Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 759: Không chết không ngừng!





Chỉ thấy mấy trăm tiểu đạo sĩ đuổi giết một nhóm quân thiên sứ, đầu lĩnh chính là mười mấy bát dực thiên sứ, nhưng mà tiểu đạo sĩ truy đuổi phía sau cao nhất cũng chỉ mới vượt qua nhị cửu thiên kiếp mà thôi. Những bát dực thiên sứ này chỉ cần quay lại nghênh chiến, ít nhất cũng có thể giết được không ít đạo sĩ, đánh tan bọn họ cũng rất dễ dàng, tuy nhiên lại là không dám quay đầu lại, chỉ biết trốn chạy. Bọn hắn đã bị sự điên cuồng của các đạo sĩ phía sau làm cho sợ hãi, thiên sứ cấp cao hơn bọn hắn còn bị miểu sát, bọn hắn cũng không muốn chính mình đi chịu chết.
Hơn nữa, các thiên sứ cũng phân biệt được đạo sĩ nào lợi hại, không giống như bọn hắn vừa nhìn số cánh là liền biết thực lực cao thấp, nhưng bề ngoài toàn bộ các đạo sĩ cơ hồ giống nhau, đều là một thân đạo bào, tuy rằng cũng có phân biệt ra hoa lệ cùng với giản dị, những mà vô luận mặc dạng gì cũng đều có cao thủ, tựa hồ đạo sĩ phục sức càng giản dị thì càng lợi hại có khả năng lớn hơn một chút. Dưới tình huống như vậy, những thiên sứ kia chỉ cần thấy một đám đạo sĩ thì liền nhanh chóng chạy trốn, căn bản không có tâm tư đi nhìn xem thực lực của bọn họ. Vạn nhất chạm phải một cao thủ lẫn ở bên trong, đó không phải là muốn chết sao? Cho nên mới xuất hiện tình huống quỷ dị như vậy.
Tình huống như vậy cũng không phải chỉ có một chỗ, cơ hồ là ở mỗi khu thuộc phạm vi khống chế của Đạo Môn đều đang trình diễn một màn này. Điểu nhân liều mạng chạy trốn, đạo sĩ điên cuồng đuổi giết, hai bên đều điên cả rồi. Nguyên Thủy Thiên Tôn tuy rằng rất kinh ngạc trước tình huống như vậy, nhưng mà ít nhất cũng có thể yên lòng, xuất hiện tình cảnh như thế, vậy hiển nhiên là bên mình đại thắng. Bất quá, mặc dù biết đã thắng lợi, nhưng mà trong lòng ông vẫn lo lắng, sợ mấy tên siêu cấp cao thủ đuổi theo, khi đó, bên mình phân tán như thế, không phải sẽ gặp xui xẻo lớn rồi sao! Cho nên ông liền lập tức hạ lệnh :" Đạo Môn đệ tử nghe lệnh, mọi người tập hợp tạo thiên tôn cung, không được sai sót." Dứt lời, ông là người đầu tiên bay vào cung thất của mình.
"Dạ!" Nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn trở về, đệ tử Đạo Môn lập tức hưng phấn vô cùng, lập tức bỏ qua đuổi giết, vội vàng bay đến thiên tôn cung.
Lão Quân cùng bốn vị sư huỳnh sử dụng Tru Tiên kiếm là tới nhanh nhất, nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn bình yên vô sự ngồi ngay ngắn tại trên bảo tọa đại điện, lập tức kích động quỳ xuống đất thi lễ nói :"Tham kiến ân sư!"
"Ân sư!" Lão Quân đầu tiên sốt ruột nói :"Người trở về rồi, chúng ta lần này bị điểu nhấn đánh thảm lắm. Nếu như không có tiểu sư đệ trở về trợ giúp, đồ nhi chỉ sợ cũng giữ không được nơi này."
"Ngươi không cần gấp, mọi chuyện ta đã biết hết." Nguyên Thủy Thiên Tôn lập tức ảm đạm đạo đạo :"Ta đã gặp được hắn, nếu như không có hắn, ta và Phật tổ chỉ sợ cũng không trở về được."
"A?" Mấy người nhất thời kinh hãi, liền vội vàng hỏi :"Ân sư, chẳng lẽ thực sự có người dám ám toàn người? Tiểu sư đệ đâu? Hắn tại sao không có trở về a?"
