Vô Cực Ma Đạo

Chương 254: Tái Khởi Ba Lan 2





๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Vừa nghe nàng hỏi vậy, Đinh Hạo biết nử tử này nhất định là hiểu lầm mình, theo như trong lời của nàng thì hắn chính là một trong ba người: Trữ Độ Hư, Chu Minh Diệu hoặc Độc Cô Sách.
Ba người này đều là đứng đầu trong hàng đệ tử đời thứ ba của đạo ma lục phái, nhìn lại Trữ vật giới chỉ đeo trên tay mình, Đinh Hạo trong lòng dở khóc dở cười, cũng khó trách nàng lại hiểu lầm như thế, Trữ vật giới chỉ này không phải người bình thường nào cũng có tư cách đeo được, huống chi bản thân mới chỉ là Nguyên Anh kỳ, tu vi như thế mà có thể đeo vật trân quý như vậy, ngoại trừ tân tú của đạo ma lục môn ra thì đúng là không người nào khác có thực lực như vậy.
Nhận thấy vẻ mặt Đinh Hạo âm tình bất định, nữ tử này lại nở nụ cười mê hồn, ôn nhu nói:- Ngươi đừng nói vội, để ta đoán thử xem, ân, nhìn khí tức hỗn độn trên người, nếu ta đoán không sai, ngươi có phải là đến từ Thiên Sát Ma Cung không?Nàng ta vừa dứt lời, Đinh Hạo lắc đầu bật cười, nói:- Nàng đoán sai rồi!- Ồ! - Nữ tử kinh ngạc hô to một tiếng, nghi hoặc nói - Trong khí tức toàn thân của ngươi mơ hồ có ma khí dũng động, không phải Thiên Sát Ma Cung Độc Cô Sách thì còn có thể là ai cơ chứ?- Hắn là ai cũng đều có thể, nhưng tuyệt đối không phải Thiên Sát Ma Cung Độc Cô Sách! - Đúng vào lúc này, từ phía sau hai người truyền đến một thanh âm nam tử ngạo nghễ.

- Long Sáo Thiên! Ngươi sao lại giống âm hồn bất tán như thế, chẳng lẽ bổn cô nương kiếp trước thiếu nợ ngươi hay sao! - Nữ tử hừ lạnh quát to.
Người này mặc hắc sắc đạo bào, cơ bắp cả người rắn chắc cuồn cuộn, nhìn thế nào cũng không giống tu chân giả, ngược lại giống như tên đồ tể dưới phàm trần hơn.
Long Sáo Thiên không chút để ý tiếng hừ lạnh của nữ tử, ngạo mạn đánh giá Đinh Hạo nói:- Gã tiểu tử này tu vi không tệ, trong tay mặc dù đeo trữ vật giới chỉ nhưng ngươi tuyệt đối không phải là Độc Cô Sách.
Dứt lời, hắn hắc hắc cười đểu cáng nói tiếp:- Trữ vật giới chỉ của ngươi là vật phi phàm, nếu đeo trên người bổn nhân sợ là càng thích hợp hơn, ngươi thấy thế nào?Đinh Hạo bật cười, lãnh đạm nói:- Ngươi xứng sao?Lời này vừa nói ra, chẳng những là Long Sáo Thiên, ngay cả nữ tử bên cạnh cũng dùng một loại ánh mắt “ngươi muốn chết” để nhìn Đinh Hạo.
- Nhìn ngươi tu vi không đến Nguyên Anh kỳ, cũng dám đeo Trữ vật giới chỉ trân quý như thế, chẳng lẽ ngươi chán sống rồi sao? - Long Sáo Thiên cười lớn một tiếng.

Nói xong, hắn quay sang nữ tử cũng đang kinh ngạc bên cạnh hỏi:- Lương Thiến cô nương nếu có ý với Trữ vật giới chỉ này tại hạ sẽ mượn hoa hiến phật tặng cô nương được không?Thiếu phụ tên Lương Thiến vừa nghe Long Sáo Thiên nói thế, sắc mặt chợt động, tựa hồ đối với Trữ vật giới chỉ trên ngón tay Đinh Hạo cũng cảm thấy rất hứng thú, nhưng khi nhìn mục quang Đinh Hạo cười như không cười, lại nghĩ thấy có chút không ổn, quay đầu lại liếc mắt nhìn Long Sáo Thiên, nghi hoặc hỏi:- Ngươi dám khẳng định hắn không phải là Thiên Sát Ma Cung Độc Cô Sách?Hắc hắc cười lạnh một tiếng, Long Sáo Thiên ngạo nghễ nói:- Độc Cô Sách của Thiên Sát Ma Cung tại hạ từng gặp qua một lần, sao có thể là tên này được, huống chi nếu thật sự là Thiên Sát Ma Cung Độc Cô Sách, thì bên cạnh làm sao lại không cao thủ hộ giá, nàng xem tiểu tử này rõ ràng là thằng khờ vừa xuất đạo, sợ là đến cả sự trân quý của Trữ vật giới chỉ cũng không rõ, nếu không với tu vi Nguyên Anh kỳ của hắn sao dám tùy tiện để lộ ra bảo vật như vậy chứ?Suy ngẫm một lát, Lương Thiên quay đầu cười duyên với Long Sáo Thiên, ôn nhu nói:- Vậy làm phiền Long ca lấy hộ Trữ vật giới chỉ của tên này cho tiểu muội, tiểu muội xin tạ ơn trước!Âm thanh truyền đến nũng nịu quyến rũ vô ngần, ngay cả Đinh Hạo nghe cũng thấy rung động tâm thần.
Ha ha cười lớn một tiếng, Long Sáo Thiên ưỡn ngực nói:- Ta cũng đang có ý này!Nói rồi lạnh lùng nhìn Đinh Hạo đầy ác ý, tựa hồ muốn ăn tươi nuốt sống ngay lập tức.
Đinh Hạo vốn không muốn cùng hai người này dây dưa, nhưng nghe bọn chúng không coi ai ra gì, dám đem Trữ vật giới chỉ của mình ra phân chia, tựa hồ không lo chính mình phản kháng.
Đinh Hạo sát cơ nổi lên, khuôn mặt càng thêm âm trầm, lạnh lùng liếc mắt quét qua hai người, thân hình vững vàng dừng lại trong không trung.

Cảm giác thực lực hai người chỉ là Xuất Khiếu kỳ, hơn nữa Long Sáo Thiên kia hình như còn yếu hơn Lương Thiến một chút, có vẻ thực lực chỉ Xuất Khiếu sơ kỳ, với thực lực hiện tại bản thân nếu muốn trảm sát hai người dù có chút khó khăn, nhưng nếu không thể mượn sức Bát Sí Tử Mãng thì cũng không phải là không được.
Chỉ là không biết hai người đến từ đâu, nếu lỡ không thể tru sát cả hai, để chúng trốn thoát, với thực lực một thân một mình, nếu gặp phải sư môn phía sau hai người, quả thật không hay!๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.