Tùy Thân Không Gian Ở Thế Giới Ma Pháp

Chương 76: đêm tân hôn




1 hôm trời đẹp hiếm thấy, bóng đêm như dải lụa thượng đẳng màu xanh đậm, lấp lánh ánh sao.
Đèn đuốc trong nhà Lâm Hoài sáng trưng, khách khứa đầy cả sảnh đường. Hôn lễ này tuy nói là tổ chức trên địa bàn của Lâm Hoài, nhưng không ít biết rõ, một vị nam tử anh tuấn bất cẩu ngôn tiếu nay đã là Pháp thần độc nhất vô nhị trên đại lục.
Đã từng đại lục đứng đầu ——Pháp thánh của Quang minh thần điện, đã chết bi thảm dưới tay hắn. Sự thật trong đó đã không thể khảo cứu, nhưng người thắng là vua, không ai có gan đi khiêu khích uy danh của vị Pháp thần này.
Lâm Hoài buồn bực phát hiện cậu không được ai trên bàn mời rượu, ai nấy cũng bày ra vẻ mặt run sợ, lâm hoài mới đầu còn tưởng họ khách khí, tâm tình của cậu quả thực rất vui, ngày lành thì càng không thể không uống rượu, chắc mẩm là khách khứa náo nhiệt thì sẽ mời rượu, bây giờ thì lại ngược lại.
Lâm Hoài: "Mọi người đừng khách khí, cứ ăn uống thoải mái đi. "
Frey sắc mặt rét lạnh.
Cuối cùng, một vị khách chịu không nổi áp lực Frey thả ra, hét lớn một tiếng: "A, ta uống say." Sau đó liền nhào lên bàn gục xuống, đồng phát ra tiếng ngáy. Rồi sau đó các bàn khác phát hiện ra phương pháp này quả thực quá thông minh! Vì vậy lục tục say ngã cả 1 đống lớn.
Lâm Hoài: ". . ."
Rất nhanh, Lâm Hoài đã phát hiện không thích hợp, cậu nghiêng đầu liếc mắt đánh giá Frey, Frey vẻ mặt đột biến, lập tức mỉm cười. Chỉ là nụ cười này thật âm trầm, làm cho người ta không rét mà run, cực kỳ sợ hãi. Ánh mắt như đế vương nhìn quét bốn phía, ý tứ là ai dám có dũng khí tới quấy rầy đêm tân hôn tốt đẹp của ta và lão bà thì sau sau nửa đêm đi về cẩn thận một chút.
Thanh danh của Frey bên ngoài, có đồn đãi nói người này vừa có giao hảo với hoàng thất, quan hệ với bộ tộc vong linh bộ cũng không tồi, có thể nói hắc bạch thông sát. Mà thủ đoạn tàn nhẫn của hắn thì đã đứng đầu bảng xếp hạng cao thủ của ma pháp nghiệp đoàn【 gặp được tốt nhất chạy mau nếu không đúng là đang tìm chết 】. biểu hiện hôm nay khiến đám người ở đây không tự chủ được mà khẳng định đồn đãi bên ngoài.
Đâu chỉ là khủng bố, phải nói là cực kì khủng bố!
Ngay đêm tân hôn mà còn vác bộ mặt cứ như tử thần chui ra từ 9 tầng địa ngục, huống chi là bình thường!
Vì vậy ánh mắt nhìn về phía Lâm Hoài hết sức đồng tình.
Lâm Hoài đối với việc đột nhiên nhận được vô số ánh mắt đồng tình tâm chỉ có thể đỡ trán. Xưa nay cậu ôn hòa, nên lúc này vẫ cho Frey đủ mặt mũi, về phòng cưới thì lại 1 cảnh tượng khác.
"Anh có thái độ gì vậy!" Lâm Hoài chợt vỗ bàn một cái, vô cùng khí thế mà hung hăng trừng mắt nhìn Frey.
"Nhìn bọn họ không vừa mắt." Frey rất nhanh đã nhận ra khí thế bất thiện của Lâm Hoài, sửa lời nói, "Không phải anh sợ em uống nhiều không thoải mái sao. Đã nói là qua chỗ anh làm hôn lễ rồi, chắc chắn sẽ không có nhiều người không biết điều như bên này. Họ nhất định sẽ để thời gian cho chúng ta."
