Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 818: Sao Tự Nhiên Lại Vĩnh Biệt






Phúc An Vương nghĩ La Công Minh sẽ tìm tới mình cho nên đã chuẩn bị sẵn sàng nghênh chiến, không ngờ người mà La Công Minh tìm lại chính là chiến vương Tử thần, ông ta cười lạnh nói: "Quả nhiên là phàm phu lỗ mãng, nóng vội chịu chết".
Chiến vương Tử thần đã vượt qua cảnh giới Thiên Ngư cho nên lực phản ứng cũng vô cùng mạnh mẽ, đòn công kích của La Công Minh còn chưa kịp trúng đích thì chiến vương Tử thần đã lướt qua chỗ khác.
Ánh mắt tràn ngập ý chí Tử thần liếc nhìn về phía La Công Minh nói: "Lão tướng quân trở về đi, ta không muốn giết ông".
La Công Minh có ân nghĩa đối với chiến vương Tử thần, năm xưa nếu như không có nguyên soái La Công Minh thì chiến vương Tử thần cũng không có cơ hội ngộ ra đạo Tử thần, càng không được đánh giá cao trong quân đội, chiến vương Tử thần quả thật không muốn giết chết La Công Minh.
"Ngươi không muốn giết ta, nhưng ngươi muốn giết hoàng thượng, ta có liều cái mạng già này cũng sẽ không để cho ngươi đắc ý!", La Công Minh trừng mắt nhìn chiến vương Tử thần rồi quát lên một câu, sau đó còn nói thêm: "Nếu như ngươi rút lui thì ta cũng có thể cầu xin hoàng thượng giúp cho ngươi!"
"Vậy thì ông vẫn nên chết đi", chiến vương Tử thần tàn nhẫn nói, vung đao chém về phía La Công Minh.

Ánh sáng của lưỡi đao lạnh lẽo chém tới, khí tức hắc ám bộc phát ra ngoài như mây mù, khí tức đó bao trùm lấy La Công Minh ngay lập tức, muốn tước đoạt sinh cơ của La Công Minh và khống chế ý chí của ông ta, sau đó mới chém ông ta thành hai khúc.
La Công Minh cố gắng để không bị những luồng khí này khống chế, song giản của ông ta đã vung lên để chặn lại đường đao, ông ta quát lên: "Đạo Tử thần của ngươi không có tác dụng với ta đâu".
Ông ta vừa dứt lời thì sức mạnh của lưỡi đao đã chém đôi song giản của ông ta, chém thẳng xuống giữa ấn đường của ông ta khiến cho ông ta bị tách thành hai nửa, máu chảy lênh láng, trông vô cùng thê thảm.
Một lão tướng quân uy danh hiển hách, đáng tiếc cũng đã bỏ mạng tại nơi này.
Rất nhiều chiến tướng ở trong hoàng cung nhìn thấy cảnh tượng này đều lộ ra vẻ tiếc thương và phẫn nộ không gì sánh được, trong số đó có rất nhiều người là đệ tử của La Công Minh, nhìn thấy cái chết của La Công Minh ngay trước mặt, trong lòng bọn họ đều đau như bị dao cắt.
.
Xin hãy đọc truyện tại ~ TRÙMT RUYỆN.v Л ~
"Súc sinh, ngươi còn có nhân tính không, ngay cả La tướng quân mà ngươi cũng giết, ta liều mạng với ngươi".
"Tất cả mọi người hãy tập trung sức mạnh giết chết tên súc sinh này, không thể để súc sinh khiến cho sinh linh đồ thán".
"Giết ân sư của ta, ta phải băm vằm ngươi thành ngàn mảnh!"
...!
Một số tướng lĩnh đã mất kiểm soát, điên cuồng gầm thét, hàng chục người xông vào muốn liều chết với chiến vương Tử thần, oanh tạc chiến vương Tử thần từ nhiều hướng khác nhau, năng lượng bộc phát ra trên chiến trường hết sức khủng khiếp, nhưng nếu muốn giết chết chiến vương Tử thần thì vẫn còn thiếu một chút bản lĩnh.

