Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2667: Thiên Nhất Các rung chuyển (1)




Lão Lại cười nói:
– Liên Y đại nhân nói nghiêm trọng rồi, cái gì xông hay không xông chứ? Thiên Nhất Các và thương hội Thiên Nguyên gần đây giao hảo, hỗ trợ lẫn nhau, thân như người một nhà mà.
– Thân như người một nhà, Tô Liên Y cười lạnh nói:
– Các ngươi đây là đang bức ta đứng về phía Vạn Bảo Lâu sao?
Lão Lại nói:
– Vạn Bảo Lâu cũng sắp trở thành quá khứ, dùng sự thông minh của v sẽ không thấy không rõ tình thế đấy chứ?
Sau lưng hơn mười người thoáng cái vây quanh lại, trên người phát ra sát khí lạnh thấu xương khiến người sợ hãi.
Tô Liên Y cảm thấy giật mình không thôi, Kim Ngân Phong Mang này tuy rằng thực lực cũng không quá mạnh, nhưng cổ sát khí khiến lòng người run sợ kia phải là người từng bên bờ sinh tử mới có thể rèn luyện ra được, vừa nhìn đã biết tất cả đều là hảo thủ giết người rồi.
Nhưng trên mặt nàng vẫn là thần sắc mỉa mai, cười nhạo nói:
– Đinh Sơn không khỏi quá tự đại rồi. Dựa vào giở âm mưu quỷ kế, tai họa vô số cường giả thượng vị, người như vậy sớm muộn cũng bị cường giả thiên hạ chém giết, ta cảm thấy xấu hổ.
Lão Lại thở dài một tiếng, nói:
– Hôm nay phải huyết tẩy Thiên Nhất Các sao?
– Ha ha ha, lão cẩu, ngươi cũng quá càn rỡ rồi!
Tô Liên Y giận quá thành cười, khiển trách quát mắng:
– Chỉ bằng những mặt hàng không nhập lưu các ngươi cũng dám cuồng ngôn huyết tẩy? Còn dám vô lễ thì đừng trách bổn tọa tiễn các ngươi quy thiên!
Nàng vận chuyển nguyên công, hai đạo quang mang phun lên, đan vào ngưng hình trên trời cao, hóa thành một đóa tử hắc song sắc hoa, nhan sắc đẹp đẽ không ngừng nhảy lên, khủng bố dị thường.
Lão Lại biến sắc, hai tay niết quyền, quát:
– Đại nhân thật muốn nghịch tình thế mà làm sao?
– Tình thế vốn là người làm ra, hãy bớt sàm ngôn đi, muốn đánh cứ đánh! Muốn ăn Thiên Nhất Các, ta liền muốn cho Đinh Sơn no bể bụng!
Tô Liên Y vẻ mặt kiên quyết, không lùi nửa bước.
Chúng trưởng lão cũng kinh nghi bất định, một người trầm giọng nói:
– Tô Liên Y, ý chí một mình người sao có thể đại biểu toàn bộ Thiên Nhất Các? Ta không đồng ý đối kháng với thương hội Thiên Nguyên. Hợp tác cùng có lợi, đối kháng lưỡng hại, chúng ta vốn là thương nhân, chẳng lẻ lại muốn bỏ lợi cầu hại sao?
Người này chính là trưởng lão đề nghị quy thuận thương hội Thiên Nguyên lúc trước, ánh mắt của mọi người nhìn sang, đều có biểu lộ khác nhau, đều có chút suy nghĩ.
Tô Liên Y giận dữ, quát:
– Cung Xảo Trinh, không ngờ ngươi lại bị thương hội Thiên Nguyên thu mua!
Cung Xảo Trinh dưới uy áp cường đại kia có chút ít chột dạ, nhưng vẫn cắn răng kiên quyết nói:
– Ta chỉ nói đúng, chẳng lẽ ngăn cản ngươi chuyên quyền độc đoán dẫn Thiên Nhất Các dẫn vào vạn kiếp bất phục, chính là bị thu mua sao?
Tô Liên Y đảo qua khuôn mặt chúng trưởng lão, thần sắc đều khẽ động, tựa hồ trong lòng đã dao động.
Nàng mặt âm trầm cả giận nói:
– Mặc dù muốn quy thuận cũng là chúng ta sau khi thương nghị mới đưa ra quyết định, mà không phải bị người khác cưỡng chế khuất phục, như vậy còn tôn nghiêm gì nữa! Chư vị cũng đều cường giả danh truyền thiên hạ, chẳng lẽ chút mặt mũi ấy cũng không cần nữa sao?
Lời của nàng khiến tất cả mọi người đỏ mặt, sau đó lộ ra vẻ giận dỗi, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lão Lại.
Cung Xảo Trinh biến sắc, quát:
– Chư vị trưởng lão không nên bị lời nàng mê hoặc, thương hội Thiên Nguyên nhất thống Thương Minh chính là chiều hướng phát triển, Lại đại nhân tự mình đến khuyên nhũ chúng ta, thành tâm thành ý như vậy lại bị nàng gây ra chuyện, ta cảm thấy năng lực Tô Liên Y căn bản không thích hợp làm các chủ Thiên Nhất Các đâu.