"Chúng ta?" Lâm Hoài lúc nói lời này giọng điệu phá lệ quỷ dị, đèn ma pháp bốn phía sáng ngời ở trong gió đêm leng keng rung động, ánh sáng nhấp nháy, chiếu lên khuôn mặt cậu khiến sự đối lập đen trắng trên mặt càng thêm rõ ràng.
Giọng kéo dài, nâng lên âm cuối, mày khẽ nhếch, huân hương nhẹ nhàng thơm mát.
Frey trong cổ họng hàm hồ kêu vài tiếng. Trước hắn tiện biết lâm hoài mặc dù tướng mạo bình thường, nhưng nhìn lâu lại có loại mỹ cảm kinh tâm động phách. Cho dù có phải là do cảm tình khắc sâu mới có ảo giác, hắn chỉ biết là, tướng mạo này hợp khẩu vị của hắn, khiến hắn □.
Hắn như bị bệnh thần kinh mà đưa tay ra chạm vào da thịt trắng nõn trên mặt Lâm Hoài, lại bị Lâm Hoài nửa đường chặn lại, cậu cười, tiếp tục chủ đề vừa nãy: "Nói đến chúng ta, em lại nhớ ra, không biết bảo bảo đã ngủ chưa. Em...đi xem trước rồi nói sau."
Frey giờ phút này sao có thể thả Lâm Hoài đi, chỉ hận mình bê đá tự đập chân mình, Lâm Hoài trong khoảng thời gian này đúng thật là rất yêu chiều bảo bảo, khiến hắn phát ghen. Thấy Lâm Hoài thật sự muốn rời phòng, lấy tốc độ ánh sáng chắn đường, Lâm Hoài nhếch khoé môi cười đắc ý, tên này tối nay biểu hiện thật ngây ngô đáng yêu, khiến cậu nhịn không được đùa một chút.
Trông y như con cún ngu không chiếm được cục xương mà.
Frey đương nhiên không biết Lâm Hoài nghĩ cái gì, hắn không muốn Lâm Hoài bỏ đi, nhưng nói không nên lời phản bác, hai người ở phòng kín sử 2 chiêu, thế nhưng một người lảo đảo ngã sấp xuống ở trên người Lâm Hoài. Trong căn phòng kín mít, tiếng vang này bị vô hạn phóng đại, Frey cảm thấy đau dữ dội.
Thoáng cái liền tỉnh táo lại.
Lâm Hoài thời thời khắc khắc chú ý Frey càng vừa vui vừa buồn không thôi.
Dưới thân là mặt đất bằng đá đen lạnh như băng, trên người là Frey nóng hổi. Hai người dựa vào nhau thật gần, hô hấp quấn quýt 1 chỗ. Mặc dù đã quen hương vị của nhau, nhưng hoàn cảnh khác nhau, tâm tình cũng bất đồng.
Ý nghĩ muốn trêu chọc không còn sót lại chút gì.
Đây là người vừa mới cử hành hôn lễ với mình, mà bọn họ cũng sẽ vĩnh viễn cùng một chỗ.
Lâm Hoài ngẩng đầu, nhẹ nhàng chạm đến môi Frey đích môi, nhẹ như chuồn chuồn lướt nước, lại giống như châm lên mồi lửa hừng hực, không thể vãn hồi.
Từ mơ hồ đến thanh tỉnh, cũng chỉ một giây.
Mà từ thanh tỉnh đến hỗn loạn, thậm chí một giây cũng không cần.
Frey không thể không thừa nhận, Lâm Hoài chủ động thật sự quá tuyệt vời. Hắn đỡ lấy gáy Lâm Hoài, hôn nhau dây dưa không ngớt. Nhịn không được lộ ra đầu lưỡi xâm nhập vào miệng Lâm Hoài, Lâm Hoài mới vừa uống rượu, rượu không say nhưng người tự say, cậu đã không khách khí, chủ động làm sâu hơn nụ hôn này. Cuối cùng vẫn là Frey khoẻ hơn, Lâm Hoài chỉ có thể chật vật thở dốc, mà Frey thì trông có vẻ hứng phấn không thôi.
Thật sự là thật đáng giận mà.
Lâm Hoài phẫn uất nghĩ. ý nghĩ này chỉ xuất hiện trong nháy mắt mà thôi, thân thể đã bùng lửa dục thì sao còn tự hỏi được nữa.
