Vô Địch Hắc Thương

Chương 227: Khóa hoàng kim




Thập Bộ Sát Nhất Nhân chậm rãi giơ hai tay lên, lạnh lùng nói: “Các ngươi nghĩ chỉ bằng 4 người các ngươi cũng dám đối nghịch với Phủ Đầu Bang chúng ta? Đợi đến khi lão đại xuất hiện, các ngươi quỳ xuống cầu xin tha thứ cũng không kịp!”

Lần này không có ai trả lời hắn. Bốn khẩu súng cùng nhau nổ vang. Bốn cỗ hỏa lực đan xen hướng hết về phía đầu của hắn chào hỏi. Thập Bộ Sát Nhất Nhân kêu rên nằm trong vũng máu.

“Năm đó lúc còn close beta, lão tử đang tung hoành thiên hạ thì ngươi vẫn còn ở tân thủ thôn làm công cho người ta!” – Yến Vân cười lạnh, bắt đầu động thủ bới thi thể.

Việc này, Diệp Sảng lúc nào cũng nhanh tay hơn bất kì ai. Xẻng công binh vĩnh viễn được hắn mang theo bên người, tùy thời chào đón may mắn bất ngờ. Thuộc tính may mắn cũng không phải được đặt trên bảng thuộc tính để cho đẹp mắt. Diệp Sảng đào hai xẻng đã lột được bảo kiếm của Chim Trĩ. Trong hình thức u linh, hai mắt Chim Trĩ đen lại, hận mình sao vừa rồi lại nhiệt huyết quá mức như vậy.

Thanh Long Kiếm (tinh anh).

Yêu cầu cấp bậc: 30.

Yêu cầu chức nghiệp: chiến sĩ hệ thông dụng.

Yêu cầu lực lượng: 100.

Công kích: 100-185.

Thuộc tính phụ: bạo kích 10%.

Phỏng chừng đây là đồ kiếm cơm của Chim Trĩ. Không hổ danh là thanh hảo kiếm. Trước mắt, đây là thanh kiếm dành cho chiến sĩ tốt nhất Diệp Sảng từng thấy. Vậy mà cứ thế bị lột mất.

Diệp Sảng quan sát: “Ông nói Phạm tiên sinh sẽ bỏ ra bao nhiêu tiền mua món hàng này?”

Yến Vân cười lạnh: “Nếu ông bán cho hắn với giá 300 thì chính là cho hắn một thiên đại nhân tình. Lại đây, xem này!”

Diệp Sảng tiến lên nhìn. Yến Vân lúc này mới lấy ra chiếc nhẫn lấy từ thi thể Dương Ca xem.

Thủy Long Giới Chỉ (tinh anh).

Cấp bậc: biến dị cấp 2.

Yêu cầu cấp bậc: 23.

Yêu cầu chức nghiệp: thủy nguyên tố sư.

Thuộc tính: mana +50; mỗi giây tự động hồi 9 mana; nhanh nhẹn +10.

Đoán chừng lúc này Dương ca đang ôm đầu khóc tu tu. Đệ Nhị Thế Giới này cái gì cũng tốt. Cái điểm không tốt nhất chính là lúc nào anh cũng nhất định phải biết quý trọng cái mạng nhỏ của mình. Một khi anh chết, hậu quả khó có thể đoán trước. Gã Dương Ca này khi còn sống rất có tài đóng vai phản diện.

Diệp Sảng cười: “Tôi thấy Phủ Đầu Bang thật là có tiền, đem hẳn bảo thạch đi đập nhẫn. Thực xa xỉ!”

Yến Vân: “Tiểu tử kia có điểm môn đạo, nói không chừng trang bị biến dị đầy người. Ông nghĩ mà xem, hồng thủy lớn như vậy, một mình nguyên tố sư hắn dựa vào cái gì mà lên được? Nhất định là nhờ trang bị.”

Diệp Sảng gật đầu kêu phải: “Một chuyến phiêu lưu này rất đáng giá.

Yến Vân cười nói: “Những trang bị này ông cứ cầm lấy.”

