Vĩnh Sinh

Chương 1566: Vĩnh Sinh!




- Phương Hàn đã chết sao?
Trong lòng Thế Gian Tự Tại Vương Phật tràn đầy chua xót! Hắn dường như đánh mất tất cả trụ cột, muốn đặt mông ngồi phịch xuống đất, tinh thần hoàn toàn sa sút.
- Đã chết!
Hồng Mông đạo nhân và Hồng Hoang Tổ Long như ăn phải thuốc độc:
- Tiếp theo, chúng ta cũng phải vẫn diệt thôi, không thể nào ngăn cản được bọn họ liên thủ! Tạo Hóa, Nguyên Thủy quá mạnh mẽ!
- Liều chết chiến một trận!
Hồng Hoang Tổ Long phát ra chiến ý mãnh liệt!
- Không!
Phương Thanh Tuyết lắc đầu:
- Phương Hàn sẽ không chết! Chư vương không phải vạn năng, mà không có gì hắn không làm được! Hắn sẽ sống lại lần nữa, chặt đứt tất cả ràng buộc, còn cường đại hơn trước!
Lời nói Phương Thanh Tuyết vô cùng kiên định, như đang nói ra một chân lý không thể chối cãi.
Đột nhiên, theo lời nàng nói, Vĩnh Sinh Chi Môn vừa mới ảm đạm xuống đột nhiên chấn động, hào quang mãnh liệt. Vô số Vĩnh Sinh Khí từ bên trong bay ra, hóa thành đoàn đoàn mặt trời chói chang, chiếu rọi toàn bộ thiên địa.
Chân Lý Tiên Vương gần Vĩnh Sinh Chi Môn nhất vọt tới đó, chuẩn bị tiến vào bên trong, thì bị những mặt trời chói chang này chiếu tới, lập tức cả người bị đốt lên, gào rít liên tục:
- Đã xảy ra chuyện gì?! Sao nó lại phát sinh biến hóa mới...
Lời nói của hắn còn chưa dứt thì một cự thủ từ trong Vĩnh Sinh Chi Môn đã vươn ra, bao phủ không biết bao nhiêu năm ánh sáng. Chỉ một trảo, nó đã chụp lấy Chân Lý Tiên Vương, sau đó siết chặt một cái.
Bá!
Chân Lý Tiên Vương liền như một quả trứng gà, nổ tung. Vô số nguyên khí, thần niệm, pháp tắc, căn nguyên đều dập nát, phát ra những tiếng kêu thảm thiết tận cùng:
- Ngươi...
Hắn không thể nói xong một câu đã liền hôi phi yên diệt. Cự thủ kia bóp chết một Tiên Vương tung hoành vô số kỷ nguyên như bóp chết một con kiến!
- Nhanh lui! Mau lui lại!
Tạo Hóa Tiên Vương chấn động, vội vàng triệu hồi tất cả Tiên Vương.
Chúa tể Nguyên Thủy dừng lại, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Ầm ầm ầm!
Một cỗ chấn động từ trong hư không truyền ra. Theo sự xuất hiện của cự thủ kia, một thân thể khổng lồ xuất hiện. Bộ mặt của thân thể này chính là người vừa rồi đã biến mất - Phương Hàn! pháp lực của hắn hiện tại đã cường đại hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần!
Toàn bộ Vĩnh Sinh Chi Môn, dưới ý niệm của hắn, từ ảm đạm bỗng sáng chói, cố định phía sau thân thể hắn.
Hắn đứng trên thiên hạ, nhìn xuống thương sinh.
- Tạo Hóa Tiên Vương, đa tạ các ngươi! Một kích tất sát của các ngươi đã khiến ta chém đứt tất cả ràng buộc, thành công tăng lên một cảnh giới mới. Hiện tại ta đã hoàn toàn vượt qua Tiên Vương, nắm giữ Vĩnh Sinh Chi Môn!
Phương Hàn phát ra âm thanh cuồn cuộn.
- Không thể nào!
Tạo Hóa Tiên Vương quả thực không thể tin vào hai mắt của mình.
- Ngươi làm sao có thể hồi sinh!?
Khuôn mặt Chúa tể Nguyên Thủy cũng méo mó.
- Hết thảy đều là giả! Hắn đang phô trương thanh thế mà thôi, khẳng định hiện tại cực kỳ suy yếu rồi, không thể là đối thủ của chúng ta được! Chúng ta lần nữa liên hợp, đánh chết hắn! Hắn sống lại lần nào giết lần đó!
Thủy Tổ Thánh Vương gào lên, thân thể màu tím bành trướng tới ngàn vạn năm ánh sáng, bùng nổ tất cả lực lượng!
- Vô ích! Tiên Vương không phải vạn năng, mà không có gì ta không làm được...
Ngay lúc này, Phương Hàn đột nhiên tiến tới một bước, tiến hành công kích với rất nhiều Tiên Vương:
- Cơ hội, ta chỉ cho các ngươi một lần! Hiện tại tất cả nhân quả đã chấm dứt, các ngươi đã mất đi tất cả, điều chờ đợi sẽ là tử vong! Ta sắp khai sáng một thời đại mới, các ngươi không được tồn tại ở trong thời đại này!
Ầm!
Phương Hàn từng bước tiến về phía Thủy Tổ Thánh Vương, thiết quyền rung lên, lập tức thân thể cao lớn của hắn bị xuyên thủng. Hắn thi triển hai tay công kích Phương Hàn, nhưng nắm tay còn chưa dụng tới thân thể Phương Hàn đã bắt đầu tan rã.
