Vô Địch Hắc Thương

Chương 232: Triệu hồi cự long




Đang lúc HP của boss chỉ còn 2 vạn cuối cùng, vấn đề lớn rốt cục xuất hiện. Cơ hồ là Ta Vốn Ngạo Mạn đem từng chi tiết suy xét kĩ lưỡng nhưng hắn lại xem nhẹ một chi tiết cực kì nhỏ. Đó chính là trên thân mỗi người đều có giá trị chính nghĩ và giá trị tà ác. Người nào có giá trị tà ác càng cao càng không dễ dàng hấp dẫn cừu hận của quái.

Hệ thống cũng có một bộ tính hai loại trị số này. Ngoại trừ hoàn thành nhiệm vụ cao cấp có thể đạt được giá trị chính nghĩa thì chủ động phản kích PK, thắng được đối thủ có level cao hơn mình là có thể đạt được 1 điểm giá trị chính nghĩa, tăng 1 level cũng thêm 1 điểm. Trái lại, nếu anh ác ý chủ động giết người, nếu người đó thấp hơn mình 1 level thì không thêm giá trị tà ác, nếu cấp bậc chênh lệch 5 cấp cũng chỉ bị hồng danh mà thôi. Nhưng đối với mỗi đối thủ cao hơn mình 5 level thì sẽ đạt 1 điểm tà ác.


Từ sau khi ra khỏi nhiệm vụ Đệ Tam Đế Chế, giá trị chính nghĩa của Diệp Sảng liền tăng vọt. Sau đó bởi vì vài lần chủ động giết quá nhiều người ở bãi rác tân thủ thôn, Thần Kiếm Đàn, giá trị chính nghĩa đều bị tà ác triệt tiêu, chính nghĩa bằng 0 mà tà ác ít đến đáng thương. Mà Yến Vân và Ta Vốn Ngạo Mạn cũng không phải loại người thích ác ý PK với người ta nên giá trị tà ác cũng không tính là rất cao. Chung quy lại, nơi này người có giá trị tà ác cao nhất là Bắc Thần Tuyết, toàn thân tổng cộng là 58 điểm.
Mà Ta Vốn Ngạo Mạn quên rằng sau khi Diệp Sảng đổi sang dùng siêu cấp shotgun lại biến thành người có tần suất công kích thấp nhất, không thể thu hút cừu hận của boss nữa. Khi hắn lại lần nữa rơi xuống nước, boss đang cuồng bạo tới cực điểm đột nhiên chuyển hướng sang bậc thang ở bên phải, chạy về phía Bắc Thần Tuyết.
“Chuyện gì vậy?” – Nhất thời Ta Vốn Ngạo Mạn không nghĩ thông được vấn đề.
Diệp Sảng cùng Yến Vân khẩn trương cầm súng nhằm vào mông boss. Trận hình 4 người vốn đang rất tốt liền rối loạn. Bắc Thần Tuyết rõ ràng rất bối rối. Tốc độ của boss rất nhanh, hiện tại ngoài Diệp Sảng thì boss cận thân ai người đó liền phải chết.
Diệp Sảng đã đổi sang M4, phối hợp với AK của Yến Vân hướng về mông của boss mà cuồng quét, ý đồ hấp dẫn lại boss. Nhưng boss dường như đã phát điên, toàn thân máu chảy không ngừng nhưng không hề chậm bước vọt về phía Bắc Thần Tuyết. Bắc Thần Tuyết vừa đánh vừa lui. Khoảng cách song phương lúc này càng lúc càng rút ngắn.
“Két!”
“Két!”
“Két!”
Đúng lúc này cả 3 khẩu súng đồng thời hết đạn. Boss điên cuồng hét lên một tiếng, sải bước về phía trước, búa trong tay đã vung lên. Bắc Thần Tuyết ném súng đi, nhảy dựng về hướng dưới đài, trở mình giữa không trung. Ba người còn lại nhẹ nhàng thở ra. Cô gái này còn chưa phô ra hết thực lực, đã sớm móc phi trảo vào mép bậc thang, lúc nhảy xuống đã trụ lấy dây thừng lắc lư giữa không trung.
