Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 667: Đại hội bắt đầu




Tổ Mã dẫn theo đám người Hắc Tri Chu trở lại phòng ngủ trong tửu lâu Song Ngư, vừa đi vào, nàng đã giận dữ gạt đổ hết đồ đạc trên bàn.
Mặc dù âm thanh không vang lắm nhưng vẫn thu hút sự chú ý của tiểu nhị, chỉ là tiểu nhị còn chưa kịp đi tới cửa đã bị mấy tay thuộc hạ đứng ngoài đuổi hết, ban đầu tiểu nhị còn do dự, nghe thấy bọn hắn sẽ bồi thường mới chịu đi.
“Đáng giận! Rốt cuộc là kẻ nào, dám làm hỏng chuyện tốt của ta!”
Tổ Mã giận dữ tới nỗi cả khuôn mặt đều vặn vẹo, hình tượng hoa sen trắng đã vỡ vụn không sót lại chút gì, đâu còn bộ dạng tinh khiết như thánh nữ trước mặt người ngoài, quả thật chẳng khác gì Mẫu Dạ Xoa ác độc.
Ban đầu nàng đã quyết lấy lấy được tham long thảo, mặc dù tham long thảo là nguyên liệu để luyện linh đan thất phẩm, nhưng với thực lực và địa vị hiện nay, chỉ cần nàng có thể giành được phẩm thủy, chắc chắn nàng sẽ tiến được tới cảnh giới ấy, ai mà ngờ giữa đường lại xuất hiện một tên Trình Giảo Kim.
Càng nghĩ, Tổ Mã càng không cam lòng.
Mặc dù tham long thảo không có giá trị thực dụng, nhưng vẫn là một loại linh thảo cấp mười hai cực kỳ hiếm thấy, nếu không thì nàng cũng chẳng mất ngần ấy năm mà chỉ tìm được một cây bán thành phẩm, nhưng đợi nó thành thục còn phải tốn ngàn năm nữa, nàng không đợi được, Thiếu Dật cũng không đợi được.
“Đi thăm dò đi, ta muốn xem rốt cuộc là kẻ nào dám làm hỏng chuyện tốt của ta!” Tổ Mã lạnh mặt nói với Diêu Lâm đứng trước mặt nàng.
Bên tay phải Tổ Mã là anh trai của Diêu Lâm – Diêu Sâm, hai người là huynh muội, đều có tu vi cấp mười một, hai người này một thì nóng nảy dễ xúc động, một thì thận trọng thông minh, bổ sung cho khuyết điểm của nhau rất tốt, vì thế Lân Thiếu Dật mới để họ ở bên cạnh Tổ Mã, tùy thời nghe nàng sai bảo.
Nghe nói thế, ánh mắt Diêu Sâm trở nên âm trầm, giọng nói khát máu: “Thánh nữ, ngài có muốn chúng ta đi giết bọn chúng, cướp tham long thảo về không?”
“Chỉ bằng ngươi?” Tổ Mã nhíu mày, có vẻ rất xem thường hắn, “Khó trách thủ lĩnh lại nói ngươi đầu óc ngu si tứ chi phát triển, ngươi thật sự không phụ lòng câu đánh giá này, người có thể tham dự giao dịch hội, ai lại không phải là cường giả, người kia chí ít cũng có tu vi ngũ phẩm, có thêm mười tên như ngươi cũng không phải là đối thủ của hắn, chuyện này phải bàn bạc kỹ hơn.
“Thánh nữ, vậy còn Tạo Hóa đan…” Diêu Lâm chần chừ nói.
Tổ Mã trầm ngâm đáp: “Chuyện về Tạo Hóa đan không cần vội, hắn đã lấy ra được đơn thuốc Tạo Hóa đan, hẳn là trong tay vẫn còn một bản, đợi lấy được tham long thảo, Tạo Hóa đan cũng sẽ thuộc về chúng ta.”
“Vâng!”
Bên này Hắc Tri Chu chuẩn bị nghe ngóng thân phận của Du Tiểu Mặc, bên phía giao dịch hội cũng có không ít người ôm ý định này, thậm chí có vài người còn lén đi theo nữ tử, vừa xem là biết họ nhắm tới Tạo Hóa đan mà nữ tử vừa trao đổi được, còn có cắt đuôi được đám tham lam này không thì phải dựa vào bản lĩnh của nữ tử rồi.
Sau khi giao dịch hội kết thúc, Du Tiểu Mặc và Lăng Tiêu lại tới buổi giao lưu.
Giao dịch hội và giao lưu hội không được tổ chức ở cùng một nơi, đan sư và tu luyện giả hứng thú chỉ cần di chuyển địa điểm, có vài người đi theo phía sau họ, thấy bọn họ chuẩn bị tới giao lưu hội, lập tức thay đổi chủ ý.
