Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 966: Trợn mắt há hốc mồm




“Sát ý thật khủng khiếp.” Sùng thị lão tổ cảm giác được trong lòng không khỏi nảy sinh ra sợ hãi, “Vị Phi Tuyết khách khanh này, ở lúc đối mặt bọn Thịnh hình phạt sứ, căn bản là chưa dốc toàn lực.”
“Cũng tốt, hắn càng mạnh, trợ giúp đối với Sùng thị thế gia ta cũng càng lớn.” Sùng thị lão tổ yên tâm, “Nếu muốn đối phó Sùng thị thế gia ta, hắn đã sớm động thủ, thời gian dài như vậy chưa động thủ, lại dạy Ngôn Nhi lâu như vậy, nhắm chừng cũng có cảm tình với Ngôn Nhi.”
Đối với vị Phi Tuyết khách khanh thần bí hơn nữa khủng bố này, Sùng thị lão tổ cũng chỉ có thể gửi hy vọng cách sống của đối phương.
“Hay cho một môn Tiệt Sát Lục Kiếm Thức.” Kiếm quang trong mắt Đông Bá Tuyết Ưng tiêu tán, khôi phục ôn hòa, tùy tay cầm mảnh vải trong tay giao cho Sùng thị lão tổ, “Sùng thị tộc trưởng, Thiên Hỏa cung chỉ sợ sẽ không bỏ qua, thậm chí hai nơi khác trong ba đại thánh địa nhắm chừng cũng sẽ chú ý nơi này. Ngươi đạt được trọng bảo có thể khiến Thiên Hỏa cung tham lam, chỉ sợ cũng có thể dẫn lên lòng tham của hai nơi thánh địa khác.”
“Phải.” Sùng thị lão tổ gật đầu.
“Là trọng bảo gì?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.
“Một kiện chân thần khí.” Sùng thị lão tổ cũng không giấu diếm, dù sao Thiên Hỏa cung cũng đã biết, đã không phải bí mật, không cần thiết giấu Phi Tuyết khách khanh, khiến Phi Tuyết khách khanh không vui.
“Ồ.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
Sùng thị lão tổ thấy thế có chút khẩn trương, hắn sợ Phi Tuyết khách khanh cũng bởi vậy nổi lên lòng tham, liền nói: “Phi Tuyết khách khanh nếu muốn xem xét chân thần khí, ta cũng có thể hóa thân của khách khanh đến xem xét.”
“Không cần.” Đông Bá Tuyết Ưng lạnh nhạt nói.
Thế giới này cực coi trọng chân thần khí, Đông Bá Tuyết Ưng thực sự không để trong lòng.
Thần giới thâm uyên, chân thần khí tuy cũng rất trân quý, nhưng lấy cấp độ của hắn vẫn có thể tiếp xúc một ít, chỉ riêng trong tay bản thân hắn đã có ba món, hơn nữa hai món đều là ẩn chứa vĩnh hằng đạo! Thê tử Dư Tĩnh Thu cũng có một kiện. Hơn nữa sau khi có được chân thần khí hắn cũng hiểu một điểm... Chân thần khí quả thực có trợ giúp đối với mở ‘đạo’, nhưng trợ giúp cũng rất có hạn.
Nếu có thể dễ dàng mở một con đường, vậy Huyết Nhận thần đế, Thanh Quân cũng sẽ không chỉ nắm giữ ba đạo, Thời Không đảo chủ, Vạn Thần điện chủ cũng sẽ không chỉ mới nắm giữ một đạo.
Ngộ ra đạo, bình thường đều là phi thường phù hợp với bản thân.
Đông Bá Tuyết Ưng lúc Siêu Phàm liền ngộ ra ‘Thế Giới Chân Ý’, hơn nữa chi nhánh ‘Hư Giới Chân Ý’ trong Thế Giới Chân Ý là hắn nắm giữ sớm nhất, vốn có thiên phú đối với phương diện này, cộng thêm rất nhiều cơ duyên phụ trợ, mới cuối cùng mở ra ‘Hư Giới Đạo’.
Như trong nhị phẩm chân ý lúc Siêu Phàm ngộ ra, sớm nhất chính là ‘Cực Điểm Xuyên Thấu Chân Ý sơ hình’, hắn ngộ ra Sát Lục Đạo, cũng là hội tụ uy lực ở một điểm phát ra...
Nhận biết đối với thế giới, tình cảm, vạn vật, cùng với cảnh giới tu tâm, những cái này đều sẽ ảnh hưởng phương hướng tu hành.
Cơ duyên bên ngoài chỉ là thúc đẩy.
Cho nên nếu đạt được một chân thần khí thích hợp mình, có lẽ có trợ giúp. Nếu đạt được không thích hợp mình, như ‘Thời Không thần điện’ dù đặt ở trước mặt Đông Bá Tuyết Ưng, để hắn một mực tìm hiểu, hắn chỉ sợ cũng rất khó mở ra ‘Thời không chi đạo’.
“Thật không cần?” Sùng thị lão tổ nhịn không được hỏi, “Khách khanh có đại ân đối với Sùng thị gia tộc ta, xem xét chân thần khí cũng chỉ là việc nhỏ.”
