Chương 659: Đối sách của Ngụy Trí
Trăng chưa tròn phủ thứ ánh sáng vàng nhạt, lờ mờ xuống vạn vật.
Ba cánh diều lớn no gió bay cao dần, cao dần.
Yên Thư đứng theo dõi khá lâu trước khi hạ lệnh thu dây. Dường như nàng muốn thử hướng gió, liệu diều có gặp trục trặc hay không. Dây diều là dây chão to bằng ngón tay cái. Hai quân sĩ thuộc quyền Yên Thư ngồi trên hai yên xe bọc da bò chậm rãi nhấn pê-đan xoay ròng rọc. Ba cánh diều hạ thấp, áng chừng chỉ còn cách mặt đất khoảng bảy, tám trượng thì quân dừng thu dây, lấy một thanh sắt xỏ ngang ròng rọc cố định cánh diều.
Bấy giờ ba Thiên Tử quân đứng trang nghiêm trước mặt Yên Thư chờ lệnh. Quanh thắt lưng mỗi Thiên Tử quân quấn đầy lựu đạn, chiều dài hơn một gang tay người lớn. Lê Phụng Hiểu bước đến gần xem cho rõ, nhận thấy loại lựu đạn Thiên Tử quân dùng khác biệt so với lựu đạn trang bị cho lính thiết kị hay bộ binh. Lựu đạn Thiên Tử quân dùng có hình dạng giống như nậm rượu hay quả bầu hồ lô. Phần trên là ống nứa dài khoảng 1 tấc, bên trong chứa dây cháy chậm, phần dưới hình tròn bầu. Theo lời Yên Thư giải thích, sở dĩ lựu đạn trang bị cho Thiên Tử quân có hình dáng như vậy để khi thả từ trên cao, phần đáy lựu đạn chứa thuốc nổ được quấn dây mây sẽ chạm đất trước. Vả lại trong khi rơi, quả lựu đạn cũng ổn định, không xoay vòng như lựu đạn ống tre dành cho kị binh hay bộ binh.
Mỗi Thiên Tử quân quấn quanh bụng 15 quả lựu đạn nứa như vậy, chưa kể mươi quả khác buộc ở hai chân. Bên cạnh đó, mỗi Thiên Tử quân choàng 4 quả nổ to bằng bòng nhỏ, vỏ bằng kim loại cán mỏng ở trước bụng. Có thể nói mỗi Thiên Tử quân là một khối thuốc nổ đúng nghĩa.
Việc quấn quanh người lựu đạn, quả nổ khiến mỗi Thiên Tử quân khó cơ động và trọng lượng của tất cả chỗ quả nổ, lựu đạn ống nứa cộng lại cũng ngót chục cân chứ chẳng ít. Bởi thế, Thiên Tử quân chọn lấy những người có thân hình mảnh dẻ, thấp bé nhằm giảm trọng lượng.
Hai vị chỉ huy quân thiết kị mắt tròn mắt dẹp đứng trông mấy thiếu niên quấn dây đai cẩn thận cho ba Thiên Tử quân. Bốn đầu dây đai được cố định vào móc sắt nhỏ sau lưng Thiên Tử quân. Dây chão thòng từ dây diều chính buộc với móc sắt. Dây diều chính được nới ra từ từ, diều bay lên cao, nhấc bổng Thiên Tử quân khỏi mặt đất trong tư thế mặt hơi chúi về trước.
Chẳng riêng Lê Phụng Hiểu hay Hoàng Ngưu mà tất cả ba quân tướng sĩ có mặt ai nấy đều kinh ngạc, tận mắt trông thấy sự lạ có một không hai trong đời. Thiên Tử quân lơ lửng trong không trung, cách mặt đất chừng dăm trượng. Yên Thư lên tiếng giải thích:
- Họ đang điều chỉnh, thu ngắn dây nối với dây diều.
Lê Phụng Hiểu vẫn ngước mắt nhìn, không ngoảnh sang mà hỏi:
- Bằng cách nào? Sao có thể?
Yên Thư nói, giọng thể hiện rõ tự hào:
- Đại Vương đã trực tiếp chỉ đạo Phòng Nghiên cứu - Chế tạo Vạn Xuân làm ra một cái khoen tròn hệt như vòng bi. Thiên Tử quân dùng lực kéo dây thì tự nhiên cơ thể sẽ lên cao hơn một chút, gần với dây diều chính. Chốc nữa thu diều, họ sẽ làm ngược lại để đặt chân xuống đất an toàn.
