Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1201: Thi triển không ra?




“Năm đó, ta và Hỏa Diễm cốc chủ một thế hệ trước đồng thời phát hiện hai cây trâm vàng.” Thiên Kiếm tông chủ nói, “Chúng ta đã nói mỗi người một cây, vừa chia trâm vàng, hắn liền đánh lén ta, tuy ta không có ý đánh lén, nhưng cũng âm thầm phòng bị! Một trận chiến đó hắn cuối cùng chết ở trong tay ta, từ đó, Hỏa Diễm cốc cùng Thiên Kiếm sơn ta liền thành tử địch.”
“Đây mới hai cây, cần năm cây trâm vàng mới có thể kích phát truyền tống.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, bảo tàng hắn đương nhiên cực khát vọng!
Tới Cửu Vân đại lục vì cái gì? Chính là bảo vật! Vì đổi lấy ‘Xích Vân Lưu Tâm’ giúp Tĩnh Thu và Ngọc Nhi, bảo tàng Vũ Trụ Thần để lại, mình đạt được bộ phận cực ít là đủ rồi.
Thiên Kiếm tông chủ vừa muốn nói, lúc này Y Tử cô nương lại đang bưng mỹ thực rượu ngon đưa lên, nàng còn tự mình rót rượu cho Đông Bá Tuyết Ưng: “Phi Tuyết tiền bối, đây là rượu trái cây ‘Kiếm Vũ’ ta tự tay làm, bình thường ta chỉ cho phụ thân uống.” Nói xong bưng chén đưa cho Đông Bá Tuyết Ưng.
Đông Bá Tuyết Ưng cười tiếp nhận nếm một ngụm, vừa uống hắn liền biết, rượu trái cây này giá sẽ không quá cao, ở Thái Hư thiên cung hắn từng uống không ít rượu ngon đứng đầu.
Nhưng rượu trái cây này rất đặc, làm người ta ngà ngà, mơ hồ có cảm giác ảo cảnh buông xuống.
“Có ý tứ.” Đông Bá Tuyết Ưng tán thưởng.
“Đứa con gái này của ta rất có thiên phú ủ rượu, dù là thiên phú tu hành yếu chút, cho tới bây giờ mới gập ghềnh miễn cưỡng bước vào cấp độ Hư Không Thần.” Thiên Kiếm tông chủ nói.
Đông Bá Tuyết Ưng nghe xong nhẹ nhàng lắc đầu: “Đã đủ tốt rồi, chỉ cần có thể trở thành Chân Thần, tuổi thọ vĩnh hằng, có thể làm bạn ở bên, vậy là đủ.” Thê tử cùng con mình nay đều kẹt ở Giới Thần tứ trọng thiên, ngay cả Chân Thần cũng không phải, đây cũng là khúc mắc lớn nhất của mình.
“Đúng vậy, có thể sống lâu vĩnh hằng làm bạn ở bên là đủ rồi.” Thiên Kiếm tông chủ cũng có chút cảm khái nói. Hắn tu hành năm tháng dài lâu đến nay, người thân cũng chỉ có còn con gái.
“Y Tử, con lui xuống trước.” Thiên Kiếm tông chủ phân phó.
“Vâng, phụ thân.” Y Tử cô nương ngoan ngoãn rời đi.
Trong đình viện lại chỉ còn lại có hai người bọn họ, Thiên Kiếm tông chủ lúc này mới nói: “Muốn đi vào bảo tàng Cửu Vân đế quân, cần năm cây trâm vàng, ngươi và ta tổng cộng mới hai cây trâm vàng... Ta có một người bạn tốt, trong người tu hành hắn biết được cũng có thể góp được ba cây trâm vàng, đương nhiên rốt cuộc ba cây trâm vàng đó ở đâu trong những người tu hành nào hắn vẫn chưa nói cho ta biết, nhưng chỉ cần ta góp đủ hai cây, liền có thể liên thủ với hắn bên đó.”
“Liên thủ?” Đông Bá Tuyết Ưng nhíu mày nói, “Chúng ta nếu gặp mặt, sẽ không lọt vào tính kế? Nói không chừng còn có đầu sỏ Hỗn Độn cảnh âm thầm tìm kiếm trâm vàng.”
“Yên tâm.”
Thiên Kiếm tông chủ cười nói, “Nếu muốn gặp mặt, khẳng định phải đi thành trì Thuần Nhất pháp tổ xây dựng gặp mặt, cách nơi này gần nhất là ‘Thuần Ngự thành”, ở Thuần Ngự thành, dù là tồn tại Hỗn Độn cảnh cũng không dám làm bậy, dù là đầu sỏ Hỗn Độn cảnh của ba đại thánh giới, hai đại giáo phái cũng không dám đắc tội Thuần Nhất pháp tổ.”
“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
Cửu Vân đại lục...
