Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 835: Thượng cổ đại chiến





"Cái gì?" Vong Ưu cơ hồ nghe xong liền cứng ngắc ngay tại chỗ, sau đó lập tức vui mừng hỏi: "Thật hả? Hạo Thiên thần kiếm không phải được xưng là đệ nhất thần khí toàn bộ cửu thiên thập địa (chín tầng trời mười tầng đất, ý chỉ toàn bộ Thiên đường và Địa ngục) hay sao?"
"Đúng vậy !" Miểu Miểu cười nói: "Nhưng mà nó có chỗ hạn chế, phải là cao thủ nhất lưu sử dụng mới có thể phát huy ra hoàn toàn uy lực. Không giống như ta, bản thân ta có thể trực tiếp phát huy uy lực mạnh nhất, căn bản không cần hao phí khí lực của chủ nhân. Cho nên tại ở trong một vài tình huống, bản thân ta còn mạnh hơn Hạo Thiên thần kiếm nhiều đó!"
"Đúng không đó?" Vong Ưu nghi ngờ nói: "Vậy thì danh tiếng của ngươi khẳng định rất lớn rồi?"
"Ngươi hỏi hắn là biết." Miểu Miểu chỉa vào người ta nói.
Vong Ưu sau đó dời ánh mắt lên người ta, bần đạo dành thở dài nói: "Ai dà, U Thủy Thần Cung đúng là thần khí uy lực vô cùng mạnh mẽ, ngươi nhặt được đại tiện nghi rồi."
"Vậy chàng còn than thở cái gì?" Vong Ưu không thuận theo nói: "Có phải nhìn thấy thực lực ta vượt qua chàng, cho nên có điều cảm thán hả?"
"Ha hả!" Bần đạo cười cười, nói: "U Thủy Thần Cung tuy mạnh nhưng không là vạn năng, chống lại ta nó có điểm giới hạn. Cho dù là Hạo Thiên thần kiếm hay là Huyễn Tật Thiên Hỏa, sau khi ta đại thành nó cũng trêu chọc không nổi. Dĩ nhiên, hiện tại ta đây lại không chơi nó nổi."
"Vậy ngươi thán tức giận cái gì hả?" Vong Ưu tò mò hỏi.
"Ta vốn tưởng rằng ân sư nói cho ta biết Thần Cung chỉ là chỗ ở của đại thần Cộng Công mà thôi, không ngờ dĩ nhiên là U Thủy Thần Cung hàng thật giá thật. Phải biết rằng, theo truyền thuyết U Thủy Thần Cung đã sớm bị hủy trong trận đại chiến giữa Hỏa thần Chúc Dung và Thủy thần Cộng Công rồi!" Bần đạo cảm khái nói, sau đó ta lập tức tò mò hỏi Miểu Miểu: "Miểu Miểu, rốt cuộc là chuyện gì đây?"
"Ai, đều là Miểu Miểu vô dụng." Miểu Miểu chua sót nói: "Năm đó lão chủ nhân đại thần Cộng Công hao phí thời gian vài chục vạn năm mới chế tạo ra ta, phần lớn tinh lực của hắn đã đặt ở trên người của ta. Cho nên làm chậm trễ tự thân tu hành. Sau đó, ta dựa vào lão chủ nhân trợ giúp, thực lực đột nhiên tăng mạnh đạt đến cánh cửa Đại thần thượng cổ. Nhưng mà có một lần, lão chủ nhân mang ta ra ngoài du ngoạn xảy ra xung đột kịch liệt với Hỏa thần Chúc Dung. Ngay sau đó hai người bộc phát một trận đại chiến kinh thế. Ài, kết quả thì các ngươi đều biết rồi, ta cùng lão chủ nhân liên thủ cũng không thể đánh thắng Hỏa thần Chúc Dung. Đều là ta vô dụng, không công làm cô phụ kỳ vọng của lão chủ nhân rồi." Miểu Miểu hiển nhiên tự trách mình không có tác dụng hữu ích trong trận chiến năm đó.
"Không phải chứ, hai đánh một các ngươi cũng thua?" Vong Ưu khiếp sợ nói: "Hỏa thần Chúc Dung lợi hại như vậy sao?"
"Đúng vậy." Miểu Miểu buồn bực nói: "Miểu Miểu cuối cùng không còn cách nào, đành phải tự bạo bản thể mới áp chế được hắn. Nhưng mà chủ nhân cũng bị trọng thương phải trở về núi tu dưỡng."
