Vạn Xuân Đế Quốc

Chương 648: Đêm đen lửa khói




Chương 648: Đêm đen lửa khói
Quách Khướu, một tướng kị quân, thống lĩnh một đạo năm trăm chiến mã nối gói Lý Tùng Hoán. Quách Khướu dạt sang mé hữu, theo sát có đạo bộ quân hơn nghìn binh sĩ đao gươm sáng quắc do Nguyễn Cảnh Thăng chỉ huy. Vương Chí Linh trong tay có lực lượng đầy đủ của Trung đoàn 2 Sơn cước với 3 tiểu đoàn bộ binh tạo thế chân kiềng phòng ngự. Các đơn vị thuộc Trung đoàn 2 Sơn cước nấp sau các sọt tre đựng đất, vừa tránh tiễn tầm ngắn, vừa dùng hoả mai, lựu đạn tre… chặn mũi tiến công của đối phương. Phía trước lại có rào cự mã đặt so le cản trở chiến mã tiếp cận. Quách Khướu và Nguyễn Cảnh Thăng chịu thiệt hại vài trăm người ngựa trước khi tràn được vào trận địa của Trung đoàn 2 Sơn cước. Nắm trong tay đơn vị thiện chiến, Vương Chí Linh không chút nao núng khi đối phương lăn xả vào đánh. Thay vào đó, Vương Chí Linh bình tĩnh ra lệnh hai tiểu đoàn tạo lập thế phòng thủ có chiều sâu giáp chiến với Quách Khướu, Nguyễn Cảnh Thăng. Giáp chiến tầm gần, hoả hổ và câu liêm phát huy tác dụng, lực lượng khinh kị của Quách Khướu cơ động, xông xáo nhưng mỏng, trở thành mục tiêu ưu tiên. Vương Chí Linh điều tiểu đoàn còn lại lui hẳn về sau dự bị, canh chừng hai bên sườn đội hình, đồng thời sử dụng Hoả pháo liên hoàn cản địa, ngăn chặn nhiều đợt binh triều tiếp viện cho Quách Khướu. Binh lực ban đầu nhỉnh hơn không đáng kể, lại là quân t·ấn c·ông phải chịu một phần thiệt hại lớn, tiếp viện cũng chịu thiệt bại nên càng giao chiến Quách Khướu càng lâm thế hạ phong, bị đẩy ngược trở lại, một số binh sĩ tan hàng chạy.
Đoàn Nhật Tăng, một bộ tướng khác của Lý Mẫn, dẫn đạo bộ quân gần hai nghìn người thọc sâu vào phòng tuyến Thiên Đức, t·ấn c·ông đội hình trung quân Thiên Đức do Bố Giáp chỉ huy, nòng cốt là Trung đoàn 2 và Tiểu đoàn 1 Pháo binh Sơn Tây đều trực thuộc Sư đoàn Bộ binh Sơn Tây. Bên cánh hữu trung quân, Bố Giáp sắp đặt 500 quân Sán Rìu trang bị giáo mác, hoả hổ do Lý Hà Trung chỉ huy. Bên cánh tả, Bố Giáp bố trí Bùi Lạc Thuỷ, tướng xứ mường đã bị thu phục, xin đoái công chuộc tội với Vạn Thắng vương. Bùi Lạc Thuỷ có mấy trăm thổ binh trang bị khí giới Thiên Đức, hăm hở chờ lệnh nhập trận.
