Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 174: Ý Chí Tử Thần Chi Phối






Đạo Tử thần là một trong những đạo mạnh nhất trong ba ngàn đại đạo, cũng là một loại võ đạo khó lĩnh ngộ nhất.
Nếu như chưa từng thấy Tử thần hoặc chưa cảm nhận được cảm giác sắp chết thì sẽ rất khó lĩnh ngộ được.
Dương Ân nhận được ý chí Tử thần từ bia chiến kỹ do chiến vương Tử thần để lại, đây chỉ là một phần ý chí còn sót lại, kém xa đạo Tử thần thực thụ.
Nhưng chỉ một chút ý chí này lại khiến người sắp rơi vào cái chết như Dương Ân chạm được vào, khiến hắn có một cảm giác huyền diệu.
Chiêu thức của hắn tràn đầy ý chí Tử thần, lực lượng tăng mạnh.
Bất kỳ võ đạo nào cũng đều có sự độc đáo riêng, mà đạo Tử thần chính là một khí thế khiến con người tiến vào trạng thái Tử thần, vô hình trung đã ảnh hưởng đến cảm quan thần đình của con người.
Sau khi tiếp xúc với ý chí Tử thần, hàng chục trượng quanh Dương Ân đều khiến đối thủ của hắn cảm thấy ý chí Tử thần, nội tâm sinh ra sợ hãi, cảm giác như mình sắp phải chết, tinh thần sụp đổ, từ đó mà bị giết chết dưới một chiêu.
Dương Ân phẫn nộ chém chết một tên rồi lại tỏa ra ý chí Tử thần, khiến mấy tên Man di còn lại đều sững sờ.

Tinh thần và ý chí của chúng bị ảnh hưởng, cảm giác Tử thần đó khiến chúng sợ hãi, như bước vào Quỷ Môn quan vậy.
Sự lạnh gáy bao phủ toàn thân khiến chúng chỉ muốn chạy ngược lại.
Trừ phi có lực chiến đấu kiên định thì chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng bởi ý chí này và không thể giữ vững tâm trí.
Lúc này, Dương Ân xoay đinh ba liên tục, huyền khí bao quanh như gió giật sấm rền, công kích vào bốn tên Man di.
Một tên bị đánh vào eo rồi bay ra ngoài, một tên bị đánh gãy một bên vai, hai tên còn lại mạnh hơn một chút.
Khi gặp uy hiếp Tử thần, bọn chúng phản ứng nhanh nhất, chỉ bị Dương Ân xẹt đinh ba qua và bị thương ngoài da mà thôi.
“Tên nhóc này lạ quá, không thể tiếp tục giấu nghề nữa!”, tên tướng Man di bị thương nhẹ tỉnh táo lại, phẫn nộ gầm lên.
Sau đó, gã ta sử dụng con át chủ bài, lực lượng tăng lên, ngưng tụ quanh binh khí.
Binh khí như một con rồng lửa, xông thẳng về phía Dương Ân, muốn xé đứt Dương Ân ra.
Dương Ân ngưng thần, lấy gậy đinh ba chặn lại.
Dưới lực ảnh hưởng của ý chí Tử thần, lực bạo phát ít nhất là gấp đôi, khiến con rồng lửa này bị tấn công mạnh, phần sức mạnh còn thừa thì xuyên qua huyền giáp và lồng ngực của tên Man di.
Tên Man di đó không thể tin nổi, gã ta đã dùng toàn bộ sức mạnh mà lại không ngăn nổi công kích của đối phương, gã ta không cam tâm.
Lúc Dương Ân giết chết tên này thì bản thân hắn cũng phải trả giá.
Một tên tướng Man di cầm lưỡi câu móc thẳng vào vai hắn tạo thành một vết sẹo dài lộ ra cả xương.

Vết thương này không những không khiến hắn dừng lại mà còn kích phát hung tính của hắn.
Ý chí Tử thần đó hoàn toàn được khởi động, cả người hắn bùng nổ, tỏa ra đến cả tên tướng Man di kia và đâm vào khiến gã ta thủng lỗ chỗ như tổ ong.
Hai tên tướng Man di sợ đến điếng người, bọn chúng không còn đường lui nữa, nhưng Dương Ân không định tha cho chúng, chỉ gầm lên: “Giết!”
Dương Ân nhấc gậy đinh ba, giống hệt Tử thần giáng thế, đánh ra liên tục, huyền khí trải ra 10 trượng, phá vỡ mặt đất cùng cây cối xung quanh, khiến hai tên tướng Man di vốn tự hào về lực phòng ngự và sức mạnh nổ tung thành máu.
Sau khi giết chết năm tên tướng Man di, Dương Ân chống mạnh gậy đinh ba xuống đất, cả người dựa vào nó, gần như lảo đảo.
Hắn đã cạn sức, vết thương sau lưng lại rất nghiêm trọng.
Giết được mấy tên tướng Man di này chứng tỏ hắn cũng đủ mạnh.
Vào lúc Dương Ân định ngồi xuống nghỉ ngơi thì một tên tướng Man di đỉnh cấp đang giao chiến với gấu Hắc Cương bỗng xông về phía hắn, hét lên: “Tiện dân Đại Hạ dám giết chết năm huynh đệ của tao, mày chết chắc rồi”.
Tên tướng Man di này bị thươg không nhẹ, khắp người toàn máu.
Không thấy gấu Hắc Cương đuổi theo, có lẽ đã bị gã ta giết hoặc là không dám đuổi theo nữa, nhưng dù gì thì cũng chứng tỏ tên Man di này rất mạnh.

“Toang quá!”, Dương Ân thầm kêu khổ.
Giờ hắn đang cực kỳ không ổn, mặc dù đang phục hồi rất nhanh, nhưng khó mà khỏi hẳn luôn được, sao có thể chặn lại tên Man di này chứ.
Tên tướng Man di cầm binh khí trong tay, tấn công Dương Ân, sức lực mạnh mẽ ập tới, Dương Ân không kịp phòng ngự, cả người bị đánh bay ra ngoài.
Tên tướng Man di bay đuổi theo, nhắm trúng vị trí nơi Dương Ân ngã xuống, đạp lên ngực Dương Ân khiến hắn phun máu ra.
“Nếu không vì cấp trên ra lệnh không được giết mày thì mày chết lâu rồi con ạ!”, tên tướng Man di phẫn nộ nói.
Dương Ân không phản ứng, Thái Thượng Cửu Huyền quyết trong cơ thể hắn đang vận hành cực nhanh.
Trong lúc thu nạp sức lực, nó cũng đang dùng những phần sức còn lại để khôi phục vết thương.
Dương Ân thầm nghĩ: “Quả này chết chắc rồi!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.