Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1572: Người và vật không còn! (1)




Trên Tử Vân Phong xanh um tươi tốt, vẫn là linh khí hiện lên, tuyệt đối không vì nhân sự của Hồng Nguyệt thành ảnh hưởng, cũng như thường lệ sừng sững ở cả vùng đất.
Lý Vân Tiêu trực tiếp rơi vào trên đỉnh núi, một mảnh khu vực trạng thái chân không cực lớn, cây cỏ cát đá đều bị hủy, hiển nhiên là đã trải qua chiến đấu kịch liệt.
Chiến trường đã được Thành chủ Hồng Nguyệt thành quét dọn qua, không có một cổ thi thể, chỉ còn đỉnh núi trơ trụi, còn có một chút dấu vết khiến người nhìn kinh tâm.
Toàn bộ đỉnh núi đều cơ hồ bị vỡ thành hai mảnh, một vết sẹo sâu không thấy đáy.
Lý Vân Tiêu tản ra thần thức, không có bất kỳ manh mối nào lưu lại, nhưng tâm tình cũng nặng nề dị thường, vẫn như cũ địa hình diện mạo nơi đây cho thấy đích xác có cao thủ cực mạnh ở không lâu trước chiến đấu qua.
Hắn lấy ra khối ngọc bài Ninh Khả Nguyệt cho hắn kia, nắm trong tay, vài lần muốn bóp nát, cuối cùng vẫn là nhịn xuống.
Hắn lần thứ hai hóa thành một đạo Lôi Quang, hướng tới Hồng Nguyệt thành bay đi.
Dưới Đào Hoa Ổ kia, trong lầu các tựa hồ có ánh sáng nhạt thấp thoáng ra.
Trong lòng Lý Vân Tiêu khẽ động, lập tức bay xuống bên trong.
– Người nào?
Một giọng nam tràn ngập không thân thiện truyền đến.
Trong lòng Lý Vân Tiêu vô cùng thất vọng, thanh âm này hắn nhận được, chính là Ninh Hàng Phong.
– Tỷ tỷ ngươi đâu rồi?
Lý Vân Tiêu trực tiếp mở miệng hỏi.
Thân ảnh của Ninh Hàng Phong hiển lộ ra, hết sức lụn bại, sau khi thấy Lý Vân Tiêu sửng sốt một chút, tựa hồ cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng lập tức cười nhạo nói:
– Ngươi tìm tỷ ta có chuyện gì?
Lý Vân Tiêu nói:
– Tỷ ngươi đã chết?
Khuôn mặt Ninh Hàng Phong ngưng tụ, lập tức trở nên dữ tợn không gì sánh được, giận dữ hét:
– Câm miệng tỷ ngươi mới đã chết!
Một cổ khí tức cực kỳ thô bạo từ bên trong thân thể của hắn đẩy ra, bứng thẳng Lý Vân Tiêu mà đến, đánh vào trên ngực hắn.
Lý Vân Tiêu không tránh không né, tùy ý khí kình đánh vào trên người, sau đó tiêu tán vô tung, hắn mở miệng nói:
– Nói như vậy, Ninh Khả Nguyệt chỉ là mất tích?
Ninh Hàng Phong cả kinh, đồng tử của hắn đột nhiên co rút, sợ hãi nói:
– Ngươi, ngươi không ngờ đã bước vào Vũ Đế?
Loại cảm giác kinh hãi khó diễn tả được này, để cho hắn thoáng cái tâm thần thất thủ.
Ở trên Hồng Nguyệt thành cùng với Nhuận Tường đánh một trận, Lý Vân Tiêu bất quá là Lục Tinh Vũ Tôn mà thôi, nhìn khắp đại lục cổ kim, chưa từng nghe qua tốc độ tiến triển yêu nghiệt như thế?
Ninh Hàng Phong sau khi thất thần ngắn ngủi, lập tức trở lại, khôi phục loại thần sắc suy sụp lúc trước, lạnh nhạt nói:
– Thiên phú của ngươi quả nhiên không phải người thường có thể so sánh, Thành Chủ Đại Nhân từng nói ngươi là nhân tài mới xuất hiện đệ nhất nhân, quả thực không sai. Giả như lấy thời gian, dưới bầu trời này sợ rằng không có ai là địch thủ của ngươi.
Lý Vân Tiêu nói:
– Chớ cùng ta nói lời vô ích, ta chỉ hỏi ngươi, tr ngươi là chết hay là mất tích?
Trong nội tâm Ninh Hàng Phong một trận bực bội, nhưng vẫn là áp chế xuống, lạnh lùng nói:
– Cùng ngươi liên quan gì?
Trong mắt Lý Vân Tiêu sát cơ chợt lóe lên, lạnh giọng nói:
– Nếu không phải ngươi là đệ đệ nàng, ta hiện tại trước mắt đem ngươi phế đi!
– Phế ta? Hắc, ha ha
Ninh Hàng Phong khoa trương ngẩng mặt cười ha hả, nói:
– Đến a, đến phế ta a để cho ta nhìn ngươi một chút nhân tài mới xuất hiện đệ nhất nhân thực lực cường đại ra sao?
