Từng Là Ngọc Quý Trong Tay Người

Chương 1: Chương 1




Ngày ta chết bệnh, toàn cung điện đều bi thương.

Chỉ có Hoàng Đế Yến Lang không khổ sở, hắn chỉ là có chút phiền muộn.

Phiền muộn từ nửa tháng trước, vì hắn tưởng sách phong muội muội của ta Thôi Minh Xu làm Quý Phi, ta với hắn cãi nhau to một trận, còn chưa từng cúi đầu nhận sai với hắn. 

Phiền muộn Lễ Bộ Ty không có mắt mũi quỳ gối ngoài điện, nói không biết làm sao để quyết định thuỵ hiệu cho Hoàng Hậu nương nương thế nào, làm sao để viết tiểu sử, nhập hoàng lăng ra sao.

Tấu chương như tuyết trên mái ngói đặt ở trên án, đủ loại quan từ ngữ tán dương vô cùng của các loại quan lại, phỏng đoán hỉ nộ của thiên tử.

Viết thuỵ hiệu hiền đức ôn cung, nhưng ta cũng đã từng vì Yến Lang bị người ta cắt xén thức ăn, giống như người đàn bà đanh đá mà cầm đao đuổi theo thái giám kia suốt ba con phố để mắng chửi.

Viết cuộc đời tôn quý vô ưu, nhưng sau khi đăng cơ, ta với hắn không phải là khắc khẩu thì là giận dỗi, hình như ta khóc rất nhiều, vẫn luôn khóc.

Lại nói đến việc nhập hoàng lăng, dường như Yến Lang cũng nhớ ra vài điều tốt đẹp ở ta, làm vợ chồng một hồi, hắn không tiếc mà ban cho ta một lễ tang trọng thể, ân chuẩn ta với hắn chôn cùng huyệt.

Hợp táng chu phê (1) còn chưa hạ, Tôn cô cô, chưởng sự Kiêm Gia Cung đã cung kính quỳ gối ngoài điện, nói khi nương nương còn sống muốn cầu ân chuẩn.

Yến Lang có lẽ cũng đoán ra.

Tám phần là muốn cúi đầu nhận sai với hắn, lại muốn tôn thuỵ, muốn truy phong, muốn hắn không cho Thôi Minh Xu vào cung.

“Nương nương không muốn cùng ngài hợp táng, nàng nói cuộc đời này quá khổ sở rồi, cùng trời cuối đất cũng không mong gặp lại."

1.

Trước khi rời cung, ta còn có rất nhiều việc không an lòng.

Dặn dò Y Dược Ty năm nay mùa đông không lạnh, cần phải đề phòng dịch bệnh mùa xuân cùng với tai hoạ thường niên; báo cho nội vụ chớ có vì tang lễ của Hoàng Hậu mà quên mất việc cho các cung nữ xuất cung gả cưới.

Vừa đề bút xong hai phần di chiếu, ta cúi người lau nước mắt cho Đại hoàng tử, bảo với hắn sau này không được bẻ chân dế chơi nữa, quân tử cần phải thận trọng, đừng cho rằng việc ác nhỏ mà đi làm.

Đại Hoàng tử còn nhỏ không hiểu chuyện, nghe không hiểu quân tử là có ý gì, chỉ cúi đầu vuốt hỏng cả một góc giấy đèn.

Chu công công ở bên cạnh đợi lệnh thật cẩn thận mà nhắc nhở.

“Nương nương, còn có chỗ bệ hạ, nô tài có phải nhắn nhủ điều gì không..”

Ta ngơ ngẩn, cẩn thận nghĩ lại.

Nửa tháng trước, ta cùng Yến Lang cãi nhau một trận lớn, chiến tranh lạnh đến tận bây giờ.

Hắn khăng khăng muốn phong muội muội của ta làm Quý Phi, thậm chí không tiếc mang tới cả chiếu thư phế hậu cùng với rượu độc ban chết, muốn ép ta hiểu chuyện mà cúi đầu.

Đội lại là trước kia, ta chắc chắn sẽ xé chiếu thư, ném rượu độc, rút kiếm xông vào trong điện, giáp mặt với Yến Lang hỏi cho ra lẽ.

Nhưng khi đã quyết tâm phải đi rồi, ta không nghĩ nữa, cũng lười náo loạn với hắn.

Tính toán ta còn không đủ ba ngày tuổi thọ, ta xoa xoa thái dương, nhẹ nhàng nói:

“Nói cho bệ hạ, bổn cung đồng ý, ba ngày sau sách phong Thôi thị làm Quý Nhân, đưa vào cung đi!”

Chu công công là lão nhân hầu hạ trong cung, hắn thấy ta vì bệnh mà sắc mặt tái nhợt, do dự mà vẫn khuyên hai câu:

“Nương nương, việc Thôi Thị ngũ nương vào cung ngài không cần để ý, hiện giờ chăm sóc sức khoẻ của mình mới quan trong”

“Huống chi ngài là mẫu của thiên hạ, cho dù là con của ai, nếu ngài thích đều có thể ôm tới Kiêm Gia Cung để nuôi.”

Đại hoàng tử nghe thấy giọng nói của Chu Công công, vui vẻ ló đầu từ phía sau ta, giơ chiếc đèn tròn trên tay lên:

“Đèn hỏng rồi, Đại Hỉ sửa đi…”

Chu công công vội buông phất trần trong tay xuống để dỗ dành hắn, vừa lơ đãng nhìn thấy di chiếu của ta trên án thư, cuống quýt quỳ xuống:

“Nương nương, những lời này của ngài không may mắn…”

“Nô tài xin cả gan không sợ chết mà nói một câu, năm đó bệ hạ vốn là có hôn ước với Thôi thị Ngũ Nương, nhưng bệ hạ thương nương nương ở Thôi thị quá gian nan, mới sửa lại mà cưới nương nương làm vợ.”

“Trước đó vài ngày, Y Dược Ty còn tuyển một đám Tân Y Hầu, ý của bệ hạ là chờ Thôi thị Ngũ Nương vào cung, ngài sẽ phái người kê thuốc để điều trị cho nương nương, tương lai nương nương sinh hoàng tử chính là Thái Tử…”

Chu công công nhắc tới thuốc và chuyện quá khứ, ta bỗng nhiên cảm thấy một trận ghê tởm từ trong dạ dày.

Năm năm trước khi Yến Lang đăng cơ, các kiểu thuốc đắng điều trị sức khoẻ ta cũng uống năm năm rồi, vẫn không thấy có thai.

Các ngự y chỉ nói, nương nương khi còn trẻ ưu tư quá nhiều, lại bị hàn chứng, điều dưỡng thêm một chút sẽ có thai.

Ta cũng hiểu qua loa một chút y thuật, biết sức khoẻ của ta là không thể tốt lên được.

Ưu tư quá độ là lúc trước khi gả cho Yến Lang, hắn bị anh em vu hãm, vì bị tiên đế ghét bỏ, đừng nói là việc ăn uống bị cung nhân khắt khe, ngay cả khi sốt đến cả người nóng bỏng cũng không có ai thèm để ý.

_______________

(1) Chu phê: Lời phê chuẩn bằng chu sa (màu đỏ)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.