"Ha hả, thật ra không phải là trách nhiệm của ngươi." Bần đạo cười an ủi: "Hỏa thần Chúc Dung và Thủy thần Cộng Công thật ra chỉ là đi hai con đường tu hành không giống nhau mà thôi. Lần đó đại chiến chỉ có thể nói rõ, phương thức tu luyện Hỏa thần Chúc Dung thích hợp đơn đấu. Thế nhưng ta tin tưởng, nếu như quần đấu phương thức tu luyện Thủy thần Cộng Công mới là mạnh nhất."
"Có ý gì ?" Miểu Miểu không hiểu hỏi.
"Hỏa thần Chúc Dung và Thủy thần Cộng Công là đại thần cùng thời đại. Thời gian tu luyện của bọn hắn dài như vậy, có điều trọng điểm tu luyện lại không giống nhau." Bần đạo giải thích: "Thủy thần Cộng Công dùng phần lớn tinh lực vào U Thủy Thần Cung, theo truyền thuyết thể tích U Thủy Thần Cung cực kỳ khổng lồ, được sử dụng linh khí nguyên thủy luyện chế tạo thành. Chỉ tính riêng tổng số linh khí mà nói, cho dù là Đại thần thượng cổ cũng khó tìm ra người nào địch nổi."
"Nhưng mà chất lượng của Thủy linh khí nguyên thủy này có điểm không tốt, tạp mà không tinh, đối phó với đối thủ không mạnh tự nhiên đơn giản. Thế nhưng đối phó với cao thủ nhất lưu rất khó lòng hao tổn người ta. Chỉ có thể dựa vào linh khí khổng lồ chậm rãi tiêu hao lực lượng đối thủ, sau đó mới tiến hành một kích trí mạng, có đúng hay không?" Bần đạo hỏi Miểu Miểu.
"Đúng thế, tại sao ngươi biết điều này?" Miểu Miểu tò mò hỏi.
"Đây chính là chỗ tốt xuất thân từ danh môn." Bần đạo cười nói: "Ân sư ta từng đặc biệt chỉ điểm cho chúng những điểm tinh diệu đặc thù của Đại thần thượng cổ, xem như một loại tham khảo nâng cao kiến thức. Theo ân sư nói, đây là tài liệu do chính tay sư tổ sửa sang lại. Nếu như là môn phái nhỏ sẽ không có ai rõ ràng lai lịch Đại thần thượng cổ như thế đâu!"
"Thì ra là như thế." Miểu Miểu bừng tỉnh đại ngộ nói: "Sư tổ ngươi lúc ấy cũng là một trong những vị Đại thần thượng cổ mạnh nhất, tư liệu do hắn sưu tầm tự nhiên là đánh trúng trọng tâm. Khi ta đối địch chỉ biết một đường hao tổn đối thủ, trên căn bản bằng vào linh khí khổng lồ của bản thân ta, ngoại trừ Hỏa thần Chúc Dung biến thái kia ra thì không còn có đối thủ nào nữa. Đúng rồi, ngươi nói cho ta nghe chuyện gì xảy ra với Hỏa thần Chúc Dung."
"Phương thức hắn theo đuổi lực lượng hoàn toàn trái ngược với Thủy thần Cộng Công, Hỏa thần Chúc Dung coi trọng chính là bản chất. Chính hắn phát minh ra Chúc Dung Hỏa, trong hàng Đại thần thượng cổ có khả năng nắm giữ hỏa diễm, nó được xưng là hỏa diễm có uy lực mạnh mẽ đệ nhất thiên hạ. Chỉ có thua kém Tự nhiên giới Huyễn Tật Thiên Hỏa một chút mà thôi. Từ lúc hắn sinh ra không ngừng rèn luyện hỏa diễm của mình, chưa bao giờ sử dụng bất kỳ loại thần khí nào. Cho nên, hỏa diễm của Hỏa thần Chúc Dung cực kỳ cương mãnh, theo truyền thuyết tại thời điểm đó không có ai nguyện ý trêu chọc hắn. Bởi vì lực bộc phát trong nháy mắt của hắn có thể thiêu đốt tất cả pháp bảo mà người khác cực khổ tu luyện thành tro bụi."