Frey ngẩng đầu, nhìn thấy người dưới thân, từ lúc mình 16t đã ngoài ý muốn làm bạn bên cạnh mình.
Bây giờ sự tồn tại đó đã không còn là ngoài ý muốn, mà vững như đá rồi. ấm áp như thế, tốt đẹp như thế. Hắn vuốt ve đôi mắt Lâm Hoài, cái mũi, khóe miệng, cười nói: "Thật tốt."
Chẳng biết nghĩ gì mà cứ lặp đi lặp lại: "Có em, thật tốt."
Nhắc tới cũng kỳ, Lâm Hoài từ lúc biết phải kết hôn đã làm xong công tác chuẩn bị tâm lý.
Dù sao cũng là nam nam kết hôn, hơn nữa mình còn sống lâu hơn người ta. Cậu nghĩ thong mới làm ra cụ câu ~ dẫn này. Nhưng Frey chỉ nhẹ nhàng lặp đi lặp lại lời nói chân thật này, giống như những nốt nhạc tinh xảo êm tai, khiến cậu tự nhiên lại khẩn trương.
Trong không khí khẩn trương này, tất cả giác quan đều phóng đại. Cậu có thể cảm nhận được một đôi tay với vào trong áo mình thăm dò, đôi tay thô ráp, đốt ngón tay còn có vết chai dày đặc, trong lòng bàn tay có tầng mồ hôi thật mỏng, đã thấm ướt trái tim cậu. những chỗ bàn tay đi qua đều như đốt lửa, khiến cậu hưng phấn không kềm chế được.
Việc này thật có thể vô sự tự thông, Lâm Hoài cởi quần áo Frey, nghĩ như vậy. Suy nghĩ của cậu đã rất yếu rồi, nhìn thấy thân thể của Frey, có thể phân tâm nghĩ 1 chút, vóc người thật tốt, so với cậu thì hơn nhiều.
Frey nhận thấy được Lâm Hoài phân tâm, trừng phạt mà cắn rái tai của cậu, nơi này đúng là chỗ mẫn cảm, Lâm Hoài run lên, Frey càng thêm đắc ý.
Hắn giống như đang bóc  1 phần quà tặng hết sức quý gia, lễ phục màu đỏ cũng không phải tập tục nơi này của bọn họ nhưng Lâm Hoài kiên trì, hắn lại không thèm để ý, lúc này mới có thể phát hiện ra chỗ tốt của màu đỏ. Thân thể tuyết trắng càng nổi bật trên nền áo đỏ, chưa bao giờ gặp thứ tốt đệp đến nhường này, từ nay về sau đều thuộc về hắn.
Frey ngước mắt nhìn cậu cười, đôi mắt đen như mực đã có chút động tình.
Lâm Hoài mở to hai mắt, ngốc lăng nhìn vào đôi mắt này. Con ngươi đen sâu thẳm, cuốn cậu vào trong không thoát ra được. Nhưng cảm nhận được Frey dùng lực mạnh hơn, ma sát hông của cậu: "Em xem, em luôn đang quyến rũ anh!"
Lâm Hoài hộc máu, thật không hiểu là ai đang quyến rũ ai?
Vào thời khắc này, căn bản không cần để ý nhiều lắm.
Frey moi từ trong quần áo chất đống bên cạnh ra một lọ mỡ hình bầu dục, vật này hắn đã sớm chuẩn bị, vẫn kiềm chế giữ lại dùng cho đem tân hôn. Hắn chịu đựng lâu như thế, đương nhiên phải thật cẩn thận mà nhấm nháp, từng miếng từng miếng một, tỉ mỉ nhấm nuốt. Mặc dù mới ngửi thấy một chút mùi thịt ngậy béo đã biết hết thảy đều là đáng giá .
Lấy 1 ít mỡ vào lòng bàn tay, ngón tay xoa xoa, dầu thơm mát liền trở nên ấm áp, ngón tay đưa vào nơi đó của Lâm Hoài, nhiều năm được không gian tẩm bổ, làn da tốt như lụa thượng đẳng, mặt sau càng lửa nóng mềm mại. Ngón tay chậm rãi xoa nắn trong cơ thể Lâm Hoài, đồng thời còn xem xét tỉ mỉ.