Trên người chiến vương Tử thần đã ngưng tụ ra giáp chiến màu đen, khí tức Tử thần tràn ra bao phủ bốn phương, bất cứ ai lao tới công kích chiến vương Tử thần đều bị ảnh hưởng, thanh đao Tử thần vừa chém ngang qua thì đầu người đã không ngừng rơi xuống đất, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn dứt khoát.
Khi những người khác nhìn thấy cảnh tượng kinh dị đó thì đều kinh hãi run lên, chiến vương Tử thần bất khả chiến bại, làm sao bọn họ có thể chiến đấu tiếp được?
"Ha ha, giết hay lắm, giết hay lắm!", Phúc An Vương cười to nói.
"Tướng quân Hộ quốc, ngay cả ngươi cũng phản trẫm, giết hắn cho trẫm", hoàng thượng nhìn về phía chiến vương Tử thần quát lớn.
Bên dưới, hộ vệ hoàng cung đồng loạt dùng pháo siêu cấp nhắm bắn vào chiến vương Tử thần.
Pháo siêu cấp là binh khí cực mạnh dùng để công thành, muốn dùng nó cũng không dễ dàng, phải dùng tới một lượng lớn huyền linh thạch mới có thể khởi động nó.
Nó chính là lá bài tẩy chưa từng lật lên của hàng phòng ngự hoàng cung, vốn định dùng để đối phó với Phúc An Vương và bè lũ phản loạn, nhưng trước mắt chiến vương Tử thần đang là mối uy hiếp quá lớn, không thể không đối phó trước.
Bùm bùm!
Pháo siêu cấp bắn ra một luồng sáng lớn giống như sao xẹt ra ngoài, uy lực oanh tạc kinh thiên động địa, thậm chí còn có thể giết chết được cường giả Thiên cảnh.
Tướng lĩnh điều khiển pháo siêu cấp đã khóa chặt chiến vương Tử thần từ trước, nhất quyết phải giết chết được mục tiêu.
Phúc An Vương đứng không quá gần nhưng cũng bị chấn động thất kinh, lẩm bẩm nói: "Tiết Quý đã làm ra một thứ đồ chơi thật đáng sợ, uy lực hết sức khủng bố, hy vọng tên kia có thể chống đỡ được".
Đối mặt với pháo siêu cấp, chiến vương Tử thần cũng không hề rút lui, trái lại nguồn năng lượng ngưng tụ trong cơ thể lại càng lúc càng lớn mạnh hơn.

Chiến vương Tử thần còn hấp thu lại khí tức Tử thần từ những xác chết xung quanh, sau đó thâm sâu nói: "Ta chính là đang đi tìm cái chết, có bản lĩnh thì cứ tới đây giết ta!"
Đao quyết Tử thần, phanh thây!
Lưỡi đao này chẳng khác nào một lưỡi đao đến từ địa ngục, lưỡi đao đi tới đâu là tước đoạt sinh mệnh ở đó, không gì cản nổi, đòn công kích của pháo siêu cấp bị chém thành hai mảnh, ngay cả xe pháo cũng bị chém nát, tất cả những tướng lĩnh điều khiển pháo siêu cấp đều bị sức mạnh khủng khiếp đó chém chết.
“Hay, hay lắm, ha ha, ngai vàng này đã là của ta rồi!”, Phúc An Vương phấn khích thốt lên.
Chiến vương Tử thần không bỏ lỡ cơ hội, xông thẳng tới vị trí của hoàng thượng.
"Yên Soái, huynh ngay lập tức mang hoàng thượng đi, ta sẽ cầm chân hắn!", Dương Trấn Nam nắm chặt Nghịch Long thương quát lên, kiên trung thấy chết không lui.
Tận trung báo quốc, đây chính là tín niệm mà cha của ông ấy đã truyền lại cho ông ấy, ông ấy cho dù có chết cũng sẽ tận trung báo quốc.
"Dương bá tước, trẫm phong ngươi làm tướng quân hộ quốc", hoàng thượng đã hoảng sợ bỏ chạy nhưng vẫn không quên gia phong cho Dương Trấn Nam.
Chuyện đó lúc này còn quan trọng hay sao?
Dương Trấn Nam không hề để ý tới lời nói của hoàng thượng, ông ấy đã vung Nghịch Long thương lên, trong đầu ông ấy lúc này chỉ có hình ảnh của vợ con mình, ông ấy không cam tâm gầm lên: "Vợ con của ta, xin vĩnh biệt!"
Lúc này, có người khác đột nhiên lại từ trên trời giáng xuống nói: "Cha, chúng ta đang yên đang lành, sao tự nhiên lại đi vĩnh biệt?".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.