Vô Cực Ma Đạo

Chương 183: Thịnh Khí Lăng Nhân 2





๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Y nhìn thấy sát khí không che khuất trong mắt bốn người đang hướng về phía mình, trong lòng càng thêm sợ hãi.

Tứ vị trưởng lão Vô Cực Ma tông đang thao thao giải thích thấy vậy bèn dừng lại, nhìn về phía mấy người Đinh Hạo đang chậm rãi bước đến, Lục Nhai đột nhiên hỏi:- Không biết bốn vị đạo hữu đến từ nơi nào, tại hạ là Đoạn Hồn sơn - Thị Hồn tông hộ pháp trưởng lão Lục Nhai, vì có việc muốn bái phỏng Vô Cực Ma tông, chẳng biết có ảnh hưởng tới bốn vị đạo hữu hay không, nếu có tại hạ lập tức xin cáo lui!Vừa nói ra lời này, môn nhân Vô Cực Ma tông cảm thấy hết sức kinh ngạc, tên này vốn dĩ vẫn hết sức kiêu căng ngạo mạn, không ngờ bây giờ lại có thể nói ra những lời xu nịnh rẻ tiền như vậy.Hắc hắc cười lạnh một tiếng, Âm Vô Xương nói:- Hóa ra là Lục đạo hữu, cửu ngưỡng cửu ngưỡng, tại hạ vốn là tán tu ma đạo, bản thân ngưỡng mộ Vô Cực Ma tông nên đặc biệt đến gia nhập.
Hắc hắc, Lục đạo hữu tại Vô Cực Ma tông lại kiêu ngạo như vậy, thật sự là làm cho mấy người lão phu không còn mặt mũi gì rồi!Tử Mộc tam lão cũng đồng thanh cười lạnh, ánh mắt không hảo ý nhìn ba người Lục Nhai, chậm rãi tiến tới, từ từ phong kín đường lui của bọn họ.Lục Nhai vừa thấy động tác của bốn lão thì trong lòng phát lạnh, bốn người này so với mình rõ ràng tu vi cao hơn một bậc, cho dù một chống một, bản thân cũng chỉ có cách đào thoát mà thôi, bây giờ lại có những bốn người, sợ rằng ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không còn.
Hơn nữa nhìn động tác của bọn họ thì biết đã nổi sát tâm đối với chính mình, trong lòng sợ hãi đồng thời cũng nghi hoặc Vô Cực Ma tông có thể có cái gì hấp dẫn mấy người này gia nhập?Khóe miệng giật giật, Lục Nhai giở giọng xu nịnh nói:- Bốn vị đạo hữu nghe ta giải thích, không phải do tông ta cường hoành, mà là Vô Cực Ma tông đào trộm khoáng thạch của bổn tông, nhưng không trả lại đầy đủ, lão phu lần này đến đây cũng chỉ là muốn cùng với Vô Cực Ma tông bàn bạc sự tình đó mà thôi, căn bản không có ý tứ ngạo mạn gì cả!Âm Vô Xương khẽ cười nói:- Thật không? Bất quá bốn người bọn ta hiện giờ cũng chỉ là khách của Vô Cực Ma tông, hắc hắc, bọn ta chỉ là cùng với Đinh Hạo tiểu ca có chút giao tình mà thôi, Lục huynh không cần giải thích cái gì với bọn ta, hãy xem chủ nhân chân chính ở nơi nào đi!Nói xong, Âm Vô Xương khẽ hất đầu về phía Đinh Hạo đang đứng.Lục Nhai biến sắc, kinh hãi quát to:- Đinh Hạo, đúng là Đinh Hạo đã đoạt được đệ nhất danh của Hồn Luyện tông hội, không phải ngươi tại Di Thiên Chiểu trạch đã bị Huyết Ma Liệt Sơn bắt đi rồi sao, làm sao có thể trong tay Huyết Ma Liệt Sơn mà vẫn còn sống như vậy chứ?- Hắc hắc, không ngờ việc của tiểu tử đến cả Thị Hồn tông của ngươi cũng biết được, thật là làm tiểu tử cảm thấy vinh hạnh quá!Đinh Hạo giả vờ kinh ngạc nói, dừng một lát rồi lạnh lùng nói:- Tông môn ta khi nào lại đào lén mỏ khoáng của Thị Hồn tông các ngươi? Mỏ khoáng đó vốn là vật vô chủ, đã bị cố tông chủ Lý Nam Thiên phát hiện ra, do đó phải thuộc về Vô Cực Ma tông chúng ta, tông môn ngươi ỷ vào thực lực mạnh mẽ mà cướp đoạt khoáng thạch của tông môn ta, có còn coi là thiên lý không vậy?- Mỏ khoáng của tông môn ngươi à? Cố tông chủ Lý Nam Thiên?Lục Nhai kinh ngạc thốt lên.Lặng người một khắc, Lục Nhai mới hoàn hồn, trầm giọng nói:- Lão phu mặc dù không biết Vô Cực Ma tông đã xảy ra chuyện gì, nhưng chuyện của Vô Cực Ma tông khi nào lại đến lượt một đệ tử đời thứ ba như ngươi nói chuyện, Trương Hoành trưởng lão, tông chủ Lý Nam Thiên đã không có mặt ở đây, vậy lão phu sẽ không lưu lại nữa, xin cáo từ tại đây, hy vọng tông ngươi có thể nhanh chóng trả cho bổn tông chút ít công đạo!Nói xong đang định rời đi.Đinh Hạo cười dài một tiếng, lạnh lùng nói:- Ngươi cho Vô Cực Ma tông ta là chốn không người à, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi.

Hắc hắc, hôm nay chuyện này không thể do các ngươi quyết định được nữa rồi!Vừa nói ra lời này, đừng nói ba thầy trò Lục Nhai, đến cả môn nhân Vô Cực Ma tông cũng đều biến sắc.Một lát sau…- Ồ, Vô Cực Ma tông các ngươi còn dám ra tay với lão phu nữa sao, chẳng lẽ ngươi không sợ sẽ đưa Vô Cực Ma tông tới họa diệt môn à?Lục Nhai cả giận lạnh giọng nói.Đem ánh mắt mọi người thu vào tầm mắt, Đinh Hạo không muốn cùng tên này dài dòng nữa, nanh ác cười nói:- Tại Hồn Luyện tông hội, tiểu tử đã đem đệ tử tông ngươi tham gia thi đấu toàn bộ giết sạch.

Hắc hắc, ngươi tưởng tiểu gia ăn chay hả?๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.