Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1094: Kiềm chế




Sắc mặt Thương trầm trọng, lắc đầu nói:
- Nếu như ngươi đi vào, lập tức sẽ bị đại trận cùng long uy áp chế, sợ là sẽ bị hắn thuấn sát.
Sắc mặt Lý Dật trắng bệch, Thương phán đoán rõ ràng chính là hắn kém Lý Vân Tiêu quá nhiều, nội tâm dâng lên không cam lòng cùng phẫn nộ.
- Vẫn để ta đi cho, hi vọng lần này có thể triệt để đánh giết hắn, không có thể bỏ mặc hắn tiếp tục trưởng thành, bằng không quá khủng bố.
Vũ bước ra mấy bước, nhìn Lý Vân Tiêu phía dưới, trên mặt một mảnh nghiêm nghị.
Thương trầm tư một lát mới gật đầu nói:
- Nơi này ngươi xác thực thích hợp nhất, bất luận thân thể hay là hồn lực, tu vi đều không dưới Lý Vân Tiêu, huống hồ ngươi cần làm chỉ là cuốn lấy hắn, để hắn không có thời gian phá trận liền được.
Thương đánh ra mấy đạo ấn quyết khắc ở trên Câu Xá Luân, nhất thời trong phong ấn hôn ám hiện ra một đạo ánh sáng màu xanh, Vũ lâm không bước ra một bước, liền từ trong ánh sáng màu xanh chìm xuống, hai tay Thương lần thứ hai hợp lại, phong ấn xác nhập.
Trong con ngươi Lý Vân Tiêu cũng lộ ra vẻ nghiêm túc, có Vũ ở bên trong, hắn tuyệt đối không thể luyện chế Câu Xá Luân.
Ở dưới uy thế của đại trận, khuôn mặt Vũ dần dần có chút vặn vẹo, hắn hét lớn một tiếng, từ từ hóa ra yêu hình, ác liệt nhìn chằm chằm Lý Vân Tiêu, lạnh giọng nói:
- Lần này nếu như ta vẫn chưa thể giết ngươi, sau đó ngay cả ngủ cũng không ngủ được.
Sau khi Yêu hóa, thân thể hắn biến lớn hơn hai lần, trong tay hàn quang lấp loé, Vĩ Quang kiếm cũng lớn lên rất nhiều, ở trong tay hắn tỏa ra hàn ý lạnh lẽo, vẻn vẹn là lực lượng huyền khí liền đem uy thế phụ cận thân kiếm đánh văng ra, cách ra một mảnh chân không.
Lý Vân Tiêu không nói hai lời, trên mi tâm hỏa vân lấp lóe, Hồ Lô Tiểu Kim Cương bay ra, ở trên không trung đồng dạng rống to một thoáng, hóa thành vóc người như Vũ, nắm chặt song quyền, bùng nổ ra sức mạnh mạnh mẽ, bảo hộ ở bên cạnh Lý Vân Tiêu
Sau đó Lý Vân Tiêu mạnh mẽ cắn răng, một đạo lực lượng Thái Cổ Cương Phong từ mi tâm bắn ra, nhảy vào trong ngọn lửa kia, nhất thời hỏa thế tăng mạnh, lập tức tăng cao mấy lần, đem toàn bộ Câu Xá Luân nuốt hết trong đó, điên cuồng nung đốt.
Hắn biết muốn luyện hóa Câu Xá Luân độ khả thi không lớn, hiện tại tận lực kéo dài thời gian, để người Thương Minh có thể sống đến long uy tan hết, sau đó để những Vũ Đế kia liên thủ một đòn, tương tự có thể phá trận.
Thương thay đổi sắc mặt, bỗng nhiên tụ tập sức mạnh đại trận lại, hình thành lực lượng phòng ngự rất lớn chống đối hỏa thế, toàn bộ trận pháp uy thế chợt giảm.
Vũ kinh nộ không ngớt quát:
- Đừng vội khinh thường ta.
Ánh kiếm ở trong tay tăng mạnh, hàn quang phá không mà đến, ở trong trận hôn ám có vẻ chói mắt, Vũ quát:
- Đáng chết, bát kiếm.
Hồ Lô Tiểu Kim Cương ở dưới cỗ kiếm uy kia gầm rú liên tục, Kim Cương Quyền cũng thuận theo đánh ra ngoài, chỉ là uy lực so với bình thường nhỏ hơn không ít.
Lý Vân Tiêu xem mà nhíu chặt mày, Hồ Lô Tiểu Kim Cương sớm nhất là yêu thú thân, khẳng định không cách nào chống lại long uy, nhưng hiện tại đã trở thành tồn tại bán khí bán yêu, xem ra vẫn bị long uy ảnh hưởng không nhỏ, không cách nào phát huy toàn bộ uy lực.
Oanh.
Ánh kiếm chấn động ở trên quyền phong, liền có thể đem toàn bộ quyền phong dập tắt, Hồ Lô Tiểu Kim Cương ở trong đó không cam lòng kêu to, chỉ thấy trên cánh tay hắn ra quyền rạn nứt đạo đạo hoa văn, dĩ nhiên có dấu hiệu phá nát.