Loại hành động trộm đạo này, hai huynh đệ bọn họ sớm đã thành ngựa quen đường cũ. Hai tỷ muội Bắc Thần Tuyết không có động tác thần tốc được như bọn họ. Một chuyến đi này chẳng những không báo được thù mà còn không kiếm được trang bị gì, lại còn bị chật vật không chịu nổi. Hiện tại thân lâm khốn cảnh, trong nhất thời cả hai đều trầm mặc. Bởi vì phải giằng co trong nước nửa ngày trời, y phục của cả hai đều ướt sũng, dán vào da thịt trắng noãn, bó chặt từng đường cong động lòng người khiến cho người ta phải tưởng tượng xa xôi. Thấy hai người bọn Diệp Sảng đều chăm chú nhìn mình chằm chằm, hai người đều nổi giận: “Nhìn cái gì? Có gì đẹp mắt mà nhìn?”

[nghiện còn ngại :v]

Diệp Sảng ho khan hai tiếng, nhỏ giọng nói: “Đương nhiên đẹp mắt. Nếu khó coi thì cô nói xem vì sao tôi phải xem?”

“Anh!!!” – Hạ Luyến Băng nhất thời nghẹn lời. Diệp Sảng hoàn toàn là tên thiên tài quỷ biện chân chính.

Rốt cuộc vẫn là có tật giật mình, Diệp Sảng lúng túng: “Nơi này không có đường ra, xem chừng không có khả năng trở về rồi!”

Yến Vân nhìn mặt Faraoh ở xa xa: “Có lẽ là ở mắt, sờ một chút sẽ khởi động cơ quan!”

Diệp Sảng: “Cách này rất hung hiểm. Tôi nghĩ vẫn không nên làm bậy. Chẳng những không có đường đi mà ngược lại còn dẫn phiền phức tới.”

Yến Vân phản bác: “Bây giờ cũng không khác tử lộ là bao, chi bằng thử mạo hiểm lần nữa. Hệ thống không thể để cho game thủ bị vây khốn ở tử địa mãi được. Nhất định có đường ra.”

Lần này Bắc Thần Tuyết không “nâng quyền” với hắn, phỏng chừng cũng bị đủ loại cơ quan của di chỉ Stuart này làm sợ hãi: “Hà tiểu huynh đệ nói có lí. Chúng ta cẩn thận một chút thì tốt hơn!”

“Tôi đi, mọi người lui ra phía sau!” – Hào khí Yến Vân dâng lên, sải bước về phía trước.

“Cẩn thận!” – Diệp Sảng lo lắng.

Sự thật chứng minh nỗi lo của Diệp Sảng là chính xác. Yến Vân đi đến trước mặt Faraoh, tỉ mỉ quan sát. Mặt này khác với những cái lúc trước. Không phải là nó chân thật hơn mà là càng tới gần Yến Vân càng cảm thấy có một loại năng lượng đang dao động. Bình thường mà nói, loại năng lượng mà game thủ có thể cảm nhận thấy đều là năng lượng nguyên tố. Nóng lên là hệ hỏa, hệ thủy thì khiến phát lạnh, rét run, điện làm cho lông tơ toàn thân người ta phản ứng mạnh, quang hệ tất nhiên là tác động tới thị giác, còn hệ phong thì sẽ có cảm giác dòng khí nào đó trào lên. Nhưng cỗ năng lượng này lại dao động rất kì quái. Yến Vân cảm thấy cứ đi một bước thì hô hấp càng thêm nghẹn lại.

Hắn đang nỗ lực đi về phía trước. Hai con mắt của Faraoh đột nhiên mở ra. Con ngươi màu xanh như tinh thạch tản ra quang mang quỷ dị. Mọi người giật nảy mình. Lúc này đây, con mắt không phát ra hào quang nhưng ánh mắt như của người thật nhìn thẳng về phía sau lưng Diệp Sảng.

Bốn người cùng nhau quay đầu lại. Lúc này quan tài ở bích thủy đầm chợt bắt đầu phát ra tiếng “rầm rầm rầm” trầm đục. Dường như bên trong có người đang đập loạn đá lung tung. Bốn người Diệp Sảng bỗng nhiên cảm thấy trong lòng có luồng hàn khí dâng lên. Vừa rồi ngồi trên quan tài trôi nổi lâu như vậy, thế nhưng không có cảm thấy được điểm khác thường của quan tài này.