Trên cơ bản thì người tham gia giao lưu sẽ không mặc áo choàng đen, đến lúc ấy sẽ biết được tướng mạo của họ.
Lăng Tiêu và Du Tiểu Mặc tới giao lưu hội, quả nhiên đã thấy Kiều Vô Tinh và Cửu Dạ, bởi vì sư phụ của họ, gần như tất cả những người tham gia giao lưu đều biết mặt họ. Vì muốn kết giao với người thừa kế của hai đại công hội, rất nhiều người đều vây quanh Cửu Dạ và Kiều Vô Tinh.
Nửa giờ sau, bọn hắn mới nhìn thấy Lăng Tiêu và Du Tiểu Mặc, từ chối vài câu mới đi tới.
Kiều Vô Tinh nhìn Du Tiểu Mặc đang hớn ha hớn hở, cười nói: “Nhìn mặt ngươi này, có phải đã có chuyện tốt gì không, không ngại chia xẻ chứ?”
Du Tiểu Mặc cười hì hì.
Cửu Dạ đứng bên cạnh đột nhiên lên tiếng: “Đan sư lấy Tạo Hóa đan đổi một cây tham long thảo trong giao dịch hội là ngươi đúng không?”
Du Tiểu Mặc sững sờ, vô thức hỏi: “Sao ngươi biết?”
Cửu Dạ bình tĩnh đáp: “Đoán.”
Du Tiểu Mặc: “…”
Kiều Vô Tinh không nhịn cười được, thực ra hắn cũng đoán được đôi chút, chỉ là không chắc chắn mà thôi, nhưng hành vi dùng Tạo Hóa đan đổi tham long thảo này rất giống với tác phong của Du Tiểu Mặc, Cửu Dạ cũng nghĩ vậy, cho nên mới hỏi thế.
Du Tiểu Mặc nhìn hai người, khóe miệng giật giật.
Lăng Tiêu đặt tay lên đầu hắn, dịu dàng nói: “Bây giờ rốt cuộc em cũng biết rồi chứ gì, không phải là do ta quá tinh minh, mà là do em quá ngốc.”
Du Tiểu Mặc: “…”
Hắn nhớ ra rồi, hắn từng phàn nàn với Lăng Tiêu, nói rằng sở dĩ hắn vẫn luôn bị khi phụ như vậy là vì Lăng Tiêu quá thông minh, thực ra bản thân hắn cũng thông minh lắm ấy, Lăng Tiêu vẫn luôn nhớ kỹ chuyện này.
Du Tiểu Mặc tỏ vẻ: quên rồi, nam nhân không nên chấp nhặt như vậy.
Trong khi bọn hắn đùa đến đùa đi, đám người muốn biết thân phận của Lăng Tiêu và Du Tiểu Mặc cuối cùng cũng được thỏa mãn nguyện vọng, cơ mà khi nhìn thấy khuôn mặt rất có tính biểu trưng của Lăng Tiêu, cả một đám sợ tới mức vội vàng thu ánh mắt lại, người đang có danh tiếng nhất đại lục Thông Thiên hiện nay, gây sự với y, bọn họ có chín cái mạng cũng không giữ nổi.
Cùng phát hiện ra thân phận của Lăng Tiêu và Du Tiểu Mặc còn có đám người được Tổ Mã phái tới.
Người nọ lập tức truyền tin tức cho Tổ Mã, không có gì bất ngờ khi Tổ Mã lại nổi trận lôi đình, kẻ phá hoại chuyện tốt của nàng lại là kẻ thù cũ, còn chuyện gì có thể kiến nàng tức đến thổ huyết hơn đây.
Tổ Mã vẫn thù Lăng Tiêu cho tới tận bây giờ, mỗi ngày đều mơ chỉ hận không giết được Lăng Tiêu, báo thù mỗi thù bị làm nhục trước mặt mọi người ngày ấy.
“Thánh nữ, xem ra bọn hắn cũng chuẩn bị tham gia đại thội đan sư, theo ta thấy, có thể lợi dụng cơ hội lần này…” Diêu Lâm thông minh lập tức đề nghị.
Tổ Mã cũng là một người rất thông minh, vừa nghe đã hiểu ý của Diêu Lâm, trong mắt lập tức lộ ra lãnh ý thấu xương.
Lần này có rất nhiều người báo danh tham gia đại hội đan sư, đương nhiên cũng phải đào thải rất nhiều, có lẽ Tiêu Dao Viện sẽ tổ chức một hạng mục theo kiểu hỗn chiến, đến lúc ấy nàng có thể lợi dụng cơ hội này để giết Du Tiểu Mặc. Nàng muốn để Lăng Tiêu nếm thử cảm giác mất đi người mình yêu nhất, chỉ có vậy mới giải được mối hận trong lòng.