Bần đạo cười nói: "Trận đại chiến kia có ý nghĩa cực kỳ sâu xa, ảnh hưởng rất nhiều tới phong cách tu hành của chư thần đời sau. Bởi vì phương thức tu luyện Hỏa thần Chúc Dung và Thủy thần Cộng Công đại biểu cho hai đại phái tu hành khác nhau. Kể từ khi Hỏa thần Chúc Dung coi trọng chất lượng chiến thắng trong trận đại chiến, quan điểm các phái mới từ từ thống nhất coi trọng chất lượng hơn, hắc hắc, thậm chí Đạo Môn chúng ta cũng như vậy."
"Miểu Miểu, tại sao lúc ấy các ngươi thua trận?" Vong Ưu tò mò hỏi: "Nếu như các ngươi dùng phương pháp tiêu hao linh khí ít nhất cũng gấp đôi Hỏa thần Chúc Dung, hắn tuyệt đối chịu không nổi mà?"
"Ai, đừng nói nữa." Miểu Miểu buồn bực nói: "Đâu chỉ là gấp hai? Gấp năm lần cũng có thể đó. Phải biết rằng, vào lúc đó bản thể ta còn to gấp trăm lần tòa thành hiện tại này, toàn bộ đều là linh khí Thủy nguyên tố tạo thành."
"Ồ, thật là lợi hại." Vong Ưu kinh ngạc nói.
"Đây tính là cái gì chứ, chúng ta cùng nhau tổ hợp mới là lợi hại nhất." Miểu Miểu cười cười giải thích: "Trong tình hình bình thường, vào thời điểm chiến đấu ta sẽ biến thân thể thành một quả thủy cầu thật to, lão chủ nhân ở bên trong thân thể ta thi triển các loại pháp thuật, trải qua linh khí trong cơ thể ta tăng phúc. Lão chủ nhân thi triển pháp thuật uy lực sẽ gia tăng lên gấp mấy lần.
Mà thân thể ta vốn được tạo thành từ nước, lại được trận pháp và linh khí tác dụng hỗ trợ nên vô cùng bền bỉ. Lực phòng hộ không hề thua kém thần thú. Huống chi thân thể của ta rộng tới vài ngàn dặm, hễ bị phá vỡ là có thể lập tức tu bổ. Ngoại trừ siêu cấp thần khí như Hạo Thiên thần ra, cơ hồ không có thứ gì có thể một kích công phá bức tường phòng hộ dày như thế. Cho nên chúng ta tổ hợp chiến đấu có lực công kích cực mạnh và phòng hộ vững chắc nhất."
"Vậy tại sao còn thua ?" Vong Ưu kinh ngạc nói.
"Mấu chốt là cái gã Hỏa thần Chúc Dung quá giảo hoạt." Miểu Miểu buồn bực nói: "Hắn biến hóa thân thể thành một quả Hoả Tinh nhỏ xíu, sau đó từ từ đâm vào trong thân thể của ta. Bản thân Chúc Dung Hỏa đặc biệt lợi hại, thể tích lại nhỏ như vậy, thân thể Thủy nguyên tố của ta ngăn cản không nổi. Bản thể ta ở trước mặt hắn giống như không khí vậy. Không có cách nào trở ngại hắn di động. Vì như thế khiến cho ta mất đi phần lớn tác dụng, chỉ có thể dựa vào lão chủ nhân một mình nghênh chiến."
"Ai..." Miểu Miểu thở dài nói: "Không thể không nói. Bởi vì lão chủ nhân đặt tinh lực quá nhiều ở trên người của ta, cho nên tự thân tu hành hoàn toàn thua sút Hỏa thần Chúc Dung một lòng một dạ tu luyện. Hai người đại chiến ở trong thân thể ta hơn mười ngày, lão chủ nhân rốt cục bại trận, bị Hỏa thần Chúc Dung đục thủng bộ ngực một lỗ thủng cực lớn, thiếu chút nữa mất luôn trái tim. Đúng là cửu tử nhất sinh ."
"Vậy sau này thì sao?" Vong Ưu vội vàng hỏi tới.
"Sau đó..." Miểu Miểu ánh mắt run lên, cười lạnh nói: "Ta lúc ấy liền nổi giận, nhất thời sinh ra tâm liều mạng. Cho nên ta trước tiên dùng Đẩu Chuyển Tinh Di dời lão chủ nhân cùng tấm Thủy Kính trọng yếu cùng nhau rời khỏi chiến trường. Sau đó ta lập tức phát động pháp thuật mạnh nhất, Thiên Địa Đồng Thọ."
"Cái gì gọi là Thiên Địa Đồng Thọ ?" Vong Ưu tò mò hỏi.
