Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 475: Công Khai Luyện Đan






Ánh mặt trời mùa xuân thật ấm áp, tươi đẹp động lòng người.
Không còn không khí chiến tranh căng thẳng trong quân đội, mọi người đều thoải mái, lần lượt vây quanh đài khiêu chiến.
Đám đông ngước mắt lên nhìn bóng người đang đứng trên đài khiêu chiến, mong chờ màn trình diễn tuyệt vời của hắn.
Để tất cả binh sĩ đều có thể tận mắt chứng kiến sự ra đời của thiếu niên Dược Vương, một bục cao đã được dựng lên trên đài khiêu chiến, ở vị trí tương đương với bục cao của các tướng lĩnh, cho binh sĩ phía dưới và cả những binh sĩ đứng xa có thể nhìn thấy rõ ràng.
Dương Ân đứng trên bục cao biệt lập, hắn chắp tay chào các tướng sĩ, sau đó mới đưa mắt nhìn xuống vô số binh sĩ bên dưới, trong lòng tràn đầy tự hào thốt lên: "Chào các huynh đệ tỷ muội!"
“Chào đoàn trưởng Dương!”, tất cả binh sĩ lớn tiếng đáp lại.

Thanh âm giống như sóng biển tiếp nối nhau, sau đó tạo thành một con sóng thần, khí thế dâng lên vô cùng cao, đây chính là sự đoàn kết mà ai cũng mong muốn, trên chiến trường có thể nuôi dưỡng được một tinh thần đoàn kết như vậy nhất định sẽ bất khả chiến bại.
Mặc dù Dương Ân làm như vậy là đã cướp mất hào quang của nguyên soái, nhưng hắn vẫn muốn làm như vậy, hắn muốn tất cả mọi người trong quân đều phải nhớ đến tên của Dương Ân hắn, kinh động tới hoàng thất Đại Hạ, nếu như một ngày nào đó hoàng thất Đại Hạ muốn đối phó hắn, thì cũng chớ trách hắn tạo phản.
"Hôm nay Dương Ân ta công khai luyện chế địa vương đan, mời chư vị tướng quân cùng với tất cả huynh đệ tỷ muội ở đây cùng nhau làm chứng!", Dương Ân hô lớn, sau đó liền lấy cái đỉnh đồng ra ngoài.
Cái đỉnh cổ quái phát ra ánh sáng chói mắt, khí tức tản ra khiến cho tất cả mọi người đều yên lặng.
Cho dù bọn họ không hiểu thuật luyện đan, cũng chưa từng gặp qua một vị luyện dược sư, nhưng chỉ cần nhìn bề ngoài của cái đỉnh đồng này cũng có thể đoán được nó chắc chắn không phải là một vật tầm thường.
Dương Ân không nói nhiều với mọi người nữa, hắn nhìn sang hoa hồng Tử thần rồi nói: "Đoàn trưởng hoa hồng, dược liệu của cô đã chuẩn bị xong chưa?"
Hoa hồng Tử thần bay tới, đem một đống dược liệu đặt xuống bên cạnh Dương Ân, nói: "Đều đã chuẩn bị xong, tổng cộng bốn phần dược liệu!", dừng một chút, nàng ta còn nói: "Đáng tiếc là không tìm được yêu hạch đen, chỉ có những loại yêu hạch khác thôi".
Dứt lời, trong tay của nàng ta lại hiện ra thêm mấy loại yêu hạch khác đủ mọi màu sắc, chỉ thiếu mỗi yêu hạch đen.
Hoa hồng Tử thần tu luyện huyền khí đen, cho nên địa vương đan mà nàng ta cần phải có yêu hạch đen bổ sung vào thì mới có thể luyện chế thành công.
Hoa hồng Tử thần đã điên cuồng săn giết yêu vương, nhưng yêu vương tu luyện huyền khí đen quá khó tìm, trong thời gian ngắn nàng ta vẫn chưa thể tìm ra được.
Dương Ân lấy ra một viên yêu hạch đen, cười nói: "Xem như mấy viên yêu hạch của cô dùng để đổi lấy viên này đi".
Ánh mắt của hoa hồng Tử thần khẽ động, trên khuôn mặt lạnh lùng bỗng nở một nụ cười.

