Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 316: Ám Sát






Dương Ân cầm được Hoạt Cốt đan thì lại một lần nữa trở về doanh trại.
Lần này, hắn đem cả Tiểu Hắc và Tiện Cốt Đầu cùng về.
Dựa vào năng lực hiện tại của hắn thì đã đủ để sở hữu thú cưỡi, cũng không có người nào dám nói nửa câu, còn Tiểu Hắc thì từ trước giờ đều bị người khác bỏ qua nên hắn cũng yên tâm.
Bộ lông trên người Tiện Cốt Đầu đã dài ra nhiều, đã đủ để người ta nhìn ra là một con hổ Hỏa Vân, ít nhất là tốt hơn nhiều so với bộ dạng bóng loáng lúc đầu.
Dương Ân cưỡi nó quay về khiến nhiều người trông thấy đều ngưỡng mộ, có binh sĩ nào mà không mong muốn có thú cưỡi của riêng mình, như vậy mới có thể thỏa thuê xông pha trên chiến trường.
Dương Ân cưỡi Tiện Cốt Đầu trở về, mới phù hợp với thân phận phó thống lĩnh hiện tại của hắn, mà hắn bỗng nhiên nổi tiếng trong quân, quả thực cần có thú cưỡi phù hợp với thân phận.
Tiện Cốt Đầu chính là yêu thú đỉnh cấp, trong lúc đi còn tỏa ra yêu khí nồng đậm, ai cũng có thể cảm nhận được thực lực yêu tướng đỉnh cấp thuộc về nó.
Sau khi Dương Ân quay lại thì đi tìm Lý Đại Chủy ngay.
Sau khi Lý Đại Chủy uống đan trị thương thì đã hồi phục được khá nhiều, nhưng vì chân gẫy nên chắc chắn tinh thần cũng không tốt như trước.

“Phó thống lĩnh Lý, nuốt Hoạt Cốt đan này đi.
Nó có thể khiến chân của ông khôi phục lại như cũ”, Dương Ân nhìn thấy Lý Đại Chủy thì đi thẳng vào vấn đề.
Nghe thấy vậy, vẻ mặt Lý Đại Chủy hiện lên mấy phần kích động nói: “Thật sự có thể chữa được sao?”
“Ông cứ uống nó đi rồi nói”, Dương Ân đưa viên thuốc cho Lý Đại Chủy.
Lý Đại Chủy không hề do dự mà nuốt thẳng viên thuốc vào trong họng.
Ngay sau đó, viên thuốc phát huy tác dụng trong cơ thể của gã ta.
Khuôn mặt của gã ta đầy vẻ vui sướng, nhắm ngay đôi mắt lại, hai tay kết ấn, bắt đầu luyện hóa sức mạnh đan dược.
Dương Ân nói với thủ hạ đang coi giữ nơi này: “Bảo vệ thật tốt cho phó thống lĩnh Lý”.
“Vâng thống lĩnh!”, thủ hạ lập tức cung kính đáp lại.
Dương Ân không ở lại chỗ của Lý Đại Chủy thêm mà nhanh chóng trở về lều của mình.
Sau khi Dương Ân quay về lều thì tiến vào trạng thái bế quan.
Hắn tranh thủ nhanh chóng đột phá cảnh giới cấp tướng.
Hắn có một dự cảm xấu, nếu không nhanh chóng đột phá thì chỉ sợ là hắn sống qua ngày không được yên ổn.
Dương Ân lệnh cho Hoàng Mạc Cái và Hoàng Minh Oanh bảo vệ mình để hắn chuyên tâm bước vào luyện hóa huyền linh thạch.
Năm ngày qua đi, Dương Ân luyện hóa đủ 100 viên huyền linh thạch, cuối cùng cũng đả thông tới 715 huyệt vị, chỉ còn thiếu 5 huyệt vị là trọn vẹn thông suốt toàn thân.
Mà, 5 huyệt còn lại quá khó để đả thông, Dương Ân đã tập hợp một vài sức mạnh, hết luồng này tới luồng khác phát động xung kích nhưng không thể làm dao động 5 huyệt vị này khiến hắn cảm thấy có chút nản lòng.
Điều này không phải do sức mạnh của hắn không đủ, mà là vì 5 huyệt vị đó đều cực khuất, cực kỳ khó đột phá, và thuộc về điểm mấu chốt cuối cùng.
“Ta không tin là không đả thông được ngươi, thông!”, Dương Ân gào lên trong lòng, không ngừng nén lại sức mạnh của đan điền, sau đó bộc phát một lần, sức mạnh dồi dào như lũ cuồn cuộn xông tới kinh mạch và huyệt vị trên toàn thân của hắn.
Rất nhiều huyệt vị như những ngôi sao không ngừng lóe sáng, xoay tròn cực nhanh, trông chúng thật chói mắt.