"Cũng là một loại tự bạo." Bần đạo cười khổ nói: "Không gian Thủy nguyên tố vài ngàn dặm tự bạo, nếu tính đơn giản một chút, chỉ sợ dù là Linh sơn của Phật tổ cũng có thể bị nổ sụp đi?"
"Hắc hắc." Miểu Miểu cười đắc ý nói: "Đó là dĩ nhiên, bản thể của ta tu luyện vài chục vạn năm, lực lượng linh khí khổng lồ như vậy một lần dùng hết, uy lực tự nhiên là kinh thiên động địa. Chỉ tiếc là không thể nổ chết gã Hỏa thần Chúc Dung, tên kia thật sự quá mức biến thái. Thế nhưng, hắn cho dù lợi hại đi nữa cũng không thể toàn thân trở lui, ta đoán chừng tối thiểu hắn phải dưỡng thương hai ba mươi vạn năm mới có khả năng khôi phục như lúc ban đầu."
"Trận đại chiến kia số người quan sát rất nhiều. Nghe nói bọn họ kinh hãi nhất chính là việc ngươi tự bạo. Thật ra lúc ấy ai cũng biết, Hỏa thần Chúc Dung không có khả năng giết chết Thủy thần Cộng Công, nhiều nhất chỉ là nhục nhã một lần mà thôi. Dù sao mọi người chỉ là xung đột ngôn ngữ. Thật sự không đáng giá liều mạng. Huống chi Hỏa thần Chúc Dung cũng không phải là người hiếu sát. Nhưng mà chư thần không hề nghĩ tới, ngươi lại dám vứt bỏ tu vi vài chục vạn năm tự bạo, chỉ vì xả giận cho chủ nhân." Bần đạo cười khổ nói: "Cục diện lưỡng bại câu thương khiến cho rất nhiều người tiếc hận không dứt đó."
"Hắc hắc, ai bảo hắn dám khi dễ lão chủ nhân, ta chính là muốn nói cho hắn biết, Thủy thần Cộng Công không ai được phép khi dễ." Miểu Miểu không thèm quan tâm nói.
"Ngươi đủ tàn bạo!" Bần đạo cảm thấy cô nàng này có đủ tiềm chất trở thành phần tử khủng bố rồi. Không nên trêu chọc vào mới tốt, ta mau chóng nói sang chuyện khác: "Bởi vì ngươi tự bạo, cho nên mọi người mới nghĩ rằng ngươi đã biến mất. Thế nhưng bây giờ nhìn lại, ngươi không chỉ không có chuyện gì, ta cảm thấy bản thể ngươi tựa hồ còn lớn hơn trước kia không ít ?"
Vừa nói, bần đạo bắt đầu cẩn thận đánh giá tòa núi lớn ở trước mắt. Mặc dù ngọn núi này không nhỏ, nhưng mà so với Thiên Không Thành không lớn hơn nhiều lắm. Mấu chốt là dưới chân ngọn núi này là vô tận biển rộng, lấy bần đạo nhãn lực rất dễ dàng nhìn ra ngọn núi này ở dưới mặt nước biển còn có bộ phận lớn hơn nữa. Hiển nhiên, bộ phận trồi lên mặt nước chỉ là một góc nhỏ của băng sơn mà thôi.
"Hắc hắc, đó là đương nhiên." Miểu Miểu đắc ý nói: "Kể từ khi tự bạo, người ta vẫn một lòng tu luyện bao giờ gián đoạn ở chỗ này, đã trải qua hơn trăm vạn năm rồi đó. Phải biết rằng, người ta vốn có trụ cột rất vững chắc, tốc độ trọng tu cũng mau, qua thời gian dài như vậy thành tích không thể nào kém cỏi được.!"
"Trời đất?" Bần đạo trừng mắt nói: "Trăm vạn năm khổ tu không gián đoạn mới có thành tích thế này sao? Dựa theo độ dày linh khí nơi này mà xét, sợ rằng thực lực ngươi bây giờ đã không dưới Đại thần thượng cổ rồi?"
"Ha hả, không kém nhiều lắm. Ai bảo chỗ này tốt như vậy chứ." Miểu Miểu cười nói: "Thật ra nơi này nguyên bản không khá hơn Vị Diện Thần Giới bao nhiêu. Sau khi đến đây, người ta mất một đống khí lực mới Đồng Hóa tất cả năng lượng các hệ thành Thủy hệ, sau đó mới có cục diện hôm nay đây."