Lúc này, mọi cảnh vật xung quanh đều trở nên lu mờ, chỉ có một mình nàng ta đã trở thành tiên cảnh.
Dương Ân bị mê hoặc đến ngẩn cả người.
Bên dưới, có giọng của Nam Như Nam đang gào thét: "Dương Ân thân yêu, cố lên chàng ơi, ta yêu chàng!"
Tiếng gào thét đó đã đưa Dương Ân trở về thực tại, độ sát thương thực sự quá lớn.
"Hy vọng ngươi thành công!", hoa hồng Tử thần thu nụ cười lại, nói một tiếng liền bay trở về vị trí của mình.
Dương Ân nắm chặt tay nói: "Đừng lo lắng, sẽ thành công thôi!"
Dương Ân bắt đầu luyện đan.
Mọi người đều nín thở, yên lặng theo dõi hắn làm.
Chát!
Đột nhiên, Dương Ân tự tát vào mặt mình một cái thật mạnh, điều này khiến tất cả mọi người bị sốc, không hiểu sao Dương Ân lại làm vậy, tại sao hắn lại tự tát vào mặt mình?
Dương Ân duỗi lòng bàn tay ra, giơ lên một con muỗi nhỏ, cười nói: "Có con muỗi!"
Ngay lập tức, mọi người cười ồ lên.
Cũng vào giờ khắc này, đóa hoa thần đình của Dương Ân đã khẽ động, điều khiển từng cây thảo dược bay vút lên phía trên đỉnh đồng, ngay sau đó, trong lòng bàn tay của Dương Ân lại xuất hiện một ngọn lửa màu xanh, phóng về phía cái đỉnh đồng.
Oành!
Đốt lửa luyện đan là bước đầu tiên trong quá trình luyện đan.

Dương Ân thừa dịp mọi người còn đang phân tâm thì bắt đầu tinh chế dược liệu.
Khi mọi người vừa hồi phục tinh thần lại, thì họ đã nghe được mùi của dược liệu tỏa ra cùng với ngọn lửa xanh bên dưới đỉnh đồng, khiến cho bọn họ bối rối không biết Dương Ân đã tạo ra nó bằng cách nào.
Chỉ có mấy vị tướng lĩnh mới có thể phán đoán được rằng ngọn lửa xanh đó có thể là một loại lửa dị chủng hiếm gặp.
Phần Thiên Hùng là một cường giả tu luyện huyền khí lửa, cho nên ông ta đương nhiên biết một loại lửa dị chủng đối với võ giả tu luyện huyền khí lửa có giá trị như thế nào, mà đối với luyện dược sư thì ngọn lửa lại càng có ý nghĩa lớn lao hơn.
Ông ta thầm thở dài trong lòng: "Đúng là tên nhóc may mắn".
Ông ta không cho rằng đây đều là những thứ mà Dương Ân tự mình khổ luyện ra, ông ta nghĩ đây đều là do vị sư tôn lợi hại của hắn trợ giúp thì hắn mới có thể đạt tới bước này.
Nếu ông ta biết đây đều là tâm huyết của một mình Dương Ân, thì không biết biểu hiện của ông ta sẽ trở nên như thế nào.
Lần này, Dương Ân không còn luyện đan vội vàng giống như bảy ngày trước, mà đã trở nên chậm rãi có trật tự hơn, nỗ lực hoàn thiện từng bước, hắn không muốn mắc phải bất kỳ sai lầm nào, hắn muốn mình có thể thành công chỉ trong một lần.
Người có nghề, chỉ cần vừa làm là biết có thành công hay không..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.