Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2578: Không có cách (2)




Hình thái vừa rồi chắc là ngưng tụ đại lượng Thổ Hệ lực diễn biến, cũng chỉ là một tầng thể xác.
Ba mươi sáu thanh kiếm xen vào trong cơ thể quái thú, bàn tay của Chân Ma Cự Linh lại trực tiếp nắm lấy nó, Ma Khí không ngừng chống lại Cửu U Uế Khí.
Quái thú là Ngũ Hành chi thổ hội tụ thành, rất khó giết chết.
Trên tay Lý Vân Tiêu có ánh sáng nhu hòa, Giới Thần Bi chậm rãi hạ xuống, đánh ra một đạo quyết ấn, nó nhất thời bay ra ngoài.
Trên Bi chớp động ánh sáng ngọc lưu ly, không ngừng trải khắp.
Trong ánh sáng ngọc lưu ly lại có kim mang sáng quắc, mơ hồ có xiềng xích lóe lên, soi sáng cổ kim.
Phân thân quái thú kia trước bị Pháp Tắc Chi Liên của Giới Thần Bi khóa lại, lòng còn sợ hãi, thoáng cái giãy dụa lợi hại hơn.
Phanh!
Bàn tay của Chân Ma Cự Linh vỡ nát, quái thú khó khăn xoay lại thân thể, ba mươi sáu thanh kiếm xen vào trong cơ thể nó, Kiếm mang ngân sắc ở trên thân thể nó lan tràn, trắng trợn phá hư nhục thân, không ngừng có Cửu U Uế Khí băng tán.
Mắt thấy Giới Thần Bi bay tới, nó gào thét lên, khuynh lực phun ra, một đạo hôi sắc khí kích bắn tới.
– Cái gì?
Lý Vân Tiêu cả kinh, trên hôi sắc khí kia mơ hồ có một ngọn núi xoay tròn, đúng là Đâu Suất Thiên Phong của hắn, ở dưới Cửu U Uế Khí ảnh hưởng trực tiếp công kích.
Hắn đột nhiên hít một ngụm lãnh khí, vật kia nếu đập trúng Giới Thần Bi mà nói, có trời mới biết sẽ là hậu quả gì, hắn vội vàng bấm niệm thần chú, nhất thời Giới Thần Bi bị kiềm hãm, xoay chuyển liền bay trở về.
Quái thú kia đưa ra ngũ chỉ trảo một cái, lập tức chộp Đâu Suất Thiên Phong vào tay, ngoại trừ vốn là Tứ Sắc, lần thứ hai nhiều hơn hôi sắc, năm loại màu sắc lan ra, trực tiếp chiếu trên người mình.
Phanh! Phanh! Phanh!
Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm ở dưới ánh sáng Ngũ Sắc, chuôi chuôi bị chấn bay.
Lý Vân Tiêu nhìn mà trừng mắt, vật kia không chỉ luyện hóa Đâu Suất Thiên Phong, hơn nữa trực tiếp đem Cửu U Uế Khí dung nhập vào, luyện đến Đệ Ngũ Trọng!
Trước đây Linh Mục Địch cùng hắn giảng giải luyện chế Đâu Suất Thiên Phong, nói rõ mỗi một tầng thứ đề thăng đều rất khó, cần công phu lớn lao, mà thứ này đạt được Đâu Suất Thiên Phong mới bao lâu?
Ầm ầm!
Đầu quái vật kia đột nhiên nổ lên, nổ thành vô số bột mịn.
Chính là Thiên Tinh Tử vỗ tới một chưởng, liền đánh bể đầu đối phương, hắn cau mày nói:
– Dễ dàng như vậy liền chết, lẽ nào cũng là phân thân?
Lý Vân Tiêu kinh hô:
– Cẩn thận!
Vô số cát bụi bốn phía quái vật lượn vòng, lần thứ hai ngưng tụ thành một cái sọ, nắm Đâu Suất Thiên Phong ném tới!
Thiên Tinh Tử nói:
– Thổ Hệ chi linh, vậy mà đánh không chết.
Lý Vân Tiêu lớn tiếng nói:
– Cẩn thận! Nghìn vạn lần chớ liều mạng với ngọn núi kia!
Tuy Thiên Tinh Tử cũng biết Đâu Suất Thiên Phong này bất phàm, nhưng mà không có nghĩ quá nhiều, chỉ là bổ ra một chưởng bình thường, bỗng nhiên cả kinh.
Chưởng lực hùng hồn bị ngũ sắc quang mang đánh tan, trực tiếp tan rã, cự lực cuồn cuộn ép tới.
May mà Lý Vân Tiêu nhắc nhở sớm, để cho lòng hắn cảnh giác, lập tức thu hồi chưởng phong rút lui.
Nhưng dù vậy vẫn bị ngũ sắc quang mang quét trúng, chỉ cảm thấy thân thể chấn động, khí huyết thiếu chút nữa từ yết hầu phun ra.
Quái thú thấy Thiên Tinh Tử tránh khỏi, liền bắt Đâu Suất Thiên Phong trở về, ánh mắt lăng liệt quét hai người một cái, liền hướng đại địa bay đi.
Lý Vân Tiêu có chút trợn tròn mắt, chẳng biết như thế nào cho phải.