Trịnh Hoàng Sâm, Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn Thiết kị 322, một bộ tướng của Lê Phụng Hiểu, nguyên tướng xứ Đằng Châu ngập ngừng:
- Tôi lo… dây diều vặn xoắn hoặc vì lí do nào đó mà…
Yên Thư gật đầu:
- Trong quá trình tập luyện thì… chúng tôi mất một số người, một số khác b·ị t·hương. Để chế tạo ra một con điều hoàn chỉnh, đủ sức lôi theo người lên cao, không bị xoay tròn hay thiên lệch về bên nào thực sự là kì công. Các cụ cao niên ở Thiên Đức đã giúp chúng tôi rất nhiều.
Lê Phụng Hiểu chăm chú dõi theo ba bóng người cùng ba cánh diều lớn lơ lửng trong không trung dần xa, xa dần về phía chiến tuyến La thành.
Trịnh Hoàng Sâm nói:
- Trong quân La thành có nhiều tướng sĩ từng thấy diều phương Bắc cõng theo người, hẳn chúng sẽ nhận ra ý đồ của ta.
Yên Thư thừa nhận:
- Tất nhiên là vậy. Tuy thế, mục đích sử dụng diều của Đại Vương khác hẳn với Đại Vũ. Và… và diều chỉ là bước tập dượt của Thiên Tử quân. Đại Vương còn nhiều sáng chế kinh động quỷ thần sẽ sớm đem vào thực tiễn chiến đấu. Như các ông đã tỏ, Đại Vương xác định đối thủ là Đại Vũ quân, chẳng phải La thành hay Trường Châu.
Lê Phụng Hiểu lệnh ba quân dụi tắt các ngọn đuốc bên trên tháp canh, giữ yên lặng theo dõi ba cánh diều lúc này chỉ nhỏ bằng bàn tay người lớn.
Bên kia chiến tuyến, quân cảnh giới La thành phát hiện mấy cánh diều lớn ngay từ lúc Yên Thư thử thả lên trời. Nguyễn Nặc biết tin, chạy sấp chạy ngửa ra xem sự thể nhưng khi ấy Yên Thư đã thu diều. Hoàng Hựu cũng có mặt không lâu sau đó.
- Bọn chúng lợi gió, định dùng chỉ diên quân thám thính cách tướng quân bố phòng. - Ngụy Trí lên tiếng. - Dạo trước Đô thống cho biết, tuy Thái uý nài nỉ nhưng bọn Đại Vũ không hé răng. Chả có lẽ bọn Thiên Đức đã biết cách?
- Vậy thì nguy! - Hoàng Hựu thốt lên. - Mau tập trung máy phóng tiễn đến đây. Phải tìm cách hạ những con diều.
Nguyễn Nặc tự trấn an bản thân và tả hữu:
- Chúng do thám cách bố phòng chẳng đáng ngại. Ta thủ, chúng công! Cuộc chiến kéo dài chúng sẽ thất lợi.
Ngụy Trí nghe vậy liền nói:
- Thiên Đức như La thành, thủy thổ chẳng khác. Thời gian càng dài ta mới bất lợi, thưa tướng quân. Bất cứ cuộc chiến nào cũng vậy, thành bại đến bảy phần do lương thảo mà… lương thảo Thiên Đức dồi dào.
- Tiên sinh có cách nào đối phó với chỉ diên quân của chúng không?
Ngụy Trí suy ngẫm giây lát rồi nói:
- Chỉ diên quân là con mắt của chúng, vậy che mắt là được.
Nguyễn Nặc và Hoàng Hựu chắp tay cung kính:
- Xin tiên sinh chỉ giáo.
- Chẳng phải chúng ta có nhiều rơm rạ, lá cây tươi hay sao? Nhị vị tướng quân sai quân thu thập nhiều cây lá, tốt nhất nên chọn đốt những cây tươi cho nhiều khói, ví như Hoàng Anh Mộc hoặc… rơm rạ ẩm, thứ đó sẵn có.
Hoàng Hựu vỗ tay, cười lớn:
- Quả là cao kiến! Tạ ơn tiên sinh chỉ giáo.