————————
Thực ra giao lưu hội chính là rất nhiều đan sư cùng tụ họp lại để tâm sự, nói mấy câu khách sáo, kết giao với những đan sư khác mà thôi, nói chung là khô khan.
Nhờ có Kiều Vô Tinh và Cửu Dạ giới thiệu, Du Tiểu Mặc làm quen được không ít đan sư có danh tiếng, thậm chí có vài người là cường giả lánh đời, thân phận và địa vị của họ không hề kém cạnh những đan sư đã thành danh kia.
Du Tiểu Mặc cũng biết đại khái, phát hiện đối thủ cạnh tranh của hắn rất biết giấu tài.
Có một vài lão gia hỏa vì lấy được giải thưởng đều mặt dày mày dặn tới báo danh tham gia đại hội đan sư, tranh đoạt với một đống “người trẻ tuổi”, trong đó bao gồm cả một vài lão gia hỏa ít ra mặt của Đan Sư Công Hội và Ngự Thú Công hội.
Nhưng mà dù Du Tiểu Mặc không chủ động, những người khác cũng sẽ có suy nghĩ của mình.
Chỉ cần thực lực và danh tiếng của Lăng Tiêu thôi cũng đủ để nhiều người có suy nghĩ muốn kết giao với hắn.
Thời gian giao lưu ngắn hơn giao dịch hội một chút, nhưng Du Tiểu Mặc cũng không ở lại lâu, bởi vì ngày mai là đại hội bắt đầu rồi, tất cả mọi người phải giữ trạng thái tốt nhất để dự thi.
Sau khi tạm biệt Kiều Vô Tinh và Cửu Dạ, Du Tiểu Mặc kéo Lăng Tiêu trở về tửu lâu Vô Song, về tình hình của đại hội, hắn đã tìm hiểu được một chút, cụ thể thì không rõ ràng lắm, bởi vì đây là lần đầu tiên Tiêu Dao Viện tổ chức, người báo danh cũng nhiều hơn, chắc chắn sẽ không diễn ra giống y như những lần trước rồi. Bây giờ mỗi một vòng đều phải đào thải rất nhiều người mới tiến hành tới cuối được.
Du Tiểu Mặc không thất vọng, từ khi về phòng tới giờ toàn bộ sự chú ý của hắn đều đặt ở tham long thảo, sau khi đóng chặt cửa phòng, hắn lấy hai chiếc hộp ngọc ra.
Hắn đã đánh giá qua tham long thảo, đúng là linh thảo thượng phẩm, chất lượng rất tốt, hơn nữa còn được bảo tồn nguyên vẹn, còn hộp ngọc kia, thứ bên trong hộp ngọc mới đúng là thứ hắn muốn.
Người đời chỉ biết tham long thảo là linh thảo cấp mười hai, là một loại linh thảo cực kỳ quý giá, nhưng rất ít người biết tập tính sinh trưởng của tham linh thảo, đó chính là bên cạnh tham long thảo thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một loại linh thảo mọc kèm, đương nhiên việc này cũng vì linh thảo quá hiếm và tư liệu không đầy đủ.
Linh thảo mọc bên cạnh tham long thảo cũng thuộc cấp mười hai, mà còn là một loại linh thảo quý hiếm hơn, tên của nó là dẫn hoàng thảo, một loại nguyên liệu luyện linh thảo thất phẩm, hai loại linh thảo đều có ở trong một đơn thuốc, khác nhau ở chỗ, dẫn hoàng thảo chưa thành thục, nhưng đây không phải là vấn đề.
Sở dĩ Du Tiểu Mặc biết được sự tồn tại của dẫn hoàng thảo cũng là nhờ ngọc giản của tổ tiên để lại, bên trong có một ít tư liệu, sau khi đọc xong, hắn nhận được lợi ích không nhỏ.
Ngoài ra, trong hộp ngọc còn có một vài hạt giống.
Khi ấy nữ tử phát hiện ra tham long thảo và dẫn hoàng thảo, nàng không chỉ đào linh thảo, mà còn tiện thể nhặt luôn cả hạt giống xung quanh.
“Lần tham gia đại hội đan sư này quả là không uổng phí, đã có hai thứ đồ này, đợi em đột phá tới cảnh giới kia là có thể luyện được Âm Dương thần đan rồi.” Du Tiểu Mặc kích động nói.
Lăng Tiêu khẽ cong khóe miệng, đây đúng là thu hoạch bất ngờ.
Sau đó, Du Tiểu Mặc cấy ghép hoàng dẫn thảo vào trong không gian.
Sáng ngày hôm sau, thời tiết nắng ráo, bầu trời sáng sủa, vạn dặm không mây, đại hội được mọi người chú ý cũng diễn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.