“Không cần.”
Đông Bá Tuyết Ưng nói.
Hắn cảm thấy ‘Hư Giới Đạo’ ‘Sát Lục Đạo’ cũng đủ mình nghiên cứu rồi, tạm thời trong lòng hắn cũng không có khát vọng đối với đạo khác.
“Ta nói, Thiên Hỏa cung và hai đại thánh địa khác sợ đều đã chú ý nơi này, ta giúp Sùng thị gia tộc ngươi, cũng sẽ chống lại bọn họ, cho nên ta hy vọng hiểu biết nhiều hơn đối với bọn họ.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
“Đây là tất nhiên.” Sùng thị lão tổ vội gật đầu, liền chủ động kể, “Ba đại thánh địa ta trước tiên nói về Thiên Hỏa cung...”
...
Sùng thị lão tổ chủ động nói, Đông Bá Tuyết Ưng cũng rất nhanh đã hiểu cấu thành thế lực của thế giới này.
Ba đại thánh địa, đều có tồn tại cấp tôn giả.
Thiên Hỏa cung, Tu Hoàng quốc đều có hai vị tồn tại cấp tôn giả, mà ‘Ma Ảnh phủ’ trong ba đại thánh địa thì chỉ có một vị tôn giả.
Một thế giới này, tổng cộng năm vị tôn giả, bọn họ chiếm cứ tầng cao nhất, hơn nữa cũng tranh đoạt rất nhiều bảo vật, tuyệt học, khiến địa vị thống trị của bọn họ càng thêm củng cố.
Thế giới này số lượng ‘Tuyệt học’ lại rất nhiều.
Đều là từng cái kỷ nguyên trước đó lưu truyền tới nay, hơn nữa những tuyệt học này cũng chưa có hạn chế, chỉ cần hoàn toàn ngộ ra, thì có thể tiến hành truyền thụ! Sáng tạo ra bản gốc mới, truyền thụ. Cho nên có không ít tuyệt học, ở dưới từng cái kỷ nguyên truyền thừa, cũng không chỉ một bản gốc.
“Phần cổ tinh đồ đó của ma tổ dẫn dắt ta tới đây, rốt cuộc bởi vì cái gì?” Đông Bá Tuyết Ưng nghi hoặc, tìm hiểu nhiều thêm.
******
Thế giới này.
Bởi vì quy tắc áp chế, bình thường là không thể thuấn di, xuyên qua không gian. Trừ phi mình mở đạo, vượt qua thiên địa quy tắc bình thường. Như ‘Hư giới thiên địa’ của Đông Bá Tuyết Ưng mới có thể làm được thuấn di! Cho nên bọn họ đi đường đều rất chậm, từ Sùng thị thế gia đến Thiên Hỏa cung, cho dù ngồi Kim Sát Hỏa Vân Thuyền toàn lực chạy đi, cũng phải tiêu phí hơn năm năm thời gian mới có thể đến.
Đương nhiên, bọn họ ở cùng lúc đi đường, hóa thân của bọn họ cũng đã bẩm báo tất cả.
“Phi Tuyết khách khanh?” Trong Thiên Hỏa cung, một vị nam tử tóc đỏ toàn thân mơ hồ có lửa tràn ngập nhíu mày.
Thịnh hình phạt sứ cùng với sáu vị chấp pháp sứ, mỗi người đều là hóa thân hiện ra, cung kính vô cùng.
“Cung chủ, Phi Tuyết khách khanh đó thực lực sâu không lường được, một chiêu có thể đánh chết chấp pháp sứ, năm vị chấp pháp sứ liên thủ vây công, cũng là trong thời gian cực ngắn giết ba vị... Hai vị còn lại chạy nhanh, mới trốn vào Kim Sát Hỏa Vân Thuyền. Nếu chạy chậm một chút, một lần này chúng ta chỉ sợ sẽ bị đánh chết toàn bộ.” Thịnh hình phạt sứ tóc vàng cung kính bẩm báo.
“Quá lợi hại.”
“Thực lực của hắn vượt xa chúng ta.” Một đám chấp pháp sứ cũng vội nói.
Nam tử tóc đỏ tràn ngập lửa cháy nhíu mày gật đầu, phất tay: “Các ngươi lui xuống đi.”
“Vâng.”
Hóa thân mỗi người trực tiếp tiêu tán.
Lúc này, một bóng người khác đã đi tới, là một nam tử áo bào vàng tóc đen, trong đôi mắt hắn mơ hồ có lửa màu vàng, mỉm cười nói: “Sao, thất bại rồi. Ta đã nói, một kiện chân thần khí mà thôi, cần gì cứng rắn phải đi bức bách cướp đoạt?”
“Huynh trưởng.” Nam tử tóc đỏ lại nhíu mày, “Chân thần khí cực kỳ hiếm thấy, chúng ta đều mở đạo, chân thần khí đó trợ giúp đối với chúng ta có hạn. Đối với Thiên Hỏa cung chúng ta còn có các đại năng giả, bảo vật như chân thần khí, nào là Sùng thị gia tộc có thể chiếm cho bản thân?”
Nam tử áo bào vàng tóc đen lắc đầu cười, không nói nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.