Chủ nhân thực sự chung quy là vị Thuần Nhất pháp tổ kia! Hắn tuy siêu nhiên không muốn xen vào trong hai thế lực lớn tranh đấu, nhưng cũng không muốn nhìn thấy ‘Cửu Vân đại lục’ mình ẩn cư bị hai thế lực lớn hủy diệt, cho nên định ra rất nhiều quy củ.
Ví dụ như, cấm kiến tạo bất cứ không gian pháp trận nào! Khiến cho các nơi của Cửu Vân đại lục liên hệ phi thường khó.
Lại ví dụ như, hắn xây dựng ước chừng mười hai thành trì, phân tán ở các nơi của Cửu Vân đại lục, mỗi một tòa thành trì đều có pháp trận hắn tự mình bố trí cùng với hóa thân hắn ở lại nơi đó trấn thủ! Hóa thân của một vị Vũ Trụ Thần... Tình hình chung là không giết được chân thân đầu sỏ Hỗn Độn cảnh, nhưng ở trong địa bàn của mình có pháp trận… trợ giúp thì lại khác.
Mười hai tòa thành trì này, mỗi cái đều có pháp trận pháp tổ tự mình luyện chế, hóa thân của Thuần Nhất pháp tổ ở trong đó chính là vô địch.
Hơn nữa hắn còn nghiêm lệnh —— cấm Hỗn Độn cảnh tiến vào thành trì của hắn!
Mục đích hắn xây dựng thành trì, cũng là giữ lại một mảnh đất lành, để một số người tu hành cường đại không có lòng tranh đấu có thể ở đây bình yên tu hành.
“Nếu ngươi muốn, ta sẽ cho vị hảo hữu kia của ta biết?” Thiên Kiếm tông chủ nói.
“Được, bảo tàng Cửu Vân đế quân, có thể đi đương nhiên phải đi.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
“Ha ha, đây là thứ bất cứ một người tu hành nào của Cửu Vân đại lục chúng ta đều khát vọng.” Thiên Kiếm tông chủ cười liền đưa tin liên hệ, chỉ một lát sau liền nói, “Bên kia đã đồng ý, chúng ta sẽ gặp ở Thuần Ngự thành! Bọn họ bên kia có là ở Thuần Ngự thành, có cách khá gần, nhắm chừng muộn nhất cần năm ngàn vạn năm có thể tới. Ta bên này phải chậm hơn một chút, cần tám ngàn vạn năm, Phi Tuyết huynh... Vì an toàn, ngươi và ta tách ra chạy đi, như vậy, đối với ngươi đối với ta đều an toàn.”
“Được.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
Hắn hiểu đối phương cẩn thận.
Chỉ cần đều tách ra chạy đi, như vậy dọc theo tuyến đường thế nào đều chỉ bản thân biết, kẻ địch muốn ám toán mai phục cũng không làm được.
“Đường xá xa xôi, ta ngày mai sẽ xuất phát.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
“Ta chạy đi cần tám ngàn vạn năm, ngươi cũng không cần vội ở nhất thời.” Thiên Kiếm tông chủ vội nói, hắn còn muốn con gái cùng vị cao thủ này thân cận một chút, nếu có thể bái ở môn hạ đối phương thì càng tốt, dù sao nghe con gái nói, đối phương lần này là đột phá vừa mới xuất quan, nói không chừng tương lai còn có thể tiến thêm một bước, đạt tới mức vô địch trong Hợp Nhất cảnh.
Chiến lực Tinh Thần tháp tầng năm, ở trong ba đại thánh giới thánh địa cũng tuyệt đối là cao tầng, ở Cửu Vân đại lục, chỉ cần mấy vị đầu sỏ Hỗn Độn cảnh không ra, quả thực là đi ngang.
Cho dù không tăng lên nữa, cũng là thực lực tương đương với Thiên Kiếm tông chủ hắn, lại có ân cứu mạng đối với mình.
“Ta mới xuất quan không bao lâu, cũng muốn nhân cơ hội đi dạo bên ngoài thêm.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
“Như vậy à, cũng được, vậy ta sẽ không giữ Phi Tuyết huynh thêm nữa.” Thiên Kiếm tông chủ cười nói, “Đến lúc đó chúng ta gặp lại ở Thuần Ngự thành, cùng đi bảo tàng Cửu Vân đế quân.”
...
Ngày hôm sau, Đông Bá Tuyết Ưng liền từ biệt rời đi. Trên Thiên Kiếm sơn, Y Tử cô nương còn có chút không nỡ, nàng có cảm kích cũng có khâm phục đối với Đông Bá Tuyết Ưng, cũng muốn bái sư, đáng tiếc Đông Bá Tuyết Ưng đi quá dứt khoát.
Thời gian kế tiếp, Đông Bá Tuyết Ưng hành tẩu ở trên mảnh đất Cửu Vân đại lục này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.