Trong ánh mắt tràn ngập thâm tình có có 1 chút xíu trêu tức khiến Lâm Hoài không thể không cảm thấy thẹn thùng.
Ở loại thời điểm này, tại sao còn dùng vẻ mặt này dõi theo cậu cơ chứ. Lâm Hoài nhắm mắt lại, lại nghe được Frey ghé vào tai cậu nhỏ giọng nói: "Anh thích em nhìn anh. Đặc biệt là ở lúc này. Em không biết bộ dáng bây giờ của em có biết bao xinh đẹp. khuôn mặt ửng hồng, không chỉ mặt hồng, đến cả cô, ngực cũng hồng theo, 2 vật nhỏ trên ngực cũng rất đáng yêu, nhỏ xinh lại dựng đứng rồi, a, còn có thể run rẩy."
Frey bớt đi 1 tay vẫn dùng tay còn lại một mực đùa bỡn nó, làm sao có thể không run rẩy!
Lâm Hoài muốn lấy chân đạp, Frey dĩ nhiên đang dùng ba ngón tay mở rộng chỗ quan trọng phía sau, Lâm Hoài vừa động, thật đúng là tự tìm đường chết mà.
Frey ngón tay thon dài, vừa vặn ma xát phải chỗ nào đó, chân Lâm Hoài nhất thời mất khí lực, mềm nhũn để bên hông Frey.
Frey giống như đã phát hiện 1 bí mật trọng đại, không ngừng bồi hồi ở chỗ khiến cho Lâm Hoài động tình kia, ngón tay của hắn linh hoạt, không bao lâu, thân thể Lâm Hoài co giật, thế nhưng rất sung sướng.
"Anh thật là có phúc." Frey trêu đùa, "Cảm giác này thật tốt."
Lâm Hoài mở mắt ra, muốn phản bác, lại thấy Frey mút vào chất lỏng màu trắng trên tay. Chỉ số thong minh của Lâm Hoài biến thành phế liệu, Frey hôn hắn: "Hương vị tốt lắm."
"Bây giờ không nên đụng vào em!"
"Là đồ của em, ghét bỏ cái gì."
Tên này thế mà liếm sạch!
QUQ
"Em cũng muốn?" Frey cười nói, "Nói sớm thì tốt rồi." Dứt lời, ôm đầu Lâm Hoài hôn sâu. Lâm Hoài sặc một cái, mùi này thật sự quá tệ! Cậu căn bản không muốn cái này có được không, mệt cậu vừa rồi trong nháy mắt còn vì mình tiết nhanh mà sầu não, chẳng qua Frey ra vẻ không phát hiện.
A ha ha.
Chẳng qua không đợi cậu để ý chuyện này, Frey đã ghé vào lỗ tai hắn cười: "Yên tâm, anh sẽ không cười nhạo em đâu."
Lâm Hoài nói: "Đây là lần đầu tiên của em có được không?"
"Lần đầu tiên?" Frey gật gật đầu, "Anh cũng là lần đầu tiên." Sau đó thoáng cái cắm mạnh vào. Lần này thật là độc ác, lực đạo hung mãnh cực kỳ, kế tiếp đúng là điên cuồng vận động. Lâm Hoài lúc này đã thích ứng ba ngón tay khai thác, nhưng người anh em của Frey vẫn khiến cậu rất khó thích ứng.
Frey phát hiện Lâm Hoài đau đến nhăn mày lại, dừng lại chờ cậu đến thích ứng, Lâm Hoài lấy lại được 1 chút sức lực, đứt quãng nói: "Em không sao rồi." Frey giống như uống lộn thuốc mà điên cuồng vận động. Lâm Hoài trong thoáng chốc, thầm nghĩ, lực hông của hắn thật tốt. Nhưng mà rất nhanh, cảm nhận này trở nên mơ hồ, chỉ còn sót lại khoái cảm dục tiên dục tử.
Dòng điện thật nhỏ ngập tràn thân thể, thậm chí là từng tế bào. Cậu nhịn không được cắn vai Frey, mùi máu tươi cũng không khiến hai người thanh tỉnh, ngược lại càng thêm trầm mê.
Đồng dạng là xử ~ nam, khác biệt quả thật không chỉ 1 chút a. (sự cách biệt công thụ :’( )
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Chuẩn bị viết H văn, lâu quá chưa động bút, thấy khó viết quá.
Toàn văn hoàn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.