Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2399: Áp chế




Thỉnh thoảng lại có thần thông chiêu thức rơi xuống đất, đánh ra một mảnh hỗn độn.
Ninh Khả Vân hoảng sợ nhìn trời cao, lẩm bẩm nói:
– Làm sao có thể, tám gã Quỷ Tu la vậy mà đánh không lại thứ này?
La Thanh Vân cũng dị thường kinh hãi, tám gã Quỷ Tu la ở trên không trung bị buộc chật vật, nếu không phải tất cả không có thần trí không sợ chết, sợ là đã sớm bại lui.
Hắn đối với Quỷ Tu la sinh tử là không quan tâm, thậm chí nội tâm còn mong muốn bọn họ sớm chết.
Dù sao cũng là tồn tại trước đây bị chọn làm vật thí nghiệm, không đành lòng nhìn bọn họ làm cái xác không hồn.
Đổi thành bất kỳ người nào, nếu có tư duy, cũng sẽ mong muốn bản thân nhanh chết? Nhưng bây giờ nhìn từng cái rơi xuống hạ phong, trong lòng lại cực độ khó chịu.
Lý Vân Tiêu kêu lên:
– La Thanh Vân, khiêng có được không? Khiêng không được chúng ta chạy trước a.
Tất cả mọi người mặt đầy hắc tuyến, La Thanh Vân hừ nói:
– Yên tâm, có ta ở đây tự nhiên khiêng được.
Trên người hắn khí thế dâng cao, Chiến Thương ở trước người bay múa, quát:
– Kết trận!
Tám gã Quỷ Tu la run lên, ngừng lại cục diện loạn đấu, dựa theo quy tắc nhất định đứng vào hàng.
Sắc mặt Quỷ Vương rốt cục có chút ngưng trọng.
Một loại lực lượng quỷ dị ở trên người tám gã Quỷ Tu la tuôn ra, tám người bọn họ vốn không có ý thức, toàn bộ do La Thanh Vân điều khiển, vì vậy ở lúc bày binh bố trận có ưu thế cực lớn, mỗi một con Quỷ Tu la đều là tâm linh tương thông, hình thành chỉnh thể.
La Thanh Vân lạnh lùng nói:
– Cho dù ngươi là Quỷ Vương hay là cái gì, ngày hôm nay cũng sẽ để ngươi thành quỷ chân chính!
Hắn đưa ngang trường thương trước người, lớn tiếng quát:
– Bát sí thiền trận!
Trên bầu trời Quỷ Tu La chuyển động, phối hợp dị thường nhuần nhuyễn, từ bốn phương tám hướng công kích đến.
Các loại âm thanh phá không không dứt bên tai, khiến trong lòng Quỷ Vương phiền muộn, quát:
– Đấu Chuyển Tinh Di!
Hai tay hắn vỗ ra, không ngừng kết ấn, bốn phía hiện ra vô số ánh sao lấp lánh, tràn đầy lực lượng quỷ dị.
Thân thể cao lớn hoảng hốt, dĩ nhiên là muốn trực tiếp phá không bay đi.
– Còn muốn chạy? Áp chế!
La Thanh Vân vừa quát, tám gã Quỷ Tu la đồng thời xuất thủ, đạo đạo kim quang từ trên người tuôn ra, đây đó chồng chất, đúng là thiên y vô phùng.
Một đạo Kết Giới kim sắc ở dưới tám người xuất thủ đột nhiên ngưng tụ, trực tiếp Phong Thiên Tỏa Địa, hóa thành từng đạo thiên la địa võng, đem Quỷ Vương trấn áp, làm sao cũng không thể đi ra.
– Chết tiệt!
Quỷ Vương nộ quát một tiếng, trong mắt tuôn ra lục quang yếu ớt, không ngừng chớp động, nhưng thủy chung không có thể đột phá tám người liên thủ áp chế.
Hắn chỉ có thể phát cuồng không ngừng công kích, chấn đến Kết Giới quang mang chớp động, bầu trời lay động, nhưng vẫn không làm nên chuyện gì.
Chúng nhân vui mừng, nhưng đồng thời vạn phần kiêng kỵ.
La Thanh Vân có thể thành thạo chế ngự Quỷ Tu la như vậy, chỉ cần có tám gã cường giả bên người, liền hầu như vô địch thiên hạ.
Khâu Mục Kiệt tràn đầy ghen tỵ, tự lẩm bẩm:
– Vô địch thiên hạ sao, nếu tăng thêm tám gã Quỷ Tu la nữa, thiên hạ này không ai có thể là địch thủ của hắn?
Lý Vân Tiêu liếc mắt nhìn hắn, cười lạnh nói:
– Mục Kiệt đại nhân suy nghĩ nhiều, căn bản không thể tăng thêm nữa. Lấy tình huống thời khắc này của La Thanh Vân, mang theo tám gã Quỷ Tu la liền đủ quét ngang thiên hạ, sợ là Ngạo Trường Không cũng không dám tranh phong!
Sắc mặt của Khâu Mục Kiệt càng khó xem, trong lòng điên cuồng hét lên: Những chung cực thân thể này đều là ta nghiên cứu, hẳn là ta vô địch thiên hạ mới đúng!!