Đến tột cùng thì trong quan tài cất giấu thứ gì? Lồng ngực bốn người Diệp Sảng đều đập thình thình.

Cỗ năng lượng trong con mắt Faraoh lưu động về phía quan tài. Tiếng gõ từ trong quan tài càng thêm mãnh liệt. Cả bốn người đều chú ý. Tâm cũng vì thế mà càng thêm khẩn trương.

Rốt cục nắp quan tài cũng bị đẩy ra. Từ bên trong vươn ra hai cánh tay. Nhưng trên hai cánh tay gầy như que củi có quấn đầy dải băng màu trắng. Diệp Sảng, Bắc Thần Tuyết, Hạ Luyến Băng, cả ba người đều há miệng tròn như chữ O: “Mẹ… mẹ ơi… là… ấy… ấy ấy?”

Đây quả thực là hai cái xác ướp! Toàn thân đều bị dải băng vải trắng quấn kín không có kẽ hở, chỉ lộ ra đôi mắt quỷ dị. Hai xác ướp đứng trong quan tài, âm u nhìn bốn người.

Yến Vân cũng hơi ngẩn người: “Không giống boss!”

Diệp Sảng: “Chỉ sợ còn lợi hại hơn cả boss!”

Tiếng nói vừa dứt, súng trường của cả 4 đồng thời khai hỏa.

“Ba ba ba ba!”

Xác đạn rơi lả tả. Tình huống vô cùng hoành tráng. Hỏa lực lần này phi thường cường đại. Ba khẩu M4, một AK, tổng thương tổn là 600 điểm. Chỉ sau vài giây đã có biết bao nhiêu là đạn bay ra khỏi nòng. Bốn người chia thành 2 tổ, mỗi tổ 2 người, chia nhau điên cuồng khai hỏa bắn vào 2 xác ướp. Hỏa lực cường đại như thế, nhưng thậm chí ngay cả vải quấn trên xác ướp cũng không bị sứt chỉ. Mà một đám hồng thương trị số đua nhau bay lên đều là “0!”.

Diệp Sảng trợn tròn mắt: “Miễn dịch với đạn?”

Bắc Thần Tuyết đổi ra đại thương bắn tỉa, đưa tay bóp cò vài cái.

Hồng thương trị số:

“0!”

“0!”

“0!”

“Tôi thử!” – Diệp Sảng thấy xác ướp không hề động, can đảm rút chủy thủ đi về phía trước.

Hai xác ướp thực sự đứng ở trong quan tài không phản ứng. “Đinh” một tiếng. Chủy thủ như đâm vào một mặt tường bằng thép, lập tức bị bắn ngược trở lại.

“Cái…” – Yến Vân cũng trống mắt líu lưỡi – “Chẳng lẽ thứ này đao thương bất nhập?”

Dũng khí tràn ngập toàn thân Diệp Sảng, lại kích hoạt Hắc Long Chi Lực đâm một cái.

“Đinh đinh!”

Lần này Diệp Sảng dùng sức quá lớn. Chủy thủ chẳng những không đâm vào được mà lực lượng quá mạnh bắn ngược lại khiến lòng bàn tay đau âm ỉ.

Không ngờ xác ướp miễn dịch công kích vật lí, miễn dịch đạn. Xem ra chỉ có nguyên tố sư và bác sĩ mới có thể đả động. Nhưng vấn đề là khả năng nguyên tố sư có thể an toàn chạy đến nơi này là bằng 0. May là xác ướp không hề động.

Nhưng Diệp Sảng nghĩ vậy là sai lầm. Con mắt xác ướp đột nhiên phát sáng khiến Diệp Sảng phải cấp tốc lùi ra sau xa hơn 10m. Cũng chỉ có loại tốc độ nghịch thiên của Diệp Sảng mới có thể lui lại được. Đổi lại là người khác đối diện với chiêu này khẳng định bó tay. Mắt hai xác ướp phun ra hai luồng khói đặc. Tốc độ hai đám khói này rất chậm, nhưng khuếch tán rất nhanh, thêm nữa lại có màu xanh bích. Vừa nhìn cũng biết đây là khí độc.

