Vô Cực Ma Đạo

Chương 107: Sơ Phẩm Nữ Sắc 1





๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑Do người này cùng Đinh Hạo tu vi gần nhau, một phần mười chân nguyên thân thể Đinh Hạo hoàn toàn có khả năng thừa nhận, không bao lâu sau liền hoàn toàn tiêu hoá, tùy lúc có thể đem tu vi tăng đến tâm động trung kì.

Vận công nội thị thân thể xong, Đinh Hạo cảm thấy vừa lòng, Vô Cực Ma Công quả nhiên là tuyệt thế bảo điển.Lúc này tiếng đánh nhau bên kia đã biến mất, nếu không ngoài ý muốn Lục Vân khẳng định đã giải quyết đối thủ xong, dù sao tu vi nàng cũng cao hơn một bậc, không phải là mỗi người đều có thực lực bản thân bi.ến thái như Đinh Hạo.Không ngoài dự đoán, Đinh Hạo đuổi tới đã phát hiện Lục Tuyết Vân đang thu thập chiến lợi phẩm.
Lục Tuyết Vân vừa thấy Đinh Hạo bất giác có chút ngoài ý muốn, cười duyên nói :- Ta biết ngươi khẳng định có thể giết được bọn họ, vừa rồi đã đắc tội ! Ta cũng là bất đắc dĩ, nếu không bây giờ người nằm xuống đã không phải là hắn rồi.Đinh Hạo cười nhạt một tiếng rồi nói :- Không sao ! Không sao ! Nhưng tiểu thư cũng phải có gì đền đáp mới đúng chứ!Lời còn chưa dứt, kiếm khí bạo liệt đã hướng về phía đầu của nữ tử đánh tới.Lục Tuyết Vân sắc mặt đại biến, vội vàng lui về phía sau.Lúc mới gặp Đinh Hạo nàng vẫn có chút xem thường, nhưng Đinh Hạo thế công liên tiếp như cuồng phong bạo vũ, bốn người Thị Hồn Tông đảo mắt đã bị gi.ết chết ba, từ đó trong lòng nàng đã hiểu rõ thực lực trác tuyệt của Đinh Hạo, thủ đoạn ngoan độc lại càng khắc sâu ấn tượng.
Nhưng cho dù vậy cũng không ngờ tới Đinh Hạo trở mặt nhanh như thế, mới vừa rồi hai người vẫn còn sóng vai làm chiến hữu, trận chiến với bên kia vừa kết thúc Đinh Hạo lại nổi ác tâm, quả là không kịp chuẩn bị !Nghĩ thì nghĩ, động tác chạy trốn của Lục Tuyết Vân một chút cũng không dám chậm, Đinh Hạo ra tay khí thế kinh người, sát khí ngập trời làm cho nữ tử này lập tức hiểu ra kẻ này nhất quyết sẽ chẳng có chút lòng thương hương tiếc ngọc nào, tâm địa sắt đá ngoan độc như vậy khiến cho một người này so với bốn kẻ vừa rồi còn muốn khó chơi hơn.Hắc mang bạo xạ, kiếm khí tung bay đầy trời đan vào nhau phá không liệt địa, mang theo âm thanh chói tai cùng uy lực mạnh mẽ nháy mắt đã đem Lục Tuyết Vân hoàn toàn bao phủ.Nhưng lúc này Lục Tuyết Vân khẽ cắn răng, khó khăn nhổ ra một ngụm máu tươi, đem chân nguyên vừa mới tiêu hao dùng bí pháp độc môn mạnh mẽ khôi phục, tuy rằng sau cuộc chiến phải tĩnh dưỡng một đoạn thời gian, nhưng so với việc phải mất mạng ngay lập tức thì hiển nhiên còn tốt hơn rất nhiều.

Một đạo sát khí hoá thành dạng lồng khí chớp mắt đã bố trí dày đặc quanh thân, vừa kịp hoàn thành phòng ngự làn kiếm khí đánh tới trước người.- Bùng!!!Tiếng nổ lớn, nữ tử này lại phun ra một ngụm máu tươi, lui ra sau hai trượng, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm Đinh Hạo, nghiến răng nghiến lợi, giống như thú mẹ bị người ta bắt mất con vậy.Nữ tử này may mà phán đoán chính xác mới có thể không bị Đinh Hạo giết ngay tại đương trường, nếu không ngầm thi triển bí pháp thì đã sớm có kết cục đồng dạng với đệ tử thứ nhất của Thị Hồn Tông rồi.
Lúc này Đinh Hạo vừa đột phá, do trận pháp ảnh hưởng khí thế lại càng kinh người, mà nữ tử này trải qua vài trận đại chiến, mặc dù may mắn chiến thắng, nhưng bản thân đã tiêu hao không ít, bí pháp tuy có thể đem chân nguyên khôi phục như ban đầu, nhưng cùng là tâm động trung kì nàng sao có thể là đối thủ Đinh Hạo.Đinh Hạo lúc này dù xem như chiếm thế thượng phong, nhưng lại không dám buông lỏng chút nào, nữ tử này cùng mình tu vi giống nhau, cho dù có thể thắng nàng dễ dàng nhưng Huyết Sát Bạo Liệt quyết của tông phái nàng độc ác vô cùng, Đinh Hạo sớm đã thấy qua, vẫn liên tục âm thầm đề phòng nữ tử này sử dụng sát chiêu ngọc đá cùng tan đó.Một bên âm thầm đề phòng, một bên thong thả đi về hướng nữ tử này, Nghịch Thiên Ma Kiếm nắm chặt trong tay, mũi kiếm ẩn ẩn chỉ về phía trước ngực nữ tử.Thấy Đinh Hạo lại tiến lại gần, Lục Tuyết Vân có loại cảm giác cùng đường mạt lộ, tâm chí người này như sắt thép, nữ sắc với hắn là vô dụng, lại khôn ngoan cẩn thận, thật sự đối với hắn không cách nào hạ thủ, huống hồ bản thân lại đang bị thương trong người.

Có vẻ như lần này xem ra khó thoát kiếp nạn rồi! Mình vì sao lại tự đi rước lấy sát tinh này chứ? Vô Cực Ma Tông từ khi nào lại sinh ra được một nhân vật như vậy? Nếu sớm biết thì đã xúi giục tông chủ diệt tận gốc tông phái này đi rồi, nhưng bây giờ hối hận cũng đã là vô dụng.Khẽ cắn môi, Lục Tuyết Vân giọng đầy kiên quyết nói :- Vừa rồi ta chỉ vì tự bảo vệ mình thôi, mặc dù lợi dụng ngươi trước, nhưng tội không đáng chết, chỉ cần ngươi đồng ý tha cho ta, ta cái gì cũng có thể đáp ứng ngươi !๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.