Ngụy Trí đang phe phẩy cây quạt giấy bỗng gấp gọn lại rồi chỉ ra bên ngoài chiến lũy, giọng trầm xuống:
- Theo hướng diều ban nãy quân sĩ báo cáo, bỉ nhân nghĩ chúng nhắm đến khoảng lũy gần nhau nhất. Nhị vị đại tướng mau chóng sai quân đem rơm rạ ẩm trộn lẫn với cành lá cây tươi làm thành nhiều ụ đống bên mé tả. Một khi khói bốc lên cao sẽ theo hướng gió mà bay, chỉ diên quân sẽ khó trông rõ cách bố phòng.
Hoàng Hựu bổ sung:
- Thậm chí c·hết ngạt vì khói!
Ngụy Trí dặn thêm:
- Ba quân tướng sĩ cuối gió phải chuẩn bị sẵn khăn ướt kẻo khói dày đặc làm cay mắt. Thiên Đức quân có thể lợi dụng ba quân bị khói che khuất tầm nhìn thừa cơ đánh sang.
Nguyễn Nặc vui mừng chẳng tiếc lời khen:
- Tiên sinh tài trí hơn người! Mạt tướng xin bái phục ngài.
Lệnh truyền xuống, ba quân La thành gấp rút đi lấy rơm rạ, tưới chút nước cho ẩm. Hàng trăm cây nhỏ được đốn hạ chỉ trong chớp mắt, chưa kể số cành lá ngổn ngang bên ngoài chiến lũy. Quân La thành bò ra ngoài chất rơm rạ thành hàng trăm đống lớn nhỏ. Công việc vừa xong cũng là lúc ba cánh diều dần bay lên cao.
Bọn Hoàng Hựu, Nguyễn Nặc căng mắt dõi theo bóng diều chờ đợi.
- Cũng may có Ngụy tiên sinh chứ không thì chẳng biết đối phó thế nào.
Nghe Hoàng Hựu thì thào, Nguyễn Nặc đáp lời, giọng có phần lo lắng:
- Cũng chỉ là biện pháp nhất thời mà thôi! Hoàng tướng quân, ta thực tò mò về thân thế cũng như tài năng của Mạc Thiên Chương. Liệu hắn có thực là con của trời như thiên hạ đang truyền tụng hay không?
- Nguyễn tướng quân chớ xao lòng! - Hoàng Hựu trấn an. - Ta giao chiến với hắn mấy lần, thừa nhận hắn hành binh lạ kì, làm ra nhiều khí giới khiến quỷ thần kh·iếp sợ nhưng nhất định chẳng phải người trời gì sất. Hắn có thể là người phương Bắc.
Nguyễn Nặc đã lệnh ba quân tắt hết đèn đuốc theo lời mách của Ngụy Trí. Tướng sĩ La thành nép bên bờ lũy, ẩn dưới tán cây… lặng im cùng hướng mắt lên bầu trời cao thăm thẳm.
Đêm sáng trăng, ba cánh diều lớn là những khối xám đen nổi rõ trên nền trời mỗi lúc một gần, chẳng mấy chốc đã lơ lửng trên đỉnh đầu ba quân tướng sĩ La thành. Trong khoảng thời gian chừng hơn một khắc đồng hồ kể từ lúc cánh diều bay dần lên cao đến khi ngang khu vực chiến lũy, hàng nghìn sĩ tốt La thành căng mắt trông cho rõ, mỗi người trong số bọn họ lại có những suy nghĩ khác nhau. Đâu đó, binh sĩ rỉ tai nhau thầm thán phục Thiên Đức quân có thể làm được những thứ v·ũ k·hí kì lạ chẳng thua kém gì người phương Bắc.
Nguyễn Nặc, Hoàng Hựu truyền lệnh cho quân ngoài lũy đốt các đống rơm rạ, cành khô củi mục vừa chuẩn bị. Nhoáng một cái hàng trăm đống lửa, dài đến cả dặm, cách lũy La thành chừng hai, ba mươi trượng cùng cháy bùng lên. Quân sĩ chờ lửa c·háy l·ớn một chút rồi ném cành lá tươi hoặc rải nước lên tạo khói. Bức tường khói được tạo ra theo cách giản đơn như vậy và… khá hiệu quả.
Hàng chục cột khói đen bốc lên cao, quện vào nhau. Chẳng bao lâu sau ba cánh diều đã bị khuất lấp trong làn khói đen.