Đâu Suất Thiên Phong cùng Thổ Hệ chi linh này chính là tuyệt phối, hai người hợp cùng một chỗ uy lực bất phàm, cũng không biết nên hàng phục như thế nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn nó nhảy vào đại địa, lần nữa biến mất không gặp.
Thiên Tinh Tử phục hồi tinh thần lại, cả kinh nói:
– Ngọn núi kia làm sao sẽ mạnh như vậy? Chỉ là ánh sáng Ngũ Sắc quét trúng liền như sơn nhạc áp đỉnh, hầu như để cho ta hít thở không thông, nếu bị đập trúng...
Hắn không khỏi toát ra mồ hôi lạnh.
Lý Vân Tiêu nói:
– Nếu bị đập trúng, hơn phân nửa phấn thân toái cốt.
Trong lòng Thiên Tinh Tử khiếp sợ không thôi, đến tầng thứ như bọn họ, trong thiên hạ vật có thể kích giết bọn hắn cực ít, nhưng Đâu Suất Thiên Phong này tuyệt đối là một cái.
Lý Vân Tiêu nói:
– Ngươi cũng không cần lo lắng quá nhiều, ta phát hiện vật ấy hấp thu Cửu U Uế Thổ, tốc độ công kích lại trở nên chậm không ít. Chỉ cần không khinh địch, rất khó bị đánh trúng.
Thiên Tinh Tử lòng vẫn còn sợ hãi nói:
– Đây mới là tạo hóa cân đối, nếu vật kia còn có tốc độ, quái vật này liền vô địch thiên hạ.
Lý Vân Tiêu nói:
– Ta xem nó lấy Đâu Suất Thiên Phong cũng chưa chắc là thuần túy làm vũ khí, đối với nó tu luyện cũng có nhiều chỗ tốt, rất khó làm nó nhả ra.
Thiên Tinh Tử nói:
– Bỏ qua sao?
Lý Vân Tiêu mi tâm nhíu chặt, hừ nói:
– Làm sao có thể! Chỉ là ta tạm thời nghĩ không ra biện pháp đối phó nó, đại nhân ngươi lại không chịu xuất toàn lực.
Thân thể Thiên Tinh Tử run lên, lúng túng cười nói:
– Vân Tiêu lão đệ nói gì vậy a, vừa rồi lão ca đại chiến tiêu hao cực lớn, lúc này đã là tận lực.
Lý Vân Tiêu từ chối cho ý kiến, chỉ là đứng ở đó trầm tư.
Thiên Tinh Tử cảm giác có chút xấu hổ, cũng không tiện quấy rầy hắn, mà là thối lui ra xa, bắt đầu quan sát Tuần Thiên Đấu Ngưu.
Đột nhiên đồng tử của Lý Vân Tiêu co lại, tựa hồ có chuyện gì phát sinh, sắc mặt thoáng cái khẩn trương.
Trong Giới Thần Bi.
Lý Vân Tiêu thoáng cái hiện thân ở trên Phương Thốn Sơn, thất kinh hỏi:
– Tới?
Viên Cao Hàn từ lâu chờ ở đây, sắc mặt có chút ngưng trọng nói:
– Ta đã đến Giang Quái Thành, ngươi bây giờ ở nơi nào?
Lý Vân Tiêu nói:
– Thật không đúng dịp, hiện tại ta gặp phải phiền toái.
Viên Cao Hàn nhướng mày, tựa hồ vô cùng mất hứng nói:
– Nơi này là Tây Vực Biên Thùy, lấy khả năng của ngươi còn có phiền toái gì?
Lý Vân Tiêu nói:
– Một lời khó nói hết, ta trước để cho Trần Thiến Vũ tới đón ngươi.
Viên Cao Hàn rầu rỉ nói:
– Trần Thiến Vũ sợ không đủ, ngươi không thể phân thân sao?
Lý Vân Tiêu cả kinh nói:
– Nghiêm trọng như vậy? Chẳng lẽ là Vi Thanh đích thân đến?
Viên Cao Hàn nói:
– Tạm thời còn không biết, nhưng bị người theo dõi, người theo dõi rất không đơn giản, bọn họ hơn phân nửa là đối với đệ nhị Hồn Thể của ta có ý đồ.
Hắn nhướng mày nói:
– Ngươi không ở Giang Quái Thành sao? Sao bản thể của ta không cảm ứng được Hồn Thể tồn tại?
Lý Vân Tiêu nói:
– Lúc này đang ở Vô Pháp Thiên trong Giang Quái Thành, ta để cho Diệp Phàm, Trần Thiến Vũ, còn có Bắc Quyến Nam tới đón ngươi, ta thì trước nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề trước mắt.
Viên Cao Hàn gật đầu nói:
– Nếu nguy hiểm ta có khả năng ở Giới Thần Bi đợi, lâu như vậy cũng đã chờ, cũng không vội nhất thời.
– Ân, ta trước giải quyết vấn đề trước mắt, sau đó lại để bọn chúng nhập hủ.
Lý Vân Tiêu nói.
Trong mắt Viên Cao Hàn chớp động hàn ý, lạnh lùng nói:
– Ta cũng muốn biết là người phương nào ở trong Thánh Vực làm mưa làm gió, lần này cần triệt để kéo bọn họ ra!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.