Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 220: Lão Rùa Ngàn Năm






Tấn Long Quy trấn thủy không phải là kỹ năng chiến đấu, cũng không phải là thế bước, chẳng qua chỉ là phương thức hấp thu huyền khí của thuật Long quy lật biển, để có thể liên tục cường hóa bản thân nhờ sự trợ giúp của thủy huyền khí, đồng thời có thể phát huy ra hiệu quả chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.
Dương Ân để cho tấn Long Quy trấn thủy cùng Thái thượng cửu huyền quyết phối hợp với nhau hấp thu huyền khí, lần này hắn đang ở bên mép đầm nước sâu, tốc độ hấp thu còn nhanh hơn, rất nhiều nước thấm vào hai chân và thấm vào da của hắn rất nhanh, sau đó tụ vào trong cơ thể của hắn và nhập vào đan điền trung tâm.
Hạch đào đã chuyển từ kích thước của một cái ao nhỏ thành một cái hồ lớn, sức mạnh nó chứa đựng rất lớn, khi có rất nhiều huyền khí tràn vào, vân hà không ngừng phun ra từ hàng ngàn lỗ hổng, tinh khiết không gì sánh được.
Sức mạnh này làm dịu và nuôi dưỡng thân thể của Dương Ân, khiến cho mỗi bộ phận trên cơ thể hắn đều cảm thấy thoải mái và bình tĩnh.

Dương Ân bước vào trạng thái vô thức, một lượng lớn thủy huyền khí bị hấp thụ, sau lưng hắn dường như hiện lên hình ảnh Long Quy đang dần dần nổi lên mặt nước.
Trong đầm nước nổi lên một bóng đen càng lúc càng rõ ràng, chỉ có điều thác nước đang trút xuống, nước bắn tung tóe, ảnh hưởng đến sự tồn tại của nó.
Chỉ có Tiểu Hắc núp ở phía xa trên thân cây nhìn thấy rất rõ ràng, nó lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng đen kia thầm nghĩ: "Lão rùa ngàn năm này tốt nhất là nên biết điều một chút, bằng không nhất định phải khiến cho lão mất chút máu".
Trước khi bóng đen hoàn toàn nổi lên, Hoàng Phủ Minh Ngọc đã tỉnh dậy trước.
“Mau thả ta ra!”, Hoàng Phủ Minh Ngọc kêu lên vật vã khi thấy mình bị trói bằng một đoạn roi.
Từ khi còn là một đứa trẻ, cô ta chưa bao giờ nghĩ đến ngày mình sẽ trở thành một tù nhân.
Dương Ân đã nghe thấy tiếng quát của Hoàng Phủ Minh Ngọc, nhưng hắn vẫn làm như không nghe thấy nó, tiếp tục hấp thụ nguồn thủy huyền khí trù phú ở đây, hắn ta cảm thấy bản thân đã tương hợp với thủy huyền khí, nên sau này hắn nhất định sẽ sử dụng thủy huyền khí làm chủ lực công kích.
"Ngươi có nghe thấy không, ta nói ngươi thả ta ra, ta là công chúa hoàng tộc, nếu như ngươi dám gây bất lợi cho ta, thì không chỉ có ngươi mà ngay cả tộc nhân của ngươi và hoàng triều Đại Hạ đều sẽ đối mặt với sự diệt vong", Hoàng Phủ Minh Ngọc lạnh lùng nói.
Đáng tiếc, Dương Ân vẫn phớt lờ cô ta, không quan tâm cô ta nói cái gì.

Dương Ân đang tập trung để hấp thu huyền khí, thì đột nhiên cảm nhận được có một thứ khác thường đang nổi lên trong đầm nước.
Đối phương ẩn giấu rất tốt, cho dù là thần đình của hắn cũng không phát hiện được sự tồn tại, chỉ có điều do hắn đang đứng tấn Long Quy trấn thủy nên vô tình sinh ra một cảm giác vô hình, phảng phất có hưng phấn, có kiêng kỵ, có thân thiết, có sợ hãi...!
Đây là một tình huống rất mâu thuẫn.
Dương Ân im lặng, âm thầm tích lũy sức mạnh, rất nhiều huyền khí chảy khắp cơ thể, khiến cho trạng thái đạt đến đỉnh điểm, khi bóng đen trong hồ nổi lên, hắn mới bắt đầu di chuyển.
Thuật Long quy lật biển!
Dương Ân không giữ sức, sức mạnh tích lũy vừa rồi đều bị rút ra một cách điên cuồng, đánh ra năng lượng như Long Quy cuộn sóng thần, huyền khí phóng ra giống như sóng biển cuồn cuộn không dứt, khiến cho bề mặt của sóng nước dâng cao và thác nước đang đổ ào ào như bị đảo ngược lại, sức công phá vô cùng kinh ngạc.
Lúc Dương Ân đánh ra chiêu này, trên người lại đả thông thêm mấy huyệt vị.
Đây là do vừa rồi hắn tĩnh tâm hấp thụ huyền khí, sau đó nhân tiện dùng thuật Long quy lật biển phát tiết ra ngoài, thuận lợi công phá huyệt vị, đúng là một công đôi việc.
Hoàng Phủ Minh Ngọc nhìn thấy Dương Ân đã bùng nổ lực chiến mạnh mẽ như vậy, miệng há hốc, trong đôi mắt đẹp hiện lên một tia ái mộ.
Thiếu niên này mới là dũng sĩ mạnh nhất!

Dương Ân tuy không được cao to như người Man di bọn họ, nhưng chắc chắn thân hình này ở tuổi của hắn cũng không hề thấp bé, thân hình thon dài, trông không quá thô kệch, so với ngươi Man di thân thể mang từng khối lớn bắp thịt thì trông ổn hơn nhiều.
Hắn trạc tuổi Hoàng Phủ Minh Ngọc, nên cô ta vừa ý hắn cũng chẳng có gì lạ.
Sau khi Dương Ân đánh ra một lần, hắn cũng không dừng lại ở đó, dựa vào cảm giác liên tục đánh ra thuật Long quy lật biển.
Tuy rằng thuật Long quy lật biển của hắn còn chưa đạt tới trạng thái nhập vi, nhưng thực lực của Dương Ân đã mạnh hơn trước rất nhiều, chỉ cần hắn tiến vào cảnh giới cấp tướng, có lẽ sẽ có cơ hội đạt tới trạng thái nhập vi.
Thuật Long quy lật biển là đòn sát thủ của Dương Ân, hắn muốn có thể làm chủ được nó, nhưng lại luôn cảm thấy mình vẫn còn thiếu chút gì đó, hắn chưa bao giờ tìm được cảm giác đó, nên bây giờ nơi nào có nguồn nước hắn đều cố gắng luyện càng nhiều càng tốt.
Hắn muốn xem trong quá trình luyện tập hắn có tiến bộ hay không, đồng thời tấn công con thủy quái vô danh này.
Dương Ân đã đánh ra thuật Long quy lật biển bốn năm lần, sức mạnh trong đan điền trung tâm đã cạn kiệt, may mà ở đây thủy huyền khí rất mạnh, hắn có thể nhanh chóng bổ sung năng lượng, hắn nhanh chóng mang theo Hoàng Phủ Minh Ngọc rút lui, không dám ở lại đây nữa, cảm thấy một cảm giác bị áp bức khủng khiếp..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.