Bộ quân của Đoàn Nhật Tăng phải đối mặt với 15 khẩu thần công trên địa hình trống. Hàng trăm quân sĩ dưới trướng thịt nát xương tan bởi những viên đạn kim loại. Nhận thấy Bố Giáp bố trí lực lượng hai bên cánh mỏng, trang bị thua thiệt nên Đoàn Nhật Tăng tách đội hình t·ấn c·ông. Bố Giáp lập tức lệnh quân phất cờ hiệu, nổi trống, thổi còi. Bùi Lạc Thuỷ và Lý Hà Trung theo đó, thay vì đối chiến, lại lui binh về sau đội hình trung quân khiến Đoàn Nhật Tăng bối rối. Quân sĩ dưới trướng Tăng một lần nữa trở thành bia sống của những khẩu thần công Thiên Đức. Trước tình thế ấy Đoàn Nhật Tăng buộc phải điều động hai mũi t·ấn c·ông đánh thẳng vào đội hình Trung đoàn 2, Sư đoàn Sơn Tây. Để giáp chiến bằng đao kiếm, bộ quân Đoàn Nhật Tăng phải lãnh chịu hai loạt hoả mai. Hai bên vừa giáp trận, tiếng binh khí v·a c·hạm chưa được bao lâu, Đoàn Nhật Tăng phát hiện hai đạo quân bên cánh đã lui trước đó đang vòng sang hai cánh, lộ rõ ý định vây bọc binh triều vào giữa. Nhật Tăng hoảng hốt, vội hạ lệnh thu binh, chịu thiệt hại nặng. Bố Giáp không thừa cơ tung quân truy kích.
Đại chiến diễn ra gần một canh giờ, Lý Mẫn đã tung vào trận chiến đến bảy nghìn quân tinh nhuệ mà đối thủ vẫn điềm nhiên. Hay tin Đoàn Nhật Tăng nguy khốn hơn cả, Lý Mẫn điều thêm hơn một nghìn bộ quân cùng vài mươi Cự thạch pháo tiếp ứng.
- Không thể kéo dài! - Lý Mẫn nói với Liễu Môn Nhân và Từ Quý Châu. - Phải gấp rút đưa hai nghìn quân túc vệ trấn ở hướng Tây đánh vào phía sau thằng giặc họ Vương. Diệt nó, thừa cơ đánh thằng giặc Giáp.
Liễu Môn Nhân bèn thưa:
- Ngài Đô thống đừng nóng vội. Thay vì đưa quân túc vệ xung trận, chúng ta hãy còn gần hai nghìn thân quân.
Lý Mẫn đập mạnh tay xuống bàn, mắt vằn lên tia máu:
- Còn chờ đợi gì nữa quân sư? Phen này không dốc túi thì mất cả chì lẫn chài.
Từ Quý Châu đứng ra, cung kính nói rằng:
- Túc vệ là quân cúng cụ. Ta để trấn mạn Tây phòng Thiên Đức tạt sườn. Đô thống đại nhân muốn thì chỉ nên lấy một phần hợp với trung quân dốc sức đánh mới là hơn.
Lý Mẫn ngoảnh trông sang Liễu Môn Nhân. Liễu Môn Nhân khoanh tay trước ngực, mặt nhăn nhúm, bước đi bước lại hồi lâu mới nói:
- Theo bỉ nhân đoán, Mạc Thiên Chương nhất định có gian kế. Quân Thiên Đức chỉ lo thủ chẳng lo công, rõ chúng đang chờ đợi điều gì đó.
Từ Quý Châu nêu ý kiến:

- Chờ trời tối chăng?
Liễu Môn Nhân khẽ thở dài, ánh mắt đăm chiêu nhìn về hướng Tây:
- Hướng Tây giờ vẫn yên, lạ thật. Đúng ra tình thế mặt đối mặt như hiện tại, với sở trường vốn có, Thiên Đức sẽ cử một đạo tinh binh cỡ hai nghìn quân từ hướng ấy đánh vào trung quân của ta mới là thượng sách.
Từ Quý Châu bổ sung:
- Thám quân cho hay, Thiên Đức có khoảng năm đến bảy nghìn binh mã đang giao chiến với ta. Chúng tập hợp cả vạn quân, vậy số còn lại đi đâu? Chẳng lẽ Vạn Thắng vương vẫn giữ ở bản doanh đề phòng Bùi tướng quân ở Dà La đánh úp?
Hai mưu sĩ đương được trọng dụng cùng hướng ánh mắt chờ đợi. Lý Mẫn căng thẳng, vừa lúc ấy quân hầu vào bẩm báo:
- Đã trông thấy kỳ hiệu của tướng Bùi Công Hoảng và Nguyễn Xuân La ở hướng Tây Bắc ạ.