“Đừng đụng vào nó! Về đây!” – Yến Vân vừa gọi vừa nhấc tay.

Hắn rất thông minh. Lần này hoàn toàn chỉ bắn từng loạt đạn vào con mắt xác ướp. Nhưng rất tiếc, thương tổn vẫn là 0. Hai xác ướp hiển nhiên bị chọc giận, con mắt phát ánh sáng xanh lại càng xanh. Từ xa nhìn lại thật sự rất giống như đom đóm trong đêm đen, bọ rầy trong vườn đất.

“Mọi người nhìn kìa! Chân của bọn nó…” – Hạ Luyến Băng kêu to lên.

Diệp Sảng tập trung nhìn. Tuy rằng dòng nước trong bích thủy đầm vẫn chảy, nhưng mặt nước bắt đầu bốc sương khói, vẫn là loại độc khí xanh biếc. Nhưng rõ ràng là nồng độ đậm đặc hơn. Nhìn từ xa mặt đầm như một mảng cỏ xanh um tươi tốt. Độc khí bắt đầu nhanh chóng lan tràn như nước xâm thực vào lục địa. Chậm rãi, chậm rãi tràn vào trong đại sảnh cung điện. Tốc độ không nhanh cũng không khuếch tán vào không khí, phảng phất thật sự giống dòng nước chảy. Chỉ là đây là dòng nước độc. Bốn người bọn họ cũng không ngốc. Độc khí quỷ dị đến bậc này phỏng chừng phi thường lợi hại, nhất định không thể dính phải nửa điểm.

“Lùi lại mau!” – Yến Vân rất tỉnh táo.

Bốn ngươi lui về chỗ mặt Faraoh. Tựa hồ độc khí căn bản không có dấu hiệu đình chỉ, thực sự có ý định bao phủ toàn bộ đại sảnh hoàng cung.

“Làm gì giờ?” – Hạ Luyến Băng hỏi Yến Vân.

“Tìm lối ra! Nhất định có cửa ra!” – Yến Vân rất kiên định.

“Cửa ra ở đâu?” – Bắc Thần Tuyết sớm đã quan sát qua. Trước sau, trên dưới đại sảnh hoàng cung này đều là vách tường, hoàn toàn là tử địa.

Diệp Sảng nhìn chằm chằm Faraoh: “Ngay trên người nó!”

Hiện tại Diệp Sảng cũng không có cố kị cái gì, nâng M4 bắn vào tròng mắt Faraoh. Quả nhiên tròng mắt bắt đầu chuyển động. Mặt Faraoh thật sự chậm rãi di động lên trên. Bên trong vách tường quả nhiên có một cánh cửa hợp kim cổ. Nhưng cánh cửa này đang đóng. Phía trên có một cái khóa chữ thập bằng kim loại. Trên mặt khóa là một máy bấm phím điện tử bằng hoàng kim, đơn giản chỉ cần ấn một trong ba con số Arab: 1, 2, 3!

“Đê ca mờ, ai thiết kế cái này? Lại còn phải ấn mật mã!” – Yến Vân thống hận lập trình viên của công ty game.

Hạ Luyến Băng cười nói: “Có gì khó? Chỉ có ba con số thôi!”

“Đừng ấn loạn!” – Diệp Sảng vội vàng quát.

Nhưng đã muộn. Ngón tay Hạ Luyến Băng đã bấm nút số 1. Vừa mới đè xuống, vách tường hai bên Faraoh bỗng nhiên lại cuốn ra, bên trong có hai xác ướp đi ra. Hóa ra nơi này là một mộ thất, tất cả quan tài đều được khảm vào tường. Nếu nhập mật mã không đúng, quan tài sẽ cho ra hai xác ướp.

Thanh âm hệ thống: “Mật mã của Stuart là tổ hợp 3 số. Nhập sai mật mã sẽ khởi động quan tài. Tiêu diệt xác ướp mới có thể nhập mật mã tiếp theo!”

“Shit!!!” – Diệp Sảng không nói hai lời liền nâng súng chuyển hướng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.