Boss bổ nhào vào không khí, nhớn nhác hết sức lại bổ xuống một búa. Tảng đá trên bậc thang trở nên nhũn nhão như đậu hũ. Tảng đá được phi trảo khảm lấy bị gọt sạch. Bắc Thần Tuyết rớt xuống. Bậc thang này cách sàn nhà tầng dưới khoảng 15m, thương thủ nào có thể chịu được khi bị rơi xuống từ độ cao này? Bắc Thần Tuyết rơi trên mặt đất, ngã chổng vó lên trời, hai mắt hoa lên, tầm nhìn là một mảnh hôn ám. Trong mảnh hôn ám, cô nghe thấy tiếng Diệp Sảng rống lên: “Mau tránh ra!”
Bắc Thần Tuyết cả kinh, ngẩng đầu nhìn lên nhưng đã không còn kịp rồi. Búa của boss đã thoát ly tay nó, bay xuống dưới như đạn phi, kéo theo một tia cường quang màu hoàng kim.
“Phốc---”
Hồng thương trị số: “-1500!”
Búa trực tiếp cắm phập vào ngực Bắc Thần Tuyết, máu tươi phụt ra đập vào con mắt mọi người. Tất cả kinh hãi. Đây là giết chết ngay tắp lự. Sau đó boss liền nhảy xuống dưới từ trên đài cao 15m, đi lấy lại búa của mình.
Hai người Diệp Sảng không kịp bốc hỏa, liều mạng bắn phá. HP của boss tiếp tục rớt. Ta Vốn Ngạo Mạn sớm đã có phòng bị, lại gọi Thần Ưng chở mình bay lên trên một bậc thang khác.
Boss nhảy xuống dễ dàng, nhưng phải chạy tới tấm ván gỗ ở trung tâm. Diệp Sảng vừa chạy trở về vừa đổi sang siêu cấp shotgun, đồng thời đổi đạn. Hắn không dụ boss chạy đến chỗ đất trống trung tâm ở tầng trên như vừa nãy nữa. Nếu tiếp tục như vậy sẽ lại lặp lại vòng tiến công boss vừa rồi. Nếu thế, hắn và Yến Vân sẽ có một người có kết quả giống Bắc Thần Tuyết bởi hiệu quả độc tính của khói đen vừa rồi không giảm bớt đi. Người lành ít dữ nhiều hẳn là Yến Vân.
“NND, lên nhận chết đi!” – Diệp Sảng đã đứng ở trên ván gỗ. Boss vung búa lại xông tới.
Diệp Sảng cũng học Bắc Thần Tuyết lui về phía sau, vừa lùi vừa bắn. Khẩu siêu cấp shotgun phát huy uy lực đến cực hạn, liên tục bắn 5 phát, tổng thương tổn là 1100 nhưng trong đó có hai phát đạn cuối cùng không bắn được bởi boss đã cận thân, căn bản là không có cơ hội khai hỏa. Diệp Sảng vốn định sử dụng kĩ năng của chức nghiệp ẩn cùng với Hắc Long Chi Lực. Nhưng ý định đó chỉ xuất hiện trong vài giây rồi biến mất bởi so với sức lực của boss, Diệp Sảng thật sự không nắm chắc phần thắng khi cận chiến. Diệp Sảng cũng không dám thử pha mạo hiểm này.
“Để tôi!!!” – Phía xa xa, Ta Vốn Ngạo Mạn hét lớn một tiếng.
Tia dư quang lướt qua khóe mắt Diệp Sảng. Trước mặt Ta Vốn Ngạo Mạn xuất hiện một cái Thái Cực Bát Quái Đồ khổng lồ, ngũ sắc biến ảo. Hiển nhiên lại là một đại chiêu. Ta Vốn Ngạo Mạn cũng là bị bức tới nước bất đắc dĩ. Đã mất đi một người rồi mà còn không phát toàn lực thì chỉ sợ công sức từ đầu tới giờ thành công dã tràng.
“Ngao~”
Toàn bộ nội điện đột nhiên vang lên một tiếng gầm như thiên lôi. Âm thanh này rất quen thuộc, mà ngay cả boss cũng không khỏi đình chỉ truy kích Diệp Sảng, quay đầu lại tìm kiếm nơi phát ra tiếng gầm.
