Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 458: Sương Tuyền Đông Thiên Địa






Thất đại yêu vương có những thiên phú tấn công khác nhau, nhưng chúng đều vô cùng mạnh mẽ, khi chúng kết hợp lại với nhau thì sức công phá mà chúng gây ra là vô cùng đáng sợ.
Đám linh yêu và dã thú ở dãy núi phía xa cũng bị dọa đến mức hồn bay phách lạc.
“Vậy thì giết đi!”, Dương Ân nói, siết chặt Thương Tam Long hai lưỡi trong tay.
Đôi cánh huyền khí trên người hắn đã khép lại để tăng cường phòng ngự, thương thế trên người đã sớm bình phục, kinh mạch và huyệt vị trong cơ thể cuồn cuộn dâng trào, năng lượng từ đan điền trung tâm bổ sung liên tục cho thân thể, hơn nữa hắn vẫn chưa thi triển con bài tẩy của mình, bây giờ chính là lúc để cho hắn thi triển.
Bỗng nhiên, có một tiếng gầm đinh đai nhức óc vang lên: "Mấy tên nhãi nhép các ngươi dám động vào thiếu gia nhà ta, đã hỏi qua ý kiến ông rùa của các ngươi chưa?"
Thứ đang tiến tới chính là con rùa vân bạc, nó một mực đuổi theo mùi của Dương Ân suốt chặng đường, vất vả lắm mới có thể đuổi kịp Dương Ân, nhưng lại phát hiện Dương Ân đang gặp phải nguy hiểm trên chiến trường, nó không chút do dự liền xông vào trong chiến trường thay Dương Ân cản trở những đòn công kích này.

Quy Giáp Ngự Thiên Địa!
Vân bạc trên lưng con rùa vân bạc sáng lên lấp lánh, tạo thành lớp phòng ngự mạnh nhất.
Vân bạc đan xen vào nhau tạo thành một chiếc mai rùa cực kỳ dày bao bọc lấy Dương Ân và Vạn Lam Hinh, mạnh mẽ ngăn chặn các cuộc tấn công của thất đại yêu vương.
Ầm ầm!
Sức mạnh của thất đại yêu vương không phải là chuyện đùa, ngay cả khi tộc rùa nổi tiếng về khả năng phòng thủ thì cũng gần như không thể chịu được tất cả các đòn tấn công của thất đại yêu vương trong một thời gian dài.
Sau một thời gian, mai rùa bị nứt hoàn toàn, rùa vân bạc bị trọng thương, phun ra một ngụm máu.
Ngay khi mấy đòn công kích tiếp theo lại lao tới con rùa vân bạc, thì Dương Ân đã xuất hiện ở trên lưng con rùa, cầm Thương Tam Long hai lưỡi đánh ra một con sóng thần, đánh bật tất cả những đòn công kích đó.
“Ngươi muốn chết sao?”, Dương Ân hỏi con rùa vân bạc.
"Có thể thay thiếu gia chống đỡ hỏa lực của kẻ thù, chính là vinh hạnh của rùa nhỏ ta", con rùa vân bạc lấy lòng nói.
Rùa vân bạc bán mạng như vậy đương nhiên là vì máu của con giao long băng, nó nhất định phải lấy được sự tín nhiệm của Dương Ân trước.
“Được rồi, đưa tỷ của ta lui ra ngoài đi, đừng lo lắng”, Dương Ân nói rồi đặt Vạn Lam Hinh lên lưng con rùa vân bạc.
Vào lúc này, một con Điêu vương sơ cấp đã sà tới, cái mỏ sắc nhọn liền mổ vào cổ của Dương Ân.