"Ai! Một lời khó nói hết. Ta và Phật tổ lần này bị Ngọc Đế làm hại, có thể nói là cửu tử nhất sinh. May mắn có sư đệ của ngươi liều mạng cứu giúp, chúng ta mới thoát hiểm được, về phần sư đệ của ngươi, ai, chỉ sợ dữ nhiều lành ít." Nguyên Thủy Thiên Tôn uể oải nói.
"A!" Mấy người sư huynh nhất thời tức giận, cùng nhau bi phẫn nói :"Sư đệ cứ đi như vậy sao? Sư tôn phải báo thù cho sư đệ a!"
"Ha ha, không nên gấp. Sư đệ của ngươi chỉ tổn thất một cái phân thân, trở về tu luyện là được." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười cười, sau đó sắc mặt lạnh lùng nói :" Bất quá, Ngọc Đế cùng thiên sứ quân đoàn nham hiểm, hại thầy trò ta thảm như thế, thù này tất báo."
"Đúng thế!" Lão Quân cũng cả giận nói :"Đại chiến lần này, sư đệ tuy rằng vào thời khắc mấu chốt đến trợ giúp, nhưng mà đệ tử Đạo Môn ta vẫn tốn thất gần một phần, khoảng mười vạn. Hơn nữa phần lớn đệ tử hậu bối, đều là huyết mạch kế tục trong môn a!"
" Ghê tởm nhất chính là, bọn hắn lại dám phục kích ân sư, càng không thể tha thứ."
"Nhất là tổn thất của sư đệ, phân thân của hắn không mất đến trăm năm chỉ sợ không thể khôi phục, đáng thương hắn vừa mới bị điểu nhân hãm hại, bị ép phải chuyển sinh, hiện giờ lại gặp phải đại nạn này. Thiên sứ quân đoàn, thật sự đáng ghê tởm."
"Nghĩ tới Đạo Môn ta luôn luôn không tranh quyền thế, mà nay vô cơ bị người ta đánh lên tới của, cơ nghiệp có mười thì tổn hại đến tám chín, hiện tại còn chưa bằng một phần thời kỳ toàn thịnh, nơi nơi đều là đống đổ nát ân sư ơi. Chúng ta không thể dễ dàng tha thứ cho bọn hắn được."
"Được rồi, cùng bọn điểu nhân này liều mạng."
"Nhất định phải báo thù!"
"Giết chết hết bọn hắn!"
Mấy vị sư huynh lòng đầy căm phẫn, nghị luận sôi nổi, nhất trí yêu cầu cùng thiên sứ quân đoàn liều sống chết. Nguyên Thủy Thiên Tôn nghiêm nghị gật gật đầu nói :"Thù thì nhất định phải báo, bất quá, hiện tại ta trúng phải ám toán của Ngọc Đế, bị gia trì phong thần ấn, ước chừng ba ngày sau mới có thể cởi bỏ. Trong đoạn thời gian này, điểu nhân có lẽ sẽ chó cùng rứt giậu, các ngươi cần phải toàn lực phòng bị, chờ sau khi ta xuất quan, hừ, không hủy đi thiên đường của bọn hắn là ta không xả được cơn tức này."
"Dạ!" Mấy người vội vàng đáp.
"Đúng rồi ân sư, ta vì khích lệ sĩ khí, đáp ứng với đệ tử trong môn, chỉ cần chém giết một tên điểu nhân mười hai cánh thì sẽ cho phép bọn hắn ở trong bảo khố của ngươi chọn lựa một món pháp bảo." Lão Quân ngượng ngùng thi lễ nói :"Lúc ấy tình huống khẩn cấp, không kịp bẩm báo với ân sư, xin ân sư trị tội."
"Ha ha, ngươi có tội gì chứ? Tình huống khẩn cấp tự nhiên nên xử lý như thế, ngươi thân là đại sư huynh, tổng quản mọi việc lớn nhỏ trong môn, chút quyền lợi ấy vẫn phải có." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói :"Bảo bọn họ vào chọn đi."
"Đa tạ ân sư!" Lão Quân vui vẻ nói :"Đúng rồi, ân sư, lần này tiểu đệ mang đến một tòa thành bay trên trời có uy lực rất lớn, do thê tử của sư đệ chỉ huy, lần này có thể đánh tan thiên sứ quân đoàn là nhờ có bọn họ, người xem, có nên gặp một lần hay không?"
