trước chính là khúc cua, sau khi quẹo tốc độc của chúng ta không thay đổi, nhưng bọn họ nhất định phải giảm tốc độ. Chúng ta có thể lợi dụng khúc cua đó để đánh trả!”
Kính Vạn Hoa nghiến răng nghiến lợi nói: “Để anh em kiên trì vài phút, sau đó chúng ta sẽ phản côn đánh chết bọn ôn thần đó!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.