Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 251: Xúc Hồn Đằng






Ngay sau đó, hắn vận hành tấn Long Quy trấn thủy, đồng thời cũng dùng Thái Thượng Cửu Huyền quyết để thêm vào, khiến sức mạnh hấp thụ toàn thân tăng lên với tốc độ rất nhanh, đôi chân trong nháy mắt đầy hơi nước, còn trên người của Dương Ân có được Thủy Huyền Châu, bên trong cơ thể chứa tinh huyết luyện hóa của rùa yêu, điều này khiến hắn cực kỳ nhạy cảm với nước, trong nháy mắt có thể nương theo lực của nước đẩy cơ thể mình nổi lên, những chất bùn thối từ đầm lấy thì bị giáp huyền khải đánh bật văng sang một bên.
Đám côn trùng độc là hung vật, chúng nhìn thấy Dương Ân không ngừng nổi lên trên thì nhanh chóng xông về phía hắn, phun ra rất nhiều khí độc, mùi hôi thối nồng nặc khiến người khác thấy buồn nôn.
Dương Ân đã sớm uống thuốc giải độc nên có thể chống lại được khí độc này, huyền tinh khí Tiên Thai sản sinh trong cơ thể hắn ẩn chứa sức mạnh đặc biệt của hột đào cũng có thể ngăn chặn khí độc, như vậy mới có thể giúp hắn bảo vệ được cái mạng nhỏ trong tình huống này, nếu là người khác thì đã bị những khí độc này giày vò đến chết rồi.
Dương Ân thúc đẩy tấn Long Quy trấn thủy tăng tốc độ để đưa hắn trốn thoát, còn quát lớn: “Cút ngay cho ta!”
Dương Ân tung người lên lên, giải phóng ra một luồng sức mạnh bá đạo, huyền khí phun ra từ lòng bàn tay bắn chết những côn trùng độc kia.

Ầm ầm!
Sức mạnh của Dương Ân nện xuống làm chung quanh hắn thành hai cái hố sâu, bùn lầy bắn tung tóe, khiến cho đám côn trùng độc đang lao tới cũng sợ hãi tán loạn.
“Cuối cùng cũng thoát ra được rồi!”, Dương Ân cảm khái.
Hắn thật sự không ngờ mình lại trúng ảo ảnh một cách khó hiểu như vậy, Tiểu Hắc còn làm lơ hắn, may mà hắn đủ bình tĩnh, nếu không thì sẽ gặp rắc rối lớn.
Dương Ân không có nhiều thời gian ở đây cảm thán, ánh mắt của hắn hướng về phía cây mang hình thù kỳ dị kia, rảo bước lướt về phía nó.
Hiện tại, đầm lầy ở đây không có ảnh hưởng gì đối với hắn hết, hắn hoàn toàn có thể nổi trên mặt đầm lầy, từng bước đi đều xuất hiện vệt nước, đây chính là nguyên nhân khiến hắn đạt đến giai đoạn nhập vi của tấn Long Quy trấn thủy, ngoài ra còn tốc độ của chân Phong Thần, giúp hắn đi bộ trên đầm lầy nhanh như đang đi trên mặt đất.
Chỉ trong vài bước, Dương Ân đã đến trước cây hình quỷ, hắn nhìn thấy “Xúc Hồn Đằng” phía sau cây hình thù ma quái, kích thước của nó còn to lớn hơn cái cây lấy được từ đám tộc Man di, xem ra niên đại cũng khá lâu, trên thân cây còn tản ra vài luồng ấm áp.
Đôi mắt của Dương Ân phát sáng: “Tiểu Hắc từng nói, phàm là linh dược thì đều sẽ sinh ra linh khí, Xúc Hồn Đằng ở trước mặt này vô cùng ấm áp, xem ra là một cây Xúc Hồn Đằng đạt đến cấp bậc linh dược”.

Dương Ân giơ tay muốn lấy cây Xúc Hồn Đằng, nhưng đột nhiên cây có hình dáng ma quái đột nhiên dùng cành cây đánh tấn công, hắn không hề phòng bị chút nào, cũng không ngờ cây này lại có thể tấn công mình.
May mà sức mạnh của đòn này không lớn, cũng không gây thương tích gì cho Dương Ân, hắn rút đao sắt ra chém cho cây quỷ quái một đao.
Dương Ân tưởng đao này có thể kết liễu được cây hình quỷ, nào ngờ nó lại di chuyển, khiến cú chém của hắn rơi vào không trung.
Dương Ân thất thanh nói: “Cái cây này thành tinh rồi, còn biết tránh đòn nữa!”
Soạt soạt!
Cây có hình thù kỳ dị không tránh né nữa, nó vung thật nhiều nhánh cây về phía Dương Ân, những đòn đánh này cũng không yếu, còn mạnh hơn những đòn trước một chút, để đối phó với những võ giả bình thường thì không thành vấn đề.
Lần này, Dương Ân có đề phòng, đao sắt trong tay liên tục chặt đứt những cành cây đánh tới, khiến cho nhiều cành cây rơi xuống mặt đất.
Khi những cành cây này bị chặt đứt, một thứ chất lỏng sền sệt đổ ra từ cành cây, cây có hình thù kỳ lạ kia nhanh chóng rút lui, nó ý thức được sự lợi hại của Dương Ân, không dám tấn công nữa.
Nhưng Dương Ân lại không tha cho nó, đao sắt bộc phát ra một luồng huyền khí mạnh mẽ, xé toạc không khí, chém nó thành hai nửa, một lượng lớn nhựa cây chảy ra, cây hình quỷ liền trở thành một cái cây chết.
Xúc Hồn Đằng lộ ra, nó nhanh chóng co lại, muốn thoát khỏi đây.

“Trốn đi đâu hả!”, Dương Ân không cho nó cơ hội trốn thoát, nhanh chóng lướt qua, túm lấy nó trong tay, dùng sức kéo, rút cả rễ của nó lên.
Cũng đúng lúc đó, Xúc Hồn Đằng giải phóng ra hồn lực mạnh mẽ tấn công huyệt Thần đình của Dương Ân, đây chính là đòn phản kích trước khi chết của Xúc Hồn Đằng, may mà Dương Ân luôn phòng bị, nên không trúng đòn của nó, nhưng vẫn cảm nhận được huyệt Thần đình bị tấn công một chút, khiến hắn suýt chút nữa thì ngất đi.
“Không ngờ một cái cây Xúc Hồn Đằng lại khó hái như vậy!”, trong lòng Dương Ân thầm nghĩ.
Dương Ân cất cây Xúc Hồn Đằng đi, không rời đi ngay, vì hắn cần tìm Xúc Hồn Đằng Vương, Xúc Hồn Đằng cấp linh này vẫn chưa đủ dùng.
Dương Ân im lặng một lúc, hướng về chỗ sâu trong đầm lầy, hắn cảm nhận được ở chỗ đó có nguồn hồn lực mạnh mẽ đang dao động, đây chính là thứ mà nụ hoa thần đình cảm nhận được, chắc chắn sẽ không sai.
Sau khi hắn đi sâu vào đầm lầy, thì nghe được tiếng bên trong có người kêu lên: “Cứu với! Bổn cô nương không muốn chết ở đây!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.