"Nhưng mà ân sư phải bức phong thần ấn a? Chuyện này tựa hồ cấp thiết hơn, sao có thể chậm trễ chứ?"
"Ha ha, không sao, phong thần ấn nhỏ nhỏ, còn có thể để cho ta toàn lực bế quan sao?" Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói :"Ta ngồi ở chỗ này đã bắt đầu bức ép ra, tìm người nói chuyện giải buồn cũng không sao. Sư đệ của ngươi lần này hy sinh lớn như thế, chúng ta không thể thờ ơ với hắn. Mời nàng ấy vào đi, ta đối với tòa thành kia của sư đệ người cũng là rất hiếu kỳ."
"Dạ!" Lão Quân cười nói :"Ta tự mình đi mời, thuận tiện an bài vị trí phòng ngự cho chúng đệ tử." Nói xong hắn liền thi lễ rời đi. Hiển nhiên đây là rất nể tình, bình thường hắn chỉ cần phái đồng tử đi mời là được. Chẳng qua là tình huống bây giờ bất đồng, đại chiến tiếp theo còn phải nhờ vào tòa thành của nàng hỗ trợ, hơn nữa ta chiến đấu "bỏ mình" dù gì cũng là có công lớn với môn phái.
Lão Quân đi rồi, Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói :"Tòa thành bên ngoài kia ta cũng đã thấy, quả thật là kỳ vĩ, sư đệ của ngươi cũng thật khó lường a!"
"Đúng a!" Một vị sư huynh tiếp lời nói :"Lực lượng phòng vệ của bọn họ thất biến thái, những tảng đá quỷ quái màu vàng kia, mỗi cái đều tương đương với một cao thủ đã vượt qua nhất cửu thiên kiếp, đáng sợ nhất chính là số lượng, ít nhất cũng có đến một hai trăm vạn.
"Tuyệt đối không chỉ có như vậy, ta đã tự mình tính toán qua, lần đại chiến này, tảng đá kỳ quái đó đã tổn thất đến ba trăm vạn, ngươi không phát hiện chúng nó liên tục tự bạo sao? Giống như căn bản không quan tâm đến tổn thất. Kỳ lạ là đến khi chiến đấu chấm dứt, số lượng của bọn chút là không có vơi đi chút nào." Một vị sư huynh khác nói.
"Tảng đá kỳ quái tính là gì? Lợi hại nhất vẫn là đám quỷ quái hình mây mù màu lam." Một vị sư huynh khác mặt mày hớn hở nói :"Một cái đại cấm chú bọn nó liên thủ có thể đem toàn bộ thiên sứ cấp thấp trong vòng mấy trăm dặm miễu sát, thêm vào pháp thuật phụ trợ, lầm cho đệ tử cấp thấp của chúng ta tăng sức chiến đấu lên gần gấp đôi, quả thực rất lợi hại. Ta thấy so với pháp thuật của chúng ta không hề thua kém hơn."
"Biến thái nhất vẫn là pháp thuật khô lâu đen hiện trên đỉnh đầu kia. Giết chết bát dực thiên sứ trưởng đều chỉ bằng một chiêu, tuyệt đối là miễu sát. Bát dực thiên sứ chết trong tay bọn chúng vô số kể. Thật sự quá biến thái a!" Một vị sư huynh khác tiếp lời.
"Ha ha, các ngươi a, còn chưa có nhìn thấy hết." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói :" Tuy rằng ta không có tham dự chiến đấu, nhưng mà ta lại biết, thần mình mạnh nhất trong tòa thành chính là cái cây kia. Thực lực của hắn bằng với vi sư."
"A, thật sao?" Một vị sư huynh khó tin nói. Nguồn: http://truyenfull.vn
"Ta thấy có khả năng này, các ngươi quên rồi sao, nguyên bản chúng ta đối chiến với Hòa Lạp, không phải là bị sư đệ gọi tới một nhân vật thần bí quấn lấy hắn sao?" Một vị sư huynh khác nói.
"Nguyên lai là cái cây kia? Chẳng thể trách chúng ta chỉ thấy pháp thuật không thấy người."
"Pháp thuật của hắn thật mạnh, hơn nữa cũng rất tinh chuẩn, đánh nhau với Hòa Lạp mấy ngày này bức hắn đến điên luôn."
"Thật không biết sư đệ từ đâu tìm được cao thủ mạnh mẽ như vậy, hơn nữa xem ra còn nghe hắn chỉ hủy, quả thực là khó có thể tưởng tượng."