Không ngờ Dương Ân còn không thèm nhìn, chỉ thản nhiên giơ một ngón tay lên, bắn về phía Điêu vương sơ cấp.
Hỏa Sơn Chỉ!
Bang!
Sức mạnh của Hỏa Sơn Chỉ thật kinh người, đã đạt đến giai đoạn hoàn mỹ, giống như thiên tai giáng xuống, chỉ cần một cái điểm tay đã thổi bay con Điêu vương sơ cấp thành những đốm tro tàn.
“Đi, không ai có thể làm tổn thương hai người!”, Dương Ân giẫm lên lưng con rùa hét lớn.
Có Mộng Băng Tuyết trong bóng tối bảo vệ Vạn Lam Hinh, Dương Ân mới có thể rảnh tay đánh một trận ra trò.
“Ân đệ cẩn thận, ngàn vạn lần đừng miễn cưỡng thực lực của mình!”, Vạn Lam Hinh kêu lên.
“Yên tâm, bọn chúng chẳng qua cũng chỉ là đám gà chó mà thôi!”, Dương Ân chĩa Thương Tam Long hai lưỡi về phía trước rồi quát lên một tiếng.
Đồng thời, hắn giải phóng toàn bộ sức mạnh mà đan điền trung tâm đã bổ sung cho thân thể của hắn, hoàn toàn không để ý đến mấy đòn công kích của sáu con yêu vương còn lại, hành động này của hắn đã khiến cho Mạnh Địch phải nâng cao cảnh giác.
"Không thể chậm trễ hơn được nữa, nhất định phải giết hắn!", Mạnh Địch một lần nữa cầm cây sáo đứng lên, thổi một khúc nhạc.
Vù vù!
Sau khi tiếng sáo của gã ta vang lên lần nữa, gã ta từ trên lưng của con Hắc Bạch Điêu vương bay khỏi, hai mắt của Hắc Bạch Điêu vương lóe lên, hai cánh vỗ mạnh, biến thành một lưỡi dao sắt hai màu đen trắng chém về phía Dương Ân.

Lần này, thất đại yêu vương đã lao hết lên vây chặt Dương Ân, bọn chúng sau khi nghe thấy tiếng sáo của Mạnh Địch thì điên cuồng thi triển thiên phú công kích của mình, không giữ lại chút sức mạnh nào.
Bọn chúng không sợ sống chết, đồng loạt xông vào Dương Ân, yêu khí đáng sợ tràn ngập, liên tục oanh tạc, muốn biến Dương Ân thành tro bụi.
Ngay trước khi những đòn công kích khủng khiếp này chuẩn bị giáng xuống Dương Ân, thì một tầng băng giá đã chậm rãi tản ra, sương mù không ngừng nhỏ xuống biến thành băng tinh, băng tinh kết lại thành tầng tầng lớp lớp phòng ngự vô cùng dày, không chỉ có thể che chắn trước người Dương Ân, mà còn có thể đóng băng tất cả các đòn công kích đang đánh tới.
Sương Tuyền Đông Thiên Địa!
Huyền tinh khí Sương Tuyền vốn do khí tức băng giá cực độ ngưng tụ mà thành, chẳng những khiến cho ngay cả thiên yêu cũng không có cách nào chịu đựng nổi, nó còn có một uy lực độc nhất vô nhị, chính là có thể tạo ra một thế giới băng giá.
Dương Ân không cần phải thi triển chiêu thức công kích nào quá mạnh mẽ, chỉ cần hoàn toàn phóng thích huyền tinh khí Sương Tuyền ra bên ngoài, thì hắn đã có thể biến thành chúa tể băng giá đóng băng vạn vật, thứ nào tiến đến gần hắn đều sẽ bị đóng băng đến chết, cho dù là yêu vương cũng không ngoại lệ.
Khí tức băng giá cực độ này quá mức kinh người, trong nháy mắt các đòn công kích của yêu vương và cả yêu vương ở phía xa đều đã bị đông cứng thành những pho tượng.
Chỉ có con Điêu vương có tốc độ nhanh nhất mới có thể chạy thoát ngay khi luồng khí tức băng giá cực độ đang di chuyển về phía nó, nếu không thì nó cũng đã bị đóng băng rồi.
Tiếng sáo của Mạnh Địch ngay lập tức ngưng lại, gã ta trợn to hai mắt hoảng sợ kêu lên: "Hắn là cái loại quái vật gì thế?".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.