Vạn Giới Pháp Thần

Chương 532: Hắn định làm gì ?




Tên màu xám đưa bàn tay lên, nhắm thẳng vào trung tâm quả cầu khói. Vầng hào quang màu xám lóe lên, và ngày càng rực rỡ xung quanh thân thể tên màu xám.
Nhưng.
Ánh sáng này đột ngột biến mất, có chuyện gì đó đã xảy ra, tên màu xám dừng lại, hắn không nhìn Ambrose mà ngẩng đầu nhìn về phía trước:
“Mụ ta đã tới rồi, Benzaiten.” 
Hắn nói xong lại nhìn Ambrose lẩm bẩm:
“Tốt lắm, ta giải quyết bọn hắn trước, rồi tới mi sau. Hôm nay không ai chạy thoát được cả.”
Tên màu xám nói xong nhảy ngược trở lại, cùng lúc, một cơn lốc xoáy màu xanh lam xuất hiện. Từ bên trong cơn lốc, một người phụ nữ trung niên bước ra.
Khuôn mặt bà ta hiền hậu, nhưng lại mang vẻ cao quý không tả nổi. Cô gái che mặt thấy bà liền cúi người nói:
“Thần chủ.”
Benzaiten thần chủ mỉm cười gật đầu vơi cô gái, rồi ánh mắt sắc lạnh nhìn tên màu xám:
“Ngươi còn dám xuất hiện trước mặt ta.”
“Ta sao lại không, mụ nghĩ phương đông quả thực của mụ chắc, Great Elder tối cao Benzaiten.”
“Được, lần này ngươi sẽ không chạy thoát được. Bao vây lấy hắn.”
Ầm ầm.
Tiếng sấm động rền trời. Sau đó, không khí run rẩy, rồi mạnh mẽ xé toác ra, từng bóng người khác xuất hiện xung quanh tên màu xám.
Nhìn đám người này tên màu xám cười lớn:
“Vinh hạnh cho ta, 6 vị Great Elder, nếu không phải ta đã giết ba người thì dưới trướng của mụ có 9 vị Great Elder. Thế lực của mụ mạnh nhất trong các Great Elder tối cao chứ không phải đùa.”
“Nói nhiều đủ rồi, giết hắn.” Benzaiten gầm lên, đưa tay chỉ lên trước ra lệnh tấn công. Sáu vị Great Elder nghe lệnh đồng loạt bùng nổ ma lực, tất cả sáu người đều là ma pháp sư cấp 6, vay tới đồng loạt ra chiêu trí mạng.
Bọn họ gần một ngàn năm trước đã để tên này chạy, lúc này ai cũng quyết tâm giết hắn, vừa để trả thù, vừa rửa sạch nối nhục 6 vây một còn để chạy mất.
Bên dưới, đám tu luyện giả Trung Quốc càng sợ hãi, bọn chúng không còn quỳ mà nằm bẹp xuống dưới áp lực từ 6 vị cường giả cấp 6. Miệng không nói lên lời:
“Bọn họ quá mạnh.”
“Qua kinh khủng, vị chủ nhân kia, không, Tiên lão tổ tổ.”
“Ngu xuẩn. Hắn không phải lão tổ tổ của chúng ta. Ngươi không thấy hắn đúng về phía Chiến Thiên môn hả?”
“Nhưng mà sứ giả thần quốc!! Ngài ấy nói…”
“Không nói lung tung, dù sao thì hắn bây giờ là kẻ thù của chúng ta, các ngươi nên cầu nguyện cho Thần Chỉ chiến thắng, nếu không thì…”