Trông thấy hàng trăm đống lửa lớn nhỏ được đốt lên, sĩ tốt La thành lại có ý dập tắt, tướng sĩ Thiên Đức lập tức hiểu ra mục đích của quân La thành là tạo ra khói. Trịnh Hoàng Sâm triệu tập Tiểu đoàn Thiết kị 322, định bụng đem đất vụn xông ra d·ập l·ửa song Yên Thư kịp ngăn lại. Nàng thản nhiên nói:
- Xem ra La thành chẳng thiếu nhân sĩ có tài ứng biến nhưng cách đối phó này chúng tôi đã có trù liệu vì lúc tập luyện. Sau vụ thu hoạch cuối năm, dân Thiên Đức đốt rơm rạ trên đồng khiến Thiên Tử quân cay xè mắt.
Trịnh Hoàng Sâm nhăn mặt:
- Nói vậy Yên Thư cô nương đã có đối sách?
Yên Thư so vai, thản nhiên lắc đầu:
- Trời tối, trăng lờ mờ, chúng lại tắt sạch đèn đuốc thì muốn quan sát cách bày binh bố trận cũng khó. Mục đích của chúng ta chẳng phải do thám mà là n·ém b·om!
Lê Phụng Hiểu ngạc nhiên:
- Ném bom?
Yên Thư giải thích:
- Ném quả nổ, lựu đạn từ trên trời xuống là n·ém b·om, đó là cách Đại Vương hay gọi khi dạy chúng tôi. Thiên Tử quân sẽ dùng nước giải bịt mũi để tránh hít phải khói độc. Còn bỏ bom ư? Xác định được vị trí hoặc hết tầm dây diều thì ném thôi, chẳng nhìn được vẫn có thể ném.
Lê Phụng Hiểu và Trịnh Hoàng Sâm nhăn mặt tưởng tượng ra cảnh Thiên Tử quân bịt mũi chống khói bằng nước giải, song lại gật gù, thở phào nhẹ nhõm. Họ có niềm tin mãnh liệt vào những loại v·ũ k·hí, thần thí do Vạn Thắng vương tạo ra.
Ba Thiên Tử quân treo mình trên không trung, cao ba, bốn mươi trượng so với mặt đất. Đèn đuốc sau chiến lũy La thành tắt ngúm. Dưới ánh trăng khuya, Thiên Tử quân trông rõ tán cây bụi cỏ, những cỗ pháo lớn bé, lều trại tạm bợ dọc theo một đoạn chiến lũy.
Dây diều không còn nới dài ra nữa. Ba cánh diều khẽ đong đưa qua lại, mỗi cánh diều cách nhau chừng năm mươi trượng hoặc hơn đôi chút.
Khói từ dưới đất bốc lên che khuất tầm nhìn. Thiên Tử quân thấm nước giải lên khẩu trang vải, mở nắp chiết hoả tử đeo trên cổ thổi vài hơi và điểm hoả quả lựu đạn đầu tiên rồi thả rơi.
Ba quả lựu đạn p·hát n·ổ ngắt quãng.
Thiên Tử quân chậm rãi điểm hoả các quả lựu đạn tiếp theo, thảy về phía trước hoặc hai bên. Quả nổ đầu tiên cũng được họ điểm hoả thả xuống. Bên dưới, tướng sĩ La thành la hét ôm đầu tháo chạy khỏi bờ lũy trong làn khói dày đặc do chính họ tạo ra. Những quả lựu đạn p·hát n·ổ không gây nhiều thương tích về nhân mạng cho quân La thành song khiến họ sợ hãi đến tột độ.
Đứng từ xa nhẩm đếm được chừng hai mươi t·iếng n·ổ lớn, Yên Thư mới ngoảnh sang nói với Lê Phụng Hiểu:
- Thời cơ đã đến, La thành giúp sức che chắn tầm nhìn, thời cơ tướng quân lệnh kị bộ đánh sang mở đột phá khẩu đã đến rồi.
Lê Phụng Hiểu chỉ chờ có vậy, lệnh cho Trịnh Hoàng Sâm xuất trận. Một đại đội bộ quân khiêng theo nhiều ván gỗ, thang tre… làm nhiệm vụ mở đường. Trịnh Hoàng Sâm chỉ huy Tiểu đoàn 322 Thiết kị lặng lẽ theo sau, sẵn sàng đột kích. Hàng chục khẩu Hoả pháo liên hoàn xuất phát ngay sau đội thiết kị và cuối cùng là một đạo bộ quân gần nghìn người trang bị v·ũ k·hí hỗn hợp, từ hoả mai, nỏ Liên châu, hoả hổ…