Xa xa tuy rằng mấy người Yêu Tộc cũng có chút giật mình, nhưng Quỷ Vương có thể khiên trụ tám gã Quỷ Tu la vẫn để cho bọn họ mừng rỡ.
Lê nói:
– Người còn lại chúng ta động thủ giết. Người khác có thể bỏ qua, nhưng Lý Vân Tiêu nhất định phải giết!
Từ nói:
– Tên tiểu tử có Chân Long Chi Huyết kia cũng phải giết!
Nói giỡn, tồn tại có thể chế ngự tám gã Quỷ Tu la bực này, nếu không đánh chết, sợ là ngủ cũng không ngủ được.
Giờ khắc này La Thanh Vân ở trong mắt Từ, so với Kỳ Thắng Phong còn đáng sợ hơn.
Từ nói:
– Tên có Thất Huyễn lục yểm kia giao cho ta, người còn lại các ngươi phân biệt đánh chết!
Hắn vừa nói xong, liền lăng không đi ra một bước, sau một khắc liền xuất hiện ở trước Bắc Thần Nam, sát ý dạt dào.
Đồng Bắc Thần Nam co lại, dưới chân đạp ra một bước, lập tức lui thân trăm trượng, nhưng Từ như hình với bóng, thủy chung cách hắn mấy trượng, hơn nữa cự ly càng ngày càng gần.
– Hừ!
Bắc Thần Nam hừ một tiếng, biết không tránh khỏi, nhất thời nâng kiếm lên, hàn quang chiếu thủy.
Tay phải lăng không họa quyển, lục quang ở trong lòng bàn tay quanh quẩn.
Hắn biết Từ không đơn giản, vì vậy vừa ra tay liền là tuyệt kỹ, kiếm cùng độc đồng thời thi triển ra.
– Vô dụng, ngươi kém ta một cảnh giới, chỉ có thể bị ta áp chế.
Trong mắt Từ một mảnh yên tĩnh, giơ tay lên, một chỉ nhẹ nhàng điểm xuống, một cổ lực lượng ngăn chặn Bắc Thần Nam, làm hắn không thể nhúc nhích.
Bắc Thần Nam biến sắc, lạnh giọng nói:
– Cảnh giới áp chế sao, hừ!
Hắn khinh thường hừ một tiếng, thu hồi tay phải lại, ở trước người bấm niệm thần chú, đạn ở trên thân kiếm, nhất thời kiếm âm thanh thúy phi dương, trong khoảnh khắc hóa thành vô số Thi lễ bay lên.
Trên người mỗi một con Thi lễ đều mang lục sắc yếu ớt, đồng thời có kiếm khí chớp động, phô thiên cái địa vọt tới.
– Huyền Khí cùng chiêu thức thật là cổ quái.
Từ sửng sốt một chút, vội vàng thu hồi nhất chỉ, cũng ở trước người bấm niệm thần chú, sau đó đánh ra, quát:
– Linh quang hồi ảnh.
Một mảnh thủy kính hiện ra, lập tức chặn tất cả Thi lễ ở bên ngoài.
Mấy thứ này trên người mang theo lục độc, tuy rằng hắn không sợ, nhưng không cần thiết lấy thân thử hiểm.
– Hừ!
Bắc Thần Nam lại hừ một tiếng, trực tiếp lao lên, lăng không một điểm, mảng lớn Thi lễ bay tới, ở trên đầu ngón tay hắn hóa thành một thanh lợi kiếm kịch độc, chém xuống!
Từ lăng không một trảo, nắm Ngân Xà kiếm trong tay, phía trên bay ra mấy đạo Kiếm mang, đều hóa thành Xà Ảnh, lấy tư thế xảo quyệt chém ra.
Phanh!
Độc kiếm của Bắc Thần Nam bị một kích kia đánh tán loạn, lần thứ hai hóa thành vô số Thi lễ, đập cánh mà bay.
Hai tay hắn họa quyển, lục độc nhiễu ở quanh người xoay tròn, vậy mà không lùi tiến tới, chủ động công kích.
– Có chút ý tứ.
Từ không khỏi gật đầu tán thưởng, nói:
– Ta ở trên người ngươi cảm nhận được khí tức cổ quái, hơn nữa không thể nhìn thấu tuổi thật của ngươi, quá mức kỳ quái a.
– Sự tình kỳ quái còn nhiều lắm.
Bắc Thần Nam nhàn nhạt nói, chưởng phong tập kích tới, phách về phía Linh quang hồi ảnh.
Phanh!
Thủy kính chấn ra đạo đạo cuộn sóng, sau đó hóa thành lục sắc, Thất Huyễn lục yểm trực tiếp ăn mòn vào, xuyên thấu mà qua.
– Cái gì?
Từ cả kinh nói:
– Độc này lại khó chơi như này?
Hắn lập tức thu hồi quyết ấn, lóe lên liền biến mất ở tại chỗ, trong khoảnh khắc xuất hiện ở trên đầu Bắc Thần Nam, một kiếm chém xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.