Tên màu xám bị bao vây, không vội vàng, nhẹ nhàng ung dung đón đỡ từng đòn tấn công, thỉnh thoảng đột nhiên đấm một cái, một vị Great Elder trúng đòn lùi lại phía sau phun máu bị thương. Màu xám cười khinh thường:
“Làm sao, các ngươi yếu đi nhiều như vậy. Có định giết ta nữa không hả?” 
“Great Elder tối cao Benzaiten, bà thả lũ chó của mình ra chơi đùa sao. nhưng ta không có thời gian chơi với chúng.”
“Chó chết, ngươi nói gì.”
“Chết đi.”
...
Great Elder Benzaiten giận tái mặt, bà vung tay biến ra một thanh vũ khí kì lạ, miệng nghiêm giọng nói:
“Ta thành toàn cho mi.”
Hết lời, bà ta xông tới tấn công màu xám. Tên màu xám cười ha ha, lực tay tăng mạnh, một chưởng đánh phụt máu một tên cường giả cấp 6, rồi cả người nhảy tới tiếp chiêu với Benzaiten.
Bành banh...
Nhưng mà, dù cho bà Thần chủ có tham gia vào, tên màu xám không có vẻ gì cho thấy mình là bên yếu thế. Một chấp bảy, tên màu xám càng đánh càng mạnh.
“Không thể nào, hắn mạnh như vậy.” Niten kiếm sĩ khó tin vào mắt mình. Trong đầu ông suy nghĩ Thần chủ là người mạnh nhất thế giới, không ai chống lại người được, đằng này.
Cô gái che mặt cũng sững người, khó tin được, một kẻ đã từng phải chạy giữ mạng giờ lại nghịch tập đánh ngang tay với những người từng truy sát mình.
Sự việc một nghìn năm trước cô còn nhớ rõ, Thần chủ hết sức tức giận khi nghe ba người theo đuổi mình bị giết ở Trung Quốc. Bà ta đã triệu tập tất cả truy lùng trong suốt một năm, nhưng thất bại.
Rồi, một nghìn năm sau, Benzaiten nhận được manh mối về kẻ đo, bà ta đã cử cô đi tới Trung Quốc thăm dò hư thực. Và, trọng tâm của cuộc thăm dò này chính là mười môn phái của Trung Quốc.
Cô gái che mặt không ngờ tên màu xám thật xuất hiện, và mạnh như vậy.
“Tiểu thư, chúng ta có nên...”
“Không. Niten, Thần chủ còn chưa nghiêm túc. Chúng ta cũng không có ngồi chơi.” Cô gái vừa nói xong, thì ầm một tiếng.
Quá nhanh, cô gái chỉ kịp nắm bắt những gì vừa xảy ra. Great Elder tối cao Benzaiten bùng nổ, liên tiếp ba chiêu đánh vào ngực tên màu xám, đánh cho hắn chật vật rồi ngã người đâm đầu xuống đất.
Trong đám khói bụi mù mịt, tên màu xám miệng chảy xuống hàng máu, quần áo rách nát, khuôn mặt hắn không còn bị che đậy bởi đám ánh sáng màu xám, mà hiện ra một chiếc mặt nạ màu vàng đồng hình quỷ.
“Khụ khụ… Khá lắm, ta vẫn coi thường mụ, Benzaiten.”
Phía đối diện bảy người, ngoại trừ Great Elder tối cao Benzaiten ra, sáu người còn lại bộ dạng không khác tên màu xám là mấy, hiển nhiên bọn họ cũng bị thương không nhẹ.
Benzaiten lạnh lùng nhìn màu xám nói:
“Biết vậy thì đừng có làm. Một tên như ngươi dám khiêu khích Elder chúng ta.”
“Ha hả… Mụ nghĩ ta chịu thua sao. Chưa xong đâu.”
Hết lời, Tên màu xám động thủ, tay phải hắn phất lên bắn ra một luồng khói xám về phía cô gái che mặt và Niten kiếm sĩ hai người, buộc Benzaiten đám người ra tay ngăn lại. Tay trái hút lên rồi tóm lấy một tên Hóa thần lão tổ tà đạo.
“Ngài… ngài định làm gì, thả…”
“Hừ, ngươi nên cảm thấy sung sướng khi cống hiến cho ta.”
Tên màu xám nói xong, tay phải chấn động. Một lực hút vô hình từ đó phát ra, tên Hóa thần cấp ma đài da mặt run rẩy, nổi sóng theo từng lực hút. Một giây tiếp theo, từ trong người hắn ta trôi nổi lên một hình hài mờ ảo, giống hệt tên ma đạo. 
“Không… đau quá… aaaa… ngươi làm gì...aaa”
Là linh hồn, linh hồn của hắn bị hút ra. Tên màu xám cười nham nhở, há mồm một ngụm nuốt nấy. Tiếp theo thì không khó đoán, bổ sung năng lượng xong, vết thương trên người hắn ra không ngừng lành lại, ma lực cũng hồi phục một lượng không nhỏ.
Màu xám lại cười lớn, tích tắc phi người xuất hiện trên đầu mười tên thiên nữ, bàn tay xòe ra, búng xuống từng tia sáng li ti nối thẳng vào đầu bọn chúng. Miệng hắn gầm lên:
“Tỉnh dậy đi, người hầu của ta.”
Một lần nữa vung tay lên, mười bóng mờ hình người phun ra, theo từng tia sáng lao thẳng vào đầu mười tên thiên nữ, khiến mười cặp mắt mở to hóa thành màu đen, tay chân của chúng bắt đầu cử động.
Răng rắc.
Từng nhánh cây trên người bọn chúng vỡ nát, rơi xuống mặt đất, bọn chúng hoàn toàn được giải phóng. Nhưng, đặc biệt ở một điểm, chúng không còn là mười chiến lực cấp 5 hậu kì nữa, mà bay lên thẳng nửa bước cấp 6.
Chưa xong, từ phía trong tòa Tiên Điện, từng tiếng ong ong vang lên như hưởng ứng lời kêu gọi, đồng thời, hàng chục đạo khí tức bùng nổ, mỗi mỗi đạo đề là nửa bước cấp sáu tột cùng.
Không cần chờ đợi nhiều, nóc tòa Tiên Điện bật tung, gần ba mươi bóng người vàng óng lao tới, xếp thành đội hình trước mặt tên màu xám.
Độ Thần Hải thấy thế miệng mở ra không ngậm vào được:
“Đây là… Mười vị tiên tổ. Và… Tất cả những vị tiền bối đã phi thăng thành tiên… Bọn họ sống lại ah…”
“Bọn họ không phải phi thăng hết rồi sao… Không lẽ ông ta có thể triệu hồi người từ tiên giới trở lại.”