"Đúng vậy, sư đệ luôn thần kỳ như thế."
Ngay khi bọn họ đang nghị luận, Lão Quân mang theo vẻ mặt tươi cười, dẫn theo một đám nữ nhân đi vào, thi lễ với Nguyên Thủy Thiên Tôn :"Ân sư, các thê tử của tiểu sư đệ đã đến."
" 'Các' thê tử?" Nguyên Thủy Thiên Tôn sửng sốt, vừa nhìn xuống lấy thấy đám thất công chúa, Ái Liên Na, Mân nhi, Hương Hương, hai công chúa Băng Hỏa, nguyên một nhóm nữ nhân, không phải các thê tử thì là gì?
"Ha ha!" Nguyên Thủy Thiên Tôn cười to, đệ tử khác cũng là cười không ngừng.
Thất công chúa các nàng tuy rằng chẳng hiểu ra làm sao, tuy nhiên lại không dám có chút càn rỡ. Các nàng tuy rằng thực lực không mạnh, nhưng mà kiến thức lại nhiều. Cho dù những người xung quanh tận lực không có phóng ra khí thế ép người, nhưng mà các nàng vẫn cảm thấy áp lực tâm lý rất lớn. Hơn nữa các nàng cả ngày hôm quả tận mắt nhìn thấy tràng đại chiến kinh thiên động địa, cũng đã kiến thức được thực lực cường hãn của máy người kia, biết bọn họ tùy tiện người nào cũng so với một chủ thần đỉnh cấp của điểu nhân mạnh hơn rất nhiều. Nhưng mà bọn họ tuy rằng cười, nhưng không có ý châm chọc, cảm giác vẻn vẹn là buồn cười mà thôi, cho nên thất công chúa các nàng chỉ là nhìn lẫn nhau, không có nổi giận.
Các nàng sau khi đám người Nguyên Thủy Thiên Tôn cười đủ rồi, mới lập tức tiến lên quỳ xuống đất thi lễ nói :"Tham kiến sư phó."
"Đúng lên, đứng lên!" Nguyên Thủy Thiên Tôn vội vàng nói :"Các vị chớ trách, ta không phải là cười các ngươi, chẳng qua là thật sự không ngờ, đồ đệ kia của ta có bổn sự cưới nhiều thê tử như vậy, có chút ngoài ý muốn mà thôi."
"Phu quân cưới nhiều sao?" Hương Hương vẻ mặt khờ dại nói :"Ở nơi của chúng ta, người giống như phu quân có trên cả ngàn người vợ là bình thường, thế mà chàng lại chỉ cưới có mấy người, còn bị người ta cười nhạo." Hương Hương là không có chút nào khoa trương, ta trên danh nghĩa mặc dù là lãnh chủ, nhưng trên thực tế thổ địa, nhân thủ nắm trong tay không thể tính toán, nói trắng ra là chẳng khác nào hoàng đế, trên thực tế, hoàng đế của ba đại đế quốc, ai mà không có mấy ngàn thê thiếp chứ? Ta chỉ cưới được có mấy người, đích thật là bị đám người quý tộc bên phía Giáo Đình cười nhạo là đồ vô năng.
"Ha ha, thì ra là thế!" Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói :"Quả là làm chúng ta ngạc nhiên."
" Chẳng lẽ nơi này chỉ cho phép cưới một người thôi sao?" Thất công chúa khẩn trương hỏi.
"Ha ha, chúng ta không có cái quy định cứng nhắc đó, đều dựa vào sở thích của bản thân. Bấy quá, đa số ở đây bình thường đểu chỉ cưới một người, rất ít khi vượt qua hai." Nguyên Thủy Thiên Tôn trêu chọc nói :"Nghĩ tới phu quân của ngươi, một hơi cưới tới sáu người, trong lịch sử mấy mươi vạn năm của Đạo Môn ta chính là người đầu tiên đó. Ha ha!"
" Phu quân không chỉ có sáu người vợ a!" Hương Hương thấy hắn hiền từ như vậy, không chút sợ hãi, lớn mật nói :"Còn có vài tỷ muội ở lại coi nhà. Sư phó, người sẽ không trách phu quân ta chứ?"
"Ha ha, sẽ không, sẽ không." Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói :"Hắn cho dù cưới thêm một ngàn người, ta cũng sẽ không can dự, ngươi cứ yên tâm đi."