"Không trách được độ dày linh khí nơi này mặc dù cao. Nhưng mà chỉ thuần một chủng Thủy hệ thôi." Bần đạo giờ mới hiểu được nguyên nhân trong đó. Trong lòng không chỉ âm thầm cảm thán thực lực Miểu Miểu, thế mà có thể cải tạo cả Thần Giới, Thật tình, cũng chỉ là nàng mới làm được chuyện này. So sánh xuống, hai nhà Phật Đạo sẽ không có quyết đoán lớn như vậy. Quả nhiên không hỗ là nhân vật cùng cấp bậc Đại thần thượng cổ. Xuất thủ một cái lập tức khiến cho người người kinh hãi.
"Vậy thì thể tích ngươi bây giờ lớn tới mức nào rồi?" Bần đạo tò mò hỏi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Ai biết được." Miểu Miểu nói: "Ta kể từ khi bị lão chủ nhân gửi gắm cho sư phó ngươi, hắn chưa từng trở lại nơi này. Hết thảy hoàn cảnh tu luyện đều do ta an bài tốt, còn bản thể tự động phát triển. Cho nên ta chỉ biết mình bây giờ cường đại trước nay chưa có, nhưng mà cụ thể ra sao cũng không rõ ràng nổi. Ta đoán chừng, thể tích bản thể ta hiện tại có lẽ to gấp mấy lần thời kỳ toàn thịnh. Hơn nữa chất lượng Thủy nguyên tố cũng gia tăng gấp đôi. Tóm lại, thực lực hiện tại của ta ước chừng mạnh gấp mười khi xưa."
"Trời đất, vậy ngươi bây giờ chẳng phải là lợi hại hơn Hỏa thần Chúc Dung rồi?" Vong Ưu khiếp sợ nói.
"Làm sao được?" Bần đạo cười nói: "Đừng quên là Miểu Miểu đau khổ tu hành trăm vạn năm mới có tiến bộ như thế. Thế nhưng trong khi nàng tu luyện Hỏa thần Chúc Dung cũng không có nhàn rỗi kia mà? Ta đoán chừng, Hỏa thần Chúc Dung bây giờ khẳng định cũng đề cao thực lực lên một mảng lớn. Dù sao Miểu Miểu mà đụng tới hắn khẳng định vẫn không phải là đối thủ của người ta."
"Không sai." Miểu Miểu uể oải nói: "Phương thức tu luyện của ta không có nhiều phương pháp chiến đấu, mặc dù ta bây giờ sở hữu lượng linh khí vượt qua Hỏa thần Chúc Dung. Nhưng mà nếu đánh nhau thật sự, kẻ bị chết khẳng định chính là ta. Chỉ là điều này cũng không có gì, dù sao ân oán giữa lão chủ nhân và hắn ai ai cũng biết, hắn sẽ không tìm ta phiền toái làm gì! Đây là vấn đề danh dự.
Hừ, cho dù hắn tới ta cũng không sợ, cùng lắm thì ta lại nổ tung hắn thêm một lần, nhìn xem lần này hắn có chết hay không cho biết."
"Hắn chắc chắn sẽ không làm phiền ngươi. Điểm này ta có thể khẳng định." Bần đạo lập tức nói. Hỏa thần Chúc Dung không phải là người ngu, hắn thua thiệt trên tay Miểu Miểu một lần rồi, làm sao có thể vô cớ đi gây chuyện tìm kích thích chứ? Nếu như Miểu Miểu là một con người hoặc sinh vật, có lẽ hắn sẽ tức giận hoặc xấu hổ với Miểu Miểu, nhưng mà Miểu Miểu chỉ là một kiện pháp bảo mà thôi. Chuyện tình liều mạng tổn thương tức giận một kiện pháp bảo, chẳng phải hắn biến thành ngu ngốc rồi sao?
"Vậy tại sao ngươi tách khỏi Thủy thần Cộng Công?" Vong Ưu tò mò hỏi.
"Ài, còn không phải vì Vô Lượng Thiên kiếp chết tiệt kia." Miểu Miểu bi thương nói: "Lần đó đại chiến xong trải qua mấy vạn năm, Vô Lượng Thiên kiếp chợt đến. Hỏa thần Chúc Dung trọng thương chưa lành nên tìn một cái động ẩn mật lánh nạn. Mà lão chủ nhân dứt khoát quyết định lấy thân thể trọng thương tham chiến. Bởi vì lúc ấy thực lực của ta còn không có khôi phục, có đi cũng là chịu chết. Lão chủ nhân giao ta cho một đạo sĩ, chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn, sư phụ của ngươi. Sau đó hắn tự mình đi ứng kiếp rồi không có trở lại. Vốn ta quyết định chết sống cũng phải đi cùng với lão chủ nhân, nhưng mà lão chủ nhân dặn dò ta giúp hắn tìm truyền nhân. Nói rằng phải giúp hắn kéo dài đạo thống mới là chuyện trọng yếu nhất, không có biện pháp nào khác ta đành phải rời khỏi lão chủ nhân."