Thái Cực Bát Quái Đồ thực ra chính là một lỗ hổng không gian triệu hồi. Hiện giờ từ bên trong đột nhiên xông ra một đại gia hỏa. Hai huynh đệ Yến Vân đều trợn tròn hai mắt, không ngờ tên này gọi ra một con cự long màu hoàng kim. Cự long ít nhất cũng dài chừng 20m, rất sống động, khá giống với con rồng boss ở Thần Kiếm Đàn nhưng toàn thân nó có màu vàng óng ánh, tựa hồ không phải là quái vật tà ác.
Phải biết rằng trong các dị thú mà triệu hoán sư triệu hồi thì rồng là loại sủng vật cao cấp nhất. Ta Vốn Ngạo Mạn có thể triệu hồi ra rồng, kĩ năng của triệu hồi đại thánh level 41 quả nhiên không giống người thường.
Kim long gầm thét bay về phía boss. Hai long trảo liền lao vào boss. Boss vung búa bổ tới nhưng lại bị một chiếc long trảo vững vàng tiếp được. Chiếc long trảo còn lại chụp vào khuôn mặt boss. Mặt quỷ Faraoh lúc này đã huyết nhục mơ hồ.
Hồng thương trị số: “-1000!”
“Ai nha má ơi…” – Diệp Sảng xem đến ngây người. Đê ca mờ, tên này biến thái quá đi, một trảo đã tạo 1000 điểm công kích. Tên này còn là người sao?
Kim long lại phi hai trảo xuống. Boss điên cuồng tru lớn. HP đã hạ xuống còn 5000/100000.
“Lại đến nữa!” – Diệp Sảng kích động.
Nhưng trảo thứ 4 của kim long rơi vào khoảng không. Boss đã rút búa sau đó không phát động công kích vào kim long mà xoay người chạy về phía thang bên trái, nơi Ta Vốn Ngạo Mạn đang đứng. Không ngờ con boss này có trí khôn, biết đánh vào triệu hoán vật cũng vô dụng, chỉ có thể đánh ngã chủ nhân, khi đó con rồng này sẽ tự động biến mất.
“Nguy rồi!” – Diệp Sảng xách súng điên cuồng đuổi theo boss. Hắn thấy Ta Vốn Ngạo Mạn đã sắp không chịu nổi nữa.
Triệu Hồi Cự Long là kĩ năng thiên phú tam giai của hắn. Đừng nhìn kim long huy hoàng như vậy mà mừng. Tác dụng phụ của nó thật sự là quá lớn: điều kiện khởi động là 200 điểm cảm giác, 500 mana, 100HP, 200 điểm tinh thần, 50 điểm lực lượng, độ mệt nhọc và độ khát tăng 50%, kim long duy trì 60 giây, phạm vi công kích là 500m, lực công kích 1000 điểm. Đối với thuộc tính toàn thân của Ta Vốn Ngạo Mạn mà nói thì chỉ có thể dùng kĩ năng tự sát này một lần. Giết địch một ngàn tự tổn tám trăm! Khi dùng rồi mà không giết được người ta thì anh cũng đừng muốn sống nữa. Mà kĩ năng này vẫn là cấp bạch, thao tác tiêu hao năng lượng quá lớn. Trừ phi cấp bậc của hắn cùng thuộc tính có thể đề cao thì mới có thể hoàn toàn thành thạo kĩ năng này.
Boss đã chạy đến giữa cầu thang. Ta Vốn Ngạo Mạn cũng biết mình không chạy được, cắn răng huy động hắc kiếm. Kim long gầm lên giận dữ đuổi theo từ phía sau, dùng đuôi rồng quét ngang thân boss.
“Phanh~”
Boss bị quét trúng ngực, đứng tại chỗ bất động.
Lục thương trị số: “-3000!”
Sau đó kim long nhanh chóng biến mất. Ta Vốn Ngạo Mạn liều mạng dùng toàn lực thi triển một kích, sau đó hắn ngã xuống. Là ngã xuống! Các thuộc tính toàn thân đã gần như cạn kiệt, không thể chống đỡ thân thể đứng vững. Nhưng hắn vô cùng ương ngạnh, giãy dụa trên mặt đất cố gắng bốc thuốc từ trong túi Càn Khôn ra. Khoảng cách giữa hắn và boss còn chưa tới 20m.
Boss khôi phục rất nhanh, phát cuồng lao đến. Đồng tử Ta Vốn Ngạo Mạn co rút.
“Xông lên~”
Diệp Sảng khai hỏa khẩu siêu cấp shotgun. Chỉ còn hai viên đạn!