Phù!
Dương Ân vẫn không thể đả thông huyệt vị cuối cùng mà lại bị sức mạnh mà mình ép bộc phát cắn ngược lại, khiến hắn phun ra một ngụm máu.
Cũng chính lúc này, Tiểu Hắc truyền âm nói: “Có kẻ ám sát, ngươi tự giải quyết ổn thỏa”.
Tiểu Hắc đang trốn trong chỗ tối nên không ai phát hiện ra sự tồn tại của nó.
Dương Ân nổi da gà, có thể tránh được cảm ứng của hắn, tránh được cảm ứng của Hoàng Mạc Cái và Hoàng Minh Oanh bên ngoài thì người tới chắc chắn không phải hạng tầm thường.
Dương Ân vừa điều động lực cảm ứng thần đình thì cảm nhận được một tia ánh sáng yếu ớt đâm tới phía sau đầu hắn, trong khoảnh khắc sẽ đâm trúng đầu.
Dương Ân không cần nghĩ đã nghiêng đầu sang một bên, ánh kiếm sượt qua mặt hắn.
Kẻ tấn công không ngờ một kiếm cẩn thận tỉ mỉ như thế của mình lại rơi vào hư không, nhưng gã cũng không hề hoảng sợ, lấy lại tinh thần ngay lập tức rồi vung một kiếm lên cổ Dương Ân, ánh sáng lạnh lóe lên, kiếm khí gây sát thương người ta.
Uy lực của một kiếm này đã gần tới lực tấn công của vương giả, là do cường giả, chỉ còn thiếu nửa bước nữa là tiến vào vương giả, xuất chiêu tạo thành uy lực bức ép vô cùng lớn cho Dương Ân.
Dương Ân đã nằm trên mặt đất.
Vừa rồi còn tổn thương do bị cắn ngược nên tất cả phản ứng đều chậm hơn bình thường.
Nhưng lúc này không cho phép hắn nghĩ nhiều mà phải dựa vào bản năng phản kháng khi sắp đối diện với sự uy hiếp của cái chết.
Lực tinh thần thần đình của hắn bộc phát, sức mạnh của huyết mạch trong cơ thể cũng bỗng chốc tăng vọt, đem tất cả những gì mà bản thân có tập trung lại với nhau, ngàn lỗ trong đan điền trung tâm có huyền tinh khí Tiên Thai bùng nổ.
Do sự kết hợp của sức mạnh này và lực tinh thần, cùng với sức mạnh huyết mạch gia tăng xung kích mà năm huyệt cuối cùng trên đầu đã đột ngột được đả thông.
Ầm!
Sau khi Dương Ân đả thông 5 huyệt đó thì cả 720 huyệt đồng thời lóe sáng với 12 kinh mạch, 6 kinh mạch thần kỳ lớn hình thành một lực tuần hoàn đáng sợ.
Huyền khí như nước lũ cuốn vỡ đê, không ngừng xông tới từng nơi trong cơ thể, còn hai kinh mạch thần kỳ khác thì bỗng chốc bị những sức mạnh này đột phá, cuối cùng 8 kinh mạch thần kỳ lớn đã thông suốt.
Kinh mạch, huyền khí sôi sục, dịch khiếu trong huyệt hóa thành sao dày đặc!
Lần này mới thực sự khiến cho huyền khí trong cơ thể của Dương Ân hình thành một vòng tuần hoàn lớn vận hành liên tục không nghỉ.
Sức mạnh vô cùng mãnh liệt phân bố toàn thân, sinh khí nồng đậm dồi dào, tràn tới mỗi cơ bắp, phủ tạng, xương cốt.

Đây là lần thay đổi về chất và nền tảng võ thể mới coi như được hình thành trọn vẹn.
Những võ giả thông thường sau khi đả thông 360 huyệt vị thì bắt đầu ngưng tụ huyền khải, vọt lên cảnh giới cấp tướng.
Giống như Dương Ân, đả thông 720 huyệt mới đạt được nền tảng hoàn thiện, rồi mới vọt lên cảnh giới cấp tướng thì rất hiếm gặp.
Giáp huyền khải của Dương Ân tự động hình thành.
Nó chói sáng lóa mắt và còn cứng dày hơn mấy lần trước đây.
Đinh đang đinh đang!
Một hồi âm thanh thanh thúy vang lên, tia lửa bắn tung tóe, giáp huyền khải không hề bị hư tổn.
“Sao có thể như vậy!”, kẻ tấn công kinh ngạc hô lên.
Dương Ân lại bùng nổ vào lúc này, mang theo một quyền thể hiện ý tứ vô cùng phẫn nộ đánh thẳng vào mặt của kẻ tấn công.
Kẻ tấn công cảm nhận được sự uy hiếp nồng đậm, định lùi về sau, muốn tháo chạy khỏi hiện trường ngay lập tức.
Đáng tiếc, một quyền này của Dương Ân đã kích hoạt ý chí chiến đấu của huyết mạch trong cơ thể.
Lực chiến đấu tăng vọt tới cảnh giới đáng sợ cực điểm, tốc độ xuất quyền đã đạt tới mức không thể tin nổi.
“Không!”, kẻ tấn công phát hiện ra nắm đấm của Dương Ân bỗng chốc đã tới mặt mình, huyền khải phòng ngự trên người gã vẫn chưa thành hình trọn vẹn nên hô lên thất thanh mang theo vẻ sợ hãi tột độ.
Nhưng cho dù gã kêu thế nào thì cũng thể thay đổi vận mệnh bị một quyền này đánh trúng.
Bùm!
Toàn bộ phần đầu của kẻ tấn công bị đánh nát, máu tươi trên cổ phun trào không ngừng, trông vô cùng kinh tởm..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.