Sắc mặt mọi người đều biến hóa, có chút xôn xao, đều ngửi được hương vị âm mưu và phá vỡ.
Nhưng có thể nghị sự ở đây người nào mà không phải nhân tinh, lúc này sẽ không dễ dàng tỏ thái độ, tùy ý đứng về bên nào cả, dù sao cái này cũng trực tiếp ảnh hưởng đến tiền độ sau này, thậm chí cả tánh mạng hiện giờ nữa
Lão Lại cười nói:
– Xem ra trong Thiên Nhất Các vẫn có người thông minh a. Liên Y hội trưởng, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, những lời này rất nhiều người đều hiểu, vì sao ngươi lại không rõ chứ?
Cung Xảo Trinh hai tay ôm quyền, dáng vóc tiều tụy, nói ra:
– Lại đại nhân, Tô Liên Y chấp mê bất ngộ, không chỉ làm hại bản thân, còn muốn kéo Thiên Nhất Các kéo vào vực sâu vạn trượng, ta cùng với rất nhiều trưởng lão tuyệt đối sẽ không đáp ứng đâu. Mong rằng Lại đại nhân xem ở phân thượng cùng là nhất mạch Thương Minh, thay chúng ta thanh lý môn hộ, bãi miễn chức vị hội trưởng của người này đi.
Tô Liên Y và phần đông trưởng lão đều biến sắc, tức giận không thôi, đây chính là trong ngoài kết hợp, cưỡng ép bức vị rồi.
Lão Lại vuốt vuốt chòm râu, gật đầu nói:
– Cung trưởng lão nói rất đúng, đều là nhất mạch Thương Minh, sao ta lại nhẫn tâm nhìn Thiên Nhất Các ngày một xuống dốc được chứ? Cũng thế, ta chỉ vì sự đoán kết gắn bó của Thương Minh mà làm ra chút cống hiến nhỏ bé thôi.
Hắn vung tay lên, hơn mười người lập tức lấy ra huyền khí, kiếm quang đao mang thoáng cái chiếu sáng đại điện. Những sát khí kia ngưng hợp cùng một chỗ, như tường đồng vách sắt, cuồn cuộn mà đến.
Tử hắc song sắc trước người Tô Liên Y phiêu hốt bất địch dưới sát ý, nàng nâng một tay lên, năm ngón tay bấm niệm pháp quyết, lạnh giọng nói:
– Đây chính là lực lượng vẫn dấu kín bên người Đinh Sơn — Kim Ngân Phong Mang sao? Bổn tọa hôm nay liền cho các ngươi trở thành lịch sử.
Chỉ quyết biến đổi, cặp sắc hoa kia lăng không nở rộ, lực lượng mênh mông liên tục tuôn ra không dứt.
Trong khoảnh khắc trong đại điện hóa thành hoa vũ, vô số cánh hoa rơi xuống, bay ra tứ phương.
Mỗi một mảnh cánh hoa rơi vào trên kết giới sát ý, như tảng đá rơi xuống mặt hồ, ầm ầm một tiếng chấn lên sóng cả, trong khoảnh khắc vô số gợn sóng đẩy ra bốn phía, toàn bộ đại điện trở nên hoảng hốt, không ngừng nứt vỡ ra.
– Tô Liên Y, đừng vội càn rỡ! Làm hư đại điện tổng bộ, ngươi không yên đâu!
Cung Xảo Trinh một tay nâng lên, lập tức một đạo kim quang rơi vào trong chưởng, hóa thành Kim Giao Tiễn.
Hai tay hắn mở kéo ra, phi thân cắt xuống, “Răng rắc” một tiếng, lại có Giao Long ẩn hiện, phát ra gào thét, lao tới trong mưa hoa.
Tô Liên Y biến sắc, khiển trách quát mắng:
– Phản đồ, trước tiễn ngươi quy thiên!
Nàng biến hóa năm ngón tay, từng đạo quyết ấn đánh ra, tay phải hóa thành đen kịt, vỗ vào trên trán Giao Long kia.
“Phanh! ”
Bàn tay Tô Liên Y hóa thành một đóa hoa đen kịt, gắt gao đặt trên trán nó, không ngừng có khe hở lan tràn ra.
Giao thân không ngừng giãy dụa run rẩy, liên tục gào rú, cực kỳ thống khổ.
– Đáng chết!
Cung Xảo Trinh thoáng cái nhảy lên, hai tay biến quyết, Giao Long kia lập tức hóa thành một đạo kim quang bay trở về trong tay nàng, biến trở về thành cây kéo vàng, phi thân bổ xuống.
Hiện giờ đang là thời khắc phi thường, nàng phải xuất ra đầy đủ thành ý để lấy lòng thương hội Thiên Nguyên, mới có thể có nhiều chỗ tốt hơn trong tương lai
Huống hồ đã trở mặt, liền không còn đường nào để quay đầu nữa rồi​

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.