Hồng thương trị số: “-1088!”
Boss cả người chấn động nhưng không ngừng lại, người đã chạy tới trước mặt Ta Vốn Ngạo Mạn, búa đã vung.
“Chết đi!!!”
Diệp Sảng bắn nốt viên đạn cuối cùng. Búa dừng lại trên không trung. Ta Vốn Ngạo Mạn cũng đã nhắm hai mắt chờ chết. Viên đạn cuối cùng của Diệp Sảng cách không 10m bắn tới, nuốt nốt hơn 900HP cuối cùng của boss.
Hồng thương trị số: “-1101!”
“Ngao~~~”
Boss phát ra tiếng kêu rên thảm thiết. Chung quy thì một búa cuối cùng cũng không thể bổ xuống. Tiếp đó, toàn bộ nội điện đất rung núi chuyển. Boss biến thành một làn khói bay quay lại trong quan tài. Hai mắt trên khuôn mặt Faraoh khắc trên bức tường lại lần nữa khép lại, như tiếp tục tiến nhập giấc ngủ say ngàn thu. Quan tài chậm rãi tụt xuống lòng đất. Sàn nhà khép lại. Tất cả khôi phục trạng thái ban đầu.
Thanh âm hệ thống: “Game thủ tôn quý, xin chúc mừng các ngài đã tiêu diệu Faraoh Cấm Địa Chi Hồn, kinh nghiệm tăng 20%, giá trị chính nghĩa tăng 20 điểm. Di chỉ Stuart tạm thời đóng cửa. Lần mở cửa kế tiếp sẽ kéo dài trong 72 giờ, tất cả các cơ quan sẽ được tái tạo một lần nữa.”
“Game thủ tôn quý, xin chúc mừng ngài thăng cấp thành công. Level hiện tại là 32…”
Lúc này khuôn mặt Faraoh trên tường nội điện chậm rãi dịch lên trên, lộ ra một thông đạo tối om. Nhưng lần này bên trong còn có tia sáng le lói. Đây là đường ra cuối cùng.
“Lạch cạch!”
Chỗ boss vừa chết xuất hiện một đống lớn gồm trang bị và tiền. Nói không ngoa chứ có thể gọi là một tòa núi nhỏ, hào quang các loại tản ra chói mắt. Trải qua nhiều hung hiểm như vậy, phần thưởng sẽ nhất định không tệ.
Ta Vốn Ngạo Mạn cướp lại một mạng từ tử lộ, loạng choạng đứng lên. Nhưng hắn không động thủ cướp trang bị, chỉ vươn một bàn tay ra, trông qua rất là thân sĩ nho nhã. Ý tứ của hắn chính là mời Diệp Sảng trước, hắn sẽ lấy phần còn lại. Hắn cũng biết, tối đại công thần diệt boss vẫn là một mình Diệp Sảng.
Diệp Sảng quay đầu nhìn Yến Vân một cái. Yến Vân sớm đã mệt mỏi không chịu nổi, vừa uống thuốc vừa thở hổn hển đi tới. cho tới bây giờ, hai huynh đệ bọn họ không thể lại đàm luận khúc chiết đạo lí cái gì. Toàn thân họ bây giờ chẳng những mệt mỏi cực kì mà dược phẩm cũng đã dùng hết, đạn gần như cạn kiệt, loại đạn dành cho 98K đã hết sạch, đạn súng trường còn không đủ 5 băng, thảo dược giá rẻ nhất cũng không tìm ra một cọng.
Diệp Sảng chạy xuống tầng dưới bới thi Bắc Thần Tuyết, lấy lại M4. Xong xuôi rồi mới tập trung mắt về đống trang bị. Con boss Faraoh này bạo ra toàn đồ tốt cũng là điều nằm trong dự liệu của hắn. Trong số trang bị này không có một kiện nào cấp cường hóa, kém nhất cũng là cấp tinh anh, hơn nữa còn có 5 kiện lóe ra ánh sáng màu tím là trang bị cấp thần thánh, 2 kiện lóe ra kim quang rõ ràng là trang bị cấp truyền thuyết. Về phần bảo thạch, sách kĩ năng các loại thượng vàng hạ cảm cũng tụ thành một đống lớn.
Cả ba người tâm đều nhảy chồm chồm, thú huyết sôi trào…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.