Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1332: Đấu văn (1)




Thương hơi nhướng mày, cũng theo sát phía sau, tuy rằng tu vi hắn mạnh hơn Lý Vân Tiêu, nhưng độn thuật lại chênh lệch một đoạn.
Hai người sắp phá tan mặt nước lao ra, đột nhiên một bóng người lâm không hạ xuống, cả người hiện ra dáng chữ đại, hướng về hai người đập tới.
– Cái gì?
Lý Vân Tiêu cả kinh, hai mắt nhìn tới, người kia chính là người bảo vệ đáy hồ, giờ khắc này là vẻ mặt dữ tợn, mấy đại khiếu huyệt trên người nổ tung, hoàn toàn không có sinh cơ, cứ như vậy thẳng tắp chìm xuống dưới.
Thương cũng đồng thời phát hiện, hai người đều biến sắc, người này là Vũ Đế cường giả, lại ở bên cạnh họ bất tri bất giác bị người giết chết, đây cũng quá khủng bố.
Ùng ục ùng ục…
Trong miệng thi thể không ngừng nổi ra bọt nước, liền chìm xuống dưới, khí thể trong cơ thể trào ra hơi cuối cùng, có thể thấy được vừa mới chết.
Trong ánh mắt Thương mang theo vẻ nghiêm túc, thời điểm thi thể kia trải qua bên cạnh hắn, khuôn mặt dữ tợn như châm chọc cười gằn, một luồng nguy hiểm mạc danh ở trong lòng hắn lan tràn ra.
Không có bất kỳ dấu hiệu, chẳng qua là bản năng vũ giả để hắn cảm thấy dị thường không khỏe.
Đột nhiên trong bụng truyền đến một trận quặn đau kịch liệt.
Ầm…
Trong cơ thể phảng phất có bom, đột nhiên nổ tung, một luồng sức mạnh vô cùng bá đạo ở trong cơ thể hắn tàn phá bừa bãi, nghiền nát hết thảy kinh mạch, bắt đầu xung kích toàn thân, sức mạnh cuồng loạn từ trong khiếu huyệt tuôn ra, như thủ vệ chết đi kia vậy.
Thương hoảng hốt, không hiểu ra sao liền trọng thương, may mà Yêu thể của hắn mạnh mẽ, trên người hiện ra bốn đạo Tổ mạch, Yêu lực đột nhiên đem thân thể bao vây, ở quanh thân hiện ra lực lượng phòng ngự, đồng thời nhanh chóng chữa trị thân thể.
– Chuyện gì xảy ra?
Trong lòng hai người đều chấn động mạnh, công kích quá mức quỷ dị, dĩ nhiên trực tiếp từ trong cơ thể nổ tung, một chút vết tích cũng bắt không tới.
Đột nhiên Lý Vân Tiêu hóa thành Lôi Điện liền hướng trên mặt hồ lao đi, chỉ cần rời khỏi hồ, liền an toàn.
Đột nhiên thân thể của hắn hơi ngưng lại, nước tựa hồ đã biến thành hồ dán sền sệt, còn có lượng lớn đế khí ở trong hồ dán lan tràn, Lôi Điện thân của hắn đột nhiên phá giải, lộ ra bản thể, nhấc tay cũng khó khăn.
Ở trong bốn phía hồ nước, một luồng khí tức kinh khủng truyền đến, Thủy nguyên tố tựa hồ cực kỳ táo bạo bất an.
– Không tốt…
Lý Vân Tiêu hoảng hốt, ở trong Thuật tháp song quyết, hắn tu luyện loại năng lực hòa hợp nguyên tố bản nguyên, thần thức nhạy cảm nhận ra được bất an rất lớn.
Một tay trong nháy mắt bấm quyết, trên người dâng lên ma khí màu đen, dưới ánh sáng lóng lánh, Ma Thiên giáp phá thể mà ra, hình thành một đạo phòng ngự đem hồ nước gạt ra.
Mà chỉ trong nháy mắt này, nguyên tố táo bạo trong nước rốt cục có phản ứng, ầm ầm nổ tung.
Ầm ầm…
Một luồng cự lực cuốn sạch lấy bọt nước chấn động đến, trực tiếp đè nát Ma Thiên giáp phòng ngự, oanh ở trên người hắn, phun ra một ngụm máu tươi.
– Con mẹ nó là quái vật gì? Lão tử còn không tin ma quỷ.
Lý Vân Tiêu gầm lên một tiếng, một đạo hỏa diễm từ trong tay bốc lên, càng thiêu càng lớn, đem Thủy nguyên tố quanh thân tách ra cách xa mấy chục mét, hình thành một không gian cầu lửa thật lớn, đặt mình bên trong, hai mắt hóa thành Huyết Nguyệt, lạnh lùng ngưng mắt nhìn trong hồ nước.
Giờ khắc này Thương bị thương cũng biến sắc, tựa hồ cảm nhận được trong nước không thích hợp, hắn vỗ ra một chưởng, yêu lực từ trong cơ thể dâng trào, lập tức đem hồ nước đẩy ra, ầm ầm nổ tung ở bên cạnh hắn vang vọng, lực lượng xung kích tuy mạnh, nhưng đều bị cản lại.