"Ân, ta đây an tâm rồi." Hương Hương mỉm cười ngọt ngào nói.
"Một nữ tử thật ngây thơ, mấy người khác cũng không tệ, xem ra, đồ đệ ta ánh mắt vẫn còn rất cao." Nguyên Thủy Thiên Tôn vui mừng cười nói :"Lát nữa vào trong bảo khố của ta tùy ý chọn lựa bảo vật đi, coi như là lễ ra mắt của vi sư."
"Tạ ơn sư phó." Chư nữ vội vàng thi lễ nói.
Hương Hương lại đột nhiên nói :" Đúng rồi, sư phó bảo vật trước không vội, phu quân ta ở đâu rồi, Hương Hương nhớ chàng!"
"Điều này!" Nguyên Thủy Thiên Tôn vẻ mặt đau đớn, bất đắc dĩ nói :"Hắn bởi vì cứu ta mà chết trận."
"A!" Chư nữ sợ tới mức cùng kêu thét chói ta, nước mắt rơi xuống như mưa."
" Không nên gấp, không nên gấp." Lão Quân vội vàng nói :"Chẳng qua là mất đi phân thân, trải qua tu luyện là có thể khôi phục, chẳng lẽ các ngươi không biết?"
"A, biết!" Vẫn là thất công chúa trấn tĩnh nhất, vội vàng nói :"Phu quân còn để lại một cái phân thân trấn thủ ở quê nhà."
"Nha, làm ta sợ muốn chết." Đám người Hương Hương lúc này mới ngừng khóc.
"Vậy theo ý của sư phố, phu quân theo chúng ta tới đây đã bỏ mình rồi sao?" Hương Hương vội vàng hỏi :"Có thể tạo thành ảnh hưởng cho phu quân không?"
"Ai!" Nguyên Thủy Thiên Tôn chua sót nói :"Đương nhiên có ảnh hưởng, phân thân bị hủy, thực lực sẽ đại giảm. Mấu chốt nhất chính là, nguyên thần sẽ bị thương hại nặng, chỉ sợ không mất trăm năm sẽ không thể khôi phục như lúc ban đầu, đồ đệ của ta, lần này thảm rồi."
"Chỉ cần có thể khôi phục là tốt rồi, dù sao chúng ta có rất nhiều thời gian." Hương Hương ngược lại khuyên giải an ủi nói :"Sư phó cũng không nên tự trách, phu quân có thể sử dụng phân thân cứu người, chết cũng xứng đáng."
"Ha ha, ngươi thật là một hài tử tốt." Nguyên Thủy Thiên Tôn vui mừng nói.
" Kỳ thật phu quân đã sớm có dự cảm, không nghĩ tới thật sự lại xảy ra." Thất công chúa cảm thấy bất đắc dĩ nói :" Một khi đã như vậy, đành phải để ta thay chàng chuyển lời tới sư phó."
"Nói cái gì?" Nguyên Thủy Thiên Tôn tò mò hỏi.
"Phu quân trên đường bay tới Thiên Hỏa tỉnh, giao cho ta một chuyện, muốn ta chuyển cáo ngài." Thất công chúa nói :"Chàng nói, lần này nếu đã xé toang da mặt, chúng ta cùng điểu nhân nhất định là không đội trời trung, nhưng mà, thế lực của điểu nhan quá lớn, hai nhà Phật Đạo liên thủ, tối đa cũng chỉ tự bảo vệ mình được thôi, muốn hoàn toàn tiêu diệt bọn hắn là rất khó.
"Không sai!" Nguyên Thủy Thiên Tôn gật gật đầu nói :"Lần này bọn hắn vẻn vẹn xuất động năm gia hỏa cùng cấp với ta đã đem chúng ta nháo đến luống cuống tay chân. Ai cũng không biết bọn hắn rốt cuộc còn có bai nhiêu cao thủ như thế, nếu lại đến thêm mấy tên, chúng ta thực sự chỉ có thể tự bảo vệ mình. Vậy hắn có đối sách gì sao?"
" Phu quân nói, hắn đã liên lạc với vài vị siêu cấp cao thủ khác, đang cùng điểu nhân khai chiến, hắn thỉnh cầu ngài và Phật tổ cùng nhau quấn chặt lấy năm tên gia hỏa kia, ngàn vạn lần đừng tiếp nhận bọn hắn cầu hòa." Thất công chúa nói :"chỉ cần năm bọn hắn không thể động đậy, phía bên kia sẽ nắm chắc thằng lợi. Chờ sau khi bên kia đắc thủ, sẽ tới đây trợ giúp chúng ta, cùng nhau đem mấy tên gia hỏa này phế bỏ."