Xích lạp!
Phương Hàn đi qua thân thể hắn, Thủy Tổ Thánh Vương cũng đã vỡ tan, rơi xuống, phát ra âm thanh cuối cùng:
- Ta không cam lòng, không cam lòng... Tung hoành hơn hai mươi kỷ nguyên, một chiêu thân vong...
Thanh âm này vẫn quanh quẩn trong thiên địa, thân thể hắn đã bị Vĩnh Sinh Chi Môn hút vào!
- Chúng ta đi!
Cả đám Hạo Khí Tiên Vương, Khởi Nguyên Tiên Vương, Chân Linh Tiên Vương, Thứ Nguyên Tiên Vương... lập tức muốn bỏ trốn.
Nhưng thân thể Phương Hàn chỉ lóe lên một cái, từng đạo hào quang xuyên qua cổ bọn họ, lập tức máu tươi nhiễm thiên địa, đầu bọn họ lập tức rơi xuống.
Thân thể không đầu cũng ầm ầm đổ sập xuống.
Ý niệm của bọn họ đều tập trung trong đầu, bị Phương Hàn thu lấy. Có khóc thảm, có rống giận, có cầu xin, có phản kháng...
Nhưng Phương Hàn giết nắm tay lại, toàn bộ đều tan nát.
Khởi Nguyên chết!
Thứ Nguyên chết!
Hạo Khí chết!
Chỉ với một chiêu, rất nhiều Tiên Vương giống như con kiến bị giết hại, trên thân thể Phương Hàn cũng không lây dính chút huyết tinh nào. Nơi này cuối cũng chỉ còn lại Tạo Hóa Tiên Vương và Chúa tể Nguyên Thủy.
- Liều mạng!
Thân thể Chúa tể Nguyên Thủy đột nhiên bành trướng, biến thành khối hình cầu thật lớn, phát ra ma khí:
- Nguyên Thủy Chi Ma, Chúa tể vạn ma, ma hồn thiên địa, bất diệt chỉ cảnh, bất hủ chi đạo, hóa hủ nát bất hủ...
- Ngươi muốn tự bạo sao?! cũng không thể thương tổn được ta đâu!
Hai tay Phương Hàn khẽ huy, Vĩnh Sinh Chi Môn sau lưng hắn không ngờ bay cao lên, trấn áp xuống Chúa tể Nguyên Thủy.
Chúa tể Nguyên Thủy dưới sự trấn áp này tự bạo. Tất cả lực lượng hắn nổ tung, muốn hủy diệt thiên địa lần nữa! Đáng tiếc chính là tất cả lực lượng của hắn đều bị hấp thu vào trong Vĩnh Sinh Chi Môn.
Thiên địa thanh minh!
Chúa tể Nguyên Thủy tự bạo cũng không lay chuyển được Phương Hàn.
Ở đây chỉ còn lại một Tiên Vương nữa.
- Tạo Hóa Tiên Vương, tất cả âm mưu của ngươi cũng coi như sương khói mà thôi! Ngươi theo đuổi Vĩnh Sinh Đạo, cũng trở thành hư không. Hiện tại ngươi còn gì để nói nữa không?! Ta biết ngươi luôn tính kế ta, muốn luyện hóa ta để trở thành Chúa tể Vĩnh Sinh Chi Môn. Nhưng hiện tại ngươi cũng đã biết kết quả rồi đó!
Phương Hàn thản nhiên nói:
- Hết thảy đều đã qua rồi!
- Đúng thế, tất cả đều đã thành công dã tràng rồi! Thiên địa phá lại diệt, diệt lại phá, mờ mịt biển cả, không ai vĩnh sinh! Phương Hàn, ta đã không muốn nhìn thời đại mới mà ngươi khai sáng. Ở sâu trong Vĩnh Sinh Chi Môn rốt cục có thế giới gì, ta cũng không muốn biết nữa!
Tạo Hóa Tiên Vương mỉm cười, nhẹ nhàng ngồi xuống, đột nhiên toàn thân hừng hực chân hỏa:
- Ta là tạo hóa cổ, vô sinh thắng vĩnh sinh...
Trong thanh âm nhè nhẹ, thân thể Tạo Hóa Tiên Vương biến thành một làn khói nhẹ. Hắn thân hóa đạo, hoàn toàn tiêu tán. Từ nay về sau, ngay cả trong dòng sông lịch sử cũng không còn bóng dáng của hắn.
Một thời đại mới, không còn ai có thể biết hắn nữa.
- Phương Hàn, ngươi thắng!
Phương Thanh Tuyết thản nhiên nhìn hết thảy, trong lòng vô hi vô bi:
- Hết thảy đã chấm dứt, trong chư thiên hoa nở rồi hoa lại tàn, cũng không có quan hệ gì tới chúng ta cả...
- Đi theo ta, tiến vào Vĩnh Sinh Chi Môn! Bước vào một thời đại mới...
Phương Hàn tươi cười nhìn Phương Thanh Tuyết, Hồng Mông đạo nhân, Hồng Hoang Tổ Long, Thế Gian Tự Tại Vương Phật và tất cả đồ đệ Kỷ Nguyên Môn:
- Ba ngàn kỷ nguyên đã trở thành quá khứ...
Trong khi lên tiếng, hắn dẫn đầu tiến nhập vào Vĩnh Sinh Chi Môn.
Đám người Phương Thanh Tuyết cũng nối đuôi nhau theo vào.
Khi mà tất cả thân ảnh bọn họ đều biến mất ở trong Vĩnh Sinh Chi Môn thì từ bên trong truyền ra một lũ thanh âm:
- Khi ta đạt vĩnh sinh, chư thiên chúng sinh, hết thảy cũng đạt vĩnh sinh...
Khi ta đạt vĩnh sinh, chư thiên chúng sinh, hết thảy cũng đạt vĩnh sinh...
Dữ thế trường tồn!
HẾT

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.