Lý Vân Tiêu kinh hãi không ngớt, thân thể của Hồ Lô Tiểu Kim Cương là vật liệu cấp chín luyện chế thành, lại bị một đòn của Vũ tổn hại, nói rõ thực lực của Vũ trong khoảng thời gian này cũng chiếm được tăng cao rất lớn.
Vũ đồng dạng là nội tâm chấn động, quái vật trước mắt này không phải yêu không phải khí, nguyên bản lấy dự tính của hắn, một chiêu kiếm của mình làm sao cũng có thể đánh nát đối phương, thời điểm ánh kiếm chém ở trên quả đấm của đối phương, là bị cự lực mạnh mẽ chấn động trở về, để cánh tay hắn tê dại một hồi, hơn nữa nhìn dáng vẻ của Hồ Lô Tiểu Kim Cương cũng chỉ là bị thương mà thôi, không cái gì trở ngại.
Cánh tay tan vỡ kia cũng lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được chữa trị, Hồ Lô Tiểu Kim Cương hồn nhiên không biết đau đớn, lần thứ hai giơ tay trái lên, lại là một Kim Cương Quyền đấm ra, cú đấm này càng thêm dũng mãnh liều mạng, thân thể cũng thuận theo đè lên.
- Đáng chết, đáng chết a.
Vũ kinh nộ liên tục, mắt thấy Câu Xá Luân ở dưới Thần hỏa của Lý Vân Tiêu nung đốt, trời mới biết khi nào xảy ra vấn đề, để hắn vạn phần lo lắng, tổ mạch bắt đầu nổi lên, kiếm thế tỏa ra ba động khủng bố, đem hết toàn lực đánh chém mà đi.
- Kiếm Thập Tam, dập tắt cho ta.
Ầm ầm ầm.
Hồ Lô Tiểu Kim Cương lần thứ hai bị ánh kiếm dập tắt trong đó, một cánh tay trái ở dưới kiếm thế phát sinh tiếng vỡ nát lanh lảnh, như pha lê triệt để nát ra, hóa thành điểm điểm mảnh vụn, cả người hắn đồng thời bị đánh bay ra ngoài, từ không trung rơi xuống, "Ầm" một tiếng vang thật lớn ngã xuống đất.
- Đến phiên ngươi.
Khuôn mặt Vũ dữ tợn, chiêu kiếm kia tiêu hao rất lớn, hắn không lo được nửa phần thở dốc, kiếm thứ hai lâm không mà lên, đâm thẳng Lý Vân Tiêu.
Nội tâm Lý Vân Tiêu thở dài một tiếng, kiềm chế Câu Xá Luân chấm dứt ở đây. Chỉ hi vọng thời gian trì hoãn đầy đủ, ở trong một nén nhang thời gian còn lại, có thể làm cho những thành viên trọng yếu kia tránh được một kiếp. Bất kể là đứng ở góc độ Thương Minh, hay là góc độ nhân loại, sự kiện lần này quá mức trọng đại, chờ Thương chữa trị xong Hỗn Thiên Nghi, những Đại Yêu này từng cái từng cái khôi phục thực lực lúc trước, sợ là toàn bộ đại lục đều sẽ rơi vào khủng hoảng.
Thiên hạ đại sự liền để người trong thiên hạ gánh đi, ta chỉ cầu lần này có thể tận lực cứu bọn họ liền tốt.
Lý Vân Tiêu thở dài một tiếng, Thiên mục ở trên trán đột nhiên khép kín, toàn bộ thân thể hóa lôi, để kiếm thế của Vũ từ trong cơ thể xuyên qua.
- Cái gì?
Vũ cả kinh, ngơ ngác nhìn, tuy rằng lúc trước nhìn thấy Lý Vân Tiêu có thể hóa lôi, nhưng mà chỉ cho rằng đó là một loại Lôi Điện độn thuật, tuyệt đối không ngờ hắn lại có thể tùy ý thân hóa lôi đình.
Giờ khắc này kiếm thế từ trong cơ thể Lý Vân Tiêu xuyên qua, mà thân thể Lý Vân Tiêu cũng ở dưới hóa lôi bắt đầu bành trướng, thật giống như một khí cầu, cực kỳ khổng lồ.
Ánh mắt Lý Vân Tiêu lạnh lẽo, cánh tay Lôi Điện bỗng nhiên duỗi ra, năm ngón tay mở rộng, một thoáng liền dán vào trước khuôn mặt Vũ, lạnh giọng nói:
- Không có đế khí oai, ta nhìn ngươi làm sao đối kháng lực lượng nguyên tố của ta.
Trên lòng bàn tay Lôi đình đột nhiên ngưng tụ quả cầu sét, tụ tập vạn đạo ánh chớp ở trong đó, đồng thời không ngừng áp súc, lấp loé ở trước khuôn mặt Vũ, mồ hôi lạnh từ hai gò má Vũ chảy ra, Lôi Điện này mạnh, ở trước mắt lấp lóe liên tục, hầu như làm mù hai mắt của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.