"A!" Nguyên Thủy Thiên Tôn nhãn tình sáng lên, nói :"Cao thủ mà đồ đệ của ta liên lạc là ai? Mạnh cỡ nào?"
"Chàng nói có ba cao thủ mạnh mẽ giống như Tiểu Lục, còn có rất nhiều thủ hạ binh lính của chàng cùng với các thần mình của các vị diện khác trợ giúp." Thất công chúa mạnh mẽ.
"Tiểu Lục là ai?" Nguyên Thủy Thiên Tôn tò mò nói.
"Chính là cái cây trên Thiên Không Chi Thành của chúng ta a?" Hương Hương cười nói.
"A!" Điều này làm cho mấy vị sư huynh cùng lên tiếng kinh hô. Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa rồi có nói qua, cái cây kia chính là siêu cấp chủ thần cùng cấp với sư phụ. Thần minh lợi hại như vậy lại có đến ba người, còn là đồng minh, tự nhiên làm cho bọn họ hưng phấn không thôi.
"Bọn họ là những ai? Đồ đệ của ta có mấy thành nắm chắc có thể liên kết với bọn họ?" Nguyên Thủy Thiên Tôn vội vàng hỏi.
"Một vị là Đại Địa mẫu thần, có đại thù giết con với điểu nhân, hai người khác là một đôi vợ chống, là phu phụ hoàng giả của Thái Thản thần tộc, Thái Thản thần tộc cùng điểu nhân đại chiến mười mấy vạn năm, song phương tử thương vô số, đã sớm là kẻ thù một mất một còn." Thất công chúa cười nói :"Ba vị thần mình đều có thù sâu như biển với điểu nhân, có cơ hội tốt như vậy, căn bản không cần chúng ta mỏi miệng thuyết phục, bọn họ chắc chắn sẽ tham chiến."
"Ha ha!" Nguyên Thủy Thiên Tôn ngửa mặt lên trời cười to, nói :"Ta biết mà, đồ đệ của ta tuyệt đối không phải là người chịu thiệt thòi. Lần đó bị thiên sứ quân đoàn ép cho phải tự bạo, hắn chắc chắn là sẽ không bỏ qua. Nguyên bản ta muốn chở hắn trở về, thay mặt hắn tìm điểu nhân tính sổ, nhưng không ngờ hắn quả là có chí khí, lại muốn tự mình báo thủ, chắc hẳn những chuyện này hắn sớm đã chuẩn bị tốt rồi a? chúng ta cũng chỉ là may mắn gặp dịp thôi, có đúng hay không."
"Không sai, chính là như vậy!" Thất công chúa cười nói :" Phu quân kỳ thật không muốn làm sư môn gặp phiền toái, chàng lần này trở về, vốn là muốn dựa vào lực lượng của mình tiêu diệt Da Hòa Hoa, sau đó lại trở về. Không nghĩ tới lại gặp phải trận chiến đấu này. Phu quân khi tại Nhân Gian Giới lấy được tin tức thì liền lập tức cải biến kế hoạch ban đầu, ở nơi này tham chiến trước, chàng phái Vong Ưu tỷ tỷ cùng Tự Nhiên nữ thần trở về, để cho các nàng liên lạc với ba vị siêu cấp chủ thần bên kia khai chiến. Lúc này, các nàng hẳn là đang trên đường trở về, tin tưởng chiến đấu bên kia một hai thắng sẽ sẽ triển khai.
"Được! Tiểu tử này rất quyết đoán. Chiến tranh giữa chư thần lớn nhất từ trước đến nay, hắn không ngờ trong nháy mắt đã quyết đoán làm ra quyết định, ta đây thân là sư phó há có thể thua hắn chứ?" Nguyên Thủy Thiên Tôn tán dương, theo sau điều chỉnh sắc mặt sau đó nghiêm nghị nói :" Ta đã hạ quyết tâm, lập tức phát vô thượng thiên tôn lệnh, triệu tập toàn bộ môn nhân bên ngoài, Đạo Môn chúng ta cùng với đám điểu nhân kia, không chết không ngừng."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.