Con ngươi của Lý Vân Tiêu thu nhỏ lại, lập tức khôi phục một mảnh thanh minh, cười lạnh nói:
– Nhìn ngươi còn đóa.
Hai tay hắn biến đổi quyết ấn, trong hỏa cầu thật lớn bắn ra một đạo hỏa diễm, hóa thành Phượng Hoàng, phần phật xông ra ngoài, mục tiêu là cỗ thi thể kia.
Ầm…
Thi thể bị đánh trúng, lập tức thiêu đốt nổ tung, một đạo ánh sáng khó mà nhận ra bắn ra, hóa vào trong nước không gặp.
Thương trong nháy mắt xuất thủ, Hỗn Thiên Nghi hướng về trong nước ném một cái, một đạo Tinh Thần chi lực bắn ra, đem một vùng không gian khóa chặt, ở trong nước hơi có thể thấy được một bóng người trong suốt đang di động.
– Hừ, muốn chết, Thế giới lực lượng, hóa.
Thương vỗ Hỗn Thiên Nghi một cái, một luồng lực lượng Thế giới dập dờn bay ra, toàn bộ hồ nước lập tức muốn diễn hóa ra Chu Thiên Tinh Đấu.
Đạo nhân ảnh kia tựa hồ nhận ra được nguy hiểm, thân thể hơi động, một luồng Thủy nguyên lực ở phía sau hắn hóa ra một con voi lớn, há to mồm hét lớn một tiếng, song quyền hướng về bốn phía đánh tới, toàn bộ hồ nước bị nhiễu loạn dập dờn.
– Thủy nguyên xung kích.
Người kia hét lớn một tiếng, uy lực nắm đấm cực lớn, trong nháy mắt đánh ra mấy trăm đạo quyền ảnh, dưới oanh kích, tinh đấu dị tượng còn chưa thành hình nổ nát, bóng người ở trước Thủy nguyên Cự Linh kia cũng dần dần hiển lộ ra chân thân, là một lão giả mặc tơ lụa, dáng dấp như thương nhân khôn khéo, hoàn toàn không giống như là vũ giả.
Thương sững sờ nói:
– Là ngươi.
– Khà khà…
Lão giả kia nở nụ cười hai tiếng nói:
– Ngươi còn chưa trả tiền đây này, lão phu đến thu nợ.
Lão giả này chính là lão bản tửu lâu, bị một tên Vũ Đế trong Hồng Nguyệt thành tiện tay trảo một cái liền ném xuống, biến mất ở phía chân trời.
Thương ngưng tiếng nói:
-Ta hiểu được, ở trong tửu lâu ta uống tửu có vấn đề, vì lẽ đó vừa nãy đòn thứ nhất của ngươi là dẫn ra năng lượng lưu lại ở trong cơ thể ta, từ bên trong nổ tung.
Lão giả híp mắt cười nói:
– Tửu không có vấn đề, thế nhưng gặp phải ta sẽ biến thành có vấn đề. Lý Dật đi đâu rồi, đem hắn giao ra đây, ngươi có thể đi.
Thương ngạc nhiên nói:
– Lý Dật? Ngươi là người của Tử Thần cung?
– Tiết Nam tiền bối ở trong Bát Tượng xếp hạng đệ tứ.
Âm thanh Tiểu Bát từ trong nước xoáy truyền ra, sau đó hai bóng người một trước một sau vọt lên.
Tiểu Bát một mặt đắc ý, cười nói:
– Ha ha, cảm giác khôi phục sức khỏe thật tốt. Thương tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt.
Tiết Nam nói:
– Lão nhị đâu?
Đa Tiến cười khổ nói:
– Hắn mất đi Sinh Hồn Phiên, kinh mạch toàn bộ phá nát, chịu đến đả kích quá to lớn, hắn nghĩ không ra.
Tiết Nam gật đầu nói:
– Vậy để cho hắn ở bên trong nghỉ ngơi một thời gian đi, chờ sau này trở lại dẫn hắn rời đi. Không còn ngàn tỉ sinh hồn, đi Phệ Hồn tông lấy một ít đến luyện hóa cũng được, cần phải chán chường như vậy sao.
Đa Tiến than thở:
– Hồn Nô Địa cấp đỉnh cao, dĩ nhiên không ngăn được một chiêu kiếm của Khả Nguyệt, đối với hắn đả kích quá to lớn.
Tiết Nam nói:
– Thực lực Khả Nguyệt sợ là chỉ có lão đại mới có thể hàng phục nàng.
Tiểu Bát nói:
– Hai vị tiền bối, hiện tại không phải thời điểm tán gẫu, chúng ta vẫn là trước rời đi Hồng Nguyệt thành rồi hãy nói.
Tiết Nam nói:
– Không vội, trên mặt hồ này đã bị ta bày ra điên đảo Càn Khôn ảo trận, người Hồng Nguyệt thành trong thời gian ngắn không phát hiện được vấn đề. Trước đem hai người này bắt giữ, muốn ra khỏi thành sợ là còn phải dùng tới Khương Như Băng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.