Hai người đều trong lòng buồn bực không cách nào nhịn được, trong máu một cổ khí tức tâm tình bị đè nén đang từ từ thiêu đốt. Trong hai tròng mắt đều dần dần ngưng tụ lại sát khí, toàn bộ lầu các ở dưới hai cổ uy áp này lại khiến người một trận hoảng hốt, tựa hồ tùy thời sẽ sụp xuống.
– Phanh!
Lý Vân Tiêu không chút khách khí, đạp một cái nhảy bắn lên, sàn nhà dưới chân trong nháy mắt nát bấy, hắn một quyền liền hung hăng đánh đi tới.
– Ba!
Đồng tử của Ninh Hàng Phong đột nhiên co rút, trực tiếp hai tay nắm lại, lấy cực nhanh tốc độ vô cùng chuẩn trước sau đáp trên cánh tay của Lý Vân Tiêu, thân thể sau đó vừa chuyển, muốn đem Lý Vân Tiêu đẩy ngã ra.
Hai người đều là thuần túy sử dụng Nhục Thân Chi Lực, không có dùng nửa phần Nguyên Lực.
– Ân?
Trong nội tâm Ninh Hàng Phong bỗng nhiên chấn động, vào lúc bắt lên cánh tay của Lý Vân Tiêu, tựa hồ nắm được chính là một ngọn núi lớn, tùy ý hắn có khí lực nghìn cân, cũng không cách nào lay động mảy may.
Ở trong nháy mắt kinh hãi này, quyền kình của Lý Vân Tiêu đột phá phòng ngự của hắn, trực tiếp đánh vào trên mặt hắn.
– Phanh!
Ninh Hàng Phong cả người chấn bay ra ngoài, liên tiếp đụng nát vô số lâu vũ kiến trúc, thiếu chút nữa rơi vào giữa sông, trên mặt trực tiếp sưng lên một khối lớn.
– Hắc, ha ha, đáng đánh!
Ninh Hàng Phong bụm mặt, điên cuồng nở nụ cười, nói:
– Đánh người không nể mặt, ngươi thật đúng là mạnh mẽ a!
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:
– Dù sao ngươi không biết xấu hổ, giữ lại có ích lợi gì?
Ninh Hàng Phong lập tức trầm mặc lại, nói:
– Tỷ của ta mất tích.
Lý Vân Tiêu nói:
– Hiện trường ta đã đi xem qua, trong thiên hạ có thể chặn giết nàng là rất ít. Ở trong đám người có hạn này, có thể chặn giết nàng động cơ càng có thể đếm được trên đầu ngón tay, trong lòng ngươi có thể có tính toán?
Thân hình Ninh Hàng Phong chấn động, lập tức trên mặt lộ ra vẻ bi thương, lộ vẻ sầu thảm cười nói:
– Ta chỉ biết là chuyện này cùng Đường khánh có quan hệ, trong thiên hạ vô số cao thủ, bất luận một việc gì cũng có thể có liên lụy tới lợi íc muốn giết tỷ ta, làm sao có thể tuyệt luận.
Đồng tử Lý Vân Tiêu hơi co lại, lạnh lùng nói:
– Đây cũng là vấn đề thứ hai ta muốn biết, Đường khánh ra sao? Có thể nhập chủ Hồng Nguyệt thành, đồng thời sắp trở thành tân Thành Chủ, người sau lưng hắn rốt cuộc là người nào?
Thân thể Ninh Hàng Phong run rẩy, trên mặt tràn đầy bi phẫn cùng tuyệt vọng, lập tức liền trở nên trắng bệch, cắn răng nói:
– Chuyện này không thể trả lời!
Ánh mắt Lý Vân Tiêu thâm thúy, nói:
– Chuyện này ta vốn cũng không có hứng thú, nhưng hỗ trợ Đường Khánh tính kế, nhất định chính là hung thủ hãm hại tỷ của ngươi, ngươi không muốn tra rõ sinh tử hạ lạc của tỷ ngươi sao?
– Ha ha, hỗ trợ Đường Khánh tính kế nhất định hại tính mệnh của tỷ ta?
Ninh Hàng Phong đột nhiên cười ha hả, nước mắt đều trào cả ra, cũng cười vô cùng thống khổ.
Người kia cùng với Đường Khánh chiếm lấy Hồng Nguyệt thành chính là Thành Chủ đời trước, phụ thân của hắn và Ninh Khả Nguyệt a!
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
– Xem ra ngươi chịu kích thích khá lớn, ngươi đã không chịu nói, vậy hãy để cho tự ta đi tìm ra sự thật
Hắn quay người lại, liền hóa thành một đạo lôi điện đi.
Việc này không chỉ có là liên quan đến Ninh Khả Nguyệt, còn cả Hồng Nguyệt thành. Nếu Khương Sở Nhiên là vì cứu hắn mà chết, hắn liền tuyệt không thể ngồi nhìn Hồng Nguyệt thành gặp rủi ro mà không giúp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.