Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2468: Thiên đạo chi nhãn (2)




Một cái khe xuất hiện, một cây đao quy tắc hiện ra trong kim quang, càng ngày càng mạnh.
– Đó là...
Thân hình Ma Chủ Phổ chấn động, đột nhiên kinh hãi, ấn quyết biến hóa, hồn lực tăng mạnh.
– Đáng chết!
Lý Vân Tiêu giận dữ hét:
– Mặc dù bản thiếu gia chết, cũng muốn kéo ngươi vào luân hồi.
Mi tâm của hắn có kim quang bắn ra.
Giới Thần Bi hiện r, a lập tức hóa thành tấm bia cao lớn, lăng không áp xuống, muốn triệt để đánh ba đầu sáu tay phấn thân toái cốt
Trên thân bia có đủ loại hào quang hiện ra, không ngừng có ma ha cổ tự xuất hiện, thế giới chi lực điên cuồng khuếch trương, thế như núi áp xuống
– Đây là...
Ma Chủ Phổ toàn thân chấn động mạnh, thất thanh nói:
– Giới Thần Bi!
Hắn bất chấp nghĩ nhiều, vội vàng mở tay đánh lên trên.
Ầm ầm!
Dị lực từ ba đầu sáu tay sinh ra, ngăn cản Giới Thần Bi, uy áp mênh mông tỏa ra ngoài.
Ma Chủ Phổ trong mắt kinh hãi liên tục, nhìn chằm chằm vào thần bia, giống như giờ phút này vẫn khó tin nổi, nội tâm khiếp sợ càng ngày càng nặng.
“Thủy Tiên” đột nhiên hét lớn một tiếng, nói:
– Mở mắt!
Cái khe trên bầu trời đột nhiên mở rộng ra, giống như tia sáng ban mai xé tan mây đen, chiếu sáng thiên địa.
Khe hở mở ra, đó là một con mắt, nó có thể nhìn thấu vũ trụ tinh không.
Nó như lực lượng chí cao vô thượng quan sát đại địa.
Tất cả mọi người dưới ánh mắt kia nhìn xuống, toàn thân đại chấn, nhịn không được muốn quỳ xuống triều bái.
Kỳ Thắng Phong cả kinh nói:
– Thiên Đạo chi nhãn... Dĩ nhiên là Thiên Đạo chi nhãn... Khó trách có thể mượn giới lực...
Đám người Vi Thanh sắc mặt trắng bệch, lộ ra vẻ không thể tin được.
Trước mắt xảy ra nhiều chuyện trùng kích thị giác và tâm thần của bọn họ, càng ngày càng khó dùng hiện trạng tiếp nhận sự thật này.
Tương truyền Thiên Đạo có linh, có mắt quan sát đại địa.
Bởi vì cái gọi là ngẩng đầu ba thước có thần linh, chỉ là Thiên Đạo chi nhãn nhìn tận các pháp.
Thứ này chỉ tồn tại trong truyền thuyết, vậy mà thực tồn tại, hơn nữa còn do Ba Long mượn thể làm ra, bản thân Ba Long mạnh tới cỡ nào?
Ở bắc vực xa xôi, Lam Tuyết Thánh thành.
Trên sân thượng to lớn, nơi đó xây dựng nhật nguyệt tinh đấu, vũ trụ ngân hà, ngôi sao có quỹ tích vận hành của mình, dường như diễn biến số và mệnh.
Cả huyền khí này tên là Diễn Thiên Nghi, chính là phỏng theo Yêu tộc Hồn Thiên Nghi mà chế thành, công năng cực kỳ tương tự, có thể trực tiếp mượn lực thông thiên.
Đúng lúc này một đạo hào quang từ DIễn Thiên Nghi bắn thẳng lên trời.
– Không tốt, thiên địa dị biến!
Trong khoảnh khắc, Công Dương Chính Kỳ xuất hiện trước Diễn Thiên Nghi, trên mặt mang theo vẻ kinh ngạc cực độ.
Dường như cả Thánh Vực đều phát hiện khác thường, vô số hào quang hội tụ đến, trong khoảnh khắc bóng người đầy trời.
Sắc mặt Công Dương Chính Kỳ tái nhợt, lạnh giọng nói:
– Khí nuốt ngưu đẩu, đã xảy ra chuyện gì?
Tất cả mọi người nhìn trời, sau đó các âm thanh bàn tay vang lên.
Một đạo quang ảnh bỗng nhiên hiện ra bên cạnh Công Dương Chính Kỳ, dần dần hóa thành một gã nam tử áo lam, trường bào có hoa văn lá trúc ưu nhã.
Nam tử vừa xuất hiện, lập tức dẫn tới bạo động không nhỏ, hắn nhìn qua Diễn Thiên Nghi, nói:
– Thiên địa khác thường, có lẽ tại đông vực thành Hồng Nguyệt.
– Cái gì? Thành Hồng Nguyệt?
Công Dương Chính Kỳ cả kinh, đám người còn lại nhìn nhau.
Trong lòng Viên Cao Hàn trầm xuống, hồn của hắn trong Giới Thần Bi, vẫn không cảm ứng được gì, chỉ là vừa rồi là Giới Thần Bi rung động, không biết có chuyện gì xảy ra.