Cơ mặt Lý Mẫn lập tức giãn ra, vỗ mạnh tay xuống mặt bàn, giọng phấn khích:
- Tốt, tốt! Hai tướng gây áp lực với bản doanh Thiên Đức. Mạc Thiên Chương lo chống mặt ấy sẽ không thể tăng viện quân cho Bố Giáp. Cơ hội thực đã đến.
Liễu Môn Nhân vẫn nói:
- Bản doanh Thiên Đức hãy còn quân Thần Sấm của Phạm Bạch Hổ.
Lý Mẫn cười nhạt mà rằng:
- Thứ hoả khí đáng sợ đó chỉ hợp phá thành, một khi Bùi Công Hoảng và Nguyễn Xuân Tảo hành động theo cách Từ tiên sinh đã bày ắt hạn chế t·hương v·ong. Chúng ta uy h·iếp hậu quân Thiên Đức ở Kẻ Mẩy Hạ. Mạc Thiên Chương lo chống đỡ hai mặt nhất định lộ sơ hở.
Bùi Công Hoảng cùng Nguyễn Xuân Tảo kéo gần hai nghìn quân từ Dà La đến phô trương thanh thế ở hướng Tây Bắc làng Kẻ Mẩy Hạ. Các đơn vị tiền tiêu của Thiên Đức bố trí cảnh giới ở hướng này lập tức rút chạy về gần Kẻ Mẩy Hạ. Bùi Công Hoảng và Nguyễn Xuân Tảo dấn quân lên gõ trống khua chiêng làm như thể sắp t·ấn c·ông. Bên đối diện, Thiên Đức quân chẳng có động tĩnh, chỉ thấy bóng dáng những đám binh sĩ vài mươi người thấp thoáng cờ xí sau những gò đống. Bùi Công Hoảng cho quân khiêu chiến, đối phương không chịu ra đánh, buộc Hoảng phải cử một đạo mấy trăm binh sĩ chia làm hai mũi chậm rãi tiến lên. Thần công đặt ở khoảng giữa hai làng Kẻ Mẩy Thượng, Kẻ Mẩy Hạ khai hoả đôi ba lần đánh tiếng. Bấy giờ Nguyễn Xuân Tảo bèn cử một đạo vòng ra phía Bắc làng Kẻ Mẩy Hạ, giao chiến với các đơn vị cấp trung đội của Thiên Đức bố trí tại đây. Hoảng và Tảo vây Kẻ Mẩy Hạ từ hai hướng, Tây Bắc và chính Bắc, thận trọng khép chặt vòng vây, dự định dùng hoả công.
Biết tin Hoảng thuận lợi vây hậu quân đối phương, Lý Mẫn bèn rút 500 quân túc vệ trấn ở hướng Tây hợp với 1000 thân quân hợp thành lực lượng tinh nhuệ tạo thành mũi t·ấn c·ông mạnh, mục tiêu nhắm đến là khu vực phòng thủ của Trung đoàn 2 Sơn cước dưới quyền Vương Chí Linh. Trước sức ép của mũi t·ấn c·ông này, Vương Chí Linh phải thu quân về gần Kẻ Mẩy Thượng vào lúc trời nhá nhem, chỉnh đốn lại đội ngũ đã phần nào xộc xệch sau 2 canh giờ chiến đấu. Bên kia của chiến trường, Cao Tòng Chinh vài lần lui binh nhằm bảo toàn lực lượng, trước khi trời tối đã nhập vào đội hình của Lý Hà Trung.

Như vậy, vào giờ gà lên chuồng, Lý Mẫn đã thu được thành quả nhất định, đẩy lui các đơn vị Thiên Đức về gần quân doanh Kẻ Mẩy.
Từ nguồn tin do tế tác các nơi báo vể, Lý Mẫn tin chắc tại Kẻ Mẩy chỉ có khoảng 1 vạn quân Thiên Đức. Quanh làng Ngọc Mịch có chừng năm nghìn binh mã Thiên Đức đóng rải rác và đêm vừa rồi không có dấu hiệu chuyển quân từ Ngọc Mịch sang Kẻ Mẩy. Tại cửa Liên Mạc ở phía Bắc, thượng nguồn dòng Nhuệ Giang, vài nghìn thuỷ quân Thiên Đức đang đóng giữ. Tuy từ Liên Mạc đến Kẻ Mẩy chẳng xa nhưng đường sá nhỏ hẹp, quanh co, phải mất mấy canh giờ mới đến nơi.