"Được rồi, ngươi cũng không cần thương tâm, ít nhất Thủy thần Cộng Công đã có truyền nhân, đạo thống của hắn cũng có thể kéo dài xuống. Cuối cùng ngươi đã có thể khai báo với hắn rồi." Bần đạo cười hì hì nói: "Hiện tại chúng ta có nên đi vào U Thủy Thần Cung dạo chơi một vòng hay không?"
Khà khà, U Thủy Thần Cung mặc dù chỉ là một kiện pháp bảo, thế nhưng nó hàng năm tu luyện bên cạnh Cộng Công, phần lớn tác phẩm của hắn đều hoàn thành ở chỗ này. Không giống với Hỏa thần Chúc Dung không thích sử dụng ngoại vật, Thủy thần Cộng Công thích nhất là sử dụng pháp bảo, vì thế hắn trở thành Đại sư chế khí đỉnh cấp được tất cả Đại thần công nhận. U Thủy Thần Cung chính là kiệt tác cao cấp nhất của hắn. Mặt khác, tác phẩm của hắn mặc dù rất ít, nhưng mà thứ nào truyền lưu ra bên ngoài chắc chắn là thần khí nhất lưu. Ta cũng không tin lễ vật hắn đưa cho truyền nhân của mình chỉ có mỗi U Thủy Thần Cung.
Quả nhiên, Miểu Miểu nghe xong lập tức nói: "Tốt, nếu như Vong Ưu chủ nhân cho phép, các ngươi cũng có thể đi vào tham quan, đúng lúc ta cũng phải đi lấy mấy thứ lão chủ nhân lưu lại trong đó." Vừa nói nàng ngó chừng Vong Ưu, chờ đợi Vong Ưu hạ lệnh.
"Ta dĩ nhiên cho phép." Vong Ưu lập tức khẩn cấp nói: "Tất cả mọi người cùng đi vào vui đùa một chút nào!"
"Hay quá." Nghe nói sẽ được vào U Thủy Thần Cung trong truyền thuyết tham quan chúng nữ hết sức hưng phấn hét lên hồ hởi tiến vô.
Miểu Miểu thì mỉm cười, nói: "Mời đi theo chủ nhân ta." Vừa nói dứt lời Thủy Kính dưới chân nàng đột nhiên trở nên to lớn, sau đó nàng nhẹ nhàng vung tay lên đưa Thủy Kính cho Vong Ưu. Sau đó Thủy Kính từ từ trôi nổi bay lên ngọn núi do U Thủy Thần Cung tạo thành. Chúng ta thấy thế cũng gấp rút bay theo ở phía sau.
U Thủy Thần Cung cách chúng ta chừng một trăm dặm, lấy tốc độ của chúng ta tự nhiên bay đi chốc lát là tới. Thời gian không lâu sau, bần đạo và chúng nữ đồng thời đáp xuống đỉnh núi.
Lần đầu tiên đứng trên mặt đất U Thủy Thần Cung, cảm giác của chúng ta rất là kỳ lạ, dưới chân truyền đến cảm giác trơn mượt giống như đứng trên mặt thảm, phi thường thoải mái.
Sau khi thích ứng cảm giác trên mặt đất, chúng ta bắt đầu dồn tinh lực vào cảnh vật bốn phía. Người khác còn không cảm thấy cái gì, chỉ nhận thấy tương đối mới mẻ mà thôi. Nhưng mà cảm xúc của bần đạo và Vong Ưu cực kỳ sâu đậm.
Nơi này chính là quảng trường trên đỉnh Thánh sơn, phía trước quảng trường chính là Thần Cung Athena, là nơi chúng ta cùng chung sinh sống mấy chục năm. Nhìn thấy cảnh sắc quen thuộc, Vong Ưu kích động đến độ hai chân đứng không vững. Bần đạo vội vàng ôm nàng vào trong ngực, sau đó từ từ đi sâu vào trong cung điện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.