Trong cùng thời gian, Diễn Thiên Nghi biến hóa, hẳn lại là Lý Vân Tiêu gây xảy chuyện gì sao?
Hắn có chút cảm giác lao tâm quá độ, vỗ đầu, cảm thấy người nọ đúng là chuyên gia gây chuyện, vĩnh viễn không có biện pháp cứu.
Lăng Bạch Nguyệt ánh mắt co rút lại, trong mắt bắn ra chút hàn quang, hắn đang trầm tư bất định, nghe được Công Dương Chính Kỳ gọi hắn.
– Lăng Bạch Nguyệt, thành Hồng Nguyệt có tin tức gì hay không?
Lúc này ánh mắt tất cả mọi người nhìn qua hắn.
Lăng Bạch Nguyệt nói:
– Không có tin tức gì, hơn nữa tin tức bên kia đã đứt đoạn rồi.
– Liên lạc đều đoạn?
Công Dương Chính Kỳ đồng tử đột nhiên co lại, nổ bắn ra tinh mang đến, cả giận nói:
– Chuyện trọng yếu như vậy vì sao bây giờ mới nói?
Lăng Bạch Nguyệt cười khổ nói:
– Ta cũng nhận được tin tức không lâu, đang suy nghĩ đã xảy ra chuyện gì, ai ngờ Diễn Thiên Nghi đã biến hóa.
Sắc mặt Công Dương Chính Kỳ ngưng trọng, nói:
– Diễn Thiên Nghi có thể diễn thiên, tất nhiên có đại sự phát sinh, ai muốn đi thành Hồng Nguyệt tìm hiểu xảy ra chuyện?
Người đầy trời đưa mắt nhìn nhau, không ai lên tiếng.
Ánh mắt Lăng Bạch Nguyệt lập loè, nói khẽ:
– Chuyện lớn như vậy, phái một hai người đi cũng không thích hợp, không bằng do ta đi xem đi.
Công Dương Chính Kỳ nhướng mày, nhưng rất nhanh hắn thở ra, nói:
– Như thế cũng tốt, do Lăng Bạch Nguyệt ngươi đi một chuyến, nếu như gặp tình huốn địch nhân khó đối phó, không cần thiết cố mà làm đâu.
Lăng Bạch Nguyệt cười nói:
– Yên tâm đi đại nhân, ta còn không muốn chết sớm như vậy.
Công Dương Chính Kỳ nói:
– Thành Hồng Nguyệt Đường Tâm cưới Khương Nhược Băng, thiên hạ hào kiệt tất nhiên đi không ít, Tử Xú Tịch đại biểu Thánh Vực đã ở bên kia, có hai người các ngươi là cường giả cửu tinh đỉnh phong tọa trấn, hơn phân nửa sẽ không có vấn đề gì.
Lăng Bạch Nguyệt cười khổ nhíu mày, bất đắc dĩ khẽ lắc đầu.
Vi Thanh đã đi tới thành Hồng Nguyệt, đây là chuyện mọi người không biết, ngay cả hắn cũng không thể trấn bãi, mình có thể làm gì chứ?
Còn mình phái Vệ Cương đi, đã sớm mất đi liên hệ rồi, có lẽ đã vẫn lạc.
Trong mọi người ở đây, không có người nào hiểu rõ chuyến đi thành Hồng Nguyệt này hung hiểm thế nào, nhưng mà tin tức Yêu tộc Hồn Thiên Nghi thập phần tin cậy, hắn không muốn buông tha cơ hội ngàn năm có một cướp đoạt thánh khí này.
– Thành Hồng Nguyệt lần này nên do ta đi thôi.
Nam tử mặc cẩm bào màu xanh, phía trên thêu hình cây trúc nói ra.
Đồng tử Lăng Bạch Nguyệt đột nhiên co lại, hiện ra một tia kinh hãi.
Công Dương Chính Kỳ cũng kinh ngạc nói:
– Hắc Vũ Hộ đại nhân muốn đi sao?
Nam tử này chính là một trong năm chấp pháp giả của Thánh Vực Hắc Vũ Hộ, sắc mặt của hắn hờ hững.
– Diễn Thiên Nghi dị biến, đây cũng không phải là việc nhỏ, Lăng Bạch Nguyệt chưa chắc trấn áp tràng diện được.
Lăng Bạch Nguyệt miễn cưỡng cười cười, nói:
– Nếu như có đại nhân tiến đến, chuyện này không thành vấn đề.
Hắc Vũ Hộ nói:
– Lăng Bạch Nguyệt, ngươi đi theo ta.
Ánh mắt của hắn đảo qua không trung, sau đó điểm ra từng cái tên, cuối cùng nhìn qua một cô gái dáng nhỏ nhắn, nói:
– Nam Phong Tuyền, ngươi cũng đi theo ta đi.
– Khanh khách.
Nàng kia nhẹ cười rộ lên, vỗ tay hoan vui mừng mà nói:
– Đi thành Hồng Nguyệt du lịch sao? Tốt a!
Nàng một tay nâng cằm, nghiêng đầu qua nói:
– Bây giờ đang là thời tiết nóng bức, uống nhiều nước trà giải nóng. Lần trước đi thành Hồng Nguyệt uống trà không nhớ rõ đã bao lâu rồi, nước trà lần đó thật dễ uống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.