Theo kế sách của Liễu Môn Nhân, binh triều lợi dụng trời tối, lấy luỹ tre làng Kẻ Mẩy Thượng ở hướng Bắc làm mục tiêu, dốc lực lượng chủ lực dàn hàng t·ấn c·ông trước khi quân Thiên Đức ở Ngọc Mịch và Liên Mạc đến ứng cứu. Kết hợp với các mũi t·ấn c·ông, nhiều toán quân sẽ đốt đuốc nghi binh các hướng.
Kế sách của Liễu Môn Nhân chẳng vẹn toàn, bản thân vị mưu sĩ họ Liễu hiểu hơn ai hết nhưng ở vào thế khó nên phải dốc túi mà đánh. Chậm một ngày, binh mã Thiên Đức thêm đông, đứng chân thêm vững sẽ khó đẩy lui. Liễu Môn Nhân dự đoán, thuỷ quân Thiên Đức từ Liên Mạc kéo xuống, nếu nhanh cũng phải cuối giờ Dậu, đầu giờ Tuất. Nếu điều đó xảy ra, Bùi Công Hoảng và Nguyễn Xuân Tảo sẽ chặn đánh. Trường hợp binh mã Thiên Đức trong Kẻ Mẩy Hạ nống ra phối hợp vây bọc, Bùi Công Hoảng sẽ lui binh về hướng Tây, hướng sông Tô.
Lúc nghe xong kế sách, Từ Quý Châu đã nêu ý kiến:
- Không loại trừ khả năng thuỷ quân Thiên Đức thừa cơ đánh vào cửa sông Tô, chiếm Dà La.
Liễu Môn Nhân khẽ gật đầu bảo rằng:
- Dĩ nhiên là vậy, binh lực bố trí ở cửa sông Tô có nhiều thuyền nhỏ cơ động, thêm hệ thống máy bắn đá dày đặc và công sự kiên cố chống hoả khí Thiên Đức. Thiên Đức muốn đánh chiếm phải dùng lực lượng gấp ba lần. Cửa sông Tô trọng yếu, Thái uý có dự liệu. Cấm quân nhất định sẽ chi viện. Vả lại, Mạc Thiên Chương nguy khốn, tướng sĩ, nhất là Yết Kiêu không thể ngồi yên. Cân nhắc nặng nhẹ, cứu kim chủ vẫn hơn chứ.
Từ Quý Châu nhăn nhó:
- Thiên Đức lấy ít địch nhiều, dẫu tinh binh của họ phần lớn ở mạn Nam nhưng Mạc Thiên Chương dụng binh khó lường. Kẻ Mẩy có 1 vạn binh mã, chủ yếu bộ quân. Muốn giành chiến thắng phải có ít quân số gấp đôi và phải tinh nhuệ. Cơ mà…
Từ Quý Châu ngưng một nhịp:
- Tại hạ cầu mong tính toán của tiên sinh sẽ đúng.
Liễu Môn Nhân đan hai bàn tay vào nhau để trước bụng, hít một hơi thật sâu, cười buồn mà rằng:

- Nếu toan tính không đúng chỉ còn cách về thành cố thủ chờ Đại Vũ. Nước xa chẳng cứu được lửa gần. Tại hạ đành dốc lòng chứ chẳng còn cách nào khác.
Trời vừa tối, hàng nghìn bó đuốc đỏ rực ở mé Đông Nam, Nam và Tây Nam làng Kẻ Mẩy Thượng. Tiếng trống chiêng rộn vang lẫn trong tiếng hò reo của ba quân. Trong khi đó Lý Tùng Hoán, Quách Khướu nhập lực lượng khinh kị được nghìn quân làm tiên phong, ngựa tháo nhạc, binh ngậm tăm. Bộ quân do bọn Nguyễn Cảnh Thăng, Hoàng Hựu, Đoàn Nhật Tăng chi huy bá·m s·át vó ngựa. Trần Hoàng Sinh thống lĩnh vài mươi khẩu pháo đá đi sau cùng. Đoàn binh mã mấy nghìn người ngựa tạo thành khối chữ nhật lớn chậm rãi tiến quân. Quân cảnh giới Thiên Đức vội vã bắn tiễn, vừa bắn vừa tháo chạy. Mấy trận địa pháo đá bố trí hình răng lược nghe có động liền nhả đạn tới tấp vào màn đêm và kịp rút quân phá pháo khi kị quân binh triều tràn đến.