“Lũ ngu xuẩn.”
Tên màu xám hài lòng nói:
“Đây là mười linh hồn quý giá nhất của ta, chúng đủ năng lượng khiến mười hình nhân này cử động. Benzaiten, đối thủ của các ngươi là chúng.”
Great Elder tối cao Benzaiten khịt mũi khinh thường đáp lại:
“Ngươi làm trò gì vậy, mười thứ đồ chắp vá này..”
Tên màu xám tặc lưỡi nói:
“Không. Nhiệm vụ của bọn chúng chỉ là tạm thời ngăn cản các ngươi thôi. Tới đây, các ngươi sẽ biết ta định làm gì. Lên, giữ chân bọn chúng cho ta.” 
Mười thiên nữ cong chân nhảy tới, mười người như một đồng loạt ra chiêu, bọn chúng xếp thành một đội hình kết hợp với ba chục tên vàng óng hoàn toàn che lấp tên màu xám ở phía trong.
“Hừ. Ta xem ngươi định làm gì. Đánh cho ta.”
Bốn mươi đánh bảy. Lợi thế không hẳn nghiêng về phía Benzaiten đám người, nhưng mười tên thiên nữ đám người không đơn giả, muốn vượt qua bọn này phải tốn một khoảng thời gian nhất định.

Tên màu xám không nhìn bọn đối thủ nữa, và miệng nở nụ cười ‘từ ái’:
“Đám đồ tử đồ tôn của ta… ha ha… tới lúc thu hoạch rồi…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.