Tượng Tâm

Chương 63: Mẩu truyện ngắn




1.
Ông chủ Lục đến phòng tập thể hình đón Tiểu Lê Tử, ngồi trong khu nghỉ ngơi nhìn cơ thể nam tính nhễ nhại mồ hôi của Lê Thúy cách lớp kính, hơi thở của y từ từ trở nên dồn dập.
Mười phút sau, Lê Thúy lau mồ hôi đi ra, phát hiện khu nghỉ ngơi không còn một bóng người.
“Ngại quá, anh có thấy vị tiên sinh khi nãy ngồi ở đây không?”
“Hả? Khi nãy còn ngồi ở đây mà, chắc đi toilet rồi.”
Vì vậy Lê Thúy buộc lòng phải ngồi chờ. Một lát sau, Lục Thương trở về.
Lê Thúy phát hiện sắc mặt Lục Thương hơi ửng đỏ.
“Hình như mặt anh hơi đỏ thì phải, còn nóng nữa, anh bị sốt à?” Lê Thúy lo lắng.
“Không có, máy điều hòa nóng quá thôi.” Lục Thương dời mắt.
2.
Buổi tối đi ngủ, Lê Thúy cũng chỉ ngoan ngoãn ôm Lục Thương, không làm gì chuyện gì vượt giới hạn.
Lục Thương rón rén sờ soạng cơ bụng của Lê Thúy, tay lập tức bị túm lấy.
“Sao vậy? Tay anh lạnh quá, có phải bị lạnh không?”
“……”
Không phải lạnh, là muốn ‘ấy’ với cậu.
3.
Hôm sau Lê Thúy đi làm, Lục Thương đóng cửa phòng sách, lén lút nhìn phim hành động giáo dục giới tính để học hỏi, nghĩ thầm không thể rụt rè trước mặt thằng nhỏ quá.
Vừa nhìn vừa thay hình tượng diễn viên tưởng tượng một chút, ấy thế mà có phản ứng thật. Ông chủ Lục mọi khi cực giỏi tự chủ, mấy ngày nay trong người cứ nóng hừng hực, chỉ đành ngồi tại chỗ yên lặng chờ lửa tắt.
Tiện thể tính toán thử, hai người bày tỏ nỗi lòng gần một tháng mà chỉ hôn môi vài lần, vậy là sao đây?
Thằng nhóc này thật là, sao tự dưng lại đứng đắn như thế, chẳng phải trước đây giỏi ăn đậu hũ của y lắm sao?
4.
Buổi tối Lục Thương kéo ngăn tủ uống thuốc, phát hiện chai thuốc trống không, y bỗng nảy ra một kế, có rồi!
Lục Thương lái xe đến tiệm thuốc, lượn hết vòng này đến vòng khác ngoài cửa tiệm, lượn đến nỗi bảo an cũng nhịn không được thò đầu ra lườm y.
“Cho tôi một chai aspirin và một hộp bao cao su, cho tôi một chai aspirin và một hộp bao cao su, cho tôi một chai aspirin và một hộp bao cao su…” Cuối cùng Lục Thương cũng xuống xe, vừa đi vừa lẩm nhẩm.
Ai ngờ bước vào cửa lại nói: “Cho tôi một chai bao cao su.”
Nhân viên bán hàng: “……”
Lục Thương: “……”
“À, bao cao su không có loại đựng bằng chai, anh muốn xem loại đựng bằng hộp không?” Nhân viên bán hàng cố nín cười.
Im lặng một lát, Lục Thương gật đầu.
“Kích cỡ nào? Có nhỏ, trung bình, lớn và cực lớn.”
Lục Thương cố vắt óc nhớ lại, cuối cùng chỉ có thể đưa ra một kết luận —— Làm sao mình biết được, mình còn chưa nhìn thấy nữa mà!
“Kích cỡ của bản thân anh mà cũng cần suy nghĩ à?” Nhân viên bán hàng kinh ngạc.
“……”
Lục Thương không thể làm gì hơn ngoài tiếp tục im lặng.
Nhân viên bán hàng đã hiểu, nhưng không biết hiểu cái gì, cô nàng cười ẩn ý: “Chúng tôi có một loại kích cỡ trung bình, người bình thường đều dùng được, hay là anh lấy về thử trước xem? Vậy thì lần sau sẽ biết phải mua kích cỡ nào.”
Lục Thương gật đầu, nhìn nhân viên bán hàng cất vào túi cho mình, đột nhiên lại nhấn mạnh: “Tôi mua cho bạn tôi.”
Ừm, thật ra đâu phải nói xạo, chỉ là thiếu một chữ, mua cho bạn trai tôi.
Nhân viên bán hàng ra vẻ “tôi hiểu, tôi hiểu mà”, tiếp tục mỉm cười đầy ẩn ý: “Bây giờ có chương trình mua hai hộp tặng một chai gel bôi trơn, anh muốn tham gia không?”
Lúc này một người phụ nữ trung niên bước vào tiệm thuốc, nghe vậy liền nhìn về phía Lục Thương.
Lục Thương cúi đầu dụi mũi: “Cũng được, nhưng mà nhanh chút được không, tôi gấp lắm.”
5.
Chuyện đêm đó, mọi người biết cả rồi.
6.
Sau này không biết làm sao chuyện đó lại lọt vào tai Lê Thúy, từ đó trở đi cậu không cho Lục Thương mua mấy thứ này nữa.
Nói chung là ——
Lê Thúy nhớ lại chỉ lắc đầu: “Mua chẳng đúng kích cỡ gì cả.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.