Bố Giáp hạ lệnh cho tất cả các khẩu Cự thạch pháo, Hoả pháo bắn chặn để bộ quân rút về tuyến sau có trật tự. Sau vài loạt đạn đá, kị quân binh triều tràn đến. Các tay pháo thủ ném lựu đạn tre phòng thân rồi nhắm hướng Bắc ù té chạy như ong vỡ tổ.
Màn đêm bỗng loé sáng.
Trung quân Thiên Đức đ·ốt p·háo hiệu, phóng hoả quân doanh Kẻ Mẩy, lùi về gần bờ tre Kẻ Mẩy Thượng.
Quân doanh cháy sáng rực.
Cung thủ Thiên Đức phóng hoả tiễn vào các đám cỏ khô, rơm rạ rải sẵn trên cánh đồng trống trải, một bức tường lửa mau chóng được dựng lên.
Lý Tùng Hoán bất chấp, dẫn kị binh xông qua tường lửa, múa kiếm giơ khiên đòi chém g·iết.
Khoảng không tối đen bên trên làng Kẻ Mẩy Thượng có pháo hiệu nổ đùng đùng. Trống trận Thiên Đức đổi nhịp, hàng trăm tiếng còi vang lên trong đêm tối. Đó là tín hiệu ba quân phải nằm rạp xuống đất.
Một loạt thần công bố trí ngay chân luỹ tre làng gầm vang, chớp lửa đầu nòng rực sáng. Bức tường lửa trên cánh đồng soi rõ những bóng người ngựa đang đà chạy bị thổi bay. Hàng chục khẩu Cự thạch pháo, Song thủ pháo và Hoả pháo liên hoàn đồng loạt ném đạn nổ.
Đạo kị binh do Lý Tùng Hoán, Quách Khướu dẫn đầu tan tác, hàng trăm người ngựa nằm vật trên cánh đồng, tiếng than khóc lẫn trong tiếng đì đùng không ngớt.
Hoàng Hựu, Nguyễn Cảnh Thăng, Đoàn Nhật Tăng cho bộ quân dạt sang hai bên. Hàng trăm binh sĩ gục ngã trước mũi súng hoả mai nhưng họ vẫn phải chạy, chạy và chạy về phía trước.
Dựa vào chớp lửa đầu nòng hoả mai, cung thủ binh triều phóng tiễn cứng tầm xa song tác dụng chẳng được là bao.
Nhận thấy tiền quân đã rất gần luỹ tre Kẻ Mẩy Thượng, bấy giờ Lý Mẫn mới tung đạo túc vệ bảo vệ bên sườn phải vào cuộc. Vài trăm chiến mã của đạo túc vệ vượt lên trước, phi xé gió, lao thẳng vào vị trí do Trung đoàn 2 Sơn cước và bọn Bùi Lạc Thuỷ trấn giữ.
Vương Chí Linh lệnh quân hiệu bắn pháo hiệu dồn dập trong khi binh sĩ dưới quyền thiết lập Phương trận chống lại kị binh túc vệ.
Chiến mã đâm sầm vào những tấm khiên bọc đồng.
Bùi Lạc Thuỷ nhận lệnh dẫn quân bản bộ vòng sang trái đón đánh toán bộ quân túc vệ đang kéo đến.
Trận giáp chiến thứ hai chỉ trong một ngày diễn ra trong đêm tối. Mùi máu tanh quện với mùi thuốc súng, tiếng binh khí v·a c·hạm, tiếng la hét thất thanh… tất cả gộp lại với nhau tạo thành một bầu không khí khó diễn tả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.